Và bài viết do Chị Diễmmy:
Tình bằng hửu Rất tình cờ nhà tôi quen anh vào một ngày hè , hôm tranh giải chung kết bóng bàn nhằm ngày cuối của mùa lễ hội triễn lãm tượng Phật Ngọc Hoà bình thế giới tổ chức tại chùa Pháp Vân.Tuổi trẻ vốn dĩ dễ thân nhau nếu có cùng một sở thích. Chúng tôi đã kết tình thân bằng hửu qua đường banh và những tuyệt chiêu của mỗi thành viên trong hội... Chúng tôi, những người con dân sanh ra trên phần đất thuộc miền Nam Việt Nam Cộng Hoà đã cùng với Anh xoá bỏ lằn ranh giới giữa hai miền chiến tuyến, cùng nhau xây dựng một tình bằng hữu không biên giới. Anh vốn rất ít nói về mình, về gia cãnh... Chúng tôi chỉ biết Anh rất yêu môn thể thao bóng bàn và là chủ nhân của một cơ sở làm bãng hiệu. Văn phòng của anh toạ lạc ngay bên cạnh club ...do đó chị Quỳnh hay nói đùa công việc chính của anh là đánh banh, còn bãng "sign" là công việc phụ. Phải chăng trong Anh luân lưu cả hai dòng máu nghệ sĩ của người cha và sự thành đạt trong thương trường của ông Nội ! Lần đầu tiên tôi gặp Anh tại nhà của người em rễ, Đặng Quí Sang. Sang là chiếc cầu nối đưa nhà tôi đến vói Anh , mở ra những ngày tháng thấm đậm tình bằng hửu. Có những điều tôi chưa kịp hỏi Anh về nhạc sĩ Đoàn Chuẫn , về những bãn tình ca của thân phụ Anh . Những bài tình ca có một thời đi vào tâm hồn mộng mơ của những cô thiếu nữ miền Nam. Những bãn tình ca bất hủ với thời gian, theo chúng tôi ra tận Hải ngoại hay là chúng tôi đã mang theo những bãn tình ca của Ông trong hành trang vượt biễn tìm tự do ! Cám ơn thân phụ của Anh, người nhạc sĩ tài hoa đã để lại cho chúng tôi phần của hồi môn quí giá . Sáng nay, một ngày rất lạnh của mùa Đông chí. Tôi nhận được tin báo Anh vào bệnh viện... Đã qua rất nhiều giờ, đã qua 1 đêm nhưng Anh vẫn chưa hồi tĩnh. Một đêm rất dài với chi Quỳnh,một ngày đầy lo lắng của các bạn dành cho Anh... Anh nằm đó như đang ngũ say, Anh có biết người thân và bạn bè vây quanh Anh ? Cầu mong một Phép lạ mang anh trở lại với chúng tôi, vợ con Anh , những người yêu Anh và cần có Anh trong cuộc sống, những người bạn không muốn mất Anh khi cuộc vui chưa tàn, những đường banh còn chờ đợi.... Giọng nói nhỏ nhẹ của Anh vẫn còn vang vọng trong tâm thức tôi, nụ cười hiền hoà của Anh phản phất nét hao hao của nhạc sĩ Đoàn Chuẫn ngày còn trai trẻ, mái tóc bồng bềnh nghệ sĩ.... Chúng tôi sẽ rất khó khăn chia tay với Anh , người bạn mà chúng tôi yêu mến. Nam mô dược sư lưu ly quang vương Phật !
Viết từ thành phố Toronto