NÀNG THƠ - NƠI THĂNG HOA CỦA NHỮNG HẢO THỦ BÓNG BÀN

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Trong cơn mưa chiều nay
Có mùi hương đã cũ
Ướt áo người quân tử
Mà lòng cứ nao nao

Trong nỗi buồn chiều nay
Biết chắc rằng vô cớ
Mà sao cứ lặng yên
Cho mỗi buồn mờ tỏ

Trong lặng lẽ chiều nay
Có tình yêu đâu đó
Những kỷ niệm xa vời
Trở lại về trong gió

Ta như giống cò bợ
Sống dựa vào nhớ nhung
Tìm mình trong hoài bão
Kỷ niệm, quên, không chừng
 

pri-an

Trung Uý
Lời giã biệt vang theo từng tiếng sỏi
Rồi vui buồn khép kín giữ trong tim
Lòng tâm sự sao lòng không dám nói
Tình đi qua thương nhớ lạnh đôi miền.

Và thao thức theo vòng tay tuổi dại
Hối tiếc dài theo bão rớt sang đông
Em huyền diệu trên chín tầng sủng ái
Anh nôn nao về gở rối tâm hồn.

Bằng chứng tích những niềm tin héo úa
Anh lang thang từng ngõ tối mưa đầy
Đêm xõa cánh trên môi chờ nghiêng ngửa
Giấc xuân tàn mộng ước hững hờ bay.

Dòng tâm sự rõ ràng đôi mắt thắp
Mây trập trùng trăng khuất nẻo dung nhan
Cây diễm phúc chưa một lần nẩy lộc
Mắt thời gian hoài niệm chảy hai dòng.

MÙA ĐÔNG CHO MỘT NGƯỜI - Huy Du (st)



Trời say! Đất xỉn...mình ta tỉnh!
Lá thổi lao xao,gió rụng rời.
Chôn chân mãi ngắm đường trôi trượt
Mai ở đây rồi,nay ở đâu?
 
Last edited:

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Trong cơn mưa chiều nay
Có mùi hương đã cũ
Ướt áo người quân tử
Mà lòng cứ nao nao

Trong nỗi buồn chiều nay
Biết chắc rằng vô cớ
Mà sao cứ lặng yên
Cho mỗi buồn mờ tỏ

Trong lặng lẽ chiều nay
Có tình yêu đâu đó
Những kỷ niệm xa vời
Trở lại về trong gió

Ta như giống cò bợ
Sống dựa vào nhớ nhung
Tìm mình trong hoài bão
Kỷ niệm, quên, không chừng
Hảo thủ @to live is to fight không tiếp thơ bác Trạng rùi. Bác gọi người ta về đi
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Tại sao lại phải đi tìm

Tại sao lại phải đi tìm nhau
Vì duyên số là do ông trời định
Gặp nhau đấy mà duyên bất tĩnh
Suốt cuộc đời, ta chỉ nhận khổ đau

Nếu ai với ai, đã lỡ duyên đầu
Cũng chả ai tìm, chỉ đi vào thương nhớ
Cái buồn cái vui, trước không, sau sẽ thành có cớ
Nụ cười nào, cũng gợi một nét quen

Có mấy ai, hỏi mình đêm, hằng đêm
Sao khuôn mặt trong mơ trăm lần đều như một
Tại sao phải đi tìm, khi ta hằng gặp
Một dáng người, một nét mặt, một ... niềm vui
 

archer

Đại Tá
Trong cơn mưa chiều nay
Có mùi hương đã cũ
Ướt áo người quân tử
Mà lòng cứ nao nao

Trong nỗi buồn chiều nay
Biết chắc rằng vô cớ
Mà sao cứ lặng yên
Cho mỗi buồn mờ tỏ

Trong lặng lẽ chiều nay
Có tình yêu đâu đó
Những kỷ niệm xa vời
Trở lại về trong gió

Ta như giống cò bợ
Sống dựa vào nhớ nhung
Tìm mình trong hoài bão
Kỷ niệm, quên, không chừng
Chiều nay có nắng vỡ đầu
Ngồi đây mà ước, mưa đâu?! Lậy hồn!
Chiều nay có lịch hai môn
Bóng bàn hay đá để còn tính đây?!
 

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Trách ông trời sao khéo ghép duyên
Trai anh hùng bén lửa gái thuyền quyên
Quen biết nhau qua diễn đàn ấy
Tương tư anh mắc bệnh người điên

*. *. *.

Sao em không lại topic thơ
Anh ngồi mong đợi em từng giờ
Hỏi bác gu gồ (google) em mô đó
Để bao hào thủ cứ ngồi mơ
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Để một phút đi rồi, ai đến nữa
Hỏi ai đây, cây lặng, ghế thẫn thờ
Lỡ một phút để cả đời lỡ dở
Bước chân rồi, mới chợt bắt đầu mơ

Trang giấy trắng dòng thơ còn viết vội
Nét mực nghiêng đậm bút vết mực cào
Chiếc lá rớt rơi hoài trong chiều gió
Cá bập bồng, chiều rớt xuống mặt ao

Đêm tĩnh mịch, tiếng mưa nghe càng nặng
Giọt nước rơi, như chén vỡ trên thềm
Ánh trăng héo bên một bờ hi vọng
Chợt giật mình, nắng xéo vẫn tưởng đêm

Thôi, là hết, vĩnh biệt thôi, từ ấy
Trăng không treo, hết cả những mơ màng
Gió lay động chỉ làm ta bỡ ngỡ
Chút đau buồn, ngày ấy, mới kịp mang
 

Bình luận từ Facebook

Top