Khởi động tìm lại cảm hứng ngao du

Red Arc

Đại Tá
Phần 1:

Ba năm về trước
Một ngày đầu đông....!

Phương Bắc đã bắt đầu đón những trận hàn phong. Xa xa, mây trắng quyện dày đặc trên các đỉnh núi cao, sương mờ che phủ khắp nơi mang theo hàn khí rợn người, cứ xem trên các quan lộ, người người đều khoác lên mình những bộ áo thật dày, thật ấm cũng đủ nhận thấy thời tiết hết sức khắc nghiệt của Bắc phương...

Lúc này tại Hà thành, là một trong hai thành đô lớn nhất của Nam Việt quốc. Giữa phố phường đông đúc và sầm uất với nhịp sống hối hả, có một nơi vẫn giữ được sự yên tĩnh, trầm tư và rất nên thơ... Đó là Hồ Hoàn Kiếm (hay còn gọi là Hồ Gươm) tọa lạc ngay giữa lòng Hà Nội.Mặt nước hồ Gươm yên bình, tĩnh lặng trong một buổi chiều cuối tháng mười. Tiết trời se lạnh, ánh tà dương đã bắt đầu khuất dần trong làn sương mỏng mờ ảo càng làm tăng thêm vẻ trầm mặc của Thủ Đô. Ngay giữa lòng hồ hiện lên sừng sững ngọn Tháp Rùa mà thời gian đã khoác lên mình Tháp một chiếc áo rêu phong. Xa xa bên bờ hồ hướng Đông Bắc là ngọn Tháp Bút được thiết kế với lối kiến trúc cổ điển, phần thân tháp có khắc ba chữ "Tả Thanh Thiên", trên đỉnh tháp là hình dáng một ngòi bút đối thẳng lên trời đầy kiêu hãnh...
WP_20131122_034.jpg
WP_20131122_059.jpg


Hoàng hôn, khách bộ hành dường như cũng ít hơn vì còn phải vội vàng trở về nhà để lo cho bữa tối, một phần có lẽ e ngại cái không khí lạnh của mùa Đông đang chớm tràn về. Lúc này có hai nhân vật vẫn đang ngồi bên bờ hồ, miệng nhấp từng ngụm cafe hảo hạng từ những chiếc tách bằng sứ nho nhỏ trắng muốt, hương thơm ngào ngạt và nóng hổi, tạm thời xua đi cái lạnh trong lòng. Đứng trước một không gian và thời gian nên thơ như thế, lại mang trong mình tâm trạng của một lữ khách viễn phương nên một vị ngẫu hứng cất tiếng ngâm:

" Một bước phong trần với gió sương
E nỗi gió đông buốt dặm trường
Ong bướm đa tình xin bỏ lại
Lữ khách yên lòng vui viễn phương...."
 

lamtq

Đại Tá
Phần 1:

Ba năm về trước
Một ngày đầu đông....!

Phương Bắc đã bắt đầu đón những trận hàn phong. Xa xa, mây trắng quyện dày đặc trên các đỉnh núi cao, sương mờ che phủ khắp nơi mang theo hàn khí rợn người, cứ xem trên các quan lộ, người người đều khoác lên mình những bộ áo thật dày, thật ấm cũng đủ nhận thấy thời tiết hết sức khắc nghiệt của Bắc phương...

Lúc này tại Hà thành, là một trong hai thành đô lớn nhất của Nam Việt quốc. Giữa phố phường đông đúc và sầm uất với nhịp sống hối hả, có một nơi vẫn giữ được sự yên tĩnh, trầm tư và rất nên thơ... Đó là Hồ Hoàn Kiếm (hay còn gọi là Hồ Gươm) tọa lạc ngay giữa lòng Hà Nội.Mặt nước hồ Gươm yên bình, tĩnh lặng trong một buổi chiều cuối tháng mười. Tiết trời se lạnh, ánh tà dương đã bắt đầu khuất dần trong làn sương mỏng mờ ảo càng làm tăng thêm vẻ trầm mặc của Thủ Đô. Ngay giữa lòng hồ hiện lên sừng sững ngọn Tháp Rùa mà thời gian đã khoác lên mình Tháp một chiếc áo rêu phong. Xa xa bên bờ hồ hướng Đông Bắc là ngọn Tháp Bút được thiết kế với lối kiến trúc cổ điển, phần thân tháp có khắc ba chữ "Tả Thanh Thiên", trên đỉnh tháp là hình dáng một ngòi bút đối thẳng lên trời đầy kiêu hãnh...
View attachment 41581 View attachment 41582

Hoàng hôn, khách bộ hành dường như cũng ít hơn vì còn phải vội vàng trở về nhà để lo cho bữa tối, một phần có lẽ e ngại cái không khí lạnh của mùa Đông đang chớm tràn về. Lúc này có hai nhân vật vẫn đang ngồi bên bờ hồ, miệng nhấp từng ngụm cafe hảo hạng từ những chiếc tách bằng sứ nho nhỏ trắng muốt, hương thơm ngào ngạt và nóng hổi, tạm thời xua đi cái lạnh trong lòng. Đứng trước một không gian và thời gian nên thơ như thế, lại mang trong mình tâm trạng của một lữ khách viễn phương nên một vị ngẫu hứng cất tiếng ngâm:

" Một bước phong trần với gió sương
E nỗi gió đông buốt dặm trường
Ong bướm đa tình xin bỏ lại
Lữ khách yên lòng vui viễn phương...."
Hay lắm!tiếp đi e
Nhưng a đính chính tý là hình ảnh này là tháp Hòa Phong
View attachment 41581
 

thanglong78

Thượng Tá
Hay lắm!tiếp đi e
Nhưng a đính chính tý là hình ảnh này là tháp Hòa Phong
View attachment 41581
A @lamtq : Ko phải ai sinh ra ở HN cũng biết đây là tháp Hòa Phong. Em có mấy đứa bạn, cũng trình ĐH trở lên cả, sinh ra và lớn lên ở HN, đi qua hồ Hoàn Kiếm, hỏi đây là tháp gì... lắc đầu hết.. :p
Dân HN vào Nam sinh sống và lập nghiệp mà vẫn nhớ mảnh đất ngàn năm thương nhớ này...
 

archer

Đại Tá
A @lamtq : Ko phải ai sinh ra ở HN cũng biết đây là tháp Hòa Phong. Em có mấy đứa bạn, cũng trình ĐH trở lên cả, sinh ra và lớn lên ở HN, đi qua hồ Hoàn Kiếm, hỏi đây là tháp gì... lắc đầu hết.. :p
Dân HN vào Nam sinh sống và lập nghiệp mà vẫn nhớ mảnh đất ngàn năm thương nhớ này...
Giáo sư sử học ơi cho em hỏi gốc gác cái cái Tháp Rùa là cái gì và lấy nó làm trung tâm HN có hợp lý ko ạ? :D
 

lamtq

Đại Tá
A @lamtq : Ko phải ai sinh ra ở HN cũng biết đây là tháp Hòa Phong. Em có mấy đứa bạn, cũng trình ĐH trở lên cả, sinh ra và lớn lên ở HN, đi qua hồ Hoàn Kiếm, hỏi đây là tháp gì... lắc đầu hết.. :p
Dân HN vào Nam sinh sống và lập nghiệp mà vẫn nhớ mảnh đất ngàn năm thương nhớ này...
:(hic! sao ko nhớ đc e? HN thân thương và yên bình với biết bao kỉ niệm 20 năm có lẻ:(
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Hà Nội, có bao giờ

Hà Nội, đã bao giờ trong sáng thế, tôi ơi
Khúc lượn loanh quanh, như đời tôi mê mải
Những cung đường, những hình hài, tê tái
Có ai ngồi, cafe lại, bình tâm

À, đây rồi, một khách lạ, hâm hâm
Thưởng cái đẹp, cái yên bình, Hà Nội
Của tôi đó, lẫn vào dòng đời, dập dồn, vội vội
Nhắc tôi về, một Hà Nội, bình yên
 

lamtq

Đại Tá
Hà Nội, có bao giờ

Hà Nội, đã bao giờ trong sáng thế, tôi ơi
Khúc lượn loanh quanh, như đời tôi mê mải
Những cung đường, những hình hài, tê tái
Có ai ngồi, cafe lại, bình tâm

À, đây rồi, một khách lạ, hâm hâm
Thưởng cái đẹp, cái yên bình, Hà Nội
Của tôi đó, lẫn vào dòng đời, dập dồn, vội vội
Nhắc tôi về, một Hà Nội, bình yên
đcm có thằng @Trạng .... CÁ ngồi cạnh lúc này là ôm cmn hôn luôn đấy
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Tháp Rùa ... sơn

Một sáng nọ, vẫn đường đông, chen chúc
Tôi lặng người, ô lạ, cái gì kia
giữa xanh bao la, của mặt nước hồn quê
Một cái tháp vàng, rực màu sơn, rờ rợ

Lưng tôi đó, tiếng chửi, tiếng chua: "Thằng ngu, đồ dở, ...
Giữa đường đông, mày dừng lại làm gì ..."
Chẳng thốt lên lời, tim tôi chỉ hướng kia
Mắt bỗng cay, và lòng như muốn khóc

Và bất chợt, cả đường đông, im bặt
Ngoái đầu nhìn, cả đường dài, chỉ một cái lặng im
Chả biết họ nhìn gì, chả biết họ nghĩ gì
Một nỗi buồn, tôi lủi thủi phóng xe đi

Phố vẫn đông, nhưng dòng người, đứng lại ...
 

Red Arc

Đại Tá
(tiếp theo)

Đứng trước một không gian và thời gian nên thơ như thế, lại mang trong mình tâm trạng của một lữ khách viễn phương nên một vị ngẫu hứng cất tiếng ngâm:

" Một bước phong trần với gió sương
E nỗi gió đông buốt dặm trường
Ong bướm đa tình xin bỏ lại
Lữ khách yên lòng vui viễn phương...."


Mấy câu trên được cất lên từ một viễn khách có biệt danh Ác Kiếm, là một nhân vật mới vừa xuất hiện trong giang hồ khoảng 5 năm trở lại đây, bảnh lãnh tuy không có gì đặc biệt nhưng tráng khí có thừa. Mới cầm kiếm chưa được bao lâu, tuy căn cơ có tốt nhưng chưa có duyên gặp được cao nhân chỉ giáo, mọi chiêu thức hầu như chỉ là học lóm và tự mình tập luyện.

Ác Kiếm vừa vượt qua một quãng đường dài hơn ngàn dặm, từ Nam Thành ra tận Phương Bắc, trước để tìm gặp Ca Lão Nhân với hy vọng sẽ tìm được cho mình một thanh kiếm báu để thỏa chí ngang dọc giang hồ, Ca lão tiền bối đã từ lâu thành danh và cùng với một vài nhân vật bí hiểm khác nổi danh giang hồ với khả năng rèn binh khí với kỹ thuật tuyệt hảo. Ngoài ra mục đích của chuyến đi này là muốn được diện kiến thêm một số nhân vật khét tiếng khác để có cơ hội trao đổi võ học, lãnh giáo cao chiêu, tích lũy cho mình thêm nhiều kinh nghiệm chiến đấu.

Người còn lại hiện đang ngồi cùng Ác Kiếm là Lưu Thắng, là thiếu trang chủ của Hỏa Châu Sơn Trang. Tuy tuổi đời còn rất trẻ nhưng Lưu Thiếu trang chủ thân hoài tuyệt học, là một trong những tài năng trẻ đầy triển vọng, có thể mưu đò sự nghiệp lớn sau này. Bằng hữu kết giao rất nhiều, chiêu thức chính có, tà có và được kết hợp một cách nhuần nhuyễn nên càng phát huy sự ảo diệu, biến hóa khôn lường. Trong chuyến ngao du vài tháng trước khi có cuộc gặp gỡ này thì Lưu thiếu trang chủ cũng đã giao đấu trên dưới 50 trận, thắng có, thua có. Tuy nhiên cũng đã kịp có những trận thắng để đời hết sức kinh ngạc trước một số cao thủ đã thành danh từ lâu.

Cả hai tuy mới gặp gỡ vài lần nhưng có vẻ khá thân thiết, đang bàn bạc kế hoạch cho ngày hôm sau, bắt đầu cuộc hành trình ngao du phương Bắc....
 

o3ma

Đại Tá
(tiếp theo)

Đứng trước một không gian và thời gian nên thơ như thế, lại mang trong mình tâm trạng của một lữ khách viễn phương nên một vị ngẫu hứng cất tiếng ngâm:

" Một bước phong trần với gió sương
E nỗi gió đông buốt dặm trường
Ong bướm đa tình xin bỏ lại
Lữ khách yên lòng vui viễn phương...."


Mấy câu trên được cất lên từ một viễn khách có biệt danh Ác Kiếm, là một nhân vật mới vừa xuất hiện trong giang hồ khoảng 5 năm trở lại đây, bảnh lãnh tuy không có gì đặc biệt nhưng tráng khí có thừa. Mới cầm kiếm chưa được bao lâu, tuy căn cơ có tốt nhưng chưa có duyên gặp được cao nhân chỉ giáo, mọi chiêu thức hầu như chỉ là học lóm và tự mình tập luyện.

Ác Kiếm vừa vượt qua một quãng đường dài hơn ngàn dặm, từ Nam Thành ra tận Phương Bắc, trước để tìm gặp Ca Lão Nhân với hy vọng sẽ tìm được cho mình một thanh kiếm báu để thỏa chí ngang dọc giang hồ, Ca lão tiền bối đã từ lâu thành danh và cùng với một vài nhân vật bí hiểm khác nổi danh giang hồ với khả năng rèn binh khí với kỹ thuật tuyệt hảo. Ngoài ra mục đích của chuyến đi này là muốn được diện kiến thêm một số nhân vật khét tiếng khác để có cơ hội trao đổi võ học, lãnh giáo cao chiêu, tích lũy cho mình thêm nhiều kinh nghiệm chiến đấu.

Người còn lại hiện đang ngồi cùng Ác Kiếm là Lưu Thắng, là thiếu trang chủ của Hỏa Châu Sơn Trang. Tuy tuổi đời còn rất trẻ nhưng Lưu Thiếu trang chủ thân hoài tuyệt học, là một trong những tài năng trẻ đầy triển vọng, có thể mưu đò sự nghiệp lớn sau này. Bằng hữu kết giao rất nhiều, chiêu thức chính có, tà có và được kết hợp một cách nhuần nhuyễn nên càng phát huy sự ảo diệu, biến hóa khôn lường. Trong chuyến ngao du vài tháng trước khi có cuộc gặp gỡ này thì Lưu thiếu trang chủ cũng đã giao đấu trên dưới 50 trận, thắng có, thua có. Tuy nhiên cũng đã kịp có những trận thắng để đời hết sức kinh ngạc trước một số cao thủ đã thành danh từ lâu.

Cả hai tuy mới gặp gỡ vài lần nhưng có vẻ khá thân thiết, đang bàn bạc kế hoạch cho ngày hôm sau, bắt đầu cuộc hành trình ngao du phương Bắc....
"Kim Sơn" tự truyện hay Cuộc phiêu lưu của hiệp sĩ "Kiến đỏ"
 

Quỷ Sói

Binh Nhì
Hà Nội, có bao giờ

Hà Nội, đã bao giờ trong sáng thế, tôi ơi
Khúc lượn loanh quanh, như đời tôi mê mải
Những cung đường, những hình hài, tê tái
Có ai ngồi, cafe lại, bình tâm

À, đây rồi, một khách lạ, hâm hâm
Thưởng cái đẹp, cái yên bình, Hà Nội
Của tôi đó, lẫn vào dòng đời, dập dồn, vội vội
Nhắc tôi về, một Hà Nội, bình yên
Ông này quê gốc có phải HN đâu nhỉ
 

Heo con

Đại Tá
Ai sắp bày ngang trái chuyện tình ta
Quen nhau chi trong thói đời cay nghiệt
Khi nhận ra tình yêu trong nuối tiếc
Cũng là ngày đôi ngã mình chia phôi

Bên kia bờ nay em đã có đôi
Buông tay anh, tập quen cuộc sống mới
Và niềm vui chưa bao giờ trở lại
Yêu là gì mà sao chẳng đổi thay

Anh dối lòng ngây ngất những men cay
Trốn tránh em trong tiếng cười rộn rã
Nép mình vào những niềm vui xa lạ
Bên vòng tay âu yếm của một người

Anh chỉ sợ những cay đắng trong đời
Sau cơn say lại tìm anh đày đọa
Nỗi nhớ em lại tràn về vội vã
Nước mắt này anh nuốt nghẹn vào tim.
 

Heo con

Đại Tá
Trái tim anh ngày xưa em nắm giữ
Nhưng giờ đây không thể giữ nữa rồi
Anh có biết em chịu nhiều thua thiệt
Sao cuộc đời có quá nhiều niềm đau

Niềm đau ấy là tinh hoa cuộc sống
Cám ơn anh mang đến những niềm đau
Đối với em điều này tựa châu báu
Em nâng niu cất giữ cho riêng mình

Em rất buồn khi mình không chung lối
Nhưng đừng lo em gục ngã giữa đường
Và hãy nhớ ở nơi nào đâu đó
Có một người luôn mãi nhớ về anh

Nỗi nhớ thương khiến em thêm mạnh mẽ
Nhớ đến anh em quyết chí vươn lên
Lời cám ơn một lần là chưa đủ
Gửi đến anh vạn lần lời cám ơn
 

Heo con

Đại Tá
Ta gặp em, ngỡ như quen từ cái thủa khai thiên lập địa
Cơn gió hoang thổi cát bụi mịt mù...
Tạo ra ta và em.

Ta biết yêu đắm say khi đất trời âm u, màn đêm và bóng tối
Đất thành đường khi đôi ta quen lối
Tự tìm đến với nhau.

Rồi từ đâu..
Mắt em sáng cho ngàn sao lấp lánh
Môi em cười cho trời đất nở hoa.
Rồi từ đâu, cả những tiếng ca
Theo tiếng lòng ta, em và tình yêu đôi lứa.

Lấy tình yêu em tạo thành ngọn lửa
Và mặt trời, khi hiền dịu lại có lúc chói chang.
Lấy tình thương em tạo lập xóm làng
Cho người người và đôi ta sinh sống.

Giọt nước mắt đắm say với tấm lòng em bao dung đã tạo thành biển rộng
Dẫn bước ta vào, để con thuyền theo con sóng và ta thấy được em
Êm đềm, khao khát rồi đôi lúc hờn ghen...

Ta hái đóa hoa đem dâng em cho đẹp thêm nụ cười và màu mắt
Tiếng chim ca du dương bản nhạc
Ta ôm em trong lòng, nức nở, hân hoan.
Cho em khóc cùng ta
Cho giọt nước mắt trên người ta, em ướt đẫm
Thấm vào hồn hai người
Cho tình yêu ngàn đời mãi mãi là biển rộng bao la....
 

Bình luận từ Facebook

Top