thelanqb
Moderator
mình cũng thích 1 nhỏ, nhưng duyên cũng không thành.Không có duyên bác ạ ! .
Nhưng phải công nhận 1 điều, nhỏ này sinh ra để chơi thể thao. đánh lên tay rất nhanh.
mình cũng thích 1 nhỏ, nhưng duyên cũng không thành.Không có duyên bác ạ ! .
mình cũng thích 1 nhỏ, nhưng duyên cũng không thành.
Nhưng phải công nhận 1 điều, nhỏ này sinh ra để chơi thể thao. đánh lên tay rất nhanh.
Mọi người chia sẽ nhiều điều về bóng bàn, thật là xúc động quá........
Em xin trình bày vài lý do chính làm em mê bóng bàn, bỏ qua các yếu tố mang tính chất chung như khỏe, khéo, giảm béo.....
em xin đi vào luôn cho nó vuông:
1. Em thấy nó gần giống với mấy môn võ thuật em đã tập hồi bé đó là vịnh xuân quyền, đòi hỏi sự dẻo dai, dồn trọng tâm vào bộ chân, khéo léo chuyển trọng tâm xoay hông, nhìn nó như một bộ môn múa.
2. Lạ kỳ là mỗi buổi tập em đều phát hiện ra 1 cái gì đó mới mẻ, 1 tiếng buổi sáng cứ thấy nó thiếu thiếu, lúc ra về lại giá mà tập thêm lúc nữa thì sẽ phát hiện và hoàn thiện hơn cái " gì đó " đấy. Nhưng kết luận là hơi khó đấy, cái gì đó đấy nó cứ quyến rũ, nó thiếu thiếu lại phát thèm khi tập bóng.
3. Nó giống như môn ngoại ngữ tiếng anh, cứ tập 1 đánh đều thì được ví như tập kỹ năng nghe trong tiếng anh, cứ nghe, cứ đánh đều... rồi sẽ có ngày phát hiện level của ta tăng lên 1 bậc.
BÁc nào còn phát hiện ra nhiều cái quyến rũ thì nêu ra để anh em cùng hâm mộ môn này nhé!!!!
P/s em mới tập được gần 1 năm thôi, nhưng cũng tỏ ra khá nguy hiểm đấy =))
Lúc mình biết chơi bóng bàn thì chuyện cũng y hệt như của bác nhưng lại ngược với của bác- duyên cũng ko thành. Nhỏ kia cũng dễ thương lắm, thế mới hay chứ.
Đúng đấy vaytiennhanh ạ! Hồi nhỏ mình cũng chơi Vovinam, đến đẳng cấp chó rượt chạy còn kịp, nhưng do trời sinh chiều cao, tay chân quá khiêm tốn, nên chuyển qua chơi BB là nhờ phản xạ nhanh, phán đoán kịp thời cũng như chó đuổi phải chạy trước, kịp thời mới chặn được quả bóng siêu nhanh của địch thủ. Mình nhanh đến nỗi có lần đã di chuyển rồi mà cái bóng của mình chiếu xuống nền vẫn còn đứng nguyên chỗ cũ. Khiếp! ACE CLB đã từng đặt biệt danh cho mình là dr Chồn (nhanh như con chồn), nhưng mình không đồng ý vì sợ lộn qua là Bs chuyên chữa bệnh cho động vật, với lại chữ Chồn mỗi khi nói lái với chữ khác sinh ra rắc rối, lộn xộn lắm.
Bạn mới tập 1 năm nhưng tỏ ra nguy hiểm là quá tốt, mình tập mới 40 năm nhưng mình lại hay gặp nguy hiểm vì anh em cứ mời bia mình uống hoài, dễ bị xơ gan quá. Hi và hẹn!
hì hì
mình đến với bóng bàn vì cay cú thằng cha ở CQ
cách đây gần 3 năm mình bị chấp tới 6 quả cứ mỗi lần giao đấu mình thấy cay mũi quá vì tên này cứ cười đểu mình
và bây giờ mình không cần phải cười đểu lại và chấp lại 2 quả
Bạn này có cái hình ảnh hay quá, ngày trước học tâm lý học cũng biết sơ sơ, nhưng lâu ngày quá mới được thấy lại cái hình này...... ThanksLý thuyết một tý nhé
Theo tháp nhu cầu của Maslow thì nhu cầu con người xếp thứ tự như sau:
Bóng bàn làm em hạnh phúc nhất khi đánh được cú đánh đúng theo ý mình, điều trái bóng đúng đến nơi mình muốn, cài đối thủ đúng vào vị trí mình mong, chơi trận đấu đúng theo ý đồ của mình... Thật khoan khoái, thật sung sướng...
Nhất là khi cái cảm giác ấy là giá trị thật, không đến dễ dàng, không là ảo giác. Để có được nó là bao nhiêu mồ hôi, dằn vặt, tìm hiểu, học hỏi, chỉnh sửa, sai lầm, nhịn nhậu, nhịn hút, tốn công, tốn tiền, tốn thời gian...