Tôi yêu em, có lẽ nhất trên đời
Có lẽ thôi, vì tôi chưa so sánh
Cũng chỉ vì chưa có gì để sánh
Mải ngẩn ngơ, ngơ ngẩn yêu thôi
Tính yêu tôi, nhẹ như áng mây trôi
Suốt một ngày, vẫn bồng bềnh phiêu lãng
Suốt năm dài, vẫn mênh mông lãng đãng
Suốt một đời, vẫn nhớ nhớ, quên quên
Tình yêu tôi, vụn vặt, như nắm sôi
Ấm lòng tay em, những sáng đông buốt rét
Ấm lòng tôi, những đêm nhớ da diết
Nặng lòng ai, khăn gói lúc đi xa
Tình yêu tôi, mỏng như chiếc bánh đa
Mẹ cặm cụi, cả đời, tráng, phơi, sấy
Ròn tan vỡ, trong tay ai, bẻ gẫy
Mặn nồng thơm, hương gạo trắng, thơm
Tính yêu tôi, thoảng qua như gió thôi
Làm mát mái tóc ai, trưa chát nắng
Làm rợn lạnh, áo bông, đêm đông ấm
Oằn lưng cong, giữ vạt lá khô rơi
Chắc vì thế, nên em không yêu tôi
Tôi cô lẻ, tôi buồn, tôi ... yêu mãi ...