NÀNG THƠ - NƠI THĂNG HOA CỦA NHỮNG HẢO THỦ BÓNG BÀN

Heo con

Đại Tá
Sẽ không còn những lúc ngóng trông
Đón đưa nhau rộn rã trong lòng
Đoạn đường giờ bỗng dưng xa quá
Phố đông mà... chẳng thấy người ta.

Hỡi người tình bé nhỏ của ta
Em đang say ân ái mặn mà
Bên người tình mà em chọn lựa
Hạnh phúc này giữ trọn em nha.

Trời thu buồn cũng sắp đi qua
Có nghĩa là mùa đông sẽ tới
Áo mỏng manh em đừng mặc nhé!
À… anh quên em đã có chồng

Em sẽ luôn được sưởi ấm lòng
Bên gia đình em từng ước mộng
Anh muôn đời xin làm chiếc bóng
Dõi theo người con gái sang sông.
 

Heo con

Đại Tá
Nghe thấy lời mời chào của cô gái trẻ, Khang hờ hững:

- Tôi không thích và không tin mấy trò mê tín dị đoan này.

Thoáng chút khó chịu, nhưng cô gái vẫn cố gắng niềm nở:

- Đó như một lời thách thức. Cứ để tôi xem thử rồi anh kiểm chứng nhé.

- Được thôi! Tôi cũng muốn thử xem thế nào – Nói xong , Khang ngồi đối diện với cô gái trẻ.

Thấy anh đã yên vị , cô gái đó tráo bài, nhanh và thành thục. Rồi cô ta lần lượt bốc từng lá một, đặt úp chúng xuống mặt bàn, sau đó lật ngược lá bài lên một cách thong thả. Im lặng giây lát rồi cô giải bài cho anh.

- Anh trai à, những lá bài đang kể cho tôi một câu chuyện hay ho về anh đấy. Anh là một chàng trai đào hoa , có rất nhiều cô gái theo đuổi. Cái anh cần là những mối quan hệ qua đường với họ, không hơn không kém. Tuy nhiên, trong số những cô gái đó có một người rất nặng lòng với anh. Cô gái này không phải là một người lạ mới xuất hiện, mà lại là một người anh quen biết trước đây.

Anh nhìn lá bài này đi. Nó thể hiện rằng mối quan hệ giữa hai người trong quá khứ là một sự chối bỏ. Anh chối bỏ cô gái này vì cô ta chạm vào nỗi đau của anh. Còn cô ấy lại chối bỏ anh chỉ vì anh khiến cô ta tổn thương rất nhiều. Thói đời, càng yêu càng hận.

Còn lá bài này, cô gái trẻ vừa nói vừa chỉ vào lá bài kế bên, nó biểu thị chuyện của hai người ở hiện tại. Mối quan hệ giữa hai người ở hiện tại là sự khởi đầu mới. Bắt đầu từ đống tro tàn đau thương để đi đến một điều gì đó khởi sắc hơn. Cả hai người sẽ tìm hiểu nhau theo một cách mới, quên đi câu chuyện trong quá khứ.

Còn lá bài cuối cùng, lá The World chỉ rằng câu chuyện của hai người sẽ có một cái kết tốt đẹp. Tôi cũng không biết nên diễn giải như thế nào về nó nữa.Thực sự đây là một lá bài khó. Có thể là chia tay, hoặc cũng có thể là bên nhau mãi mãi. Nhưng dù là gì thì cũng là cái kết đẹp với cả hai bên.

Cô gái kết thúc giải bài bằng nụ cười đầy ẩn ý.

- Tôi không tin những lời cô nói là thật đâu. Nhưng vì cô đã có 1 bài thuyết trình rất hay nên đây là tiền công thuyết trình của cô – Anh vừa châm chọc cô gái , vừa đặt 1 tờ tiền lên bàn.

- Tôi đã nói là coi miễn phí cho anh mà lại.

- Cô cứ nhận tiền công đi. Tôi đã nói rồi đấy, vì cô nói rất ngọt nên cô xứng đáng với số tiền này. Sau này đúng sai tôi sẽ tìm cô để tính toán sau.

Khang rời khỏi quán cà phê. Dù gì những cô gái vừa nói cũng khiến anh phải suy nghĩ vẩn vơ. Nó không sai một chút nào. Cô ta còn nhắc đến một người đã từng quen biết quay lại nữa. Điều đó khiến anh có một chút giật mình. Phải chăng điều anh nghi ngờ bấy lâu nay là đúng? Hoặc cũng có thể đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Nếu đã vậy, nhất định anh sẽ tìm cho ra.

Hôm sau đi làm, Khang đã thấy cô trợ lý của mình ngồi chăm chú làm việc ở bàn cô. Anh đi qua rồi khẽ hắng giọng . An giật mình, ngước lên :

- Giám đốc! Em đã viết sẵn bản kiểm điểm rồi! Hiện giờ , nó đã được đặt ngay ngắn trên bàn làm việc của anh. Dù em không thật rõ lý do để phải viết nó.

- Nếu đã có thắc mắc như vậy thì cô vào phòng tôi một chút. Rồi cô sẽ biết tại sao phải làm kiểm điểm.

- Vâng … vâng – An hấp tấp đứng dậy, theo anh vào phòng.

Chờ cô yên vị rồi Khang mới mở lời :

- Cô phải viết bản kiểm điểm này vì đã kéo tôi ra khỏi đống công việc cần giải quyết gấp.

- Vào cuối tuần sao?

- Cô không được ngắt lời tôi! – Khang nghiêm giọng.

- Em xin lỗi! Giám đốc cứ tiếp tục đi.

- Nhờ cái việc đáng lên án đó, tôi đã lãng phí cả buổi tối quý báu để lang thang ngoài đường, chưa kể đến nơi mới biết rằng mình bị bỏ bom hẹn, bị leo cây.

- Cái này , thực ra là em có việc đột xuất không thể đi. Sự việc ngoài dự kiến. Em thành thật chân thành xin lỗi giám đốc.

- Cho nên , Khang nhấn mạnh, tôi muốn thêm việc ngoài lề cho cô, để cô không còn thời gian rảnh quấy phá tôi nữa.

- Việc ngoài lề?

- Cô yên tâm là lương cho việc này rất khá. Cô sẽ cảm thấy nó nhẹ nhàng hơn nhiều so với công việc ở công ty.

- Vậy giám đốc có thể cho em biết công việc ngoài lề đó là gì không ?

- À ! Làm người yêu hợp đồng của tôi.

An thấy choáng váng. Anh ta đang đùa cô? Cô mới vào đây làm chưa lâu, vẫn chưa thân thiết với anh ta, thậm chí còn chưa hết lạ lẫm với anh ta, tại sao anh ta lại có cái ý tưởng dị hợm như vậy?

Xem ra , Khang cũng chỉ có ý chơi đùa với cô thôi. An quá rõ, quá hiểu những gã đàn ông như anh ta. Cô cực kì thành kiến với kiểu người thích chơi đùa với tình cảm. “Được rồi! Nếu anh muốn chơi, tôi sẽ chơi đùa với anh. Sau này, hậu quả anh tự gánh chịu. Không phải tôi không tốt mà là anh tự đưa đầu ra trước. Anh đã có lòng thì tôi cũng có tâm đáp ứng anh.”

- Vậy với vị trí là người yêu hợp đồng, em sẽ phải làm những gì?

Sự bình thản của An khiến Khang giật mình.

- Công việc bao gồm: cô tự nấu cơm trưa, mang nó đến công ty cho tôi, tham gia các buổi họp mặt với bạn bè tôi, ra mắt bố mẹ tôi nếu cần.

An cũng giật mình chẳng kém. Chơi gì mà ác vậy? Im lặng chốc lát, An mở lời đầy ẩn ý:

- Dù sao, cũng không tốn nhiều thời gian lắm, lương cao, công việc nhẹ nhàng và sạch sẽ. Em đồng ý nhận công việc này với một điều kiện ở công ty anh vẫn là sếp của em, không cho ai biết về bản hợp đồng ngoài lề này. Anh biết đấy, nếu các chị em ở đây mà biết em là người yêu của anh thì chắc họ giết em mất.

- Đồng ý! Hi vọng chúng ta hợp tác ăn ý! – Khang nhấn mạnh – Nhớ là mai cô, à em cần chuẩn bị cơm trưa đấy! Nấu gì tùy em.

Khi đồng ý với bản hợp đồng kì quặc đó, hai người họ đã tự nhận ra rằng mình đang dấn thân vào một con đường không rõ lối. Mối quan hệ mập mờ này ẩn chứa nhiều điều bất ngờ không thể nào đoán trước được. Là phúc hay họa vẫn là điều bí ẩn.
 

Heo con

Đại Tá
Nếu mà không có anh
Nhỏ sẽ buồn biết mấy
Như mùa thu chờ đợi
Một chiếc lá bay bay

Nếu mà không có anh
Nhỏ chẳng ai đưa về
Con đường ngày xưa ấy
Nhỏ bỗng thấy dài ghê

Ừ ! Nếu không có anh
Nhỏ biết mình sẽ nhớ
Một nụ cười quen thuộc
Khiến nhỏ đến ngu ngơ

Ừ ! Nếu không có anh
Nhỏ sẽ ngồi mà khóc
Mong ai lại dỗ dành
Rồi sẽ nhớ nhiều hơn
 

Heo con

Đại Tá
Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em
Nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nổi
Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối
Anh bỗng hóa thành người lớn bao dung

Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em
Bởi trái tim anh đã có thừa người khác
Bản tình ca ở bên em anh hát
Sẽ có người diễm phúc sau em

Em biết rằng anh sẽ chẳng nhớ em
Những gì thoảng qua mấy ai còn giữ lại
Nhưng với em đó sẽ là mãi mãi
Đừng bận lòng chi với một kẻ qua đường

Đừng bận lòng vì lỡ nói yêu thương
Ai cũng có phút yếu lòng như thế
Em chẳng trách đâu vì tình yêu có thể
Đến bên nhau bằng những phút dối lừa.
 

Heo con

Đại Tá
Nhỏ yêu mây vì mây thật nên thơ
Nhỏ yêu gió vì gió ru giấc lành
Nhỏ yêu nắng chan hoà trong rực rỡ
Còn yêu anh chẳng biết tại vì sao

Mây phiêu lãng mãi là kiếp giang hồ
Gió hững hờ quên thổi lúc buồn tênh
Nắng gắt gay soi cháy mái tóc thề
Còn bên anh tình vẫn mãi là mơ
 

Heo con

Đại Tá
Khổ chưa ai bảo yêu thầm
yêu không dám nói thật lòng mình ra
mỗi khi người ấy ghé qua
trái tim thắt lại.. người ta đi rồi
nhìn theo bóng dáng bồi hồi
bao giờ mới nói được lời trong tim
không nói thì khổ con tim
nói ra liệu có được gì hay không
người ơi đừng có ngóng trông
Để ta mãi đẹp tấm lòng thủy chung
 

Heo con

Đại Tá
Anh gửi tặng chút duyên nào rất mộng

Tóc mây mêm, gợn sóng nhớ ngày xuân

Đôi môi thơm, cho gió thoảng mong gần

Huơng nhè nhẹ, ru tình cơn gió mát...



Anh tặng em, mưa bụi chiều ngơ ngác

Giọt lệ nào, len lén uớt hàng mi

Vô tình đến và chớ có vội đi

Cho mắt khóe ,cay cay cùng nuớc biếc!



Và tặng em một khoảnh trời xanh biêc!

Chút nắng tình le lói chiếu qua tim

Nơi em gửi ở phuơng nào hy vọng

Sưởi ấm lòng em một bóng hình!



Anh chỉ là tình nhân lặng lẽ...

Mãi nhặt lòng thêu mộng dệt chiều hồng

Phút đam mê hận muôn sầu thế kỉ

Anh vẫn là anh,si mãi mối duyên nồng!!
 

Heo con

Đại Tá
Đã bảo rằng tôi chẳng biết yêu
Ô hay sao ông cứ viết liều
Tên tôi ông ghép vào thơ ông đó
Để nấu cary hay kho tiêu ?
Đã bảo rằng tôi còn nhỏ lắm nghe
Đừng viết lăng nhăng kỳ lắm nè..
..Mà yêu thì có sao không nhỉ
Ông hãy nói đi tôi sẽ nghe..
Ừ , thì tôi cứ yêu ông đi
Và ông sẽ thưởng tôi những thứ gì ?
Một con poupées trong tủ kiếng
Hay túi kẹo nho trong tủ kia !
Thôi chết hôm nào tôi méc mẹ
Ông bảo thưởng tôi những thứ gì
Sao hôm nay đến ông chẳng có
Mà lại ..hôn tôi tím rèm mi ..
 

Heo con

Đại Tá
ngày mai anh đi sao em còn đứng đó ?
khúc vui tàn em vương vấn mà chi
khóe mắt tràn cuốn đi tình tri kỉ
quá muộn màng ta thành mối tình si
muốn nói với mây sao mây không đứng lại
xin gió đừng cuốn trôi mất tình yêu
và cơn mưa xóa tan đi nổi nhớ
giờ hết rồi , chẳng làm héo tình tôi
rời xa em đơn côi và hy vọng
đã hết rồi cái giây phút ngóng trông
phút thật lòng nổi nhớ em càng lớn
muốn quay về là hòn đá cô đơn
 

club7337

Đại Tá
Khổ chưa ai bảo yêu thầm
yêu không dám nói thật lòng mình ra
mỗi khi người ấy ghé qua
trái tim thắt lại.. người ta đi rồi
nhìn theo bóng dáng bồi hồi
bao giờ mới nói được lời trong tim
không nói thì khổ con tim
nói ra liệu có được gì hay không
người ơi đừng có ngóng trông
Để ta mãi đẹp tấm lòng thủy chung
Cop đâu mà nhanh ghê vậy, không đc đao thơ đâu nha
 

Heo con

Đại Tá
Nếu cuộc đời là một trang giấy trắng
Và tình mình là giọt mực trong nghiêng
Anh vẽ nên 1 bức tranh tuyệt đẹp
Có đôi mình cùng dệt mộng thần tiên

Nếu tim em là mùa đông xứ lạ
Có tuyết rơi lạnh giá buốt vai gầy
Anh chỉ xin làm lửa hồng đang cháy
Sưởi ấm nàng cho má đỏ hây hây

Nếu em cuộn mình thành 1 con thuyền giấy
Thả trên dòng tình ái ấy nổi trôi
Xin hãy đưa anh cùng xuôi dòng nước chảy
Để cùng em vui thoả trọn kiếp người

Nếu có thể là ngàn hoa hồng thắm
Anh nguyện trải mình trên những lối em qua
Và nếu được yêu nhiều hơn thế nữa
Anh vẫn yêu em ,yêu say đắm mù loà
 

Heo con

Đại Tá
thơ tình ta viết thành dòng
thơ tình ta viết theo dòng thời gian
thơ tình ta viết cho ai
thơ tình ta viết cho ai hửu tình
thơ tình ta viết nơi đâu ?
thở tình ta viết cất đâu bây giờ
 

Heo con

Đại Tá
nhớ về một cơn gió
bay giửa đời xanh xao
nhớ em ngày tháng đó
khuất xa tự hôm nào

nhớ về màu áo trắng
chiều tạ từ tung bay
nhớ hàng cây tình tứ
mình yêu nhau bao ngày

nhớ về màu mắt biếc
đắm đuối cả hồn nhau
nhớ về từng nối tiếc
cho con tim âu sầu

nhớ về một dòng tóc
bay nồng nàn yêu thương
nhớ về từng kỉ niệm
lá nào rơi bên đường
 

Heo con

Đại Tá
Quà tặng em hồng , anh xanh xao
Quà tặng em vui , anh đứt ruột
Tặng em trắng những giấc chiêm bao
Cả trái tim thành băng giá buốt
Tặng em cơn đói ko buồn ăn
Tặng em nếp trán nhớ mong hằng
Tặng em cả phút vô tư lự
Đời có em rồi anh biết làm thơ ..
 

Heo con

Đại Tá
Tôi yêu em như đại dương nổi sóng
Cuồn cuộn dâng tràn như tiếng nói con tim
Từng lớp sóng xanh như trúc cạn nỗi niềm
Của trái tim yêu đang thét gào khao khát

Tôi yêu em như rừng xanh bát ngát
Bao phủ trong tĩnh mịch của màn đêm
Và tiếng vang rên của muôn thú khát thèm
Muốn thoả mãn trong màu đen ân ái

Tôi yêu em một tình yêu rộng rãi
Như mây ngàn bao phủ khắp trời xanh
Và mênh mông như biển cả sóng gầm
Hay nóng bỏng của khô cằn sa mạc

Tôi yêu em như nghìn trùng cơn gió
Xé không gian bay tận mây ngàn
Cho muôn loài không còn tiếng thở than
Và hai cơ thể hoà chung một nhịp đập
 

ketquadi

Thượng Tá
Thân quen
Mon, 10/29/2012 - 10:09 — dichvudoanhnghiep
Máy vi tính hỏi virus: "Cậu từ đâu đến đây thế?".

- Thế cậu ở đâu ra?

- Tớ đến từ USA.

- Vậy tớ là hàng xóm của cậu rồi. Tớ đến từ… USB.

!!!
 

Bình luận từ Facebook

Top