w96
Thượng Tá
Em chơi cốt gỗ, việc đầu tiên là vẫn giữ OFF với OFF- là cùng, việc đầu tiên được cải thiện là cảm giác về các cú xoáy rất rõ, không mơ hồ như chơi cốt sợi, thành ra, cần cắt vẫn cắt được, tất nhiên vẫn có bung có rúc, nhưng đo lường chuẩn hơn.
Khi tấn công, lực tay tốt hơn, đơn giản vì chuẩn hơn, thật hơn
Nhưng chả lên được là bao, thế mới loay hoay đổi các loại cốt
Rồi Nittaku Vioncello về tay, cảm giác bắt đầu khác, mọi thứ hình như đơn giản hơn, gò nặng hơn, biết bấm đít, đẩy chuội chính xác, kê thủ an toàn, lại còn bẻ được ghi, đấm được moi, nói chung là bắt đầu sướng, nhưng chưa dừng lại
Em lặn lội làm tiếp em YASAKA SWEEPER, hôm nay là buổi thứ 2. Hê hê, những gì không thể đều có thể, cắt nặng trước đây toàn phải cắt lại, giờ sang FH thì moi, sang BH cũng moi, hơn nhiều điểm thì vẩy luôn, không dát tay nữa, mà không thích đánh, thì em cắt lại, còn nặng hơn ấy chứ, chưa kể em thích thì chờ bóng vào vợt, em dí tịt bóng chuội trơ đơ, đánh thì khó mà bê thì dễ, bóng quay lại em lại giật thì đỡ kiểu gì. Nhưng thực ra, vấn đề chính em hiểu ra, không phải em giỏi hơn, không phải vợt tốt hơn, mà là do em có nhiều thời gian chuẩn bị cho mỗi lần đánh hơn, cộng với vợt xịt an toàn hơn, thành ra dễ đánh hơn. Chưa kể, do vợt xịt, nên bóng ở trong vợt rất lâu, thành ra em không phải vội vàng lăng bóng đi, mà cứ chờ cho bóng rơi âm vào mặt vợt, nặng mặt rồi, em mới nhấc nó lên, thành ra bóng càng nhiều xoáy càng thích, vì độ cảm nhận càng rõ, thành ra càng dễ điều khiển bóng.
Chưa kể, bóng càng nhiều xoáy, càng ổn định quỹ đạo, nên vịêc đoán bóng cũng đỡ vất vả hơn. Trước sợ bóng nhiều xoáy, vì đoán đựơc, nhưng mặt vợt đưa vào, bóng nó cứ chạy lằng nhằng trên mặt vợt, không kịp làm gì đã bung, rúc, bay tứ tung loạn lên
Trước bị giật mạnh, tay không đủ khéo để giảm lực, thành ra đỡ được cũng toàn bung với rúc, giờ cứ sờ được bóng là nó vào, mạnh thì cuối bàn, nhẹ thì vừa đủ qua lưới, cứ như goalkeeper Dashiep của Nga, sứơng thế chứ lại
Khi tấn công, lực tay tốt hơn, đơn giản vì chuẩn hơn, thật hơn
Nhưng chả lên được là bao, thế mới loay hoay đổi các loại cốt
Rồi Nittaku Vioncello về tay, cảm giác bắt đầu khác, mọi thứ hình như đơn giản hơn, gò nặng hơn, biết bấm đít, đẩy chuội chính xác, kê thủ an toàn, lại còn bẻ được ghi, đấm được moi, nói chung là bắt đầu sướng, nhưng chưa dừng lại
Em lặn lội làm tiếp em YASAKA SWEEPER, hôm nay là buổi thứ 2. Hê hê, những gì không thể đều có thể, cắt nặng trước đây toàn phải cắt lại, giờ sang FH thì moi, sang BH cũng moi, hơn nhiều điểm thì vẩy luôn, không dát tay nữa, mà không thích đánh, thì em cắt lại, còn nặng hơn ấy chứ, chưa kể em thích thì chờ bóng vào vợt, em dí tịt bóng chuội trơ đơ, đánh thì khó mà bê thì dễ, bóng quay lại em lại giật thì đỡ kiểu gì. Nhưng thực ra, vấn đề chính em hiểu ra, không phải em giỏi hơn, không phải vợt tốt hơn, mà là do em có nhiều thời gian chuẩn bị cho mỗi lần đánh hơn, cộng với vợt xịt an toàn hơn, thành ra dễ đánh hơn. Chưa kể, do vợt xịt, nên bóng ở trong vợt rất lâu, thành ra em không phải vội vàng lăng bóng đi, mà cứ chờ cho bóng rơi âm vào mặt vợt, nặng mặt rồi, em mới nhấc nó lên, thành ra bóng càng nhiều xoáy càng thích, vì độ cảm nhận càng rõ, thành ra càng dễ điều khiển bóng.
Chưa kể, bóng càng nhiều xoáy, càng ổn định quỹ đạo, nên vịêc đoán bóng cũng đỡ vất vả hơn. Trước sợ bóng nhiều xoáy, vì đoán đựơc, nhưng mặt vợt đưa vào, bóng nó cứ chạy lằng nhằng trên mặt vợt, không kịp làm gì đã bung, rúc, bay tứ tung loạn lên
Trước bị giật mạnh, tay không đủ khéo để giảm lực, thành ra đỡ được cũng toàn bung với rúc, giờ cứ sờ được bóng là nó vào, mạnh thì cuối bàn, nhẹ thì vừa đủ qua lưới, cứ như goalkeeper Dashiep của Nga, sứơng thế chứ lại