Mùa ...

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Tuyết vẫn còn rơi, tuyết vẫn rơi
Thỏa thuê du khách ngắm tuyết, cười
Giữa mùa đông giá tìm đâu ấm?
Gió thổi cắt lòng, nát tả tơi...
Cười chi trên nỗi buồn người nông
Dân đi chân đất, quần thì không
Tuyết đẹp trong mắt người lữ khách
Buốt giá trong lòng kẻ xứ đông

Anh ở Sài Gòn chốn thị thành
Nắng vẫn vàng tươi, trời vẫn xanh
Biết đâu gió lạnh, màu tuyết trắng
Chiếu manh, chăn mỏng, rét năm canh
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Lạnh quá quá lạnh hỡi người ơi
"Giấc mơ tuyết trắng" đã đến rồi
6 rồi lên 10, lại xuống 6
Gió đưa hơi ấm về cuối trời
Ấm đã về đâu, yên ấm ơi
"Mơ về xa lắm", nhớ chơi vơi
Cười ai hé nụ, hoa còn rạng
Mà nỡ xa nhau, héo nụ cười
Tuyết vẫn còn rơi, tuyết vẫn rơi
Thỏa thuê du khách ngắm tuyết, cười
Giữa mùa đông giá tìm đâu ấm?
Gió thổi cắt lòng, nát tả tơi...
Gió đã qua rồi, cây vẫn lay
Héo hắt đâu còn, hương heo may
Thoáng nghe trong gió, môi còn tím
Ngắt cả một trời, hoa trắng bay
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Cười chi trên nỗi buồn người nông
Dân đi chân đất, quần thì không
Tuyết đẹp trong mắt người lữ khách
Buốt giá trong lòng kẻ xứ đông

Anh ở Sài Gòn chốn thị thành
Nắng vẫn vàng tươi, trời vẫn xanh
Biết đâu gió lạnh, màu tuyết trắng
Chiếu manh, chăn mỏng, rét năm canh
"Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời"
Những tháng năm dài, buồn bã trôi
Mà mộng mãi trong, vương vẫn mãi
Những mơ ước lạ, những xa xôi

"Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng"
Trong đôi mắt lạnh, dậy cuồng phong
Những nguồn lạnh lẽo, gai xương sống
Những nẻo trăng hoa, rã nát lòng ....
 

KVKM

Đại Uý
Ấm đã về đâu, yên ấm ơi
"Mơ về xa lắm", nhớ chơi vơi
Cười ai hé nụ, hoa còn rạng
Mà nỡ xa nhau, héo nụ cười

Gió đã qua rồi, cây vẫn lay
Héo hắt đâu còn, hương heo may
Thoáng nghe trong gió, môi còn tím
Ngắt cả một trời, hoa trắng bay
Ước có bàn tay ủ bàn tay...!
Qua ngày bông tuyết đổi heo may!
Cho Tim có thêm nguồn lửa nhỏ...
Khỏi đỏ mắt ai nỗi ngóng chờ...!!!
 

Hoa anh tuc

Thượng Tá
"Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời"
Những tháng năm dài, buồn bã trôi
Mà mộng mãi trong, vương vẫn mãi
Những mơ ước lạ, những xa xôi

"Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng"
Trong đôi mắt lạnh, dậy cuồng phong
Những nguồn lạnh lẽo, gai xương sống
Những nẻo trăng hoa, rã nát lòng ....
Se lạnh anh lại nhớ người yêu
Mắt tím hoàng hôn nhạt những chiều
Tuyết trắng phủ mờ loài hoa vỡ
Đò sang sông, bến cũ thêm tịch liêu
 

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Mưa rơi thối cát, nát lòng em
Đường về xa lắm, người ướt mèm
Gió lùa cái lạnh vào trong áo
Phải chi ai nói "Đừng về! em"


Mưa và lạnh! hu hu, về thôi......
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Se lạnh anh lại nhớ người yêu
Mắt tím hoàng hôn nhạt những chiều
Tuyết trắng phủ mờ loài hoa vỡ
Đò sang sông, bến cũ thêm tịch liêu
Tôi đã từng mang nặng một lòng
Quyết thề chung thủy với tình chung
Quyết đem xuân sắc hồng máu đỏ
Để rồi hoang lạnh, trắng ... tàn đông

Tôi đã từng yêu rất đắm say
Ngỡ một mình trên thế gian này
Có thể dời sao chung duyên cũ
Hóa ra cũng chỉ ... chuyện mông lung

Tôi đã từng căm hận cuộc đời
Chửi như anh Chí chuyện trời ơi
Đắng chát nhuốm đen đời rượu, thuốc
Ngộ được, ôi dào, chuyện được không

Yêu chỉ là cho riêng mình thôi
Tình còn đâu nữa, mới bờ môi
Nghĩa còn đâu nữa, vài mâm cỗ
Ái ân đậm chất, bạc như vôi ....
 

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Tôi đã từng mang nặng một lòng
Quyết thề chung thủy với tình chung
Quyết đem xuân sắc hồng máu đỏ
Để rồi hoang lạnh, trắng ... tàn đông

Tôi đã từng yêu rất đắm say
Ngỡ một mình trên thế gian này
Có thể dời sao chung duyên cũ
Hóa ra cũng chỉ ... chuyện mông lung

Tôi đã từng căm hận cuộc đời
Chửi như anh Chí chuyện trời ơi
Đắng chát nhuốm đen đời rượu, thuốc
Ngộ được, ôi dào, chuyện được không

Yêu chỉ là cho riêng mình thôi
Tình còn đâu nữa, mới bờ môi
Nghĩa còn đâu nữa, vài mâm cỗ
Ái ân đậm chất, bạc như vôi ....
"Tình chỉ đẹp khi còn dang dở"
Anh hãy quên đi dang dở những câu thề
Quên đi những lối cũ mòn triền đê
Và hãy quên sớm trưa đi về đưa đón

Anh đừng nhớ nét duyên thầm ấp e dưới vành nón
Vùi lấp tiếng cười em trong ánh trăng vàng
Ký ức nơi giảng đường...anh nhớ nhé đừng mang
Xoá hết đi cho nhẹ lòng anh nhé

"Anh yêu em" câu nói xưa rất nhẹ
Ngọt dịu dàng, em sẽ giữ cạnh bên
Một góc trái tim, trong giấc ngủ êm đềm
Xác pháo hồng cuốn em xa dời mãi

Tiếc làm chi yêu là mơ, sống mới là hiện tại
Quên em đi để nhớ mãi suốt cuộc đời
Tim lạnh lắm, đêm đông tiếng mưa rơi
Vo cho chặt nỗi sầu vơi người cũ
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
"Tình chỉ đẹp khi còn dang dở"
Anh hãy quên đi dang dở những câu thề
Quên đi những lối cũ mòn triền đê
Và hãy quên sớm trưa đi về đưa đón

Anh đừng nhớ nét duyên thầm ấp e dưới vành nón
Vùi lấp tiếng cười em trong ánh trăng vàng
Ký ức nơi giảng đường...anh nhớ nhé đừng mang
Xoá hết đi cho nhẹ lòng anh nhé

"Anh yêu em" câu nói xưa rất nhẹ
Ngọt dịu dàng, em sẽ giữ cạnh bên
Một góc trái tim, trong giấc ngủ êm đềm
Xác pháo hồng cuốn em xa dời mãi

Tiếc làm chi yêu là mơ, sống mới là hiện tại
Quên em đi để nhớ mãi suốt cuộc đời
Tim lạnh lắm, đêm đông tiếng mưa rơi
Vo cho chặt nỗi sầu vơi người cũ
Qúa khứ đẹp, quá khứ buồn vẫn là quá khứ
Hiện tại sao, vẫn là hiện tại thôi
Khi ta lớn lên, đã có lúc bé rồi
Không thể già, khi ta chưa hề trẻ

Ai có thể bỏ qua thời trai trẻ
Khi mỗi sáng mai là mỗi một tưng bừng
Tim như reo, tai nghe tiếng muôn trùng
Ồn ào réo, dập vang ngoài cửa sổ

Ánh nắng xéo vẫn còn như rạng rỡ
gió lùa đông tưởng hơi thở xuân sang
Với tình đầu, những khúc nhịp rộn ràng
Không thở nổi, nụ hôn đầu trĩu nặng

Còn những lần đầu, cùng nắm tay trong nắng
Nơi đầu tiên, hai kẻ lặng, run ngồi
Những khát khao, mai sau, trưởng thành rồi
Những ao ước, trọn đời hạnh phúc

Vừa giận, vừa buồn, tiếc thương, bực tức
Nhưng nơi xưa, hồn vẫn giữ, ngày xưa ...
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
"Đêm mùa đông đi trên con đường quen ..."
Không rảo bước, đôi chân sao nặng trĩu
Những ánh sáng quen, giờ sao vướng víu
Cứ như dây, buộc ta lại, chả rời

Những giọt sương, ướt lạnh rơi rơi
Lạnh như nước mắt ai đã nhỏ
Lạnh như gió đông mặt hồ hút gió
Rét căm da, gò má vẫn hao hồng

Bên dòng sông, thuyền vẫn cứ xuôi dòng
Chỉ một mình tôi, ngược lên miền dĩ vãng
Để thấy mắt em cười, tung ánh sáng
Và môi em, thắm đỏ tựa chiều xa

Tôi nhớ dáng tre, cót két canh gà
Lời ai vẫn, vướng đâu trong kẽo kẹt
Tôi bước lên bãi ngô lá xanh biêng biếc
Tay ai đan quệt cổ, .... lại là ngô ...
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Các bác chém hay, em hóng tý

Chông chênh nào ai đã đặt tên
Khi bao niềm vui không thể lấp đầy khoảng trống
Một câu nói thành hố sâu, bờ vực
Chia cách tâm hồn đồng điệu trái tim

Nỗi buồn không tên sao cứ cố mãi tìm
Cào xé chi quá khứ chẳng thể ngủ im trong nỗi nhớ
Muốn nói lắm rằng vắng em như chợ...
Vẫn đông vui, vẫn rộn rã tiếng cười

Nỗi nhớ ơi, mi cứ mãi rong chơi
Trốn tìm trong tim mà ta không thể thấy
Nước mắt hoen mi, từng giọt nối chân chạy
Lời nói gió bay...vết dao cứa tim hồng

Em trở về cánh hạc giữa đêm đông
Tìm thuốc đắng giã cho vơi thương nhớ
Chiếc lá vàng xoay tròn theo làn gió
Rớt xuống thềm buốt lạnh xanh xao
Niềm vui là nỗi buồn
Khi nguồn cơn không còn dòng để chảy
Nước mắt là giọt nước
Bốc hơi từ con tim không thể lạnh, rất ấm, sục sôi
Mồ hôi là sự thanh thản
Của nỗi nhọc nhằn chắt cạn, từng chút một, giúp mình tần tảo nữa, miệt mài hơn
Trí thức là sự ngu dốt
Khi bất lực trước câu hỏi vì sao, thế nào, không chấp nhận là không thể biết
Em, là nỗi buồn, là nước mắt, là mồ hôi, là trí thức, là tất cả những gì
Không có thực, anh đang khát khao
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Phần trên của page 28 này đang theo mạch thất ngôn tứ tuyệt và thất ngôn bát cú thì ở phần cuối trang lại toàn là thất ngôn "hai mươi mấy" cú. Loạn hết cả nhịp, vỡ trận.
Thơ tự do, trông thì không vần, đọc cũng không vần, nhưng sự phóng khoáng và thoáng đạt một cách tinh tế tạo nên mạch, mà những người thèm chữ lại


....YÊU :p
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Tình tôi, trải lên con chữ
Ngọng ngịu, ngô nghê, gồ ghề như khúc gỗ
Như những lời muốn nói, không thoát nổi tâm tư
Như những gì muốn khóc, mà u uất não nề
Không thành lời, không ra nước mắt
Chỉ nằm trong tôi,
Sâu tít trong đáy chữ
Ai yêu
Sẽ hiểu
Ai buồn
Sẽ gần

Như thớ gỗ, mát lịm, phân vân, giữa bàn tay người thợ mộc
Tài hoa
 

backhand-ghost

Đại Tá
Thơ tự do, trông thì không vần, đọc cũng không vần, nhưng sự phóng khoáng và thoáng đạt một cách tinh tế tạo nên mạch, mà những người thèm chữ lại


....YÊU :p
Tôi ko khoái lắm mấy dạng thơ tự do, chắc có lẽ do trình của mình nó còn kém nên đọc ko ra. Đọc những bài thơ nó có khuôn khổ một chút, có âm vần, có quy cách thì cảm giác nó dễ lần ra cái "tứ thơ", cái "ý thơ" hơn. Đọc thơ tự do, trúc trắc là mình ko hiểu, ngại tìm hiểu he2.
 

Bình luận từ Facebook

Top