Anh là một trong những biểu tượng của bóng bàn nam Trung Quốc và được xếp cạnh những tên tuổi lớn của thể thao đại lục như Liu Xiang (điền kinh), Yao Ming (bóng rổ) hay Lin Dan (cầu lông). Tên anh là Wang Liqin.
Sinh ngày 18-6-1978 tại Jiangsu, Wang làm quen với trái bóng nhựa khá sớm. Ngay từ năm 6 tuổi Wang Liqin đã tỏ ra say mê bóng bàn, một trong những môn thể thao phổ biến nhất tại Trung Quốc. Có năng khiếu, cần cù tập luyện nên dĩ nhiên thành công sớm đến với Wang Liqin. Anh lần lượt khoác áo đội tuyển tỉnh, đội tuyển trẻ Trung Quốc và rồi năm 1993 khi mới 15 tuổi đã được chọn vào đội tuyển bóng bàn nam quốc gia. Trở thành đồng đội của những Liu Guoliang, Kong Linghui, Ma Wenge, Wang Tao thực sự là một giấc mơ nhưng Wang không quá choáng ngợp mà biết nắm bắt lấy cơ hội để vươn lên. Theo Shi Zhihao, cựu HLV đội tuyển bóng bàn Trung Quốc, Wang Liqin là một tay vợt thông minh, siêng năng, mạnh mẽ nhưng không kém phần táo bạo. Mọi kỹ thuật khó anh đều sẵn sàng tập luyện mà không hề e ngại, chính vì vậy mà có thể coi anh là trong số ít những tay vợt toàn diện nhất của bóng bàn thế giới: đánh đều hai càng, đôi công tốc độ cao, séc vít biến hóa cùng khả năng di chuyển nhanh nhẹn. Điểm yếu lớn nhất của Wang là lối sống hướng về nội tâm, có phần nhút nhát khiến anh đôi khi không vượt qua được sức ép. Thất bại tại tứ kết WTTC 2003 (trước Schlager) và bán kết Olympic Athens 2004 (trước người đồng đội Wang Hao) là minh chứng. Thậm chí tại vòng tuyển chọn cho Olympic Athens, Wang suýt nữa đã bị loại vì một nguyên nhân lãng xẹt: đang chơi hay nhưng khi cán vợt bị gãy, anh mất 15 phút để thay vợt mới và chơi rất tồi. Sau trận đấu anh phát biểu rằng khi đó anh không còn tâm trí nào để thi đấu bởi luôn đinh ninh rằng vận rủi của mình đã đến. Anh bộc bạch “Đôi lúc tôi không khởi đầu như ý nên không thể kiểm soát được trận đấu. Tôi phải luyện tập chăm chỉ để khắc phục điểm yếu này”.
Nhưng không thể phủ nhận được những gì Wang Liqin đã đạt được cho đến nay. Không kể một lô những danh hiệu Quốc gia, châu lục, Á vận hội thì Wang đã hơn 20 lần vô địch ITTF Protour trong đó có 3 chức vô địch Protour Grands Finals. Ngay từ cuối những năm 90 các chuyên gia đã dự đoán Wang là người thống trị bóng bàn thế giới những năm đầu thế kỷ 21 và điều đó thật đúng đắn. Từ năm 2001 đến nay chưa bao giờ Wang thi đấu tồi tại các giải WTTC, dường như anh sinh ra là để chơi ở giải đấu này. Bắt đầu từ chức vô địch tại Nhật năm 2001 (thắng Kong Linghui 3-2 sau khi bị dẫn trước 0-2), anh đã bổ sung thêm vào bộ sưu tập 2 chức vô địch nữa vào năm 2005 (thắng Ma Lin 4-2) và năm 2007 (cũng thắng Ma Lin 4-3). Kể từ khi bóng bàn bước vào kỷ nguyên hiện đại đến nay, Wang là người thứ 2 sau Zhuang Zhedong (Vương Di Đông) vô địch thế giới 3 lần. Đó còn chưa kể đến chiếc HCĐ Olympic Athens cùng vài chức vô địch thế giới đồng đội.
Nhìn vào thể hình mảnh khảnh (cao 1m86, nặng 75 kg) của Wang ta sẽ thấy hoàn toàn tương phản với lối đánh mạnh mẽ của anh. Những cú giật thuận tay của Wang bao giờ cũng thuộc hàng uy lực nhất thế giới, điểm rơi hiểm hóc và độ chuẩn xác cao, biến đây thành vũ khí lợi hại của anh (quả trái tay cũng cực hay, rất xoáy và mạnh). Tuy nhiên những quả vẩy cổ tay trên bàn của Wang lại rất mềm mại khiến cho các đối thủ rất e ngại. Sở trường của Wang là đánh đơn nhưng anh đánh đôi cùng không tồi, 2 chức vô địch đôi nam nữ (đều với Quách Diệu) năm 2005, 2007 là ví dụ tiêu biểu. Đỉnh cao là chiếc HCV Olympic Sydney 2000 (đứng cùng Yan Sen), người thất bại trước đôi Wang-Yan lúc đó là hai huyền thoại Kong Linghui-Liu Guoliang. Tuy nhiên vài năm trở lại đây, Wang dường như đã phần nào khôi phục được tâm lý nhút nhát. Tại giải vô địch đồng đội thế giới năm 2004 tổ chức ở Doha, Qatar, trong trận quyết định Wang gặp Werner Schlager, người lúc đó là ĐKVĐ TG và đã đánh bại Wang 1 năm về trước ở Paris. Vợt của Wang lại bị gãy khiến anh mất tinh thần, thua nhanh 2 séc đầu nhưng thật ngạc nhiên, anh lại tỏ ra bình tĩnh lạ thường, giành từng điểm 1 để thắng ngược 3-2. Tháng 3 –2005, Wang gặp Ma Lin tại chung kết Qatar Open, anh bị dẫn trước 0-7 trong séc 3 nhưng đã bừng tỉnh vươn lên thắng lại 11-9 (trước đó mỗi lần bị dẫn xa anh đều buông xuôi). Hoặc chung kết WTTC 2007 vừa qua, Wang Liqin đã thực sự đứng trên bờ vực thất bại vì bị Ma Lin dẫn 3-1 và 7-1 ở séc 5, không một ai tin rằng anh có thể lật ngược thế cờ, trừ anh và anh đã làm được. Chiến thắng ngược 4-3 trong tình hình đó được ITTF coi là một trong những pha lội dòng nước ngược ngoạn mục nhất lịch sử. Thực ra, biến chuyển của Wang bắt đầu từ khi Liu Guoliang lên thay Shi Zhihao làm HLV trưởng đội tuyển Trung Quốc. Liu cho rằng "Wang Liqin có khả năng đánh bại bất cứ tay vợt nào trên thế giới miễn là anh ấy phải vượt qua được sức ép. Khả năng của Wang là không phải bàn cãi”. Hàng loạt cơ hội được mở ra và Wang đã tận dụng để liên tục giữ vị trí số 1 thế giới. Chưa chiến thắng tại World Cup và Olympic (nội dung đơn nam) nên mục tiêu của anh là vô địch tại Olympic Bắc Kinh 2008 (vô địch World Cup không phải mục tiêu quá sức của anh). Theo Wang “Chiến thắng bao giờ cũng ngọt ngào, nhất là trên quê hương mình thì vị ngọt lại càng đậm đà hơn. Tôi hy vọng mình sẽ thành công”. Rõ ràng anh đủ khả năng làm được điều đó nhưng sức ép là cực lớn. Ngoại trừ các cây vợt mạnh như Samsonov, Boll, Ryu Seung Min thì để có tên trong đội Trung Quốc là không dễ chút nào. Ma Lin, Wang Hao chưa bao giờ là những đối thủ dễ chơi, Chen Qi, Hao Shuai mạnh mẽ lên rất nhiều còn Ma Long, Xu Xin ngày càng trưởng thành. Vì vậy nhiều người cho rằng Wang sẽ không vô địch Olympic (còn phải chờ xem) và anh không thể trở thành một huyền thoại của làng bóng bàn. Thực ra chỉ cần với 3 chức vô địch thế giới cùng hàng lô những danh hiệu vô địch đã đủ để anh bước chân vào ngôi đền thiêng của những huyền thoại môn bóng nhựa. Con đường anh đang đi chứng tỏ điều đó dù rằng nó có thể không trải toàn hoa hồng mà có cả chông gai, mật đắng.
(St)
Sinh ngày 18-6-1978 tại Jiangsu, Wang làm quen với trái bóng nhựa khá sớm. Ngay từ năm 6 tuổi Wang Liqin đã tỏ ra say mê bóng bàn, một trong những môn thể thao phổ biến nhất tại Trung Quốc. Có năng khiếu, cần cù tập luyện nên dĩ nhiên thành công sớm đến với Wang Liqin. Anh lần lượt khoác áo đội tuyển tỉnh, đội tuyển trẻ Trung Quốc và rồi năm 1993 khi mới 15 tuổi đã được chọn vào đội tuyển bóng bàn nam quốc gia. Trở thành đồng đội của những Liu Guoliang, Kong Linghui, Ma Wenge, Wang Tao thực sự là một giấc mơ nhưng Wang không quá choáng ngợp mà biết nắm bắt lấy cơ hội để vươn lên. Theo Shi Zhihao, cựu HLV đội tuyển bóng bàn Trung Quốc, Wang Liqin là một tay vợt thông minh, siêng năng, mạnh mẽ nhưng không kém phần táo bạo. Mọi kỹ thuật khó anh đều sẵn sàng tập luyện mà không hề e ngại, chính vì vậy mà có thể coi anh là trong số ít những tay vợt toàn diện nhất của bóng bàn thế giới: đánh đều hai càng, đôi công tốc độ cao, séc vít biến hóa cùng khả năng di chuyển nhanh nhẹn. Điểm yếu lớn nhất của Wang là lối sống hướng về nội tâm, có phần nhút nhát khiến anh đôi khi không vượt qua được sức ép. Thất bại tại tứ kết WTTC 2003 (trước Schlager) và bán kết Olympic Athens 2004 (trước người đồng đội Wang Hao) là minh chứng. Thậm chí tại vòng tuyển chọn cho Olympic Athens, Wang suýt nữa đã bị loại vì một nguyên nhân lãng xẹt: đang chơi hay nhưng khi cán vợt bị gãy, anh mất 15 phút để thay vợt mới và chơi rất tồi. Sau trận đấu anh phát biểu rằng khi đó anh không còn tâm trí nào để thi đấu bởi luôn đinh ninh rằng vận rủi của mình đã đến. Anh bộc bạch “Đôi lúc tôi không khởi đầu như ý nên không thể kiểm soát được trận đấu. Tôi phải luyện tập chăm chỉ để khắc phục điểm yếu này”.
Nhưng không thể phủ nhận được những gì Wang Liqin đã đạt được cho đến nay. Không kể một lô những danh hiệu Quốc gia, châu lục, Á vận hội thì Wang đã hơn 20 lần vô địch ITTF Protour trong đó có 3 chức vô địch Protour Grands Finals. Ngay từ cuối những năm 90 các chuyên gia đã dự đoán Wang là người thống trị bóng bàn thế giới những năm đầu thế kỷ 21 và điều đó thật đúng đắn. Từ năm 2001 đến nay chưa bao giờ Wang thi đấu tồi tại các giải WTTC, dường như anh sinh ra là để chơi ở giải đấu này. Bắt đầu từ chức vô địch tại Nhật năm 2001 (thắng Kong Linghui 3-2 sau khi bị dẫn trước 0-2), anh đã bổ sung thêm vào bộ sưu tập 2 chức vô địch nữa vào năm 2005 (thắng Ma Lin 4-2) và năm 2007 (cũng thắng Ma Lin 4-3). Kể từ khi bóng bàn bước vào kỷ nguyên hiện đại đến nay, Wang là người thứ 2 sau Zhuang Zhedong (Vương Di Đông) vô địch thế giới 3 lần. Đó còn chưa kể đến chiếc HCĐ Olympic Athens cùng vài chức vô địch thế giới đồng đội.
Nhìn vào thể hình mảnh khảnh (cao 1m86, nặng 75 kg) của Wang ta sẽ thấy hoàn toàn tương phản với lối đánh mạnh mẽ của anh. Những cú giật thuận tay của Wang bao giờ cũng thuộc hàng uy lực nhất thế giới, điểm rơi hiểm hóc và độ chuẩn xác cao, biến đây thành vũ khí lợi hại của anh (quả trái tay cũng cực hay, rất xoáy và mạnh). Tuy nhiên những quả vẩy cổ tay trên bàn của Wang lại rất mềm mại khiến cho các đối thủ rất e ngại. Sở trường của Wang là đánh đơn nhưng anh đánh đôi cùng không tồi, 2 chức vô địch đôi nam nữ (đều với Quách Diệu) năm 2005, 2007 là ví dụ tiêu biểu. Đỉnh cao là chiếc HCV Olympic Sydney 2000 (đứng cùng Yan Sen), người thất bại trước đôi Wang-Yan lúc đó là hai huyền thoại Kong Linghui-Liu Guoliang. Tuy nhiên vài năm trở lại đây, Wang dường như đã phần nào khôi phục được tâm lý nhút nhát. Tại giải vô địch đồng đội thế giới năm 2004 tổ chức ở Doha, Qatar, trong trận quyết định Wang gặp Werner Schlager, người lúc đó là ĐKVĐ TG và đã đánh bại Wang 1 năm về trước ở Paris. Vợt của Wang lại bị gãy khiến anh mất tinh thần, thua nhanh 2 séc đầu nhưng thật ngạc nhiên, anh lại tỏ ra bình tĩnh lạ thường, giành từng điểm 1 để thắng ngược 3-2. Tháng 3 –2005, Wang gặp Ma Lin tại chung kết Qatar Open, anh bị dẫn trước 0-7 trong séc 3 nhưng đã bừng tỉnh vươn lên thắng lại 11-9 (trước đó mỗi lần bị dẫn xa anh đều buông xuôi). Hoặc chung kết WTTC 2007 vừa qua, Wang Liqin đã thực sự đứng trên bờ vực thất bại vì bị Ma Lin dẫn 3-1 và 7-1 ở séc 5, không một ai tin rằng anh có thể lật ngược thế cờ, trừ anh và anh đã làm được. Chiến thắng ngược 4-3 trong tình hình đó được ITTF coi là một trong những pha lội dòng nước ngược ngoạn mục nhất lịch sử. Thực ra, biến chuyển của Wang bắt đầu từ khi Liu Guoliang lên thay Shi Zhihao làm HLV trưởng đội tuyển Trung Quốc. Liu cho rằng "Wang Liqin có khả năng đánh bại bất cứ tay vợt nào trên thế giới miễn là anh ấy phải vượt qua được sức ép. Khả năng của Wang là không phải bàn cãi”. Hàng loạt cơ hội được mở ra và Wang đã tận dụng để liên tục giữ vị trí số 1 thế giới. Chưa chiến thắng tại World Cup và Olympic (nội dung đơn nam) nên mục tiêu của anh là vô địch tại Olympic Bắc Kinh 2008 (vô địch World Cup không phải mục tiêu quá sức của anh). Theo Wang “Chiến thắng bao giờ cũng ngọt ngào, nhất là trên quê hương mình thì vị ngọt lại càng đậm đà hơn. Tôi hy vọng mình sẽ thành công”. Rõ ràng anh đủ khả năng làm được điều đó nhưng sức ép là cực lớn. Ngoại trừ các cây vợt mạnh như Samsonov, Boll, Ryu Seung Min thì để có tên trong đội Trung Quốc là không dễ chút nào. Ma Lin, Wang Hao chưa bao giờ là những đối thủ dễ chơi, Chen Qi, Hao Shuai mạnh mẽ lên rất nhiều còn Ma Long, Xu Xin ngày càng trưởng thành. Vì vậy nhiều người cho rằng Wang sẽ không vô địch Olympic (còn phải chờ xem) và anh không thể trở thành một huyền thoại của làng bóng bàn. Thực ra chỉ cần với 3 chức vô địch thế giới cùng hàng lô những danh hiệu vô địch đã đủ để anh bước chân vào ngôi đền thiêng của những huyền thoại môn bóng nhựa. Con đường anh đang đi chứng tỏ điều đó dù rằng nó có thể không trải toàn hoa hồng mà có cả chông gai, mật đắng.
(St)