NÀNG THƠ - NƠI THĂNG HOA CỦA NHỮNG HẢO THỦ BÓNG BÀN

nvh78

Đại Tá
Làm thơ trong cái box này cứ làm sao ấy, mình cả đời không biết tán gái, và cũng ghét phải tán, xin lỗi các bạn gái, chứ xinh như hoa hậu thì mình không tán đổ, còn chả như hoa hậu thì 500k có mà đầy, giờ đến 2t chứ mấy, mất công mất việc hạ mình phục vụ các nàng, có khi về phòng nó kể chuyện cho nhau nghe rồi bình luận:" Cái thằng trông thế mà dại gái ..." thành ra chả bao giờ tán gái cả, KCMCN.

Những người mình thích đều không đẹp, xấu là khác, nhưng mình thích những người mà mình có thể ngắm được cả ngày, nói chuyện được cả đời, và không bao giờ phải chiều chuộng.

Mỗi người mỗi tính, có khi mình thuộc thế giới thứ 4, những thằng đi tu không ở trong chùa
Đôi khi,ko nên nghĩ mình dại.Phải nghĩ rằng đấy là mình ga-lăng và lãng mạn với chị em thôi
 

Nghé Ọ

Thượng Tá
Khi người ta không còn yêu nhau nữa

Khi người ta không còn yêu nhau nữa
Câu hỏi thăm cũng trở nên thừa
Sự quan tâm nay trở thành khó chịu
Như sợi dây nào níu giữ cánh diều bay.

Khi người ta không còn yêu nhau nữa
Kỷ niệm qua như gió cuối chân trời
Mười năm hẹn, vàng theo mùa hoa cải
Để con bướm vàng, ai đó rong chơi

Khi người ta không còn yêu nhau nữa
Con đường quen xa ngái đến lạ lùng
Người không tới, hay đi hoài không tới
Giọt mưa chiều rơi xuống giữa mông lung

Khi người ta không còn yêu nhau nữa
Nụ cười xưa, nay gượng gạo mất rồi
Đôi mắt nhìn không còn men sóng sánh
Bên cạnh một người mà cứ dõi xa xôi

Khi người ta không còn yêu nhau nữa
Duyên nợ, số trời, người lấy để biện minh
” Mình không hợp thôi chia tay người nhé
Rồi mai sau gặp người khác hơn mình”

Khi người ta không còn yêu nhau nữa
Cứ tự nhủ mình phải cứng cáp lên
” Người đổi thay đâu phải người có tội
Can cớ gì mà nghĩ nhớ hay quên?”

Sưu tầm
 

Nghé Ọ

Thượng Tá
Có những ngày chẳng hiểu nổi chính mình
Chỉ thấy xót xa, xót xa và cứ thế
Giá nỗi cô đơn chỉ như câu chuyện kể
Gấp sách vào là có thể cười tươi...

Em luôn bảo mình là nhạy cảm ít thôi
Nhưng mà có lẽ em mãi không làm được
Em không mạnh mẽ như điều em vẫn ước
Có lẽ mỏng manh... như thế mới là em.

Nỗi buồn của em có lẽ mãi thành quen
Và nỗi nhớ anh cũng bớt từ độ ấy
Anh sẽ trách em khi buông lơi như vậy
Nhưng lòng em thì.. .anh có hiểu được không?

Xuân, hạ đi qua rồi lại tới thu, đông
Tình yêu như mây, lửng lơ và vô hướng
Em hôn tháng Ba bằng nụ hôn sầu muộn
Hóa ra lòng Xuân cũng có lúc hóa Đông...
 

Nghé Ọ

Thượng Tá
MIỆT MÀI
Tác giả: Hoàng Huyên


Em lại về nơi cát bụi thiếu anh
Chỉ có tiếng thông reo hoà sắc nắng
Làn gió lạnh cũng đi rồi trống vắng
Chỉ còn em với nỗi nhớ miệt mài

Nơi phía trời thức dậy buổi sớm mai
Cười lên nhé lung linh màu sắc mới
Níu thời gian để gần thêm chờ đợi
Ta gặp nhau dù xa cách còn nhiều

Bờ biễn dài vẫn sóng gọi bao nhiêu
Là diết da của tình em nơi ấy
Anh có biết tưởng như hiền hoà vậy
Không phải đâu biển vẫn cuộn đáy lòng…
 

Nghé Ọ

Thượng Tá
Thơ: Xe Đạp Không Yên

Giọt nước mắt khẽ rơi xuống trong đêm
Anh giấu đi để em không nhìn thấy
Những nỗi buồn trong lòng anh che đậy
Để em không mảy may bận tâm gì.

Vui lên em và rồi bước ra đi
Đừng quan tâm nghĩ suy của ai hết
Cứ thà rằng không bao giờ em biết
Để buồn này là việc của riêng anh.

Cứ bước đi về phía bầu trời xanh
Yêu thương kia là dành cho em đó
Còn anh về lại góc kỉ niệm nhỏ
Bên cô đơn với nỗi nhớ ngập trời.

Em ngoảnh lại, anh nở nụ cười tươi
Lời cuối trao: "bên người hạnh phúc nhé "
Em biết không có biết bao mạnh mẽ
Anh góp lại cố vẽ một nụ cười.
 

Nghé Ọ

Thượng Tá
Thơ: --Huy Hải--

Tôi lỡ yêu một người lớn hơn tôi
Người ấy chín chắn hơn những chuyện đời,
Người ấy thường bảo tôi trẻ con lắm
Yêu thương mãi xem là một trò chơi.

Người ấy nghĩ ngợi nhiều, nói ít thôi
Cũng dăm ba bận mới nở môi cười,
Những lúc bên tôi, nhìn xa xăm lắm
Giấu vào trong lòng giọt nước mắt rơi.

Bỗng một ngày người ấy bỏ rơi tôi
Đến nơi nào đó phía bên kia khơi,
Không lời giã từ, hay hẹn gặp lại
Để tôi nhói lòng thương nhớ chơi vơi.

Tôi lỡ yêu một người lớn hơn tôi
Người ấy không ở đây nữa mất rồi,
Tôi chỉ muốn lớn lên, già thêm nữa
Chín chắn rồi, người có về với tôi?
 

Nghé Ọ

Thượng Tá
NHỚ...

"Hãy nói rằng em đang nhớ a đi
Bởi vì anh đang nhớ e nhiều quá
Đừng hững hờ như bao người xa lạ
Xa em rồi nên anh đã biết đau.

Hãy nói rằng chúng mình là của nhau
Để tim anh đừng đau khi tình mất
Để cho anh không đối diện sự thật
Mất em rồi tất cả đã dần trôi.

Hãy nói rằng chỉ muốn bên anh thôi
Nắm tay anh, hôn bờ môi anh nhé
Để a cười quên đi tình lặng lẽ
Suốt cuộc đời luôn ở cạnh bên anh.

Hãy nói rằng em-một nửa của anh
Đừng vội xa khi tình ta chưa đủ
Rằng trái tim anh vẫn ngày đêm ấp ủ
Yêu em rồi sẽ không để em đi.
 

Nghé Ọ

Thượng Tá
thôi bỏ đi, yêu chi cho nó mệt.
chia tay rồi lại khắc khoải u buồn.
rồi cô đơn mắt mi đắng lệ tuôn.
lồng ngực cuồn cuộn nỗi nhớ thương.
chỉ vì yêu đương.
 

Nghé Ọ

Thượng Tá
Sưu Tầm

Biết trái tim chẳng có tội gì đâu
Khi anh không thể yêu em hơn nữa
Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡ
Vẫn bất ngờ,vẫn tiếc nuối,ngẩn ngơ...

Chẳng muốn tin đâu anh đã dối lừa
Tình yêu cả tin em trao anh nồng cháy
Chẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấy
Em bồi hồi,em vội vã,em yêu...

Hãy tha thứ nghe anh có biết bao điều
Em không thể và chúng mình... không thể
Sao hôm _Sao mai cách xa đến thế
Câu thơ này có tới được cùng anh

Có ích gì đâu biển cứ mãi biếc xanh
Em mãi yêu anh một tình yêu ...không thể
Nắng quái chiều đang tìm về chốn ngủ
Em bé nhỏ tội tình biết trú ngụ về đâu
 

Nghé Ọ

Thượng Tá
XIN LỖI EM
(Thay lời một người bạn )


Anh xin lỗi đã chia tay như thế
Để em buồn dù lòng vẫn yêu thương
Định mệnh chia hai đứa cắt chia đường
Âu có lẽ tơ vương đà rẽ lối

Khóc chi em...do phút đầu nông nổi
Lỡ lầm yêu mang tội với con tim
Giá như mà...cứ mặc nó ngủ yên
Đừng đánh thức để ưu phiền thêm trĩu

Biết làm sao tỏ bày cho em hiểu
Đành dối lòng cam chịu tiếng chia ly
Ngày mai này...mỗi nẻo một hướng đi
Em đừng khóc...mà lệ mi ướt đẫm

Anh sẽ bước trên con đường thật chậm
Ước mơ em...êm ấm với một người
Số phận đùa...ta kết thúc ngăn đôi
Yêu thương lắm...vẫn buộc lời xin lỗi..

Mong ngày mai...em bên người tình mới
Hạnh phúc hơn...kẻ mang tội là anh
Duyên lỡ làng...em hãy bước đi nhanh
Đừng nuối tiếc mộng lành trong quá khứ..
 

Nghé Ọ

Thượng Tá
Hãy cho mình một lần nữa yêu thương!

Hai chúng mình mở lòng được không em
Cho trái tim yêu thêm một lần nữa
Đừng vì những tháng ngày qua lỡ dở
Mà tự mình phải sống với thương đau

Khi đoạn đường chẳng thể bước cùng nhau
Em hãy tìm cho mình một người mới
Nắm tay em qua tháng ngày chờ đợi
Dìu em về qua lối nhỏ chông chênh

Anh sẽ cười và tìm lại chính anh
Sẽ cho mình yêu thêm một người khác
Sẽ xóa đi những tháng năm mờ nhạt
Những mặn nồng và trái đắng lúc xưa

Anh hiểu là đi qua những ngày mưa
Trời lại nắng như bao ngày xa vắng
Cười lên em đừng một mình im lặng
Cho tim mình một lần nữa được yêu.
 

Nghé Ọ

Thượng Tá
GẶP LẠI NGƯỜI XƯA TRÊN FACEBOOK
sưu tầm

Gặp lại người xưa trên Facebook
Em để ngày sinh và không để năm sinh
Avatar là bức hình xưa cũ
Vẫn má môi và một ánh mắt tình

Gặp lại người xưa trên Facebook
Em giờ hai con, đứa chín, đứa mười
Hình như chồng là quân nhân thì phải
Và đang miệt mài bám trụ biển khơi

Gặp lại người xưa trên Facebook
Vẫn run run khi nhấn phím...làm quen
Vẫn lóng ngóng như một thời khờ dại
Thương ai ngu ngơ một nụ cười hiền

Gặp lại người xưa trên Facebook
Đọc miên man rồi bỗng bần thần
Những dòng thơ không đầu không cuối
Chẳng biết viết cho mình hay gửi tới quân nhân.
 

Nghé Ọ

Thượng Tá
DÙ NGÀY MAI
Tác giả: THƠ TÌNH - NTL

Em mãi gọi tên anh trong nỗi nhớ
Để biết rằng nhịp thở đó còn nhau
Buồn rưng rưng mắt vương lệ thương sầu
Tim thổn thức vang vọng câu duyên nợ

Em đã khóc trong lòng đầy lo sợ
Phải làm gì khi đổ vỡ niềm tin
Tình tặng trao ai đó chẳng giữ gìn
Để ta phải đắm chìm trong tiếc nuối

Dù có thể chỉ là lần sau cuối
Em gọi người trong đắm đuôi si mê
Hay ngày mai trên lối ấy đi về
Giọt nước mắt với nỗi niềm quá khứ

Kỷ niệm đó em sẽ hoài lưu giữ
Gắng gượng cười dù tình cũ đớn đau
 

Nghé Ọ

Thượng Tá
Hãy dặn lòng

Hãy dặn lòng đừng nhớ nhung chi nữa
Người đã đi, tình đã úa phương nao
Những tình thơ của thuở ấy ngọt ngào
Giờ đọc lại chỉ còn vương vị đắng

Đừng đo nữa nỗi sầu dài hay ngắn
Bởi mênh mang cõi vắng những rã rời
Bao nuối tiếc hãy gửi vào im lặng
Chỉ một mình gặm nhấm mấy chơi vơi!

Đừng đếm nữa tháng ngày qua vời vợi
Người còn đi, còn mải miết kiếm tìm
Vườn hoa nắng vẫn buông lời mời gọi
Chỉ còn ta lau nước mắt từng đêm...

Đừng hỏi nữa... lòng càng thêm nhói buốt
Mùa đã qua, tình cũng đã trôi xa
Sông dù có muốn thay dòng, chảy ngược
Thì tìm đâu muôn ngày cũ thiết tha?

Hãy vỗ về cho con tim yên nghỉ
Những dứt day xin chìm xuống, lãng quên
Đã không thể còn bên nhau, tri kỷ
Thôi giã từ, buồn chẳng thể dày thêm...
 

Bình luận từ Facebook

Top