Chả có gì không thể quên được em
Đôi cút rượu cay, hai xu ốc nhạt
Tình ta cạn như nước lèo trong bát
Bóng em cười, như trăng méo trên môi
Đã là gì, mà nồng thắm như vôi
Vốn sâu đậm, vài ba lời giả dối
Anh như kẻ điên, vô phương lạc lối
Tới bên em, quán trọ, tối thừa phòng
Việc lớn gì đâu em phải lòng vòng
Cũng chỉ là đôi ba giò thịt thủ
Cuộc đời chớ trêu, buồn đau thành thú
Khóc với cười, khác chi tỉnh say thôi
Kẻ say quen với vị ngọt đầu môi
Cố tìm quên men nồng thay vị đắng
Thôi, nào em cuộc tình nào cũng lặng
Sau những cuộc vui, là lẽ chia ly
Anh đường anh, ta lại chia ly
Em đường em, quện hòa trong chốc lát
Anh lại kẻ lãng du phiêu bạt
Em lại hàng không, quán trọ, khách tìm vui ...