NÀNG THƠ - NƠI THĂNG HOA CỦA NHỮNG HẢO THỦ BÓNG BÀN

pri-an

Trung Uý
GÁI LÀ VỢ THẰNG NHÀ BÊN CẠNH
VỢ LÀ VUA TRONG VƯƠNG QUỐC NHÀ MÌNH
GÁI TA ĐÂY MƯU MỘT BỤNG LỪA TÌNH
VỢ TA SỢ, CHỈ MỘT ĐIỀU VÂNG DẠ

GÁI LÀ LOẠI ĂN QUA LOA NHƯNG NGON NHƯ NEM NHƯ CHẢ
VỢ LÀ CƠM ĂN HÀNG NGÀY NÊN LẮM LÚC CHÁN ... NHƯ CƠM
NẰM CẠNH GÁI, CU EM NÓ LÊN CƠN
NẰM CẠNH VỢ, CU EM KHÓC RƯNG RỨC ...
Gái là vợ của ngày xưa
Vợ là gái của tưa lưa bây giờ
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Nàng Thơ

Chả thi sĩ nào không biết em
Nhưng kiêu kì chưa cho ai gặp mặt
Nàng là ước mong của bao chàng chân đất
Đạp chông gai mà mắt dõi theo người

Nàng là nụ cười, trong cơn mơ chợt tắt
Nàng là nỗi buồn, trong đêm hiu hắt
Là cô đơn, trong trống trải hoang tàn
Là tiếng đàn, ngân nga nhưng bất thần câm bặt

Những kẻ như Mạnh Hạo Nhiên
Liều lĩnh lên Lâu Hoàng Hạc
Đánh đổi đời mình để gặp nàng chốc lát
Ngậm cười, vui vẻ biệt bồng lai

Nàng là ai, xin đoái thương tôi
Cho tôi được, mơ tới nàng, ... hạnh phúc
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Một mình

Ta là kẻ lang thang chân đất
Trôi dạt theo năm tháng phôi pha
Em là người lữ khách phương xa
Thả hồn mơ theo điệu buồn lữ khách

Phút gặp nhau tưởng như trời đất
Như nhớ thương, nhung nhớ đã vạn ngày
Trôi theo dòng cảm xúc lâng bay
Thỏa theo chút đam mê cuồn cuộn bão

Tất cả chỉ, như một trời hư ảo
Lữ khách đi, lữ khách lại trở về
Kẻ lang thang vẫn thế cứ đi
Chỉ thương nhớ nặng thêm hành trang cũ ....
 
Một mình
Bên ô cửa nhỏ em nghĩ về anh
Về ngày xưa khi mình cùng chung bước
Anh dắt em đi những ngả đường xuôi ngược
Anh đã cho em vị ngọt mát tình yêu

Nhưng giờ đây một mình em cô liêu
Mưa ngoài kia mà nhòe cay khóe mắt
Kỷ niệm còn đây mà bóng anh đã khuất
Ngỡ còn đây hơi ấm của ngày xanh

Nếu một ngày... vô tình em gặp anh
Trên phố vắng chỉ một mình em thấy
Em sẽ quay đi cho mình còn giữ lại
Bóng một người - một hình ảnh xa xôi
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Bên ô cửa nhỏ em nghĩ về anh
Về ngày xưa khi mình cùng chung bước
Anh dắt em đi những ngả đường xuôi ngược
Anh đã cho em vị ngọt mát tình yêu

Nhưng giờ đây một mình em cô liêu
Mưa ngoài kia mà nhòe cay khóe mắt
Kỷ niệm còn đây mà bóng anh đã khuất
Ngỡ còn đây hơi ấm của ngày xanh

Nếu một ngày... vô tình em gặp anh
Trên phố vắng chỉ một mình em thấy
Em sẽ quay đi cho mình còn giữ lại
Bóng một người - một hình ảnh xa xôi
Cuộc đời là những điểm hẹn xa khơi
Tình yêu là mối dây ràng buộc lại
Anh với em, thuyền dong và bên dãi
Biết bao giờ, ta lại mãi bên nhau

Anh chỉ sợ khi đó, sẽ sớm đau
Khi rạn nứt, lòng thuyền anh nhung nhớ
Những sóng gió, những bến bờ mờ tỏ
Những nhớ nhung, đằng đẵng trên biển khơi

Anh chỉ sợ, khi đó bãi em bồi
Càng đẩy mãi, thuyền anh xa, xa nữa
Em lại chờ, những con thuyền, nhiều nữa
Muốn ngập bờ, là những chiếc thuyền mong

Thôi, đừng tiếc, hãy sống cho giây phút
Hạnh phúc chỉ tròn, khi có thể mất đi
Sự yên bình là những lúc chả cách chia
Nhưng chỉ thể là khi sau giông bão

Hãy nhớ anh nhiều, em yêu, hãy tạo
Ở trong anh, một bờ bến, hướng về ...
 
Cuộc đời là những điểm hẹn xa khơi
Tình yêu là mối dây ràng buộc lại
Anh với em, thuyền dong và bên dãi
Biết bao giờ, ta lại mãi bên nhau

Hãy nhớ anh nhiều, em yêu, hãy tạo
Ở trong anh, một bờ bến, hướng về ...
Người xưa nói "phận gái thuyền quyên"
Mười hai bến nước đục trong đành chịu
Thuyền anh đi, căng buồm trong nắng dịu
Bến bờ em chung thủy chờ bóng anh

Anh đi xa, xa mãi những ngày xanh
Bao thuyền khách ghé bến xin neo đậu
Vẫn thủy chung, bến bờ em vẫn đợi
Một bóng hình in đậm mãi trong tim

Tháng ngày qua, em vẫn đợi vẫn tìm
Thân héo mòn, má hồng em bớt đỏ
Ánh trăng xưa cũng bạc cả mái đầu
Thuyền anh đang neo đậu ở nơi đâu?...
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Người xưa nói "phận gái thuyền quyên"
Mười hai bến nước đục trong đành chịu
Thuyền anh đi, căng buồm trong nắng dịu
Bến bờ em chung thủy chờ bóng anh

Anh đi xa, xa mãi những ngày xanh
Bao thuyền khách ghé bến xin neo đậu
Vẫn thủy chung, bến bờ em vẫn đợi
Một bóng hình in đậm mãi trong tim

Tháng ngày qua, em vẫn đợi vẫn tìm
Thân héo mòn, má hồng em bớt đỏ
Ánh trăng xưa cũng bạc cả mái đầu
Thuyền anh đang neo đậu ở nơi đâu?...
Một chiều nắng mai, nhễ nhại nắng vàng
gió lộng cánh buồm anh mê mải tới
Chả đợi chả chờ, đôi chân không mệt mỏi
Đến bên em, bờ mãi mãi thương yêu

Chả thế nói, anh nhớ em rất nhiều
Chả thể nói, mắt anh đang mong dõi
Chả thể nói, đôi vai anh mệt mỏi
Chỉ biết anh, đang chỉ nghĩ tới em

Một ánh ban mai, một cơn gió chợt quen
Dáng hình ấy, chợt bùng lên, khắc khoải
Chỉ một niềm, khiến ta mê mụ mãi
Lặng đứng, nhìn, khắc khoải, hướng bờ xa
 

nvh78

Đại Tá
Cuộc đời là những điểm hẹn xa khơi
Tình yêu là mối dây ràng buộc lại
Anh với em, thuyền dong và bên dãi
Biết bao giờ, ta lại mãi bên nhau

Anh chỉ sợ khi đó, sẽ sớm đau
Khi rạn nứt, lòng thuyền anh nhung nhớ
Những sóng gió, những bến bờ mờ tỏ
Những nhớ nhung, đằng đẵng trên biển khơi

Anh chỉ sợ, khi đó bãi em bồi
Càng đẩy mãi, thuyền anh xa, xa nữa
Em lại chờ, những con thuyền, nhiều nữa
Muốn ngập bờ, là những chiếc thuyền mong

Thôi, đừng tiếc, hãy sống cho giây phút
Hạnh phúc chỉ tròn, khi có thể mất đi
Sự yên bình là những lúc chả cách chia
Nhưng chỉ thể là khi sau giông bão

Hãy nhớ anh nhiều, em yêu, hãy tạo
Ở trong anh, một bờ bến, hướng về ...
Một chiều nắng mai, nhễ nhại nắng vàng
gió lộng cánh buồm anh mê mải tới
Chả đợi chả chờ, đôi chân không mệt mỏi
Đến bên em, bờ mãi mãi thương yêu

Chả thế nói, anh nhớ em rất nhiều
Chả thể nói, mắt anh đang mong dõi
Chả thể nói, đôi vai anh mệt mỏi
Chỉ biết anh, đang chỉ nghĩ tới em

Một ánh ban mai, một cơn gió chợt quen
Dáng hình ấy, chợt bùng lên, khắc khoải
Chỉ một niềm, khiến ta mê mụ mãi
Lặng đứng, nhìn, khắc khoải, hướng bờ xa
Đọc 2 bài thơ này của CÁ,thấy như đang lưu luyến ai đó.HAT?
 
Một chiều nắng mai, nhễ nhại nắng vàng
gió lộng cánh buồm anh mê mải tới
Chả đợi chả chờ, đôi chân không mệt mỏi
Đến bên em, bờ mãi mãi thương yêu

Chả thế nói, anh nhớ em rất nhiều
Chả thể nói, mắt anh đang mong dõi
Chả thể nói, đôi vai anh mệt mỏi
Chỉ biết anh, đang chỉ nghĩ tới em

Một ánh ban mai, một cơn gió chợt quen
Dáng hình ấy, chợt bùng lên, khắc khoải
Chỉ một niềm, khiến ta mê mụ mãi
Lặng đứng, nhìn, khắc khoải, hướng bờ xa
Một buổi chiều nhễ nhại nắng vàng
Em thờ thẫn bước chân trên bến vắng
Dõi nơi xa, mỏi mòn em thầm lặng
Cánh chim cô đơn sải cánh giữa bầu trời

Rồi...
Anh trở về không lẻ bóng đơn côi
Bên cạnh anh là người con gái ấy
Miệng em cười sao lòng đau đến vậy
Thuyền cũ về chẳng thể đậu bến xưa!
 
Last edited:

nvh78

Đại Tá
Một buổi chiều nhễ nhại nắng vàng
Em thờ thẫn bước chân trên bến vắng
Dõi nơi xa, mỏi mòn em thầm lặng
Cánh chim cô đơn sải cánh giữa bầu trời

Rồi...
Anh trở không lẻ bóng đơn côi
Bên cạnh anh là người con gái ấy
Miệng em cười sao lòng đau đến vậy
Thuyền cũ về chẳng thể đậu bến xưa!
Nếu ko có topic bên kia thì lại tưởng Hạ Sỹ này..!
 
Thơ là phải thể hiện đc tâm trạng,ý tứ,nỗi niềm,mong ước.v.v...của người làm ra thì bài thơ đó mới hay đc
Hơ, em đọc đi đọc lại, cảm nhận bằng cả tâm hồn, cố nặn ra từng chữ với tâm trạng của 1 cô gái. Thế mà bác đọc vẫn chưa ưng ạ? Chắc em phải học hỏi thêm
 

Bình luận từ Facebook

Top