Lan đặt chiếc điện thoại mà Tuấn - chồng Lan vừa mua tặng xuống giường, nhắm mắt mơ màng, miệng còn vương lại nụ cười sau cuộc trò chuyện với cô bạn thân trên facebook. Lan đang tự thả mình trôi dần vào giấc ngủ, êm ái và nhẹ nhàng. Ngày mai là sinh nhật Tuấn, thực ra chỉ còn chưa đầy một tiếng nữa là sang ngày mới. Lan đã soạn sẵn một tin nhắn chúc mừng sinh nhật chồng trong điện thoại, chỉ chờ kim đồng hồ điểm 0 giờ là cô nhấn nút send. Lan hình dung ra nét mặt chồng khi nhận được tin nhắn, chắc hẳn Tuấn sẽ cười và trong lòng thấy ấm áp. Đã năm năm cưới nhau, năm nào Lan cũng làm một cái gì đó đặc biệt dành tặng chồng nhân ngày sinh nhật. Năm nay, Lan dự định sẽ tặng Tuấn một con heo đất, những mong hai vợ chồng cùng tiết kiệm, nuôi heo, lấy tiền mua sắm ít đồ dùng và quần áo cho con. Lan chỉ là một nhân viên quèn của một công ty, Tuấn chạy xe ôm, gia đình kinh tế khó khăn, thế nên việc chi tiêu trong gia đình luôn ở trong cân đong từng khoản.
Suy nghĩ này nối tiếp ý nghĩ khác, Lan chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Ngoài sân, Tuấn đang bắt mấy con gà chọi, nhốt vào chuồng. Trời có vẻ sẽ mưa, nếu để gà ngủ ngoài sân, Tuấn không yên tâm, lũ gà sẽ ốm hết mất. Chợt nhớ ra bao gạo Lan mới đem xay lúc chiều chưa ai mang cất vào trong nhà, nếu mưa thì ướt hết, Tuấn cất tiếng gọi Lan:
- Dậy, khiêng bao gạo vào nhà
Lan mắt nhắm mắt mở. Cô vừa mới thiếp đi được vài phút. Bị chồng gọi dậy, cô hơi khó chịu:
- Anh bê vào đi, bao gạo đó có 30kg thôi, em vừa mới sẻ bớt mang vào nhà cất đi 1 nửa rồi
Dứt lời, Lan lại nhắm mắt, định bụng cố dỗ mình quay lại giấc ngủ. Tuấn không nói gì. Anh vẫn cố bắt mấy con gà. Ánh đèn tuýp làm lũ gà chói mắt, chúng chạy toán loạn. Khó khăn lắm Tuấn mới bắt được vài con, vẫn còn 2 con nữa. Điều đó làm Tuấn bực mình.
Loay hoay một hồi lâu, Tuấn cũng nhốt được hết lũ gà vào chuồng. Nhìn vào giường, thấy vợ vẫn nằm, Tuấn sẵng giọng;
- Ô thế mày có dậy không thì bảo! Tao nói mày không nghe thấy gì à?
Lan mở mắt. Cô tỉnh hẳn vì tiếng của Tuấn khá to.
- Anh bê một mình đi, chỉ có 30 cân chứ có nhiều gì đâu. Em vừa mới ngủ được một tý...
Không thèm đếm xỉa gì đến những câu vợ vừa nói. Tuấn to giọng:
- Địt con mẹ mày! Bố mày bảo mày có dậy không?!
Lan ngồi dậy, rướn người về phía cửa màn. Vừa xỏ dép, Lan vừa nói:
- Có mỗi bao gạo 30 cân mà anh cũng không bê được, cái gì cũng vợ! Anh để đó, một mình em bê cũng được!
Lan biết mình không đủ khoẻ để bê được bao gạo đó. Nhưng Lan uất ức lắm. Trước khi lên giường cô đã dồn hết sức kéo lê một bao cất vào trong buồng. Bao này to quá, sợ chồng bê không nổi, cô đã san bớt ra thúng, lượng gạo còn lại trong bao không đến 30kg. Yên tâm, cô mới lên giường ngủ. Vậy mà bây giờ...
Nghe những lời Lan vừa nói ra, Tuấn nóng bừng bừng cả người. Đợi Lan bước gần đến chỗ mình, Tuấn giơ tay, "bốp" . Lan thấy bỏng rát má. Nước mắt từng giọt chảy dài...