Thơ bút tre

meoluoitmb

Đại Tá
Nếu biết ngày mai em lấy chống
Anh về cắt "nó" quẳng ra sông,
"Nó" của anh trôi theo dòng nước,
Em nhặt về chơi lúc vắng chồng.

============
Nếu biết rằng em đã có chồng
Trời ơi! Người ấy có buồn không ?
Có còn nghĩ tới loài hoa vỡ,
Tựa trái tim phai tựa máu hồng (TTKH)

The "Đời (c'est la vie)" reaction (Phản ứng của kẻ theo quan niệm “Đời là C’est la vie”):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về lấy vợ thế là xong
Vợ anh không đẹp bằng em lắm
Nhưng cũng làm anh đỡ lạnh lòng.

The "Hopeless" reaction (Phản ứng của kẻ tuyệt vọng):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về tự tử thế là xong
Mộ anh cỏ dại vàng xơ xác
Khi viếng thăm em hiểu nỗi lòng.

The "Zoro" reaction (Phản ứng theo kiểu hiệp sĩ Zoro):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về luyện kiếm thế là xong
Kiếm anh sắc bén hơn em nghĩ
Sẽ chém trảm em trả hận lòng!

The "bankruptcy" reaction (Phản ứng của kẻ bị vỡ nợ):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Đường xa, Vegas anh cứ dzông
Visa, Master Card vào canh bạc
Vỡ nợ đời anh hận bóng hồng.


The "Kung-fu" reaction (Phản ứng theo kiểu con nhà võ)

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về luyện võ Lý Tiểu Long
Luyện thêm một cú liên hoàn cước
Để đá chồng em đêm động phòng.

The "Gourmet" reaction:

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tự tử thế là xong
Ruột, gan, phèo phổi lôi ra hết
Tặng kẻ vu qui nấu cháo lòng.

The "Revenge" reaction (Phản ứng theo kiểu báo thù):

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tát nước cạn dòng sông
Để cho đò cưới không qua được
Đừng có mà mong được động phòng.

The "Terrorist" reaction (Phản ứng của tên khủng bố):

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tỉnh đội mượn cà-nông
Thục về hướng ấy 500 quả
Em ở quê chồng có ớn không?

Bắc Kỳ style:

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về chửi đổng giữa đám đông
Mẹ bố tiên sư nguyên dòng họ
Khốn kiếp sao mày dám bỏ ông!

Huế style:

Nếu biết rằng O đã có chồng
Tui về núi Ngự nhảy xuống sông
Sông sâu nước lạnh tui lại khớp
Tự tử mần răng cũng chẳng xong.

Nam Kỳ style:

Nếu biết rằng em đã có chồng
Mèn ơi! Em chê tui nhà nông
Ruộng nương nổi nóng tui đốt hết
Không gạo cho em đói rét lòng.

Ba Tàu style:

Nếu piết rằng lị đã có chồng
Ngộ về ngộ pán nốt Hồng Kông
Mang tiền ngộ đổ vào Chợ Lớn
Lời vốn đầu tư mát cái lòng.

The “hygienic” reaction (Phản ứng của người vệ sinh) :

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về tắm gội với xà bông
Tình thù ngày cũ, bay đi mất
Để kẻ sang sông khỏi chạnh lòng.

The "Ở dơ" style:

Nếu biết rằng em sắp có chồng
Anh về khỏi tắm thế là xong
Quần áo để nguyên cho trọn tháng
Kỷ vật tặng em đêm động phòng.

The “Drunkard” reaction (Phản ứng của người hay nhậu nhẹt):

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về bắt vịt nhổ sạch lông
Tiết canh làm được vài ba đĩa
Mượn rượu cho nguôi vết thương lòng.

The “High-tech” reaction (Phản ứng theo kiểu công nghệ cao):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Dại gì mã nghĩ “Thế là xong!”
Email cứ viết, phone cứ gọi
Cũng có ngày em… ly dị chồng.

The “next generation” reaction (Phản ứng theo thế hệ sau):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về cưới vợ, kiếm thằng con
Mai này khi con trai anh lớn
Xúi lấy con em, rửa hận lòng.

The “Gangster” reaction (Phản ứng của tên du đãng):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về ẩn núp kế bờ sông
Đợi em qua đò sang bên ấy
Đón đường bắt cóc cũng bõ công.

The “Optimistic” reaction (Phản ứng của người lạc quan):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh mừng biết mấy, em biết không?
Bao năm quen biết, bao năm mệt
Tính gì cũng khổ mấy năm ròng.

The “Relieved” reaction (Phản ứng của người vừa được “xả hơi”):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Không buồn, không giận chỉ ước mong
Đãi được chồng em nhậu một bữa
Để cám ơn chàng lãnh giùm công.

The “Released” reaction (Phản ứng của người vừa mới được “giải thoát”)

Nếu biết rằng em đã có chồng
Cho anh gặp chàng có được không?
Để anh hậu đãi chồng em đã…
…Rước giùm của nợ, lập đại công.

The “Cinema” reaction (Phản ứng theo kiểu xem phim)

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về cưới đại mụ Hồng Kông
Vợ anh không đẹp bằng em lắm
Mà chỉ xêm xêm Chung Sở Hồng.

Kiểu KIM DUNG

version alpha:
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh theo hoàng đế làm công công
Ngày sau châu có về Hợp phố
Con của chồng em anh sẽ bồng

version beta:
Nếu biết rằng em đã có chồng
Anh liều nhảy xổ vào đám đông
Rượu say Tịch Tà làm 1 kiếm
Em có quay về cũng như không
 

meoluoitmb

Đại Tá
Tình yêu ngành viến thông

Anh và em là hai người xa lạ
Làm cách nào để được quen em
Đành phát một xung bức xạ thử xem
Nếu nhận được hy vọng em cộng hưởng.
Nhưng cuộc đời này không như anh tưởng
Có rất nhiều tần số được phát đi
Trong Viễn thông thầy gọi đó là nhiễu
Còn trong lĩnh vực tình yêu
Người ta gọi đó là đối thủ
Như vậy đối với anh là quá đủ
Quan trọng là bộ lọc của em.
Nếu bộ lọc của em cao quá
Phen này về chắc đổi tần thôi
Khi tim em dao động như đưa nôi
Anh hiểu mình phải khuyếch đại LNA
Quan tâm nhiều em lại kêu ca
Anh đành dùng AGC để giảm dần độ lợi
Khi em đã bắt đầu dịu vợi
Em cho tình qua bộ tần trung (IF)
Nếu em còn cảm thấy mông lung
Cứ tưởng anh là tần số ảnh
Thì em ơi, xin em đừng có chảnh
Anh thật lòng không rảnh đùa vui
Và nếu như em còn tiếc nuối
Hãy cho tình qua bộ tách đường bao
Đến phút này chẳng bỏ công lao
Ngày đêm anh ăn rồi điều chế
Anh không ngờ có một ngày như thế
BỘ MÁY TÌNH thiết kế đã thành công.

Giải thích :
Mình xin giải thích một chút cho những người không học viễn thông để các bạn hiểu hơn về bài thơ.
Chúng ta hãy quan sát sơ đồ dưới đây :


-SƠ ĐỒ MÁY THU VÀ PHÁT-


Như chúng ta đã biết, để có thể phát và thu tín hiệu chúng ta cần phải có BÊN PHÁT và BÊN THU, giống như khi bạn kết một cô gái nào đó bạn phải phát tín hiệu cho nàng, nếu nàng nhận được nàng sẽ phát lại.

************************************************** **********************

Bên phát của chúng ta có gì ?


“Anh và em là hai người xa lạ
Làm cách nào để được quen em
Đành phát một xung bức xạ thử xem"

Xung bức xạ ở đây là tín hiệu muốn phát x(t) ví dụ như “I MISS U” chẳng hạn. Để truyền tín hiệu đi xa chúng ta cần phải điều chế nó, phương pháp ở đây là dùng điều chế AM (Amplitude Modulation). Để điều chế chúng ta cần phải có sóng mang, nói một cách dễ hiểu đó là một tín hiệu hình Sin (Sine) có tần số lớn hơn nhiều so với tín hiệu x(t), khi chúng ta cho tín hiệu x(t) qua bộ điều chế thì biên độ của sóng mang sẽ biến đổi theo biên độ của x(t), hay đường bao của sóng mang sẽ giống với đường bao của x(t). Sau khi qua bộ điều chế, chúng ta cần khuyếch đại sóng mang đã điều chế và đưa ra Anntena để phát ra ngoài môi trường tín hiệu Xc(t).

************************************************** **********************

Bên thu của chúng ta hoạt động như thế nào ?
Để có thể thu được x(t), chúng ta cần thu Xc(t) trước sau đó sẽ giải điều chế cho ra x(t). Antenna của chúng ta có nhiệm vụ hấp thu năng lượng bức xạ điện từ và chuyển thành tín hiệu điện, tuy nhiên tín hiệu này rất yếu do suy hao tự nhiên và bị tác động của nhiễu (Noise) từ môi trường truyền nên nó cần phải được khuyếch đại bằng bộ khuyếch đại nhiễu thấp LNA (Low Noise Amplifier) hay còn được gọi là bộ khuyếch đại RF (Radio Frequency) :

“Khi tim em dao động như đưa nôi
Anh hiểu mình phải khuyếch đại LNA”

Tín hiệu Xc(t) cần được chọn lọc và khuyếch đại bởi khối này. Vậy nếu tín hiệu phát đi của chúng ta không nằm trong khoảng chọn lọc của bộ RF thì sao, thì về đổi tần số phát lên cao hay xuống thấp thôi :

“Nếu bộ lọc của em cao quá
Phen này về chắc đổi tần thôi”

Bộ khuyếch đại này có băng thông khá rộng, không chỉ thu được Xc(t) mà còn thu được cả các kênh lân cận (đó là đối thủ của chúng ta đó) :

“Có rất nhiều tần số được phát đi
Trong Viễn thông thầy gọi đó là nhiễu
Còn trong lĩnh vực tình yêu
Người ta gọi đó là đối thủ”

Tín hiệu sau khi qua bộ khuyếch đại RF chúng ta cần chuyển nó về tần số thấp hơn gọi là trung tần IF (Intermediate Frequency). Để thu được tín hiệu IF chúng ta cho tín hiệu RF qua bộ trộn tần.
Công thức tính : Fif = |Frf - Flo| với Fif và Flo là cố định.
Trong đó :
> Fif là tần số của tín hiệu IF.
> Frf là tần số của tín hiệu RF (hay tín hiệu cần thu).
> Flo là tần số của bộ trộn tần.

Sau khi thu được tín hiệu IF chúng ta cần giải điều chế tín hiệu này để thu được tín hiệu tin tức x(t). Bộ giải điều chế ở đây đơn giản là một bộ tách đường bao. Như chúng ta đã nói ở phần máy phát, tín hiệu sóng mang đã điều chế có đường bao giống với tín hiệu x(t), vậy bộ tách đường bao sẽ cho ta tín hiệu x(t).
Để chỉnh độ lợi máy thu tùy theo cường độ tín hiệu thu được là mạnh hay yếu (đài phát ở gần hay ở xa) chúng ta cần bộ tự động điều chỉnh độ lợi AGC (Automatic Gain Control) đặt sau bộ tách sóng :

“Quan tâm nhiều em lại kêu ca
Anh đành dùng AGC để giảm dần độ lợi”


Chú ý là theo công thức tính Fif ở trên thì ta có Fif = Frf - Flo hoặc Fif = Flo – Frf. Vậy giả sử tín hiệu muốn thu là Fif = Frf – Flo, và tín hiệu không mong muốn là Fif = Flo – Frf’ , thì tín hiệu Frf’ này sẽ gây nhiễu cho tín hiệu chúng ta muốn thu gọi là tấn số ảnh :

“Nếu em còn cảm thấy mông lung
Cứ tưởng anh là tần số ảnh”

Tín hiệu sau khi qua bộ tách đường bao sẽ được khuyếch đại dải nền và đưa ra loa (Speaker).

************************************************** **********************

Trong bài thơ mình làm hơi ngược so với sơ đồ : tín hiệu Xc(t) > LNA > AGC > IF > Tách đường bao. Kỹ thuật và thơ văn là hai lĩnh vực hoàn toàn khác nhau, để kết hợp cả hai lại không phải dể. Ở đây mình muốn nói là khi anh chàng phát tín hiệu thì cô gái đã nhận được luôn (con gái vốn nhạy cảm mà), nhưng khi quan tâm nhiều như nhắn tin, gọi điện nhiều quá làm nàng khó chịu (kiêu một chút mới hấp dẫn chớ) thì anh chàng đành phải giảm cường độ lại bằng AGC. Khi nàng hết “kiêu” rồi thì lại cho tình qua bộ IF, nhưng con gái vốn hay đa nghi nên không hiểu anh chàng kia có đáng tin cậy không hay chỉ là “tần số ảnh”. Nhưng anh em chúng ta là những người đàn ông rất chung tình, nên nàng đã cảm động và trao cho anh em mình trái tim của nàng bằng cách cho tình yêu qua “bộ tách đường bao”. Hi hi. Vậy là không bỏ công lao của chàng kỹ sư trẻ kia phải không các bạn. Chúc các bạn cũng sẽ làm được như vậy nhé !

************************************************** **********************

Như vậy là chúng ta đã tìm hiểu một cách khái quát về quá trình thu phát vô tuyến và hiểu hơn về bài thơ. Vì trình độ còn thấp kém nên không tránh khỏi thiếu sót kính mong các bạn lượng thứ.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Thơ tình ngành vận tải


Không phải chỉ chờ anh vào những chiều thứ bảy
Mà thường lệ chiều nào cũng vậy
Em ra đường đếm những chuyến xe qua
Tiếng động cơ tiếng còi vọng từ xa
Tim đập mạnh “- Kìa xe anh đang đến..!”

Cứ mỗi bận anh cho xe vào bến
Bao cặp môi cùng thoáng nở nụ cười
Anh qua rồi cái tuổi đôi mươi
Nhưng vẫn đón và có người vẫn đợi
Bữa cơm trưa bao giờ anh cũng vội
Để đến chỗ em khỏi trễ giờ
Để bao cập mắt mong đợi thẩn thơ
Không trách anh là người hay lỡ hẹn

Có những bận xe anh vào bến muộn
Không nỡ trách anh em chỉ thấy bồn chồn
Thương anh nhiều mong đoạn đường ngắn lại
Để tay lái anh bớt những nỗi âu lo

Dẫu mai này tôi và anh chia xa
Vẫn nhớ mãi tình anh, người tri kỷ
Dù khó khăn dù biết bao vất vả
Vẫn cùng em trên khắp nẻo đường về.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Thơ tình ngành xây dựng

Anh nghĩ về em như một phương trình
Một hàm số không thể nào hiểu được
Em là một đường cong không định trước
Mà anh là tiệm cận theo sau

Nhớ hôm nào ta nắm tay nhau
Là giao tuyến cuộc đời trên mặt chính
Là cốt liệu cho tình yêu kết dính
Suốt cuộc đời ta chịu lực cùng nhau

Em là bí mật dưới tầng sâu
Mà địa chất công trình không cho anh biết được
Ai phân tích được thành phần hóa học
Trái tim em gồm những khoáng vật gì
Mà khi anh đặt tải trọng bất kỳ
Em biến dạng quá nhiều không cho phép

Em khó hiểu như bài cơ học đất
Và vững vàng như kết cấu không gian
Anh và em liên kết bởi mối hàn
Sơ đồ tính thay bằng ba nội lực
Ứng lực trước sinh ra từ mặt cắt
Để vững vàng ta phải đặt cốt xiên

Em khó hiểu như đồ án đầu tiên
Mà lý thuyết đàn hồi anh chưa hiểu nổi
Còn kết cấu đàn hồi thì em hỡi
Khó hơn nhiều kết cấu bê tông

Khi nhìn xa em có biết không?
Em như một seno bằng thép
Một panel chữ U tuyệt đẹp
Một mái vòm yên ngựa có dây treo

Em đi rồi anh vẫn đứng trông theo
Một cần cẩu tự hành bánh xích
Em ngoảnh mặt nhìn anh cười tinh nghịch
Hai đứa mình ở dưới những đêm trăng

Em huyền ảo như công trình dưới nước
Những đường ống không thể nào thiếu được
Suốt cuộc đời anh biết tìm đâu?
Và khi anh lặn lội dưới tầng sâu
Tìm độ lớn delta cho tình cảm

Thì em hỡi bây giờ em có dám
Gắn với đời bằng liên kết hàn không?
Nếu em bằng lòng thì liên kết bulông
Nội lực lớn nhưng giản đơn tính toán

Qua năm tháng nào em có biết
Em vẫn là dòng điện hình sin
Trong tình yêu để có một niềm tin
Tiến độ thi công em luôn giữ vững
Quỹ tiền lương chẳng bao giờ nao núng

Và giá thành đưa tính toán không sai
Em cũng đừng ngồi tình tự với ai
Anh mộc mạc bởi vì anh là gỗ
Thời đại thép, bêtông không thể bỏ
Kết cấu công trình vẫn cần gỗ em ơi

Em biết không khi nói chuyện xa xôi
Anh nghĩ về em như loại nhà lắp ghép
Nhà tấm lớn có diaphragme
Có mái vòm vỏ mỏng không gian

Em đừng lo nếu chịu lực xô ngang
Anh sẽ đến bên em làm thanh căng hay gối tựa
Dù tải trọng đứng yên hay di động
Không bao giờ phá được đâu em.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Em đi công cán đảo Côn
Lôn rộng bát ngát, bồn chồn nhớ anh
Mặc dù lòng tự nhủ rằng:
“Khi đi em nắm cổ tay
Khi về em nắm… chỗ này, chỗ kia.”
*
Tuổi già nhưng sức không già
“Đẩy” lên “đẩy” xuống như là thanh niên
Tuổi già rất thích “tiểu liên”
Bắn tung bắn tóe đảo điên bao nàng!
*
Chưa đi chưa biết Sài Gòn
Đi rồi mới biết chẳng còn một xu
Về nhà mới biết mình ngu
Thằng lớn ăn ít thằng cu “ăn” nhiều.
*
Rộng lớn như thể nước Nga
Người ta không cấm thụt ra thụt vào
Nhỏ bé như thể nước Lào
Cũng không có cấm thụt vào thụt ra
Chỉ riêng có Việt Nam ta
Đâu đâu cũng cấm thụt ra thụt vào.
*
Thu đi, để lại lá vàng
Anh đi, để lại cho nàng thằng cu
*
Hôm nay trên quốc lộ hai
Thể nào cũng có một vài… ô tô (!)
*
Làm thơ nên tránh vần ồn
Kẻo không lại đụng cái … chị em.
*
Hội trường yên ắng ngủ say
Thuyết trình vừa dứt… vỗ tay ra về.

Đi trên tàu bật một que diêm
Mắt lim dim nhìn lên đồi cọ
Mà gật gù khen tỉnh… Phú Thọ.
*
Lấy anh từ thuở mười ba
Anh chê em bé không nằm với em
Đến năm mười tám tuổi xanh
Em nằm dưới đất anh lôi lên giường
Một lần thương, hai lần thương
Chân giường có bốn gãy giờ cò ba.
*
Trên đường xe chạy bon bon
Nhìn bông lúa chín hạt tròn hạt vuông (!)
*
Anh đi công tác Ban Mê-
Thuột xong một cái lại về với Plây-
Cu anh tuy có hơi gầy
nhưng mà em vẫn ngày ngày đợi anh!
 

meoluoitmb

Đại Tá
Em nào lủn củn lùn cùn
Năm xu kẹo kéo nó đùn lên cao
Về nhà mẹ hỏi làm sao
Năm xu kẹo kéo nó cao thế này.

***
Em nào mà bị chồng chê
Năm xu kẹo kéo chồng mê lại liền
Bà già mắt mũi kèm nhèm
Năm xu kẹo kéo, như đèn ô tô.

***
Mẹ tôi thì hơn tuổi tôi
Bà tôi hơn tuổi mẹ tôi rất nhiều
Ô kìa có một cánh diều
Nếu mà có gió thì diều sẽ bay
 

meoluoitmb

Đại Tá
Giữa đường thấy cánh hoa rơi
Dừng chân dẫm nát không chơi hoa tàn.

***
Mặt trời mọc ở đằng đông
Sè sè dưới đất là mông cô Kiều

***
Hoan hô các cụ trồng cây
Mười cây chết chín một cây gật gù
Chúng mày có mắt như mù
Mười cây chết cả gật gù ở đâu?
 

meoluoitmb

Đại Tá
Trung thu Tết của thiếu nhi
Chỉ thấy người lớn họ đi là nhiều
Đi chơi họ lại làm liều
Làm liều rồi lại có nhiều thiếu nhi
Thiếu nhi thì kệ thiếu nhi
Bác sĩ nhiều lắm tội chi không liều

***
Sự đời như thể lá đa
Anh ngồi anh chửi tổ cha cái sự đời

***
Cuộc đời như bát phở gà,
Thiếu chanh, thiếu ớt chắc là mất ngon.

***
Rộng lớn như thể nước Nga
Người ta không cấm thụt ra thụt vào
Nhỏ bé như thể nước Lào
Cũng không có cấm thụt vào thụt ra
Chỉ riêng có Việt Nam ta
Ở đâu cũng cấm thụt ra thụt vào.

***
Hôm nay mồng tám tháng ba
Chị em phụ nữ đi ra đi vào
Anh em thấy vẫy tay chào
Chị em phấn khởi đi vào đi ra …
 

meoluoitmb

Đại Tá
Sáng trăng em tưởng tối trời
Em ngồi em để sự đời em ra
Sự đời như cái lá đa
Đen như mõm chó, chém cha sự đời.

***
Bần tăng chẳng xin cơm chay
Chỉ xin thí chủ “ba ngày ba đêm”

***
Xưa kia gương vỡ lại lành
Thi đi thi lại cũng thành kỹ sư

***

Cô Kiều ngồi bắn “Hép_lai”
Bắn màn “đít_mát” mạng hai hai người

***
Trông xa một đống đen sì
Lại gần mới biết ấy thì là than

***
Hôm nay đài nói vui thay
Người ở dưới đất, chó bay lên trời
 

meoluoitmb

Đại Tá
Hôm nay trên quốc lộ hai
Thể nào cũng có một vài ô tô.

***
Tại vì em chẳng có…….kinh
nghiệm nên không thể một mình giúp anh !!!!

***
Tình hình là rất tình hình
Cho nên ta phải đi trình cấp trên
Cấp trên có tính hay quên
Cho nên ta phải nắm thêm tình hình.

***
Quê hương tôi đẹp tuyệt vời
Ở dưới có nước trên trời có mây
Xin mời các bạn về đây
Để thăm quê tớ mỗi ngày một sang
Con đò dịch đít sang ngang
Xa xa có một cái làng thò ra
Đằng kia là một vườn na
Đằng này thì có mấy bà chổng mông
Cây lúa cao sản ngoài đồng
Đến mùa thu hoạch nhà nông vui cười
Quê tôi thế đấy bạn ơi
Nhờ có đổi mới nên đời thêm xuân
Con gái giờ chẳng mặc quần…
Mà mặc váy ngắn hở chân hở đùi
Ngày hội mới thật là vui…
 

meoluoitmb

Đại Tá
Nhìn ông đã thấy ông già
Nhìn bà mới thấy bà già hơn ông.
Thằng nhỏ mặc quần hở mông
Vẫn hơn con nhỏ còn không mặc quần.
Trẻ em thường thích ở trần,
Nhưng mà người lớn có phần thích hơn.

***
Email anh viết thật bay
bướm em mong đợi từng ngày từng đêm.

***
Mời anh vào quán kara-
OK em đã mở ra sẵn sàng

***
Mấy em mặc váy đánh cầu
lông bay phấp phới trên đầu các anh
 

meoluoitmb

Đại Tá
Tiễn anh lên bến ô tô
Đêm về em khóc … tồ tồ cả đêm

***
Phụ nữ thường rất hay lươi (lười)
Riêng em anh thấy là người cần… cù.

***
Ta đi bầu cử tự do
Chọn người xứng đáng mà cho vào hòm

***
Nhớ quê ra đứng đỉnh đèo
Bỗng đâu thấy một chú mèo gâu gâu

***
Bà con toàn thể xã ta
Ðồng tâm phấn khởi giồng cà dái dê
Dái dê to mập dài ghê
Nãm sau ta cứ dái dê ta trồng

***
Không vô không biết bút tre
vô rồi mới biết muốn tè ra ngay

***
Ba bà đi chợ cầu đông
Vừa đi vừa nhổ lông….mày ra xem.

***
Anh em chuẩn bị đi đồng
Chị em đã vội di trồng dưa leo
 

meoluoitmb

Đại Tá
Đầu lòng hai ả tố nga
“Thuý Kiều”là chị, em là “Thuý Vân”
Ma cũng tránh, quỷ ngại gần
Dáng người nét mặt mười phần đười ươi

***
Đầu lòng hai ả tố nga
“Thuý Kiều”là chị, em là “Thuý Vân”
Ma cũng tránh, quỷ ngại gần
Dáng người nét mặt mười phần đười ươi

Vân xem đanh đá khác người
Mặt mày rầu rĩ như người có tang
Miệng cười tựa rắn hổ mang
Củi khô thua tóc, cóc nhường làn da

Kiều càng xấu xí, gian tà
So bề ngu dốt lại là phần hơn.
Người xanh bủng, mặt nhờn nhờn
Dưa ghen thua khắm, cá hờn kém tanh
Một hai xấu nhất kinh thành
Dốt đành đòi một, đần đành hoạ hai
 

meoluoitmb

Đại Tá
- Tình yêu thành thị:
Mời anh vào quán ka-ra
OK em đã mở ra sẵn sàng
- Tình yêu tại vùng quê:
Sông Cầu nước chảy lơ thơ
Có đôi trai gái ngồi hơ quần đùi
- tình yêu nơi miền sơn cước
Hôm qua em đi hái chè
Gặp thằng phải gió nó đè em ra
Em lạy nhưng nó chẳng tha
Nó lại đút cái “mả cha” nó vào
Đút vào vừa sướng vừa đau
Em càng giẫy giụa, “nó” càng vào sâu
Đè em được một lúc lâu
Cái thằng phải gió đi đâu mất “hình”
Hôm sau em đi hái chè
Mong gặp thằng đó... em đè nó ra.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Còn đây là thơ Vợ và Bồ:
Bồ là phở nóng tuyệt vời
Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu
Bồ là nơi tỏ lời yêu
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình
Bồ là rượu ngọt trong bình
Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo
Nhìn bồ đôi mắt trong veo
Trông vợ đôi mắt trong veo gườm gườm
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền
Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang
Bồ giỗi thì phải xuống thang
Vợ giận bị mắng bị phang thêm liền
Một khi túi hãy còn tiền
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh
Một mai hết sạch sành sanh
Bồ đi vợ lại đón anh về nhà
Bồ là lều, vợ là nhà
Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia
Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản của thằng cha láng giềng
 

meoluoitmb

Đại Tá
Tôi yêu Việt Nam

Chưa đi chưa biết Cà Mau
Đi rồi mới biết không đâu bằng nhà,
Cà-nhà tuy có hơi già
Nhưng là... cà chậm, không là cà mau

Chưa đi chưa biết Cần Thơ
Đi rồi mới biết xác xơ thân mình
Chìm trong cửa bể ân tình
Cần Thơ còn khỏe... cần mình ỉu xiu.

Chưa đi chưa biết Bến Tre
Đi rồi mới biết toàn tre với dừa
Dừa to, dừa nhỏ, dừa vừa
Trèo lên, tụt xuống nước dừa đầy tay

Chưa đi chư biết Sóc Trăng
Đi rồi mới thấy sóc hăng hơn mình
Sóc nhà tuy chẳng còn xinh
Nhưng mà sóc chậm chình ình suốt đêm.

Chưa đi chưa biết Bà Đen,
Đi rồi mới thấy đen hơn bà nhà,
Bà nhà tuy có hơi già
Nhưng mà vẫn... trắng hơn là Bà Đen!

Chưa đi chưa biết Sài Gòn
Đi rồi mới biết không còn đồng xu
Ngẫm ra mới thấy mình ngu
Thằng lớn ăn ít... con ku ăn nhiều

Chưa đi chưa biết Vũng Tàu
Ði rồi mới biết họ giầu hơn ta
Có tắm biển, có mát xa
Có gà móng đỏ đem ra... đá liền

Chưa đi chưa biết Bình Dương
Đi rồi mới biết kỷ cương bất cần
Mát xa rồi lại mát gần
Âm dương cách biệt một lần cao su

Chưa đi chưa biết Nha Trang
Đi rồi mới biết họ sang hơn mình
Sáng tắm biển, chiều tắm sình
Có cái hồ nhỏ cho mình rửa chym

Chưa đi chưa biết Huế thương
Ði rồi mới biết cũng thường mà thôi
Khác nhau là ở cách chơi
Hắn chơi dưới nước, mình chơi trên bờ

Chưa đi chưa biết Quảng Bình
Đi rồi mới thấy quê mình đẹp ghê
Phong Nha là động miễn chê
Mấy em tiếp thị sướng tê cả người.

Chưa đi chưa biết Hà Tinh
Qua Voi làm tí cho tình cơn mê (tỉnh)
Em teen cứ cười hê hê
Mặc cho các chú đâm lê vào lòng

Chưa đi chưa biết Cửa Lò
Đi rồi mới biết nó to thế nào
Ta to một, nó to hai
Mở ra một nửa, bằng hai vại cà

Chưa đi chưa biết Thái Bình
Đi rồi mới thấy Thái mình chơi sang
Thái trắng động cái nước tràn
Thái Bình khoan mãi ra toàn khí trơ.

Chưa đi chưa biết chợ Rồng
Đi rồi mới thấy mênh mông hơn nhà
Chợ nhà bán cái thật thà
Chợ Rồng bán những lộn ba bốn Rồng

Chưa đi chưa biết Hà Nam
Đi rồi mới thấy nó ham thế này
Của nhà động cái chuồn ngay
Hà Nam động cái lăn quay đứ đừ

Chưa đi chưa biết Thủ đô
Đi rồi chẳng thấy khác đồ nhà đâu
Đồ nhà tuy xấu tuy sâu
Thủ đô "hàng dởm" còn lâu mới bằng.

Chưa đi chưa biết Bắc Ninh
Đi rồi mới biết duyên mình lả lơi
Quan họ đứng quan họ ngồi
Quan họ trải chiếu xin mời tình tang.

Chưa đi chưa biết Lạng Sơn
Đi rồi mới biết chẳng hơn lạng nhà
Lạng nhà tuy cổ, tuy già
Nhưng dùng tiện lợi hơn là Lạng Sơn.

Chưa đi chưa biết Hải Dương
Đi rồi chẳng thấy biển thương đâu nào
Hải Dương toàn vụng với ao
Hai đồi nho nhỏ lạc vào là chơi.

Chưa đi chưa biết Đồ Sơn
Đi rồi mới biềt chẳng hơn đồ nhà
Đồ nhà tuy có hơi già
Nhưng là đồ thiệt hơn là đồ sơn

Chưa đi chưa biết Côn Sơn
Đi thì mới biết không hơn côn nhà
Côn nhà tuy xấu tuy già
Nhưng là côn thịt hơn là côn sơn.

Chưa đi chưa biết Quảng Ninh
Đi rồi mới biết cửa mình mở ra
Xuất thô thì khỏi kiểm tra
Xuất tinh thì phải xuất qua cửa mình

Chưa đi chưa biết Lai Châu
Đi rồi mới thấy buồn rầu nhiều hơn
Rừng xanh ai cạo sạch trơn
Thái đen, Thái trắng chẳng hơn Thái Bình.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Tình yêu và tội lỗi!

Yêu là mất trong nhà nhiều lắm
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Hận đời lấy máu khắc nên
Khắc nên bốn chữ "em đi kiếm tiền"
Mười bốn tuổi em chơi cờ bạc
Xóc đĩa lấy tiền tặng người yêu
Cớm bắt em vào đồn cải tạo
Chúng đánh em như đánh thể thao
Ngồi trong tù như ngồi nhà gác
Ăn cơm tù như ăn cơm hàng
Hút thuốc lá như hút ba số
Uống nước lã như uống cà phê
Rút dao lê như Triển Chiêu rut kiếm
Sáng cuốc đất như Quan Công tập võ
Chiều nhổ cỏ như Công Chúa hái hoa
Khi ra đi nhiều người đưa tiễn
Khi em về bẩy tám thằng khiêng
Đâu con tàu có bẩy chữ thiêng liêng
"Đời anh khổ chỉ vì yêu em"

Xã hội bất công nuôi em lớn
Ân tình nghĩa bạc dạy em khôn
Quyết không yêu để tiền đánh bạc
Sống cô đơn cho con gái nó thèm
 

Luong Qua Luong

Trung Uý
Table Tennis Lovers (Phản ứng của người mê bóng bàn)

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về xách vợt đánh ping pong
Đập banh mà tưởng mặt em đó
Đập đủ bảy xê mới hả lòng

Nếu biết ngày mai em lấy chống
Anh về cắt "nó" quẳng ra sông,
"Nó" của anh trôi theo dòng nước,
Em nhặt về chơi lúc vắng chồng.

============
Nếu biết rằng em đã có chồng
Trời ơi! Người ấy có buồn không ?
Có còn nghĩ tới loài hoa vỡ,
Tựa trái tim phai tựa máu hồng (TTKH)

The "Đời (c'est la vie)" reaction (Phản ứng của kẻ theo quan niệm “Đời là C’est la vie”):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về lấy vợ thế là xong
Vợ anh không đẹp bằng em lắm
Nhưng cũng làm anh đỡ lạnh lòng.

The "Hopeless" reaction (Phản ứng của kẻ tuyệt vọng):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về tự tử thế là xong
Mộ anh cỏ dại vàng xơ xác
Khi viếng thăm em hiểu nỗi lòng.

The "Zoro" reaction (Phản ứng theo kiểu hiệp sĩ Zoro):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về luyện kiếm thế là xong
Kiếm anh sắc bén hơn em nghĩ
Sẽ chém trảm em trả hận lòng!

The "bankruptcy" reaction (Phản ứng của kẻ bị vỡ nợ):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Đường xa, Vegas anh cứ dzông
Visa, Master Card vào canh bạc
Vỡ nợ đời anh hận bóng hồng.


The "Kung-fu" reaction (Phản ứng theo kiểu con nhà võ)

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về luyện võ Lý Tiểu Long
Luyện thêm một cú liên hoàn cước
Để đá chồng em đêm động phòng.

The "Gourmet" reaction:

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tự tử thế là xong
Ruột, gan, phèo phổi lôi ra hết
Tặng kẻ vu qui nấu cháo lòng.

The "Revenge" reaction (Phản ứng theo kiểu báo thù):

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tát nước cạn dòng sông
Để cho đò cưới không qua được
Đừng có mà mong được động phòng.

The "Terrorist" reaction (Phản ứng của tên khủng bố):

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tỉnh đội mượn cà-nông
Thục về hướng ấy 500 quả
Em ở quê chồng có ớn không?

Bắc Kỳ style:

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về chửi đổng giữa đám đông
Mẹ bố tiên sư nguyên dòng họ
Khốn kiếp sao mày dám bỏ ông!

Huế style:

Nếu biết rằng O đã có chồng
Tui về núi Ngự nhảy xuống sông
Sông sâu nước lạnh tui lại khớp
Tự tử mần răng cũng chẳng xong.

Nam Kỳ style:

Nếu biết rằng em đã có chồng
Mèn ơi! Em chê tui nhà nông
Ruộng nương nổi nóng tui đốt hết
Không gạo cho em đói rét lòng.

Ba Tàu style:

Nếu piết rằng lị đã có chồng
Ngộ về ngộ pán nốt Hồng Kông
Mang tiền ngộ đổ vào Chợ Lớn
Lời vốn đầu tư mát cái lòng.

The “hygienic” reaction (Phản ứng của người vệ sinh) :

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về tắm gội với xà bông
Tình thù ngày cũ, bay đi mất
Để kẻ sang sông khỏi chạnh lòng.

The "Ở dơ" style:

Nếu biết rằng em sắp có chồng
Anh về khỏi tắm thế là xong
Quần áo để nguyên cho trọn tháng
Kỷ vật tặng em đêm động phòng.

The “Drunkard” reaction (Phản ứng của người hay nhậu nhẹt):

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về bắt vịt nhổ sạch lông
Tiết canh làm được vài ba đĩa
Mượn rượu cho nguôi vết thương lòng.

The “High-tech” reaction (Phản ứng theo kiểu công nghệ cao):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Dại gì mã nghĩ “Thế là xong!”
Email cứ viết, phone cứ gọi
Cũng có ngày em… ly dị chồng.

The “next generation” reaction (Phản ứng theo thế hệ sau):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về cưới vợ, kiếm thằng con
Mai này khi con trai anh lớn
Xúi lấy con em, rửa hận lòng.

The “Gangster” reaction (Phản ứng của tên du đãng):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về ẩn núp kế bờ sông
Đợi em qua đò sang bên ấy
Đón đường bắt cóc cũng bõ công.

The “Optimistic” reaction (Phản ứng của người lạc quan):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh mừng biết mấy, em biết không?
Bao năm quen biết, bao năm mệt
Tính gì cũng khổ mấy năm ròng.

The “Relieved” reaction (Phản ứng của người vừa được “xả hơi”):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Không buồn, không giận chỉ ước mong
Đãi được chồng em nhậu một bữa
Để cám ơn chàng lãnh giùm công.

The “Released” reaction (Phản ứng của người vừa mới được “giải thoát”)

Nếu biết rằng em đã có chồng
Cho anh gặp chàng có được không?
Để anh hậu đãi chồng em đã…
…Rước giùm của nợ, lập đại công.

The “Cinema” reaction (Phản ứng theo kiểu xem phim)

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về cưới đại mụ Hồng Kông
Vợ anh không đẹp bằng em lắm
Mà chỉ xêm xêm Chung Sở Hồng.

Kiểu KIM DUNG

version alpha:
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh theo hoàng đế làm công công
Ngày sau châu có về Hợp phố
Con của chồng em anh sẽ bồng

version beta:
Nếu biết rằng em đã có chồng
Anh liều nhảy xổ vào đám đông
Rượu say Tịch Tà làm 1 kiếm
Em có quay về cũng như không
 

Luong Qua Luong

Trung Uý
Đi chơi cho biết Gò Công
Đi rồi mới thấy cảm thông gò nhà
Gò nhà tuy bớt mượt mà
Nhưng gò có chủ hơn là Gò Công

Tôi yêu Việt Nam

Chưa đi chưa biết Cà Mau
Đi rồi mới biết không đâu bằng nhà,
Cà-nhà tuy có hơi già
Nhưng là... cà chậm, không là cà mau

Chưa đi chưa biết Cần Thơ
Đi rồi mới biết xác xơ thân mình
Chìm trong cửa bể ân tình
Cần Thơ còn khỏe... cần mình ỉu xiu.

Chưa đi chưa biết Bến Tre
Đi rồi mới biết toàn tre với dừa
Dừa to, dừa nhỏ, dừa vừa
Trèo lên, tụt xuống nước dừa đầy tay

Chưa đi chư biết Sóc Trăng
Đi rồi mới thấy sóc hăng hơn mình
Sóc nhà tuy chẳng còn xinh
Nhưng mà sóc chậm chình ình suốt đêm.

Chưa đi chưa biết Bà Đen,
Đi rồi mới thấy đen hơn bà nhà,
Bà nhà tuy có hơi già
Nhưng mà vẫn... trắng hơn là Bà Đen!

Chưa đi chưa biết Sài Gòn
Đi rồi mới biết không còn đồng xu
Ngẫm ra mới thấy mình ngu
Thằng lớn ăn ít... con ku ăn nhiều

Chưa đi chưa biết Vũng Tàu
Ði rồi mới biết họ giầu hơn ta
Có tắm biển, có mát xa
Có gà móng đỏ đem ra... đá liền

Chưa đi chưa biết Bình Dương
Đi rồi mới biết kỷ cương bất cần
Mát xa rồi lại mát gần
Âm dương cách biệt một lần cao su

Chưa đi chưa biết Nha Trang
Đi rồi mới biết họ sang hơn mình
Sáng tắm biển, chiều tắm sình
Có cái hồ nhỏ cho mình rửa chym

Chưa đi chưa biết Huế thương
Ði rồi mới biết cũng thường mà thôi
Khác nhau là ở cách chơi
Hắn chơi dưới nước, mình chơi trên bờ

Chưa đi chưa biết Quảng Bình
Đi rồi mới thấy quê mình đẹp ghê
Phong Nha là động miễn chê
Mấy em tiếp thị sướng tê cả người.

Chưa đi chưa biết Hà Tinh
Qua Voi làm tí cho tình cơn mê (tỉnh)
Em teen cứ cười hê hê
Mặc cho các chú đâm lê vào lòng

Chưa đi chưa biết Cửa Lò
Đi rồi mới biết nó to thế nào
Ta to một, nó to hai
Mở ra một nửa, bằng hai vại cà

Chưa đi chưa biết Thái Bình
Đi rồi mới thấy Thái mình chơi sang
Thái trắng động cái nước tràn
Thái Bình khoan mãi ra toàn khí trơ.

Chưa đi chưa biết chợ Rồng
Đi rồi mới thấy mênh mông hơn nhà
Chợ nhà bán cái thật thà
Chợ Rồng bán những lộn ba bốn Rồng

Chưa đi chưa biết Hà Nam
Đi rồi mới thấy nó ham thế này
Của nhà động cái chuồn ngay
Hà Nam động cái lăn quay đứ đừ

Chưa đi chưa biết Thủ đô
Đi rồi chẳng thấy khác đồ nhà đâu
Đồ nhà tuy xấu tuy sâu
Thủ đô "hàng dởm" còn lâu mới bằng.

Chưa đi chưa biết Bắc Ninh
Đi rồi mới biết duyên mình lả lơi
Quan họ đứng quan họ ngồi
Quan họ trải chiếu xin mời tình tang.

Chưa đi chưa biết Lạng Sơn
Đi rồi mới biết chẳng hơn lạng nhà
Lạng nhà tuy cổ, tuy già
Nhưng dùng tiện lợi hơn là Lạng Sơn.

Chưa đi chưa biết Hải Dương
Đi rồi chẳng thấy biển thương đâu nào
Hải Dương toàn vụng với ao
Hai đồi nho nhỏ lạc vào là chơi.

Chưa đi chưa biết Đồ Sơn
Đi rồi mới biềt chẳng hơn đồ nhà
Đồ nhà tuy có hơi già
Nhưng là đồ thiệt hơn là đồ sơn

Chưa đi chưa biết Côn Sơn
Đi thì mới biết không hơn côn nhà
Côn nhà tuy xấu tuy già
Nhưng là côn thịt hơn là côn sơn.

Chưa đi chưa biết Quảng Ninh
Đi rồi mới biết cửa mình mở ra
Xuất thô thì khỏi kiểm tra
Xuất tinh thì phải xuất qua cửa mình

Chưa đi chưa biết Lai Châu
Đi rồi mới thấy buồn rầu nhiều hơn
Rừng xanh ai cạo sạch trơn
Thái đen, Thái trắng chẳng hơn Thái Bình.
 

Luong Qua Luong

Trung Uý
Đi chơi cho biết Củ Chi
Để xem có cái củ gì ở đây?
Loanh quanh nơi đó suốt ngày
Ra về chẳng biết chổ này củ chi?
 
Last edited:

Bình luận từ Facebook

Top