Thu Hà - Vị Quân, bộ đôi bất hủ của bóng bàn VN ( Post lại )

nhimpitt

Trung Sỹ
Thu Hà - Vị Quân, bộ đôi bất hủ của bóng bàn VN

Bóng bàn du nhập vào Việt Nam khá sớm, từng xuất hiện với những gương mặt thành danh khiến bạn bè nể vì, trong đó, nét riêng là hầu như ở mọi thời, bao giờ cũng tồn tại những cặp bài trùng được xem là cực kỳ xuất sắc.

Các fan từng ghi sổ tay những Ngọc Phan - Đình Phiên, Nô-En - Nguyễn Thị Tuyết trước đây hay Tuấn Quỳnh - Nam Hải bây giờ, tuy nhiên, trong tất cả số này, thật khó tìm cho được một bộ đôi vừa có tài nghệ, lại rất ăn ý và điều quan trọng là họ đã làm bùng nổ thông tin bằng những chiến thắng vang lừng khu vực. Một cặp song tấu như thế, chỉ có thể thấy trên sàn đấu của kỳ SEA Games 16 tại Manila, Philippines, và đó là hai cái tên đã đi vào lịch sử Trần Thu Hà và Nhan Vị Quân.

Khởi đầu

Nếu tôi không lầm thì Trần Thu Hà vụt sáng ngay trong năm 91, khi mà nền thể thao Việt Nam bắt đầu tái hội nhập và đang chuẩn bị tham dự SEA Games 16 ở Manila. Đó là các cuộc chơi tại giải bóng bàn Các cây vợt xuất sắc, do báo Thể thao Việt Nam là chủ giải. Khi đó, các cây vợt nam xuất sắc gồm những Lý Minh Triết, Nguyễn Đức Long ở đội tuyển quốc gia, còn ở phía nữ có những cái tên sừng sững của đoàn Quân Đội, là Vũ Thị Nô-En và Nguyễn Thị Tuyết. Thu Hà thuộc lớp đàn em, buổi ban sơ còn nép mình bên cạnh nhà thi đấu Trịnh Hoài Đức nhìm trộm ''''liền chị'''' khởi động.

Nói một cách công bằng, Hà ''''mổ'''' - tên thân mật mà bạn bè gọi cây vợt Hải Phòng có quả phát khó chịu, lúc ấy còn bị giới nghề xếp dưới cả cây vợt Ngô Thu Thủy bắt đầu ''''phát'''' của Hà Nội. Hôm khai mạc, các fan đưa tay chỉ vào góc xa: ''''Thu Thuỷ con bà Én đấy, đi Trung Quốc tập với thày giỏi, phen này quân ông Khoa chắc gì chiếm giải''''. Ông Tạ Đình Khoa lúc ấy đang là sếp của đội quân đội, còn Thuỷ là trò cô Nga. Họ lại quay sang bên này: ''Nghe nói Hà ''''mổ" lên tay lắm, chắc gì!''''
Chẳng có gì chắc cả. Giải ấy mọi dự đoán trật lất. Minh Triết lên ngôi, còn Thu Hà đã toả sáng đến ngạc nhiên khi đánh bại tất cả. Ở trên bục cao, Hà ''''mổ'''' mắt long lanh ngấn lệ. Vậy là vào đội tuyển, chuẩn bị đi SEA Games 16, nếu chơi tốt ở giải vô địch sau đó có 3 tháng - ông Mai Duy Diễn, Tổng Thư ký Liên đoàn Bóng bàn hồi ấy đã phán như vậy. Thế rồi cái phải đến đã đến. Tay chiêu họ Trần với những quả giật thuận tay cầu vồng và có lực xoáy đến kinh người (!) đã đăng quang sau khi thắng Thu Thuỷ 3-1, và ngày ấy tôi đã phấn khích khi viết bài báo ''Đại phá Ngô Thu Thuỷ'''', đăng trên báo Tiền Phong.

Tuy nhiên, bài báo hay nhất trong năm ở môn bóng bàn, nói cách khác, bài báo xuất sắc về mọi mặt của SEA Games năm ấy đã được để dành đến số Tết, trên tờ Tuổi Trẻ và do nhà báo Hoài Lê thực hiện.

Chiến thắng lịch sử

Họ gặp nhau nơi xứ người. Thu Hà mới lên, Nhan Vị Quân đang phát và sau đó mới lấy giải quốc gia, còn Hoài Lê là phóng viên thể thao. Tôi thì cho rằng họ đều là những ''''siêu". Hà đậm người, lông mày rậm, tay chiêu và da trắng, ngoại hình khá dễ thương, lại có chút nam tính của gái Hải Phòng. Còn Quân là cô gái gốc Hoa rất chi xinh gái, ngoại hình nhẹ nhõm và hiền thục, mặt trái xoan và có đôi mắt đen huyền. Vị Quân ra dáng người mẫu, còn Thu Hà mạnh mẽ, song nếu ai xem họ thi đấu bên nhau mới có được cái cảm giác hai người chính là ''''phần còn lại của nhau'''' bên bàn bóng. Vâng, nhà báo Hoài Lê đã nổi danh vì chiến công của đôi bạn này. Từ Đăk Lăk, tôi đọc Hoài Lê, chính bài báo ấy, mà cứ thấy cay cay nơi sống mũi.

Anh tả rằng trận chung kết của Việt Nam với Indonesia - ''''liền chị'''' khu vực, đã diễn ra cực sôi nổi và giàu kịch tính. Bên kia là J.Rossi, tay vợt hàng đầu Đông Nam Á và đã thắng Vị Quân trận ra quân. Thu Hà lỡ thua trận hai và cả hai gồng mình thắng trong trận đôi (thể thức cũ), tuy nhiên đến trận đơn quyết định giữa hai chủ lực Rossi-Thu Hà mới là tâm điểm, ai thắng đội ấy giành HCV. Nên nhớ ngày ấy, bóng bàn Việt Nam, kể cả các môn khác, ngoại trừ bắn súng, chưa bao giờ có ''''vàng''''. Hoài Lê đã mô tả quả bóng cuối cùng, trái bóng lịch sử đó như thế này: ''''Rossi phát bóng. Thu Hà né người giật nhanh, quả bóng vẽ ra một đường cong nhỏ vừa qua lưới. Hai tiếng ''''Việt Nam'''' vang lên. Rossi ôm mặt, Thu Hà tung cây vợt lên, còn tôi đã đưa tay để chặn ngang nơi trái tim mình. Nhìn qua xung quanh, tôi thấy nhiều người Việt Nam có mặt cũng làm như thế?"

Đã một con giáp đi qua. Bóng bàn Việt Nam giành thêm những đỉnh cao mới, nhưng chưa thấy có lại được một bộ đôi nào, ăn ý và xuất sắc đến như thế. Hôm nay, Trần Thu Hà đã định cư ở nơi xa ngái, xứ sở của loài chuột túi, còn tại quê nhà, Nhan Vị Quân đã trở nên một phụ nữ hạnh phúc và thành đạt, song trên mặt báo, tôi đồ rằng cũng chưa có lại một bài viết bóng bàn hay và xúc động như bài viết về họ năm nào.

VietnamNet
 

nhimpitt

Trung Sỹ
TTCN - Tôi lần giở lại những trang báo cũ. 30 năm qua, khó có thể nhớ hết số huy chương mà các VĐV VN đã đoạt được ở đấu trường khu vực và thế giới, nhưng với riêng mình, bộ HCV đồng đội bóng bàn nữ tại SEA Games 16 và chiếc HCB tại Thế vận hội Sydney 2000 quả thật là những kỳ tích. Năm 1991, thể thao VN chính thức trở lại đấu trường SEA Games với một tư thế khác: tranh đoạt huy chương.

Trên tờ Tuổi Trẻ Chủ Nhật số ra ngày 29-11-1991, tôi đã run lên vì sung sướng khi viết: ?oGiây phút mừng chiến thắng, tôi quay sang những bạn bè đồng nghiệp, những người mà khi trận chung kết đồng đội nữ bắt đầu đã quên mình là nhà báo. Chúng tôi cùng la đến khản cổ, vỗ tay cuồng nhiệt để động viên gà nhà? Tất cả chúng tôi đều ứa lệ bởi giây phút này chúng tôi đã hòa làm một - Việt Nam? Thành tích của đội nữ bóng bàn VN quá lớn. Nó được thể hiện không chỉ bằng bộ HCV quí giá mà còn chính thức đặt một cột mốc mới ?" lần đầu tiên trong lịch sử bóng bàn VN trên đấu trường khu vực, đội nữ đã mang về cho đất nước bộ HCV??.

Hai thiếu nữ lập nên cột mốc này là Trần Thu Hà và Nhan Vị Quân. 14 năm sau, tôi đã gặp lại Nhan Vị Quân tại văn phòng Công ty dịch vụ vận tải Nghi Phong (An Lạc). Quân bây giờ được nhiều người biết đến như là một nhà doanh nghiệp trẻ năng động. Ở tuổi 32, cô VĐV mảnh khảnh ngày nào với các quả đôi công ?onhư máy? và cú giật bóng ngắn trong bàn cực chuẩn xác? đã là một giám đốc.

Giám đốc Nhan Vị Quân

Ngày 28-11 của 14 năm về trước, sau khi để thua trận đầu tiên, chính Quân đã phối hợp thật ăn ý với Thu Hà để giành chiến thắng quan trọng ở trận đôi gặp Lieng Lien - Rossy (Indonesia). ?oThắng ván đầu 21-13, ván thứ hai cả hai cùng hòa ở tỉ số 17-17. Cuộc rượt đuổi tỉ số nghẹt thở bắt đầu. Bạn vượt lên trước 17-19 và Hà thả bóng lỏng, bạn vụt ra ngoài:18-19. Từ sát bàn, Quân bắn chẻ góc, bạn đánh với? vô lưới: 19-19. Cả đoàn VN nhảy lên, bởi nếu thắng ở trận đôi, hi vọng sẽ tràn đầy. Cuộc rượt đuổi giằng co đến tỉ số 23-23 và thời điểm quyết định đã đến. Quả đẩy bóng sâu của Quân khiến bạn giật bóng ra ngoài, đội VN dẫn điểm 24-23, để rồi ở quả tiếp theo Quân giật bóng chuẩn xác ngay trong bàn giành chiến thắng 25-23?.
Nhắc lại một thời quá khứ, giám đốc Nhan Vị Quân vẫn trầm tĩnh như ngày nào nhưng chỉ có ánh mắt là khác trước: lung linh, tự hào. Thời ấy Quân được coi là một ?ohiện tượng? của bóng bàn VN. Đến với bóng bàn ?ohọc lóm? từ người anh, cô có lối đánh ôm bàn, buộc đối phương phải di chuyển. Chỉ trong một thời gian ngắn, Quân đã có đủ bộ sưu tập cao nhất của bóng bàn nữ VN. Và rồi ngay khi tài năng đang chín, Quân tuyên bố gác vợt, lấy chồng, có con và bước vào kinh doanh.
Gặp tôi bây giờ Quân cho biết dù khá vất vả với công việc kinh doanh và làm mẹ hai đứa con kháu khỉnh nhưng gần như các giải bóng bàn quốc gia chưa bao giờ cô bỏ sót trận nào. Ngồi trong một góc lặng lẽ trên khán đài, Quân lặng lẽ xem các đàn em của mình thi đấu. Vừa nói chuyện, bà giám đốc trẻ vẫn luôn tay ký giấy tờ, lúc nghe điện thoại điều xe nhưng ánh mắt lại vẫn ngời sáng khi nghe nhắc đến các cuộc chinh phục của một thuở VĐV ngắn ngủi.

Trần Thu Hà - nhà vô địch trên đất Úc

Sau khi đoạt HCV đồng đội nữ VN tại SEA Games 1991, Hà vẫn tập luyện chăm chỉ và giành thành tích cao. Nhưng đến năm 1996 bị chấn thương chân, Thu Hà xin nghỉ ở nhà điều trị, và sau đó nghĩ đến tương lai cô đã sang Úc du học năm 1997.
Sử dụng vợt hai mặt (có mặt phản xoáy), Hà nổi tiếng với cú gài bóng mặt trái và cú bạt thuận tay cực mạnh. Có tên trong danh sách đội tuyển VN tham dự SEA Games vào giờ cuối nhưng Hà đã đóng vai trò quyết định khi thắng hai trận đơn và cùng Quân thắng trận đôi (theo luật cũ, đồng đội nữ thi đấu bốn trận đơn, một trận đôi).

Ở trận quyết định Hà gặp Rossy. Mạnh mẽ và tự tin như chính vóc dáng của mình, cô thắng ván đầu 21-15. Ở ván thứ hai, ?obi kịch bắt đầu khi Rossy dẫn trước 19-16 rồi 20-16 và lại đang nắm quyền giao bóng. Nhưng nóng ăn, một quả giật vội ra ngoài, 17-20, lại một quả gài mặt trái (mặt vợt phản xoáy) của Hà, Rossy vụt ra ngoài, 18-20? Rossy giao ngắn, Hà quyết đoán né người giật ngay, 19-20, và ngay sau đó là một quả giật xa bàn của Hà, 20-20. Tim tôi như muốn rơi ra vì sau sự hưng phấn thì liên tiếp sau đó Hà luôn bị dẫn trước và gỡ lại để cân bằng ở tỉ số 23-23. Quả giật ngay từ cú giao bóng của Rossy ra ngoài giúp Hà lần đầu tiên dẫn 24-23 thì ngay quả giao bóng của Rossy sau đó Hà đã né người giật ngay. Trái bóng đi một đường cong nhỏ vừa đủ qua lưới. Rossy ôm mặt, Thu Hà nhảy lên và tôi đưa tay chặn ngang ngực mình??.

Chơi bóng bàn từ năm 10 tuổi thì năm 14 tuổi Hà đoạt chức vô địch thiếu niên Hội khỏe Phù Đổng. Mãi đến năm 19 tuổi, cô mới đoạt HCĐ ở giải quốc gia. Là vô địch các cây vợt xuất sắc toàn quốc năm 1991, Hà được bổ sung vào đội tuyển giờ chót và cô tự hào đã không là người về chót.

Sang Úc năm 1997, Hà sống cùng anh trai để theo học ngành điện tử. Cô cho biết khi mới sang cô vẫn tập bóng bàn và luôn là nhà vô địch ở các giải không chuyên ở Sydney và Úc. Cũng tại ?ođấu trường? này, Hà gặp một người hâm mộ tài năng là Lâm Đức Tài. Anh thường là fan nhiệt tình xem Hà thi đấu và năm 2000 họ đã không còn là hai mảnh đời riêng biệt. Hà khoe sau khi lập gia đình đến giờ, ngoài công việc Hà vẫn ?olàm thêm? bằng nghề dạy bóng bàn cho các gia đình thích cho con em mình chơi môn thể thao này với mức 40 đôla Úc/giờ (khoảng 480.000 đồng tiền Việt). Đã là công dân Úc, có cuộc sống khá ổn định, nhưng Hà vẫn luôn nhớ khoảnh khắc vinh quang của một phần đời ở đất nước: 4g36 ngày 28-11-1991, cô bước lên bục cao nhất cùng với các VĐV Indonesia, Singapore chào lá cờ Tổ quốc VN trong tiếng nhạc trầm hùng: " Đoàn quân Việt Nam đi "

Huy Thọ.
 

Bình luận từ Facebook

Top