Trứng chim cút?????

meoluoitmb

Đại Tá
VÔĐỀ
Ơi đôi mắt của em
Xanh trong như biển rộng
Anh làm con thuyền mộng
Bơi hoài trong mắt em

------------------------------------
NHỮNG NGÀY XƯA ẤY !!
=================================
Mắt em không thể xanh
Vì là người châu á
Suốt ngày làm em khóc
Bơi với lội làm gì.
 

meoluoitmb

Đại Tá
ƠI CÒ

Cái cò nhỏ đơn độc trong giông bão
Giữa phồn hoa, tấp nập chốn đô thành
Phận mong manh ,biết đâu là bến đậu
Có khi nào ? cò nhớ luỹ tre xanh !

Đôi cánh nhỏ chấp chới trong giông tố
Vẫn mơ hoài…dù muôn nỗi đắng cay
Cò mơ đến một ngày mai rạng rỡ
Cổ tích thời nay ..! thương lắm cò ơi

Luỹ tre làng, mong cò về làm tổ
Cánh đồng xanh, mong nhớ cánh cò xưa
Tiếng ru con à ơi quanh xóm nhỏ
Tựa cửa trông
. mẹ mong bóng cò về

=============================

bài này của anh hay lắm, em rất thích. em chỉ mạn phép anh sửa tí chút anh nhé.
Thêm nữa là chữ đầu tiên của câi đầu tiên là Cái cò hay cánh cò anh nhỉ?
 

Thang2501

Thượng Sỹ
"Up" theo anh!
Buồn vào "tóp - píc" đọc thơ anh.
Văn chương, bút pháp thật quá sành!
Mong thêm bầu bạn cùng sát cánh,
"Up" nhiều, top - pic khỏi trôi nhanh!
 

meoluoitmb

Đại Tá
BẤT CHỢT...
Bất chợt bên song giọt nắng vàng
Hình như ai níu Hạ vừa sang ?
Bâng khuâng cành phượng môi hàm tiếu
Dõi bóng người xa vọng tiếng đàn!

Một chút xao lòng nghe bất chợt
Thương ngày áo trắng chuyện tình thơ
Giỏ xe huyền thoại đầy hoa phượng
Có cánh nào rơi bến đợi chờ...?

Em bất chợt cười qua dĩ vãng
Môi hồng bẽn lẽn nụ hôn xưa
Sờ tay lên má nồng hơi ấm
Bỗng nhớ... chao ôi, biết mấy vừa...

Lặng lẽ dòng đời bao bất chợt
Gọi thầm trong gió tiếng yêu thương
Những chiều tan học lòng xao xuyến
Đợi bóng người qua trước cổng trường.

Em bất chợt về ngang ngõ vắng
Gọi chiều thon thả đẹp mê say
Lưng ong, áo lụa nghiêng vành nón
Vạn sắc giao thoa lóng lánh này

Xin bất chợt cùng em mãi nhé
Thời gian muôn thuở tuổi hồn nhiên
Đưa đò bao bận người qua lại
Thương những ngây thơ ánh mắt hiền...

Cô gái – trong em bất chợt về
Để chiều nay bỗng hóa ngu ngơ
Màu hoa phượng vĩ ngày xưa ấy
Sao vẫn muôn đời đẹp ý thơ...?
 

meoluoitmb

Đại Tá
Mong

Mình em giữa đường trần gió bụi
Anh xa xôi muôn núi nghìn sông
Chờ anh khi má còn hồng
Giờ thì tóc đã phai trong muộn màng

Hoàng hôn xuống ngày tàn qua vội.
Nắng mong manh le lói chân trời
Thương cành hoa tím chơi vơi
Rũ sầu nên đã vừa rơi xa cành

Cơn gió cuốn loanh quanh ghềnh đá
Cánh hoa trôi bến lạ tìm ai
Anh còn hồ hải bao ngày
Tang bồng thỏa chí em dài nhớ mong
 

meoluoitmb

Đại Tá
Tình, Tình ơi

Ngóng trông nhau tháng ngày mòn mỏi
Tình là chi xin hỏi thế gian?
Vung dao chém nước khe ngàn
Nước thêm chảy mạnh ướt tràn mi em
 

thuhanoi_729

Trung Uý
THAM VỌNG !!?
Tôi muốn ôm ngàn cỏ cây hoa lá ,
Tôi muốn hôn tất cả đất trời,
Cả hai miền của Tổ quốc tôi.
Tôi thả hồn như ánh nắng mặt trời ,
Trải tình thương trên đôi miền tổ quốc .
Đôi mắt tôi là dòng sông muôn trượng
Để muôn thuyền nhân loại ngược xuôi
Để lòng tôi trải rộng đến muôn nơi


Nói phét tý cho oai,cuối cùng tôi vẫn là BỊA TCC

Gửi bác TCC

Có một dạo tôi và bác đàm đạo bằng thơ
Nhưng lại có một người mượn danh TCC
Tôi thấy mình bơ vơ

Giờ muốn hỏi
TCC có phải là anh
Là người đào hang tìm dế
Tặng cho tôi ngoài đê
Khi tóc tôi còn chớm đuôi gà

TCC ơi
Trái đất tròn
Tôi hy vọng có ngày gặp nhau
Để xem hai mái đầu
hoa râm ai ấn tượng...

Đuổi hình, bắt bóng, có bóng ắt phải có hình...
 

thuhanoi_729

Trung Uý
Tôi đề nghị bác sửa lại những câu "mình" "mình ơi!" để tránh nhạy cảm - con cháu nó đọc nó tưởng thật...
Tôi nhớ câu thơ "mình về mình có nhớ ta..." đúng là các cụ ta xưa nói chuyện tình tứ thật nhưng thời @ thì khác rồi.
 

Drhongson

Đại Tá
Tôi đề nghị bác sửa lại những câu "mình" "mình ơi!" để tránh nhạy cảm - con cháu nó đọc nó tưởng thật...
Tôi nhớ câu thơ "mình về mình có nhớ ta..." đúng là các cụ ta xưa nói chuyện tình tứ thật nhưng thời @ thì khác rồi.

Vâng , bài thơ tình hay tuyệt , nhưng nhạy cảm quá , em hổng dám nhấn nút Thank , cứ sợ Ku Thuận Lác nó méc Ba nó thì chị Thu mệt , hic hic .
 

meoluoitmb

Đại Tá
Tôi đề nghị bác sửa lại những câu "mình" "mình ơi!" để tránh nhạy cảm - con cháu nó đọc nó tưởng thật...
Tôi nhớ câu thơ "mình về mình có nhớ ta..." đúng là các cụ ta xưa nói chuyện tình tứ thật nhưng thời @ thì khác rồi.

Làm sao phải sửa, bài thơ của người ta hay thế mà đề nghị sửa là làm sao? Con cháu bây giờ nó còn khủng khiếp đủ chuyện.
 

TuTraTH

Trung Uý
MÌNH ƠI

Bao giờ mình đến thăm ta?
Thoả bao mong ước của ta với mình.
Mái đầu dù chẳng còn xanh
Cầm tay ôn lại chuyện mình với ta
Con đê đầm muống,cải hoa
Hàng rào rách áo cho ta thương mình
Xa nhau, có nhớ không mình ?
Còn ta ! ta mãi nhớ mình…Mình ơi



XIN CHÉP LẠI BÀI THƠ THỦA ẤY

Tôi đề nghị bác sửa lại những câu "mình" "mình ơi!" để tránh nhạy cảm - con cháu nó đọc nó tưởng thật...
Tôi nhớ câu thơ "mình về mình có nhớ ta..." đúng là các cụ ta xưa nói chuyện tình tứ thật nhưng thời @ thì khác rồi.

Xin chen vào giữa hai người
Mạch thơ đang độ đất trời ngả nghiêng
Nào là bao chuyện chung, riêng
Nào là cắc cớ những MÌNH với TA !....
Người lo ngại nỗi oan gia,
Người khăng viện dẫn chuyện TA với MÌNH:
Thơ Tố Hữu thuở bình sinh
Giã từ Việt Bắc cũng MÌNH với TA
Chia tay bịn rịn thiết tha
Mình về dưới ấy còn TA vắng MÌNH.....1
Còn đây bến nước, sân đình
Bắt con dế trũi bác rình thân đê
Cải hoa, đầm muống giã dề
Dùng dằng rách áo MÌNH về TA thương....
Thế rồi đằng đẵng vấn vương
Ngó sen lìa đứt còn vương tới giờ,
Mộng ôm sầu rót bơ thờ
Bóng chẳng muốn chiến, bia sơ đôi hàng
Dứt lòng thơ xuất từng trang
Nhớ người trong mộng đôi hàng châu xa...

Vài lời tình thật chăng là
Bác Trứng Chim Cút vị tha cho cùng!
BiaBiaBia
 

thuhanoi_729

Trung Uý
Xin chen vào giữa hai người
Mạch thơ đang độ đất trời ngả nghiêng
Nào là bao chuyện chung, riêng
Nào là cắc cớ những MÌNH với TA !....
Người lo ngại nỗi oan gia,
Người khăng viện dẫn chuyện TA với MÌNH:
Thơ Tố Hữu thuở bình sinh
Giã từ Việt Bắc cũng MÌNH với TA
Chia tay bịn rịn thiết tha
Mình về dưới ấy còn TA vắng MÌNH.....1
Còn đây bến nước, sân đình
Bắt con dế trũi bác rình thân đê
Cải hoa, đầm muống giã dề
Dùng dằng rách áo MÌNH về TA thương....
Thế rồi đằng đẵng vấn vương
Ngó sen lìa đứt còn vương tới giờ,
Mộng ôm sầu rót bơ thờ
Bóng chẳng muốn chiến, bia sơ đôi hàng
Dứt lòng thơ xuất từng trang
Nhớ người trong mộng đôi hàng châu xa...

Vài lời tình thật chăng là
Bác Trứng Chim Cút vị tha cho cùng!
BiaBiaBia

Cảm ơn bác TuTraTH - lâu lâu lại mới được đọc thơ của bác... Rất hay bác ợ... Xin đa tạ bác, trang thơ vì có đưa qua đẩy lại nó mới xôm.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Bác Trứng chim cút cho phép em đưa 1 số bài thơ về bóng bàn của Bác trong topic này về chúng một mối những bài thơ hay về bóng bàn được không Bác. mà hình như e cũng đã đưa vài bài của Bác sang bên ấy thì phải?
 

meoluoitmb

Đại Tá
trở lại nhé,....
Nếu gió về xin cho tôi nhắn gởi
Một lời thôi nhưng hãy nhắn giùm tôi
Rằng: " Nơi ấy người có còn giữ lại
cánh phượng hồng tôi tặng lúc chia phôi"
......................Huy Toản...................


Đêm vắng, lẻ loi, lòng cô quạnh
Gió hắt, mưa tuôn, mắt rũ buồn
Cung trầm một tiếng đâu vọng đến
Mang sầu thêm chất nỗi cô đơn.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Gió lạ đưa mây bay về đâu
Sơn ca nhớn nhác lạc u sầu
Nắng chiều len khẽ qua làn tóc
Rắc niềm thương nhớ chốn cô lâu.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Đã từng say đắm đã từng yêu
Đã có vu vơ một buổi chiều
Nhặt cánh hoa rơi ngoài cửa sổ
Khắc hình thương nhớ, dáng thương yêu.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Nhặt Thơ

Người ta đi nhặt thơ rơi
Còn tôi đem thả rong chơi khắp miền
Tròn xoe đôi mắt nai hiền
Thơ tôi đem rải bên hiên hững hờ

Ai mà nhặt được trong mơ
Cho tôi chuộc lại vần thơ tuổi hồng
Thơ tôi hong nắng giữa đồng
Thảnh thơi khúch khích bồng bềnh nắng mai

Thơ tôi chẳng khúc liêu trai
Chỉ là một dáng mảnh mai chiều tà
Thơ là một mảnh trăng ngà
Với dăm mây trắng bay xa gom về

Thơ tôi khúc nhạc đồng quê
Thơm mùi hương lúa say mê cánh diều
Thơ là những lúc phiêu diêu
Vu vơ gom lại thật nhiều nhớ thương

Thơ tôi đem trải giữa đường
Mở vòng tay đón yêu thương bên mình
Nơi nào có nghĩa có tình
Là thơ tôi đến bình minh rạng ngời

Người ta đi nhặt thơ đời
Còn tôi đem rải để rồi bâng khuâng.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Hoa nắng -

Em nói rằng anh là kẻ vô tâm?
Khi với em, anh hoàn toàn không có lỗi
Mùa thu đi qua với một thời nông nổi
Anh cũng đốt cháy mình - cạn cả niềm đau

Có thể rồi mình sẽ lại gặp nhau
Nhưng khi ấy - em không còn là em của ngày xưa nữa
Cơn gió hờn ghen đam mê một thủa,
Sẽ cuốn những hạt buồn trả lại cho anh

Đừng nói rằng hạnh phúc thật mong manh
Khi anh dệt yêu thương đến cạn niềm nhung nhớ
Cánh hoa bơ vơ giữa mùa đông nức nở
Cố chống trọi mình mới gọi được mùa xuân

Em bước đi đừng ngoái lại phân vân
Phía sau em, anh đã cười hạnh phúc
Hai con đường ngược nhau nhưng anh vẫn tin có lúc
Giữa dòng đời ta vẫn nhận ra nhau!
 

meoluoitmb

Đại Tá
Phải chi hôm ấy đừng mưa
(Văn Quốc Thanh)

Lỡ trao nhau trái tim rồi
Thôi em hãy nhận hồn tôi mang về
Ủ cho men dậy câu thề
Một thời trót dại vỗ về lòng nhau.

Giá đừng có bến sông sâu
Em không ra đứng bên cầu năm xưa
Phải chi hôm ấy đừng mưa
Ao kia đừng ướt - không đưa em về.

Loanh quanh cũng bởi lời thề
Phải chi em cũng vụng về như tôi
Trời mưa áo ướt người ơi!
Sưởi chi hơi ấm để rồi nhớ thương.

Anh xin lỗi vì đã bỏ ra đi
Cuồng dại như cánh chim bay ngược chiều gió thổi
Giọt nước mắt em ngày nao rơi nóng hổi
Chỉ khiến lòng anh thêm cháy khát tự do.

Anh xin lỗi vì những điều nhận và cho
Anh chẳng bao giờ nghĩ về em trước nhất
Chỉ khi nào lo sợ em đi mất
Anh lại dịu dàng lời nói ngọt đầu môi.

Anh xin lỗi vì những khoảng cách xa xôi
Của mỗi lần ghé thăm kéo dài từ tuần sang tháng
Anh xin lỗi vì những lúc anh lơ đãng
Nhớ tới một người khi đang nắm tay em.

Anh xin lỗi vì những phút dịu êm
Được ở bên em mà anh không trân trọng
Trái tim yêu ngày xưa tưng cháy bỏng
Nguội lạnh dần theo những chuyến đi xa.

Để một ngày khi năm tháng trôi qua
Anh giật mình nỗi nhớ em da diết
Đến bây giờ anh mới hiểu, anh mới hay, anh mới biết
Em chính là bờ bến của đời anh.

Chỉ còn lại những điều rất mong manh
Anh sẽ đợi, sẽ chờ tới khi em tha thứ
Hãy để trái tim anh sau bao ngày say ngủ
Thêm một lần, cháy bỏng để yêu em
( sưu tập )
 

Bình luận từ Facebook

Top