o3ma
Đại Tá
Tối nay vừa có tí men sayNhững đêm buồn là những tối không men
Chẳng uống được để mà quên mọi thứ
Để không còn nghe tiếng đêm gào nức nở
Mắt cay xè trăn trở suốt năm canh
Mong ước giản đơn thôi một giấc ngủ yên lành
Sao khó thế tóc xanh thành điểm bạc
Ngủ chập chờn, thức giật mình ngơ ngác
Thoáng xa vời mờ nhạt dáng em xưa...
Khật khưỡng đi về, trên đường ta là nhất
Cố len lỏi trong dòng người tấp nập
Luồn lách, chen ngang vốn chẳng thích bao giờ
Rồi cũng đến - Ngôi nhà quen thuộc
Tháo giày ra, chân bên tất bên không
Lê từng bước mà đảo điên trời đất
Thả tấm thân rơi bịch dưới nền nhà
Mắt nhắm nghiền, đầu không màng thế sự
Những buồn phiền bị vùi dập dưới men say.