CLB Những Người Yêu Thơ

pri-an

Trung Uý
View attachment 44182
Ôi hạnh phúc chỉ là đơn giản thế
Sáng bình yên góc quán nhỏ ta ngồi
Tách cà phê, khói vàng bay lặng lẽ
Ngỡ như mình đang lạc cõi xa xôi...
Thấy "phái" cái cục vuông vuông nằm trên gói thuốc
View attachment 44182
Ôi hạnh phúc chỉ là đơn giản thế
Sáng bình yên góc quán nhỏ ta ngồi
Tách cà phê, khói vàng bay lặng lẽ
Ngỡ như mình đang lạc cõi xa xôi...
 

Red Arc

Đại Tá
WP_20140730_014.jpg
WP_20140730_018.jpg
WP_20140730_019.jpg

WP_20140730_032.jpg
WP_20140730_033.jpg
WP_20140730_003.jpg
WP_20140730_010.jpg

Có những niềm vui thật lạ đời
Chỉ vài ba cục nhỏ xíu thôi
Mà như thổi bùng lên ngọn lửa
Thắp sáng đam mê, sướng rã rời..
 

pri-an

Trung Uý

vuha14

Binh Nhì
Thơ ca hay quá ạ
"
Ngày đến ngày đi, ngày lại tới
Đêm qua đêm lại, đêm chơi vơi
Người đến người đi, người ở lại
Ngoảnh lại sau lưng ta còn ai?"
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Tôi yêu em, có lẽ nhất trên đời
Có lẽ thôi, vì tôi chưa so sánh
Cũng chỉ vì chưa có gì để sánh
Mải ngẩn ngơ, ngơ ngẩn yêu thôi

Tính yêu tôi, nhẹ như áng mây trôi
Suốt một ngày, vẫn bồng bềnh phiêu lãng
Suốt năm dài, vẫn mênh mông lãng đãng
Suốt một đời, vẫn nhớ nhớ, quên quên

Tình yêu tôi, vụn vặt, như nắm sôi
Ấm lòng tay em, những sáng đông buốt rét
Ấm lòng tôi, những đêm nhớ da diết
Nặng lòng ai, khăn gói lúc đi xa

Tình yêu tôi, mỏng như chiếc bánh đa
Mẹ cặm cụi, cả đời, tráng, phơi, sấy
Ròn tan vỡ, trong tay ai, bẻ gẫy
Mặn nồng thơm, hương gạo trắng, thơm

Tính yêu tôi, thoảng qua như gió thôi
Làm mát mái tóc ai, trưa chát nắng
Làm rợn lạnh, áo bông, đêm đông ấm
Oằn lưng cong, giữ vạt lá khô rơi

Chắc vì thế, nên em không yêu tôi
Tôi cô lẻ, tôi buồn, tôi ... yêu mãi ...
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Bước qua

giữa đời phương hướng bất kì
Mà sao ta lại cùng đi một đường
gặp thì dở dở ương ương
tránh thì sao được, con đường thẳng ngay
thôi đành cười nụ ngay đây
thôi đành chào tiếng cho đầy xã giao
em, tôi không biết ra sao
tôi, lại canh đầy, thức trắng, ngẩn ngơ ...
 

o3ma

Đại Tá
Tôi yêu em, có lẽ nhất trên đời
Có lẽ thôi, vì tôi chưa so sánh
Cũng chỉ vì chưa có gì để sánh
Mải ngẩn ngơ, ngơ ngẩn yêu thôi

Tính yêu tôi, nhẹ như áng mây trôi
Suốt một ngày, vẫn bồng bềnh phiêu lãng
Suốt năm dài, vẫn mênh mông lãng đãng
Suốt một đời, vẫn nhớ nhớ, quên quên

Tình yêu tôi, vụn vặt, như nắm sôi
Ấm lòng tay em, những sáng đông buốt rét
Ấm lòng tôi, những đêm nhớ da diết
Nặng lòng ai, khăn gói lúc đi xa

Tình yêu tôi, mỏng như chiếc bánh đa
Mẹ cặm cụi, cả đời, tráng, phơi, sấy
Ròn tan vỡ, trong tay ai, bẻ gẫy
Mặn nồng thơm, hương gạo trắng, thơm

Tính yêu tôi, thoảng qua như gió thôi
Làm mát mái tóc ai, trưa chát nắng
Làm rợn lạnh, áo bông, đêm đông ấm
Oằn lưng cong, giữ vạt lá khô rơi

Chắc vì thế, nên em không yêu tôi
Tôi cô lẻ, tôi buồn, tôi ... yêu mãi ...
Ghẻ TÀU đâu phải bệnh
Chỉ khác nhịp bàn tay
Tay này mà đưa nhịp
Các bác sẽ rát tai.
P/s: con "bênh nặng" này gặp thuốc rồi, nó vào đây gãi thì ae sốc thuốc với nó.
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Chả nhẽ ... ta chờ

Có lẽ nào, ta lại chờ
Đời ai nào, đôi ba lần , thanh xuân nữa
Có lẽ nào, ta không chờ
Tuổi xuân đi trôi tuột hết dấu giầy
Con đường cũ, cỏ đã thay
Bụi đường cũ, giờ đã bay phương nào
Mắt ai còn sáng như sao
Mắt ai đầy bụi, cồn cào ... nhớ nhung
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Tìm

Tôi tìm tôi trên ghế cũ
Mười mấy năm, hình ... người ấy vẫn còn
Chỉ là chút thương nhớ héo hon
Chỉ là nét mặt lạnh như tiền, tôi tự tạo
Gặp, rồi lại thấy lòng mình, hao háo
Chân bơ vơ, lòng bời rối, lựa đường quen
Đã bao lần, thề nguyện, quên em
Bấy nhiêu lần, nơi xưa, tôi tìm ... lại
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Ngõ hẹp

Đường quá rộng, mà ngõ thì quá hẹp
Khúc quanh co, hay khúc ngoặt trêu người
Trên đường đời, ta vốn rong chơi
Mà yên dạ, lúc nào chưa chàng kỵ sĩ
Ngựa mỏi vó, chồn chân ngựa nghỉ
Đã bao giờ, nỗi nhớ, mỏi ... mòn... chưa
 
Last edited:

Bình luận từ Facebook

Top