Trứng chim cút?????

meoluoitmb

Đại Tá
SAY


rượu giết ta say ngày mai ta tỉnh
tình giết ta rồi ta ngàn đời u mê
hỡi thế gian có chén rượu nồng nào
ta uống vào ngủ mãi giấc ngàn thu

ngàn thu để quên đi tất cả
tất cả cay đắng mà người đã cho ta
rồi cơn đau cũng sẽ nguôi ngoai
nhưng sao nỗi nhớ thì mỗi ngày mỗi đầy
 

meoluoitmb

Đại Tá
Đợi

Hoa lan rừng mọc đầy thung lũng

Hoa lan tàn thung lũng thành hoang vu

khi bên người đời trăm hoa đua nở

người đi rồi đời ta như thung lũng


chỉ còn lại hoang vu và lạnh giá

Chiều cô đơn ngập tràn cả thung lũng

Như bão tố xét nát trai tim ta

Xin người về thắp sáng lại bình minh

Cho hạt mầm tình yêu lại tái sin
 

meoluoitmb

Đại Tá
Ánh trăng buồn

Tôi lang thang tìm về mùa trăng cũ

Để tìm chút dĩ vãng sa mạc nắng

Trăng vẫn còn đây tình vẫn còn đầy

Mà sao mây phiêu du mãi chưa về

Để trăng buồn nhỏ lệ sầu đơn côi

Tôi nhìn trăng u buồn và khẽ nói

Đến bao giờ tôi mới quên được người
 

meoluoitmb

Đại Tá
Cô Đơn và Nỗi Nhớ




Cuộc đời tôi có đôi lần vấp ngã

Để sau đó đứng dzậy và cố bước

Bước trên những nỗi đau còn xót lại

Ôi con đường sao dài như vô tận

Đôi chân này giờ đây đã mỏi mệt

Tôi dừng lại cho nỗi đau lắng dịu

Trong khoảng khắc nhớ lại bài thơ xưa

Dãy ngân hà trãi dài trên nỗi nhớ

Một chút nhớ để lòng khơi nỗi niềm

Như con thuyền lạc loài giữa đại dương

Sẽ về đâu khi không còn bến đỗ

Bến kia ơi biết chăng thuyền nhớ bến

Sao còn mãi nơi đâu để thuyền chờ
 

meoluoitmb

Đại Tá
bâng khuâng

Nữa đêm thức giấc thấy lòng bỗng buâng khuâng

Có phải chăng nỗi nhớ trong ta lại trở về

Gió lùa qua khe cửa quyện lấy tâm hồn ta

Làm cho trái tim ta cô đơn và lạnh giá

Ta thức và đợi ánh bình minh của ngày xưa trở lại

ngày mai chiếu roi sưởi ấm trái tim ta

Rồi mặt trời cũng thức dậy sau đêm dài vô tận

Một buổi sáng thật đẹp bắt đầu một ngày mới

Ta đi giữa dòng người sao thấy mình lẽ loi

Lê bước quay trở về căn gác nhỏ đơn côi

Ta nằm giữa cô đơn và nỗi nhớ lòng khẽ hỏi

Đến bao giờ và sẽ đến bao giờ
 

meoluoitmb

Đại Tá
Một chữ tình lúc nào cũng vẫn thế

Đi cùng nó vẫn là chữ u mê

U mê ngờ nghệnh để rồi tan vỡ

Tan vỡ để rồi phải chia ly

Chia ly ko phải vì tình cạn

Mà chia ly vì cuộc đời bạc bẽo

Sao trời ko cho anh gặp em sớm hơn

Thì có lẽ bây giờ ta đã ko mất nhau

Ôi trái đất sao chia ra hai miền tối sáng

Cho đôi tim chung nhịp thở phải chia cách hai nơi

Anh ước gì mình biến thành con tàu

Vượt ngàn khơi để đổ bến tình em

Ở phương đó em có biết hay chăng

Anh phương này vẫn ngày đêm đợi chờ

Chờ trong sự hy vọng mong manh
 

meoluoitmb

Đại Tá
Thôi Hết Vấn Vương

Mai sẽ về xé nát mấy trang thơ
Vặt vãnh đôi câu ngày xưa em thích
Lời không văn hoa như vần cổ tích
Nhưng ít nhiều gói ghém tấm tình ta

Mai sẽ về xoá nốt khúc tình ca
Thuở mặn nồng ta cùng hoà cung điệu
Tiếng đàn tôi, giọng hát em, huyền diệu
Âm ba thành nhịp nối của đôi tim

Mai sẽ về lật úp bức hình em
Cho nhớ nhung nhạt nhoà trên bụi phấn
Mong một ngày cõi lòng thôi vương vấn
Vết đau này rồi chắc cũng dần nguôi

Mai sẽ về quay ngược tấm gương soi
Tự dối mình không vì em tiều tụy
Vẫn thấy ngày mai còn điều thú vị
Cố vươn lên đi trọn khoảng đời thừa
 

meoluoitmb

Đại Tá
Đừng Khơi Vết Tình Buồn

Nếu có lúc em thấy mình hụt hẫng,
Trên dốc đời, dò bước lạ chông chênh,
Xin em nhớ đừng bao giờ nhìn lại,
Một đoạn đường em đã vội muốn quên.

Ta cất kỹ chút tà dương vô lự,
Chờ mai này thắp sáng lại hoàng hôn,
Xin đừng mang gió mưa về hiu quạnh,
Khơi lại trong ta những vết tình buồn.

Một nửa hồn say, nửa hồn vẫn tỉnh,
Ta giữa cuộc vui, ngất ngưỡng môi mềm,
Mà trong thâm sâu lòng đau nặng trĩu,
Tựa khối băng ngầm ép ngộp buồng tim.

Nên ta sợ lắm lời em như thật,
Len lỏi tâm tư gậm nhấm dần mòn,
Hãy để ta mang đôi điều hoài niệm,
Một thoáng ân tình vướng nợ đa đoan.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Em có viết ngàn câu thơ cũng vẫn là nổi nhớ
Khao khát - đam mê - cháy bỏng - ngọt ngào
Và tình em, vẫn dịu dàng hương gió
Đợi chờ anh trong chiều lá xôn xao !



Chỉ Có Một Anh Thôi

Anh đừng hỏi vì sao em yêu anh
Đơn giản lắm ,câu trả lời vẫn thế
Em yêu anh vì ở đời không thể
Còn gì hơn ngoài anh để em yêu

Đừng hỏi em yêu anh được bao nhiêu
Bởi tình em không phải là số lượng
Em chỉ biết nó bao la rộng lớn
Trước tình em trời biển cũng chào thua

Nhưng với em yêu thế vẫn chưa vừa
Nêú em được hóa mình tròn chín kiếp
Thì anh ơi ,em vẫn còn yêu tiếp
Bởi trên đời Chỉ-Có-Một-Anh-Thôi !
 

meoluoitmb

Đại Tá
Anh - Hiện Thực Trong Em !
Và thế rồi em đã gặp được anh
Chẳng phải trong mơ mà một điêù rất thực
Em đã biết làm thơ gởi theo niềm cảm xúc
Rất thẹn thùng ,e ấp tuổi yêu nhau

Cũng có thể anh không hiểu hết được đâu
Những ước mơ,những nụ hôn đâù vụng dại
Như hoa thơm vào đâù mùa em hái
Trao cho anh ..là mãi mãi ..Anh ơi!

Nếu một ngày như chiếc lá Thu rơi
Anh bỏ đi không một lời nhăn nhủ
Thì anh nhé ! Hãy nhớ về chốn cũ
Vẫn có em ..ôm nôi² nhớ đợi anh về

Tình yêu nào không có những đam mê
Em cũng thế ..không khác gì ai hết
Chỉ có khác ,em yêu anh với tình nồng tha thiết
Thật cuồng si,mãnh liệt đến không ngờ

Em mong muô'n một lần không phải chỉ trong thơ
Mà hiện thực ,anh hiện về trước mặt
Trong tình yêu có những điêù được ,mất
Để có anh ...em chấp nhận mọi điêù !

Ai có thể tự mình lý giải được tình yêu
Là đong đếm ,để cho ,để nhận ?
Em chỉ biết tình em là chân thật
Chỉ trao anh ...tất cả với tim nồng

Ở phương này anh có biết hay không ?
Đếm thời gian em mong ngày gặp gở
Ta sẽ bên nhau ,sẽ không rời nhau nửa
Hạnh phúc nào bằng ...Có phải vậy không anh ?!
 

meoluoitmb

Đại Tá
Khoảng cách - Tình yêu - Nổi nhớ
Không biết giờ này người bên ấy ra sao
Có còn yêu em như ngày đầu mới gặp
Hay chỉ bóng em hiện về trong thoáng chốc
Rồi vùn vụt bay đi như ảo giác mộng thường?

Đời ngăn mình hai đứa phải hai phương
Khoảng cách là những đại dương ,những vùng trời rộng lớn
Để đôi lúc ngay cả điều mơ ước
Được bên nhau...
cũng thấy khó vô cùng.

Không biết giờ này anh có biết hay không?
Em nhớ đến anh hơn những gì gọi nhớ
Từng đêm buồn chỉ mình em cùng gió
Thì thầm cho nhau nghe niềm rung cảm cho người

Em nhớ anh ! Chỉ biết nhớ vậy thôi !
Bởi khoảng cách bao la em làm sao đắp nổi?
Chỉ biết lặng im nghe tiếng lòng thầm gọi...
"Phải hoán đổi làm sao em mới được bên người? "

Khoảng cách - Tình yêu - Nổi nhớ....chơi vơi !
 

meoluoitmb

Đại Tá
Ngốc à!

Ngốc à !
Nhớ lắm Ngốc ơi
Yêu nhau mà phải hai nơi ,
thiệt buồn
Cồn cào ,da diết ,nhớ nhung
Thương yêu chất ngất ,ngập lòng
Ngốc ơi

Ngốc à !
Không nói thì thôi
Nói nhớ
càng nhớ
nhớ rồi...
nhớ thêm !

Hoa xoan rơi rụng bên thềm
Họa mi chẳng hót...
buồn tênh ,
Ngốc à.

Tình yêu đâu phải thoảng qua
Nên xa ,em vẫn yêu mà ...
Ngốc ơi
 

meoluoitmb

Đại Tá
Cảm Ơn Đời Cho Em Có Anh

Em cảm ơn đời đã cho em được yêu
Được chia xẽ với những gì anh có
Được ước mơ và ngày đêm được nhớ
Đến một người yêu nhất -chính là anh !

Nếu bảo rằng :tình xa cách là tình rât' mong manh
Em bác bỏ vì tình mình không thê'
Dẫu cách xa
ta vẫn lục tìm cả khoảng trời dâu bể
Để cùng nhau thắp lửa ấm yêu thuong

Trăng dù khuyêt' ,hay khoảng trô'ng chông chênh
Hay câu thơ có nữa đời hụt hẫng
Hoặc cung đàn lỡ cung trầm dâu' lặng
Thì đôi mình vẫn vẹn nghĩa nghe anh

Em cảm ơn đời cho em có được anh
Em hạnh phúc và mãi hoài hạnh phúc
Muô'n nói cùng anh trọn đời ,
câu em thích nhất :
"Em yêu anh ! Yêu trọn vẹn cuộc đời ! "
 

meoluoitmb

Đại Tá
++Tình Không Trọn Vẹn++

Xa anh ngày bổng thêm dài
Môi hồng bớt thắm, mắt này bớt nhung
Đàn vương lỡ phím tơ trùng
Kiếp nào hai đứa tương phùng anh ơi ??

Trách gì anh ?
Hay trách đời ??
Duyên yêu không đặng môi cười bớt xinh

Trách anh - anh quá vô tình ?
Hay tim em chẳng giữ hình bóng anh ??
Trách chi anh ???
Thôi củng đành ...
Xa nhau ta ngắm nửa vành trăng riêng ...

Hay cười đi
khóc làm chi
Buồn vui củng thế biệt ly trọn đời
Sông còn bên lỡ bên bồi
Tình nào mà vẹn muôn đời hỡi anh ...

Trách anh -- em trách sao đành
Chim còn bay vội bỏ cành trơ vơ
Trên đời mấy chuyện ai ngờ
Yêu nhau ngày sớm làm lơ cuối ngày

Trách em -- em quá dại khờ
Yêu cuồng yêu dại để giờ thương đau
Nửa đời Yêu đã biết bao
Gậm nhấm ngọt ngào còn tưởng bền lâu
 

meoluoitmb

Đại Tá
Xa Nhau rồi

Bởi em khờ hay vì anh phản bội
Chút ân tình trao vội bỏ đi
Hứa thật nhiều nhưng giờ có đưỢc chi ?
Em oà khóc giữa giòng đời bạc bẽo

Anh đưa tay bảo ta cùng móc nghéo
Em nào ngờ tình hai nẻo ta chia
Để rồi nay em nước mắt đầm đìa
Đứng trong theo một mối tình xa khuất

Em trách anh ? hay vì sao ấm uất ?
Em từng nhìn đời bằng hạnh phúc vui tươi
Anh đan tâm dập tắt mất nụ cười
Dang tay rộng đón phương trời xa lạ

Giám trách ai, em là người thua thiệt
Yêu một lần tim vạn nhát thương đau
Em lầm tưởng trong giây phút ngọt ngào
là tình yêu của vĩnh hằng vĩnh cửu ...

Đêm tàn canh, em thức hoài không ngủ
Anh dửng dưng quay mặt bước càng xa
Em gằng lòng "nước mắt là ngọc ngà"
Nhưng te tái, lòng đau ôi nát dạ !!!
 

meoluoitmb

Đại Tá
Mộng vỡ tan

Đường tình ai nỡ bẽ đôi
Để cho giấc mộng vỡ rồi còn đâu ?
Tại em cuộc sống cơ cầu
Hay anh ham lợi sàng giàu mà ra

Tại vì em chẳng xa hoa
Hay anh cứ chóng mặn mà đổi thay
Tình yêu anh cứ cho vay
Tình em anh lại đắng cay xé vò

Tình nào lấy thước so đo
Để duyên ta lỡ chuyến đò sang ngang
Ngày mai cách biệt ngút ngàn
Chúc anh tìm được vợ sang, vợ giàu

Em đi trời đổ mưa ngâu
đành thôi cất bước qua cầu đoạn ân
Thôi thì ta chớ chùng chân
Thương nhau chẳng đặng duyên phần đấy thôi

Em nào giám trách chi trời
Than vang chi bởi phận đời hẩm hiu
Cô đơn lặng lẽ đã nhiêu
Bao năm quen thói hiểu đời làm thinh

Bởi em chẳng đẹp chẳng xinh
Có thương .. thì cũng .... tự mình đơn phương
 

meoluoitmb

Đại Tá
Nếu Mai Tôi Chết 1

Nếu mai tôi chết xin em đừng khóc
Trước mộ phần hãy tặng một đoá hoa
Ðễ đỡ cô đơn trong đất lạnh xa nhà
Và xin thắp nén nhang thơm nơi bia đá

Nếu tôi chết trên vùng đầy băng giá
Không bạn bè không tiếng khóc thở than
Chỉ có vầng trăng lạnh giá với sao ngàn
Và dã thú đi tìm mồi trong hoang vắng

Nếu mai tôi chết xin em đừng cay đắng
Trước mộ phần hãy nhỏ nhẹ dùm anh
Ðể vong linh được thanh thản yên bình
Và nhẹ bước đi vào nơi hư ảo

Nếu mai tôi chết xin em đừng phiền não
Vì không còn ai ghẹo phá với em
Với những vần thơ không được ấm êm đềm
Và thơ ý không làm cho em buồn khổ

Nếu mai tôi chết xin em đừng thổ lộ
Tâm sự buồn của chính bản thân em
Và thở than với nấm mộ hoang tàn
Anh sợ lắm vì nghe những lời than oán

Nếu mai tôi chết xin em hãy cố gắng
Ðừng buồn phiền, hãy tiếp tục sống nghe em
Bởi đời anh đã quá đủ ưu phiền
Chỉ có cái chết mới làm cho anh hết khổ...
 

meoluoitmb

Đại Tá
Nếu cuộc đời là một trang giấy trắng
Và tình mình là dòng chứ in nghiêng
ANh sẽ viết nên bức tình thư dịu ngọt
Đưa em vào dệt mộng thần tiên

Nếu đời em là ngàn con hạc giấy
Thả trên sông tình ái của dòng đời
Anh xin em cho anh làm nước chảy
Dìu em đi Phiêu bạt chốn xa xôi

Nếu đời anh là con thuyền căng gió
Lạc hướng tình chẳng biết phải đi đâu
Anh xin em hãy là loài chim biển
Báo tin lành _ơi hỡi cánh hải âu

Nếu đời ta chỉ toàn là giông bão
Khi duyên tình ko thể sống bên nhau
Hãy để anh là người "ra đi" trước
Để cho lòng khỏi phải biết đớn đau
 

meoluoitmb

Đại Tá
Chẳng thể nào anh lại giấu được em

Chẳng thể nào anh lại giấu được em
Em hiểu cả qua ánh mắt anh nhìn người con gái ấy
Một chút đam mê,một chút thôi nhưng bỗng cháy
Một chút cũng đủ làm tan vỡ trái tim em
Một chút thôi ngỡ là sẽ quên
Nhưng sau tia chớp trời chẳng còn bình lặng
Bão tố trong em khi nụ hôn anh hờ hững
Khi anh thẫn thờ ngay cả lúc có em
Chẳng có gì để mà em ghen
Em biết thế vì anh vẫn luôn đúng hẹn
Hoa vẫn thắm chờ mỗi lần em đến
Nhưng trong sâu thẳm lòng mình em đã biết mất anh
Nói đi anh hôm nay trời rất xanh
Gió rất nhẹ, nắng vàng con đường nhỏ
Em vẫn mong trời đẹp thế cho mỗi lần mình gặp gỡ
Ngay cả là ngày mình sẽ nói xa nhau
Em sẽ buồn nhưng ko giận anh đâu
Em sẽ khóc mà ko hề hờn trách
Sẽ tự lau đi và tự lau nước mắt
Như em sẽ làm cho những ngày sau
Em thà một lần thực sự đớn đau
Một lần khóc nhưng một lần hạnh phúc
Bởi em biết anh đã một lần thành thật
Đã một lần anh đã vì em
Em đã buông tay hạnh phúc đã vỡ tan
Nhưng em biết nó đã từng hoàn hảo
Bởi em ko thể nâng niu gìn giữ
Một cái gì đã rạn nứt từ lâu
 

meoluoitmb

Đại Tá
CUỐI CHÂN TRỜI SAO VÀ BIỂN HÔN NHAU

Không có nghĩa mỗi lần sóng vỗ
Là nồng nàn hôn cát đâu em
Vâng, em hiểu ngoài khơi kia trăm gió
Đưa sóng về rồi đẩy sóng xa thêm

Không có nghĩa những con tàu đêm đêm
Khắc khoải bởi hải đăng còn thao thức
Thăm thẳm lạc giữa đại dương màu mực
Biết về đâu nếu chỉ một thân tàu?

Cuối chân trời sao và biển hôn nhau
Bờ lặng lẽ cúi đầu không dám khóc
Mai sóng về mỏi mòn và nặng nhọc
Thở bên bờ trong giấc ngủ vô tâm

Hoàng hôn ơi sao mắt bờ quầng thâm?
Xưa biển hứa ngàn năm yêu cát trắng
Phiêu du mãi để hàng dương khô nắng
Sóng có bao giờ yên lặng đâu bờ yêu!

Đại dương xa gió rủ rỉ rất nhiều
Sao nhấp nháy từ ban chiều chờ đợi
Không có nghĩa mỗi lần nghe sóng nói
-Yêu rất nhiều- là cho cả bờ đâu...
 

Bình luận từ Facebook

Top