Mùa ...

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Trớ trêu

Đêm mùa đông, con đường về lối ngắn
gió đầu đông, ghê lạnh, ủn lá vàng
Vụt qua mắt, hai bàn tay bé bỏng
Vẫy huơ huơ như ngọn lá đầu lòng

Mắt chợt ướt và lòng vừa chợt nhói
Chiếc áo tơi đâu chắn nổi sương đông
Bàn tay bé, cứ huơ lên nhức nhối
Quay mặt đi hay dừng lại, trời ơi

gió cứ quất, như roi bầm môi tím
Tay cứ huơ như trẻ đói khóc hoài
Ánh mắt cứ xoáy sâu vương vấn mãi
Ta giận đời, đói khổ chả từ ai

Biết một tay không che trời cho nổi
Vẫn mong đủ sức vá đất này ...
 

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Trớ trêu

Đêm mùa đông, con đường về lối ngắn
gió đầu đông, ghê lạnh, ủn lá vàng
Vụt qua mắt, hai bàn tay bé bỏng
Vẫy huơ huơ như ngọn lá đầu lòng

Mắt chợt ướt và lòng vừa chợt nhói
Chiếc áo tơi đâu chắn nổi sương đông
Bàn tay bé, cứ huơ lên nhức nhối
Quay mặt đi hay dừng lại, nhói lòng

gió cứ quất, như roi bầm môi tím
Tay cứ huơ như trẻ đói khóc hoài
Ánh mắt cứ xoáy sâu vương vấn mãi
Ta giận đời, đói khổ chả từ ai

Biết một tay không che trời cho nổi
Vẫn mong đủ sức vá đất này ...
Thế này vần hơn, có lẽ
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Phong trần

Đương đầu với thử thách,
Phải chăng là phong trần
Hay dầm dãi mưa nắng
Đáng mặt tráng sĩ chăng

Dám sống ở trên đời
Dám làm điều phải lẽ
Dám bênh vực yếu thế
Ta gọi đó PHONG TRẦN
 

thanglong78

Thượng Tá
Tặng anh em hay mất ngủ:

Nửa đêm nằm không ngủ
Ngóng ngọn gió cuối thu
Giật mình sờ chăn lạnh
Ngỡ tiết trời chuyển đông

Nửa đêm lòng không ngủ
Tiếc nuối chi mùa thu
Còn đôi bàn tay lạnh
Hồn rong chơi giữa đồng
...
 

Red Arc

Đại Tá
Chiều, đợi đón con thì trời mưa….Nép bên hiên quán café nhỏ tẹo, trước hiên là một gốc bằng lăng chỉ còn sót lại vài cành hoa mỏng manh, gầy guộc trái mùa…..Trời xui đất khiến thế nào trong quán lại mở bài hát “Hoa bằng lăng” với đúng cái chất giọng nhừa nhựa như than van của Jimy Nguyễn làm trào dâng một cảm xúc man mác, khó tả….
2975677_Image384.jpg



Ngẫu hứng Hoa Bằng Lăng

Ngơ ngác đường về ôi những cánh bằng lăng
Tím mộng mơ, hoa đượm buồn vời vợi
Run rẩy mong manh giữa chiều gió thổi
Xao xác đợi người về, nông nổi đến bơ vơ…


Tiếng pháo nhà ai sông vắng rộn đôi bờ
Để một kẻ dại khờ bên bến cũ
Bằng lăng rụng rơi thẩn thờ ủ rủ
Sắc tím làm quà… tình vỗ cánh bay xa


Mộng đẹp ngày xưa đã hóa nhạt nhòa
Chỉ có bằng lăng vẫn tím buồn đến lạ
Hai tiếng thủy chung mơ hồ, xa lạ quá
Tím cả đường chiều…ai tiếc nhớ hoa xưa....

2975678_Image385.jpg
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Chiều, đợi đón con thì trời mưa….Nép bên hiên quán café nhỏ tẹo, trước hiên là một gốc bằng lăng chỉ còn sót lại vài cành hoa mỏng manh, gầy guộc trái mùa…..Trời xui đất khiến thế nào trong quán lại mở bài hát “Hoa bằng lăng” với đúng cái chất giọng nhừa nhựa như than van của Jimy Nguyễn làm trào dâng một cảm xúc man mác, khó tả….
View attachment 65407


Ngẫu hứng Hoa Bằng Lăng

Ngơ ngác đường về ôi những cánh bằng lăng
Tím mộng mơ, hoa đượm buồn vời vợi
Run rẩy mong manh giữa chiều gió thổi
Xao xác đợi người về, nông nổi đến bơ vơ…


Tiếng pháo nhà ai sông vắng rộn đôi bờ
Để một kẻ dại khờ bên bến cũ
Bằng lăng rụng rơi thẩn thờ ủ rủ
Sắc tím làm quà… tình vỗ cánh bay xa


Mộng đẹp ngày xưa đã hóa nhạt nhòa
Chỉ có bằng lăng vẫn tím buồn đến lạ
Hai tiếng thủy chung mơ hồ, xa lạ quá
Tím cả đường chiều…ai tiếc nhớ hoa xưa....

View attachment 65408
Của @Red Arc mà ông :eek:

Thi thoảng vào đây ngó nghiêng thơ thẩn của thằng Cá này, vẫn là câu nói cũ "mày cũng là thằng có tâm hồn thật".
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Hoa tím ngày xưa

Ngày xưa em nói yêu hoa tím
Nên tím đường anh đợi anh chiều buông
Cơn gió thắm, rải đều trên lối đợi
Tiếng xe ồn ào sao mơ góc chùa chuông

Góc quán cũ, treo nơi đầu Quán Thánh
Cành đa che, xoè xuống một góc bàn
Em ngồi đó, anh ngẩn ngơ, lặng ngắm
Nghe tiếng chiều, tiếng nắng, tiếng lòng tuôn

Tối mê mải, đuổi theo cơn gió thoảng
Bay tóc em, lấp cả Thủ Lệ hồ
Nghĩa Đô hẹn, hững hờ cơn mê đợi
Bạc trăng thanh, tiếng em thở, trời ơi

Một màu tím, che đời tôi, khúc tối
Phai nhạt rồi, tím ấy, vẫn còn ... tôi.
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Bắt đầu vào thu, bắt đầu mùa kỉ niệm.

Hàng ngày, tôi vẫn đi qua cung đường ấy, từ đường Thanh Niên xuôi từ Hồ Tây về phía vườn hoa trước Văn phòng Chủ tịch nước, ngay trong ngã ba, rẽ phải, quay đầu lại, vẫn đi trên đường Thanh Niên, hướng về phía Hồ Tây.

Cái quán cũ bây giờ đã mới, góc tầng 2 loè xoè những chiếc lá đa to, che cả mặt người giờ đã không còn. Góc quán ấy tôi đã gửi cả thời sinh viên đam mê và bỡ ngỡ, nơi tình yêu đầu của tôi đẹp mê mẩn, dịu dàng.

Tôi vẫn nhớ như in cái khung cảnh góc tối, nơi ánh đèn chỉ đủ lờ mờ để nhìn thấy lối đi, nhưng lại sáng đủ để nhận ra khuôn mặt mà tôi cứ lặng đi, cứ xốn xang khi chỉ cách tôi gần hơn một hơi thở.

Những buổi chiều muộn, chưa hẳn là tối, chắc chắn không phải là đêm, là những giờ tôi sống, tôi phiêu diêu, tôi bay bổng. Tôi bay khắp thành phố, tôi giăng hồn mình lên từng con đường, tôi tung bay trong niềm vui mà nhiều lúc, chợt nhận ra mình đang cười một mình, hay tự hỏi mình mỗi sáng sao mình lại cảm thấy hạnh phúc đến thế. Rồi chiều muộn, tôi lơ lửng trong không khí, mơ màng trên góc quán nhỏ. Tôi đợi tiếng chuông chùa, to, rõ, vang dội ngay từ cách mình chưa hết một tầm mắt trong buổi chiều tà. Tiếng chuông không văng vẳng, không mang dư âm trên thinh không, nhưng tiếng chuông báo hiệu một ánh mắt thân quen, thân quen đến mức tôi không thể nào dừng lại để hỏi vì sao, tôi không thể nào dừng lại để tưởng tượng sẽ có một ngày, tôi không còn được chìm vào trong đó.

Tuổi trẻ, tuổi sinh viên của tôi là thế. Gói tròn trong một góc quán cafe, nhỏ nhỏ, xinh xinh, chẳng ai biết, hoặc có thể có ai biết mà tôi không hay, những ngụm cafe đắng khét, uống chung trong một chiếc cốc, khuấy cùng với một chiếc thìa, và vị môi ... đậm ngọt lan toả cùng hương cafe mơn man, lẫn trong mùi mồ hôi của em thơm lựng, ngây ngất.
 

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Chiều, đợi đón con thì trời mưa….Nép bên hiên quán café nhỏ tẹo, trước hiên là một gốc bằng lăng chỉ còn sót lại vài cành hoa mỏng manh, gầy guộc trái mùa…..Trời xui đất khiến thế nào trong quán lại mở bài hát “Hoa bằng lăng” với đúng cái chất giọng nhừa nhựa như than van của Jimy Nguyễn làm trào dâng một cảm xúc man mác, khó tả….
View attachment 65407


Ngẫu hứng Hoa Bằng Lăng

Ngơ ngác đường về ôi những cánh bằng lăng
Tím mộng mơ, hoa đượm buồn vời vợi
Run rẩy mong manh giữa chiều gió thổi
Xao xác đợi người về, nông nổi đến bơ vơ…


Tiếng pháo nhà ai sông vắng rộn đôi bờ
Để một kẻ dại khờ bên bến cũ
Bằng lăng rụng rơi thẩn thờ ủ rủ
Sắc tím làm quà… tình vỗ cánh bay xa


Mộng đẹp ngày xưa đã hóa nhạt nhòa
Chỉ có bằng lăng vẫn tím buồn đến lạ
Hai tiếng thủy chung mơ hồ, xa lạ quá
Tím cả đường chiều…ai tiếc nhớ hoa xưa....

View attachment 65408
Hay quá, anh à!
Em rất thích những bức ảnh anh chụp, góc ảnh đẹp :)
 
Last edited:

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Hoa tím ngày xưa

Ngày xưa em nói yêu hoa tím
Nên tím đường anh đợi anh chiều buông
Cơn gió thắm, rải đều trên lối đợi
Tiếng xe ồn ào sao mơ góc chùa chuông

Góc quán cũ, treo nơi đầu Quán Thánh
Cành đa che, xoè xuống một góc bàn
Em ngồi đó, anh ngẩn ngơ, lặng ngắm
Nghe tiếng chiều, tiếng nắng, tiếng lòng tuôn

Tối mê mải, đuổi theo cơn gió thoảng
Bay tóc em, lấp cả Thủ Lệ hồ
Nghĩa Đô hẹn, hững hờ cơn mê đợi
Bạc trăng thanh, tiếng em thở, trời ơi

Một màu tím, che đời tôi, khúc tối
Phai nhạt rồi, tím ấy, vẫn còn ... tôi.
Đọc bài này, em nhớ tới bài ánh trăng và câu nói của anh rằng cả bài chỉ có 2 câu nói về trăng/màu tím nhưng xuyên suốt cả bài thơ, mọi thứ đều nhuốm màu trăng/tím
 

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Lâu rồi mới thấy giọt mưa
Lăn dài trên má em mặn đắng
Anh cười "hạt pha lê em tặng
Anh chả dám nhận đâu!"

Giữa tháng mười trời rả rích mưa ngâu
Đất nứt chân chim, vai anh ướt đầm nước mắt
Nín đi em cho mùa thu toả nắng
Hoa cúc vàng, mây trắng, biếc trời xanh

Anh yêu em yêu mắt sáng long lanh
Cạn, đầy, vơi, khô chưa hai hồ lệ
Cười lên em, anh sẽ đền kẹo nhé
Ngọt môi hôn, mát lịm tâm hồn

Thắt lòng anh, nghẹn tiếng nấc đập dồn
Khép hờ mi, trào tuôn dòng thác nhỏ
Khóc nữa đi, buồn vui bay theo gió
Vai anh này, điểm tựa cả đời em
 

Red Arc

Đại Tá
…….

Mang nỗi nhớ buộc dài thêm nỗi nhớ
Nhặt yêu thương cho đầy gánh thương yêu
Đâu đã bớt vu vơ cho dẫu sắp xế chiều
Mặn mà đằm thắm thôi, không như tụi trẻ bây giờ cứ yêu là rực lửa


Bờ vai đây đã mòn hao vẫn còn êm để tựa
Tóc pha sương vòng tay đây hơi ấm vẫn nồng nàn
Uh thì đi rồi về… đâu phải chuyện hợp tan
Ta hãy cứ an nhàn vui cùng hoa với cỏ


Có phải chăng
em đã nghe mùa đông rủ lạnh về trong gió?
Nên tặng một nụ cười tràn hơi ấm thanh xuân
Như níu ngược thời gian… hơi thở trong ngần
Anh trẻ lại, mình gần thêm chút nữa….
 

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Tình yêu nào có khoảng cách
Mà cần trẻ lại hỡi anh
Mặc kệ đi dẫu họ nói chúng mình
Mái đầu xanh sánh đôi cùng tóc bạc

Em đâu buồn vì chênh vênh tuổi tác
Tình yêu anh sóng ở đáy sông
Không như mặt trời rực cháy ngọn lửa hồng
Bình yên lắm bờ vai vững chãi

Em chỉ tiếc lục bình trôi mê mải
Theo dòng đời, sóng cuộn lúc đục trong
Thương ngàn năm, vọng phu đá trông chồng
Thuyền đã đi có tìm về bến cũ
 

Bình luận từ Facebook

Top