Trạng .... CÁ
Đại Tá
Cũng là có ý hết cả rồiCô này sao lại cứ mê chanh
Lại thích chín cơ, chẳng thích xanh
Dập phải là do tay mình vắt
Hỏng trước lòng cô thấy chẳng đành...
Thương ngọc tiếc hoa nhẹ lắm thôi
Nhưng cảm xúc dâng trào mãnh liệt
Lúc bừng tỉnh lại, ối, GIỒI ôi ....