những bí mật của bống bàn trung quốc ( tài liệu cũ của diễn đàn )

dinhhoa1989

Binh Nhất
NHỮNG BÍ MẬT CỦA BÓNG BÀN TRUNG QUỐC (phần 1)

Bóng bàn Trung Quốc vẫn đang thống trị thế giới.Tại sao họ làm được như vậy?

Tôi xin được dịch bài viết rất hay của hai tác giả Larry Hodges và Cheng Yinghua đăng trên tạp chí USATT tháng 7/8 năm 2005 để các bạn cùng tham khảo cách họ tạo ra những ngôi sao bóng bàn đẳng cấp mà phần còn lại của thế giới cần nỗ lực để bắt kịp.

ĐỘI TUYỂN QUỐC GIA TRUNG QUỐC

Đội tuyển Trung Quốc là đội tuyển có chiều sâu hơn bất cứ đội tuyển nào trên thế giới.Trung tâm huấn luyện chính nằm ở Bắc Kinh.Đội có 96 vận động viên - 24 nam ,24 nữ,24 trai và 24 gái.

Các vận động viên được cho đi "thử sức" từ rất sớm.Thường là những chuyến du đấu ở những giải lớn ở Châu Âu hay bất cứ nơi nào để xem cách họ chơi ra sao ở những giải quốc tế.Từ đó các chuyên gia Trung Quốc sẽ đánh giá xem liệu vận động viên này có tiềm năng để trở thành một ngôi sao hay không.

Cái lợi lớn mà người Trung Quốc có được là từ sự kỷ lưỡng của họ.Nếu một vận động viên ở tuyển quốc gia không tập luyện chăm chỉ,không chơi tốt ở các giải quốc tế hoặc có những lỗ hỏng kỹ thuật mà làm ảnh hưởng đến sự tiến bộ của họ thì sẽ luôn luôn có một vận động viên có tiềm năng ngoài đội tuyển khao khát đợi thế chỗ.

SỰ CHỌN LỰA ĐỘI TUYỂN QUỐC GIA

Ở nhiều quốc gia(gồm cả Mỹ),tuyển quốc gia được chọn lựa trong những cuộc thi đấu tuyển.Đây có thể là cách công bằng nhất để chọn đội tuyển nhưng không thể là cách tốt nhất để phát triển thành một đội hình thống trị.Theo ý kiến Chang ,ở đa số các nước-gồm cả Mỹ- 90% sự huấn luyện và tiền tài trợ cho đội thuộc về những vận động viên "có lỗ hỏng kỹ thuật" mà sẽ không bao giờ có cơ hội dành được bất cứ huy chương nào.

Những cuộc thi tuyển hợp với khái niệm về sự công bằng của đa số mọi người thật sự là có vấn đề.Những tay vợt được chọn từ các cuộc thi tuyển lại không hợp là những vận động viên có tiềm năng lớn để dành huy chương.Thường những đội tuyển ở thập niên 40 được hình thành từ những tay vợt đầy hứa hẹn dưới 22 tuổi.Đội tuyển A nước Mỹ hiện thời tham dự các giải quốc tế được chọn từ các cuộc thi tuyển.Tuổi của họ là 46,41,38,37,36,34,30,19 và 18(đây không có ý phỉ báng khả năng của các tay vợt có được suất từ các cuộc thi tuyển).Nhiều tay vợt trẻ hàng đầu cuả Mỹ lại mất cơ hội vào đội tuyển.Vận động viên trẻ nhất đội Han Xiao 18 tuổi thi đấu và kết thúc ở vị trí thứ năm và anh phải tự lo mọi chi phí cho mình vì tiền tài trợ chỉ dành cho các tay vợt ở 4 thứ hạng đầu dù anh là tay vợt hàng đầu quốc gia ở lứa tuổi của mình.Thay vì vậy tiền tài trợ lại dành cho những vận động viên lớn tuổi hơn ,mà đa số đã 30 hoặc 40,

Có phải đây đã là cách công bằng nhất để chọn đội tuyển không?Có.Có phải là cách tốt nhất để chọn ra đội có khả năng dành huy chương? Có lẽ là không.

Nếu không phải là những vận động viên có các thứ hạng hàng đầu thế giới thì các huấn luyện viên Trung Quốc sẽ không chọn những người trên 22 tuổi.Một đội tuyển trẻ dưới 22 tuổi được thành lập riêng và được xem như là một phần của tuyển quốc gia.Nhiều quốc gia cũng làm tương tự.Những vận động viên trẻ này cùng những vận động viên lớn tuổi hơn mà có thể cạnh tranh với các vận động viên hay nhất thế giơi cần phải được quan tâm hàng đầu.
 

dinhhoa1989

Binh Nhất
tiếp tục.....

HUẤN LUYỆN

Các tay vợt Trung Quốc được huấn luyện lâu và gian khổ.Họ được huấn luyện 7 tiếng mỗi ngày vừa kỹ thuật vừa thể lực. Buổi sáng họ tập thể lực và giao bóng.Thường có hai buổi tập sáng và chiều ,6 ngày 1 tuần.(thường là các bài tập cơ bản với một bạn tập và tập nhiều banh(multiball) với một huấn luyện viên.Đa số các nước cũng làm tương tự).Một vài tay vợt có thêm các trận đấu tập vào ban đêm hoặc vào những ngày nghỉ.Các vận đông viên thường được nghỉ 12 ngày trong một năm.Dù họ cũng có những ngày nghỉ sau các giải đấu lớn mà thường là trong những chuyến di chuyển về.

Họ thường tập trung huấn luyện từ tháng 11 đến tháng 4 cùng với những chuyến thi đấu trong phần còn lại của năm.Nhưng bây giờ có nhiều giải đấu chuyên nghiệp của ITTF và các giải khác thì họ thi đấu gần như suốt năm.

BẠN CÙNG TẬP CÓ CHUYÊN MÔN CAO

Một cái lợi lớn của họ mà không quốc gia nào có được là họ có đội ngũ bạn đấu tập.Ở các nước khác các thành viên tuyển quốc gia tập luyện cùng nhau.Tuy nhiên ở Trung quốc nhiều buổi tập là cùng với bạn tập chuyên nghiệp.Thay vì các tay vợt thay phiên nhau tập,cả buổi tập đều tập trung vào một tay vợt(điều này có lợi cho các tay vợt nữ vì được tập với các bạn tập nam mà thường mạnh hơn họ).

Quan trọng hơn là các bạn đấu tập mô phỏng theo cách đánh của các đối thủ. Họ phát triển cách đánh của họ giống các tay vợt hay nhất của các nước khác- giống các tay vợt nam như Timo Boll,Schlager, Samsonov, Kreanga, Waldner,Saive, Chuan, Ryu và Oh..., và nữ như Boros, Tie Yana, Li Jia Wei, Liu Jia, Kim Kyung Ah...Họ học qua băng hình những tay vợt mà họ bắt chước và trao đổi với các tay vợt nhà mà đã từng chơi với những tay vợt này để bắt chước giống hơn.

Theo Duan Xiang,một thành viên của hội đồng kỹ thuật thuộc liên đoàn bóng bàn Trung Quốc,"chúng tôi có nhiều Samsonov,Waldner người Trung Quốc.Những tay vợt của chúng tôi chơi với họ hàng ngày .Điều đó làm cho những trận đấu thật diễn ra dễ dàng hơn".

Cheng đã dành rất nhiều thời gian làm bạn đấu tập ở đội tuyển .Suốt những năm đầu tiên anh được yêu cầu copy giống Tibor Klampar của Hungary.Sau khi Klampar nghĩ hưu anh lại được yêu cầu đánh như Jan-Ove Waldner.Cheng có khi được đi đến Châu Âu để xem trực tiếp các tay vợt này thi đấu cũng như trao đổi với các tay vợt từng chơi với những tay vợt đó để nắm bắt lối chơi và làm cho chúng hiệu quả hơn.
Vận động viên Trung Quốc chơi vợt dọc Jiang Jialiang đã dành chức vô địch thế giới năm 1985.Khi giải vô địch thế giới 1987 sắp diễn ra,đối thủ chính của anh hiển nhiên là Waldner của Thụy Điển .Anh đã dành rất nhiều thời gian tập luyện cùng Cheng, người mà bắt chước mọi thứ y như Waldner từ giao bóng,trả giao bóng,điều khiển thuận tay,giật thuận tay vân vân...Khi giải cận kề họ bắt đầu chơi nhiều trận đấu tập với nhau mà người thua sẽ phải hít đất.Cheng thắng liên tiếp từ trận này đến trận khác và sau mỗi trận đấu anh đứng trên người jiang khi jiang hít đất và hỏi làm sao có thể dành chức vô địch thế giới nếu không đánh bại được anh.Sự chuẩn bị này có hiệu quả. Trước giải đấu,Jiang đã không thể chơi tốt trước Cheng nhưng đã giúp anh thật sự quen với cách chơi của Waldner và một lần nữa dành được chức vô địch thế giới.

Nếu như được đấu tập với những người bắt chước lối của các tay vợt hàng đầu Trung Quốc thì ở giải vô địch thế giới gần đây Michael Maze có lẽ đã không thua Hao Shuai trước 3-0 và có lẽ đã cảm thấy dễ chịu hơn với lối chơi của Ma Lin.
 

mika9967

Trung Sỹ
1 quốc gia có hơn 1 tỷ người, bóng bàn là 1 môn bắt buộc từ khi tập tễnh vào mẫu giáo,không trách china có lực lượng cao thủ bóng bàn quá hùng mạnh.
 

Bình luận từ Facebook

Top