Đôi dòng tâm sự của chủ topic này , xin chia sẻ cùng anh em .
Thời trẻ mình luôn thần tương Đại Tướng , cứ mãi mê mẩn ngắm nhìn tấm hình Đại Tướng đội mũ Kêpi trông thật oai phong.
thế rồi mình nằng nặc viết đơn lên BTL Thành xin đi lính cho bằng đuoc , trong đầu mộng mơ phấn đấu 1 ngày
đuoc như Đại Tướng (xin lỗi vì ý nghĩ ngông cuồng thơ trẻ này ) . Thế rồi vào quân trường , cũng phấn đấu hết mình , cũng là nhân tố nổi bật cấp CƠ SỞ NHỎ , đuoc chọn là người đọc 10 lời thề danh dự mỗi tuần chào cờ , cấp trên rất hài lòng vì phong trào nào mình cũng hăng hái nhất ...
Thế rồi BƯỚC NGOẶT đến , khi xuất hiện 1 ông thiếu úy chính trị viên đại đội , (ông này tên Lê Trong Sủng ,người Nghệ Tĩnh ,
chính trị viên C2 , D45 , F477 , đơn vị mình lúc ấy cấp chỉ huy toàn có tên rất ngộ nghĩnh , đại đội trưởng tên Nguyễn Văn Sình , Tiểu đoàn trưởng tên Nguyễn Văn Đỡi ... ) chiến tích rất nhiều ,
có biệt tài giảng bài cực hay , đề tài chính trị , chiến tranh khô khan là thế mà ông giảng bài hùng biện , dẫn chứng sinh động
hấp dẫn tất cả đơn vị _ Mình đâm HOẢNG , mới 1 thiếu úy mà đã là hàng khủng , giỏi đến thế này , thì chắc chắn
cái mộng làm Đại Tướng của mình là quá xa vời vô vọng (hic ), vậy là mình bắt đầu có suy nghĩ chín chắn thực tế hơn
mục tiêu phấn đấu NHỎ HƠN , VỪA SỨC HƠN .
Cũng may là trong thời gian đi chiến trường K , mình chung 1 đơn vị có rất nhiều anh hùng , những chiến binh oai hùng trong lửa đạn (như anh hùng mìn gạt Nguyễn Văn Đức , Lê Hoàng Sơn , Chín Ái , Tám Chói ,Đỗ Thái , Bảy Thân , Chín Tắc ... ), ai bắn súng cũng thiện xạ , ... nên học hỏi đuoc ít nhiều , nói chung là không biết sợ là gì , chỗ nào nóng cũng xộc vào .
Thế rồi bị thương nặng tưởng chết (do xui xẻo dính đạn của lính Polpot thôi chứ cũng chẳng phải dũng cảm gì đâu , hic ), , gia đình mình đã làm bàn thờ , bạn bè cùng lứa và địa phương đã đến chia buồn ... thế rồi không chết , mấy tháng sau lù lù mò về nhà , gây hoảng cho tất cả ,chuyện này mãi cho đến nay vẫn là đề tài cho bạn bè trêu chọc , hic.
Thế rồi thành thương binh , rồi đi thi đại học , rồi thành 1 công dân tốt làng nhàng đến nay ...
Trong đời mình , có nhiều cơ duyên đuoc gặp trực tiếp nhiều vị tướng như Đại tướng Chu Huy Mân , Thượng tướng Hoàng Cầm ,
Trung tướng Đống Văn Cống , Trung tướng Dương Cự tẩm ,Trung tướng Nguyễn Thới Bưng ,Thiếu tướng Lê Thế Trung ,
Thiếu tướng Bùi Thanh Khiết ,Thiếu tướng Trần Hải Phụng , Thiếu tướng Phạm Xuân Ẩn ...
( chủ yếu là do khi các vị ấy đến thăm đơn vị và hoặc mình học chung lớp với các bạn là con của các Bác ấy rồi đến nhà nhau học nhóm ... chứ không phải mình có thân thế to tát gì đâu ... ) nhưng tiếc nhất chưa từng đuoc gặp mà chỉ đuoc THẤY Đại Tướng Võ Nguyên Giáp từ rất xa _ THẬT TIẾC . Đời lính của mình thật ngắn ngủn , nhưng bao kỷ niệm sâu đậm .
Mình mở topic này như 1 nén nhang thơm của 1 người lính quèn nhất hướng về vị TƯỚNG TỐI CAO .
Vài dòng tâm sự cá nhân dông dài , mong mọi người nể topic trang trọng này mà miễn chấp . SORRY .
Xin kết và dừng topic này tại đây , mong anh em diễn đàn lại tiếp tục sinh hoạt tích cực đẩy mạnh phong trào .
TRÂN TRỌNG .