Ngoài lề - Thơ cho anh!

w96

Thượng Tá
Cả ngày há được phút rảnh tay
Được dăm phút rỗi đọc thơ hay
Đánh vần chưa dứt thì time off
Đành trốn biệt tăm, trốn cả ngày
Thế thì tối nay đã rỗi chưa
Để cùng cả bọn đây buôn dưa
Tối qua ngồi, có cha bán cá
Với cả mẹ già, hay bán hoa
 

Red Arc

Đại Tá
Thế thì tối nay đã rỗi chưa
Để cùng cả bọn đây buôn dưa
Tối qua ngồi, có cha bán cá
Với cả mẹ già, hay bán hoa

Cá tươi hay cá rán vậy anh?
Hoa khô hay vẫn ở trên cành?
Mèo mù lởn vởn nhờ anh đuổi
Cá sẽ hoài tươi, hoa mãi xanh
 

w96

Thượng Tá
Cá tươi hay cá rán vậy anh?
Hoa khô hay vẫn ở trên cành?
Mèo mù lởn vởn nhờ anh đuổi
Cá sẽ hoài tươi, hoa mãi xanh
Cá thì ươn mà hoa thì héo
Ngồi mãi ngáp ruồi, chả thấy béo
Loanh quanh nghe thấy tiếng meo meo
Chạy ra đã thấy, mất đuôi nheo
 

Red Arc

Đại Tá
Cá thì ươn mà hoa thì héo
Ngồi mãi ngáp ruồi, chả thấy béo
Loanh quanh nghe thấy tiếng meo meo
Chạy ra đã thấy, mất đuôi nheo
Hoa héo nhưng mà không để teo
Cá ươn cũng chớ để nuôi mèo
Ngáp hoài sao chẳng tìm giấc mộng
Hay khó ngủ vì nghe tiếng meo?
 

w96

Thượng Tá
Hoa héo nhưng mà không để teo
Cá ươn cũng chớ để nuôi mèo
Ngáp hoài sao chẳng tìm giấc mộng
Hay khó ngủ vì nghe tiếng meo?
Hôm nay ở dưới ấy nắng to
Hoa héo rũ rồi, giờ đang lo
Chỉ có cá kia giờ khá khỏe
Nhưng mèo không thấy, hơi lo lo
 

w96

Thượng Tá
Chắc là đang bận, bán hoa khô
Cho mấy bà cô khách đợi chờ
Mua vội vòng hoa, tươi héo kệ
Phong bì vào viếng, lễ là to
 

Red Arc

Đại Tá
Thơ cho em hay thơ viết cho anh
khi nỗi nhớ hằn sâu từng sợi xé
Quên được ư, làm gì đơn giản thế
Khi một nửa tâm hồn hoang phế bởi mong nhau
Nhớ chi rồi quên vội để đau
Để day dứt, tim hằn sâu vết nứt
Có những điều chẳng bao giờ thành hiện thực
Chỉ là giấc mơ khi mình vẫn thức không hề ngủ bao giờ
 

w96

Thượng Tá
Đã đến lúc, ta không còn dấu được
Những nhớ nhung, giam giữ ở trong hồn
Tên ai đó, chảy tràn lên miệng lưỡi
Thót giật mình, hiện thực mãi chả tan

Đêm đã xuống, gần nhau trong gang tấc
Con tim theo, một lối cũ, không mòn
Lối chưa tỏ, mà chân ta cứ bước
Sợ đâu gì, đá sỏi ghập ghềnh thôn

Đời đen bạc, duyên âu đành phận bạc
Thương nhớ ai, tha thiết nặng trong lòng
Kẻ đi mãi, chung thân, ngoài giã biệt
Oán nào đâu, duyên số cũng đành tan
 

w96

Thượng Tá
Ở một nơi nào, xa xa ấy
Có lỡ nào ai, chút chạnh lòng
Như kẻ thân đơn, hoài mãi nhủ
Mơ hoài một xế, bữa chiều thanh

Bữa ấy hai chân chung bước đôi
Hai chân cùng nhịp tạo lên lời
Hai con mắt héo, đan vào nắng
Những nỗi buồn thương, khi chia phôi

Tôi ở dưới bờ, em đã lên
Sóng kia óng ánh, sáng như tiền
Ánh như kim tuyến, soi màu bạc
Mơ hồ mà giết cả tiền duyên
 

w96

Thượng Tá
Tôi vẫn in hình, em trong tim
Lời ghi trong đá, lặng im lìm
Yêu nhau, ta cứ yêu nhau mãi
Duyên số ông trời, ta không tin

Không đến với nhau được kiếp này
Tình yêu em giữ ở tim đây
Bóng dáng hình anh em gói trọn
Giữ mãi ngàn năm như mây bay

Thế rồi, đỏ rực, pháo đường hoa
Lặng dần tiếng nói, vắng hiên nhà
Hai con chim nhỏ, ăn lích tích
Ai ngồi bệt, khóc, mắt trông xa

Những tưởng dáng hình theo thời gian
Phôi phai như lệ bó hương tàn
Miếu thờ dù đổ, thiêng còn đó
Tượng thờ đổ vẫn tượng nhân gian
 

Red Arc

Đại Tá
Nhớ ngày xưa. Ngày người yêu
Tôi vẫn in hình, em trong tim
Lời ghi trong đá, lặng im lìm
Yêu nhau, ta cứ yêu nhau mãi
Duyên số ông trời, ta không tin

Không đến với nhau được kiếp này
Tình yêu em giữ ở tim đây
Bóng dáng hình anh em gói trọn
Giữ mãi ngàn năm như mây bay

Thế rồi, đỏ rực, pháo đường hoa
Lặng dần tiếng nói, vắng hiên nhà
Hai con chim nhỏ, ăn lích tích
Ai ngồi bệt, khóc, mắt trông xa

Những tưởng dáng hình theo thời gian
Phôi phai như lệ bó hương tàn
Miếu thờ dù đổ, thiêng còn đó
Tượng thờ đổ vẫn tượng nhân gian

Giống tâm trạng ngày xưa của mình thế

Có một lần trong giấc mơ của anh
Em đến muộn ánh mắt nhìn buồn bã
Hai tiếng chia ly, đôi dòng lệ nhỏ
Em bỗng nhạt nhòa, gà gáy tàn canh

Như có gì xuyên suốt trái tim anh
Ánh mắt em sao lại buồn đến thế
Phiền muộn điều chi mà mắt kia nhỏ lệ
Anh tỉnh giấc rồi sầu vẫn khôn nguôi

Anh thật khờ, chỉ là giấc mơ thôi
Em vẫn đây chứ nào đâu cách biệt
"dẫu trăng kia có khi tròn, khi khuyết
anh đừng buồn tình mình chẳng hề phai"

Lời em hôm nào như còn ấm bên tai
Và hương tóc anh vẫn còn ngây ngất
Em ra đi anh chẳng tin là thật
Có lẽ nào tình lại chóng phôi pha?

Đời vẫn chảy hoài, năm tháng cứ đi qua
Riêng bóng hình em thời gian không xóa được
Cứ mỗi đêm khuya lại trở về, ve vuốt
Cho tái tê hồn kgi chợt tỉnh cơn mê...
 

w96

Thượng Tá
Ai đã dìu tôi vào cõi mộng
Dựng lá dựng hoa dựng ước mơ
Ảo ảnh vẽ lên trăm ngàn dáng
Cuộc đời sao đẹp và nên thơ

Rồi một ngày kia, giấc mơ tan
Khi ai chửa kịp, hiểu hoang tàn
Khi ai níu kéo thiên đường mộng
Giả dối ngay từ lúc son vàng

Để đến nỗi chưa Từ Thức xưa
Chân bước ngu ngơ đến tận giờ
Chỉ nhớ u mê, mờ thực tại
Lại sợ tiên nga, sợ ngủ mơ
 

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Nhớ ai sao lòng ai nặng trĩu
Mỏi mòn trông chỉ thấy bóng xa mờ
Quá khứ ùa về giữa những vần thơ
Làm sống lại tâm hồn chàng thi sỹ

Cuộc đời này sẽ trở thành vô vị
Nếu để mất đi dòng sữa mát lành
Bóng hồng nao mình hạc mong manh
Chao ánh mắt nghiêng lòng người quân tử

Ký ức đã qua mà người vẫn tư lự
Nghĩ về em lòng buồn bỗng thấy vui
Ấm con tim môi hé rạng tươi cười
Hoa khoe sắc, chim hoà ca ríu rít

Dẫu bão giông, mưa giăng mây mù mịt
Sánh sao được con sóng ở trong lòng
Yêu, yêu lắm một dáng ngọc biếc hồng
Hiện thực đây nhưng hồn gửi về quá khứ...
 

Bình luận từ Facebook

Top