Những bài thơ hay về bóng bàn

meoluoitmb

Đại Tá
Thể thao là hơi thở
Bóng bàn là mùa xuân
Không biết tự bao giờ
Mùa xuân mùa đẹp nhất

Ai nhìn tôi đều bảo
Anh dáng thật thể thao
Tôi mỉm cười khoái trá
Họ nói đúng quá trời

Yêu bóng bàn bóng đá
Thích bơi lội, cầu lông
Thêm bóng rổ, đá cầu
Kéo co cùng xà tạ

Bốn mùa cùng khoe sắc
Bốn mùa cùng ngát hương
Nhưng mùa mà anh thích
Mãi vẫn là mùa xuân

Bóng bàn bóng bàn ơi
 

meoluoitmb

Đại Tá
Nàng thơ

Ai từng nhìn thấy nàng thơ
Nàng thật đẹp dịu hiền và trong sáng
Anh tự hỏi mình có yêu thơ
Tôi xin nói là lòng tôi chỉ quý
Vì sao vậy mọi người xin hiểu
Tôi chỉ mượn thơ để nói yêu bóng bàn
 

meoluoitmb

Đại Tá
Ngẫm mình trong bóng bàn
Để tìm ra cuộc sống
Bóng bàn không màu hồng
Cuộc sống cũng vậy thôi
Ai đã chơi bóng bàn
Là phải luôn cố gắng
Ở cuộc đời cũng thế
Cố gắng mới đi lên
 

meoluoitmb

Đại Tá
Bác Cua dạo này lấn sân quá ta

Một trái bóng tròn
Hai cây vợt, một ngang một dọc
Một khoảnh bàn xanh
Một dải lưới chia đôi, hai mảnh cuộc đời

Anh, bóng dọc bóng ngang lòng người thay đổi
Lúc chìm lúc nổi biết bạt về đâu
Em, chọn một cách bình yên
Ko tham lam đối giật
Lúc xoa lúc gạt, vỗ về bóng thôi
Nhưng chẳng đủ dịu dàng để giữ bóng anh.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Hai người chơi cùng tranh một tróng
Nhưng chẳng ôm về, lại đẩy cho nhau
Em đứng đó, lặng nhìn trong tê tái
Cuộc đời em sao giống quả bóng tròn...
 

meoluoitmb

Đại Tá
Anh sẽ hứa ít thôi nàng vợt yêu à của anh ạ
Bởi lẽ gì em có biết không em
Hứa thật nhiều thì cũng thất hứa thật nhiều
..Mà cứ chiều chiều anh lại nhớ đến bên em
Yêu em nhiều nhưng còn con thơ vợ dại
Cũng thôi đành, nhưng anh vẫn hứa ...với VỢT YÊU!!
 

meoluoitmb

Đại Tá
Em sợ
Có lẽ em yêu bóng bàn từ thủa lên 5
Những ngày cùng Cha tới cơ quan xem mọi người đánh bóng
Các bác cùng cơ quan thường nói
Đàn ông mê bóng bàn Đào Hoa lắm con à
Em ngây thơ hỏi : Đào hoa là gì nhỉ?
Em chỉ thấy bóng bàn hay thế còn gì
Giật , cắt , xoáy bao đường tinh tế.
Bàn tay em nhỏ xíu chạy theo nhặt bóng rơi?
Các bác cười: Con bé này ngộ nghĩnh quá đi thôi.
Rồi một ngày Cha xin lỗi em?
Em sợ.

Ngày em học cấp 3
Chồng cô giáo đánh bóng bàn rất giỏi
Em thường tới xem
Cô em nói : Đàn ông giỏi bóng bàn cũng hay làm cô khổ
Em không nên học và đánh bóng bàn?
Em lấy Anh
Người không biết đánh bóng bàn
Mọi người ngỡ ngàng trách em sao quá Bướng
Em chấp nhận
Một ngày kia Anh xin lỗi em
Em chấp nhận
Em nhận ra Bóng bàn không có lỗi
Em sợ người ta hay sợ? Bóng bàn???
 

meoluoitmb

Đại Tá
Anh không Sợ

Anh không biết đánh bóng bàn từ thủa lên 5
Và bố anh cũng chưa từng thổi ngọn lửa bóng bàn vào anh
Sau này anh biết bố anh đã từng chơi bóng bàn
Nhưng người ta nói Bố mày là nhà giáo đào hoa lắm con ạ
Anh đâu có hiểu...
Rồi một ngày bố anh nói lời xin lỗi với anh
Anh đã trở thành một đứa trẻ có tuổi thơ dữ dội
Anh cào cấu cắn xé, thành một con người hoang dã
Và anh đã thay đổi khi gặp bóng bàn
Bóng bàn cho anh đam mê, và sức phấn đấu
Bóng bàn cho anh biết vươn tới đỉnh cao
Bóng bàn cho anh những người bạn để tâm sự
Anh biết bóng bàn là con dao hai lưỡi
Một lưỡi rất ngọt và một lưỡi rất sắc

Một ngày kia em lấy anh
Có những xung đột ..vì bóng bàn
Em không ghen anh với người khác
Chỉ ghen tỵ với bóng bàn...
Anh hiểu điều đó...
Anh sẽ cố sức....để bóng bàn...và em được cân bằng...
ANh biết rồi mai sau sẽ ra sao...
Nhưng anh sẽ không bao giờ nói Sợ với Bóng bàn...
Anh đã biết...CHƠI là anh đã biết mạo hiểm...
Một lưỡi rất ngọt cho em và một lưỡi sắc sẽ giành cho Anh...
Anh không hối hận...
 

meoluoitmb

Đại Tá
Về qua lối cũ
Thềm vắng rêu phong
Lối mòn phủ cỏ
Người cũ còn không?

Nhặt lên chiếc lá
Đâu rồi hương xưa?
Hồn nhiên tóc xõa
Tình gần, tình xa

Nằm nghe cỏ hát
Tiếng lòng mien man
Nhớ người man mác
Một thuở bóng bàn
 

meoluoitmb

Đại Tá
Em hổng sợ


Em vẫn Yêu Anh như này xưa
Dù biết anh luôn hững hờ?
Dù em biết rằng Tình ta vô vọng?
Tình có lẽ chỉ đẹp khi còn dang dở.
Em yêu anh trong tâm tưởng thôi mà.
Em sẽ đi về phía con đường mà em đã chọn?
Con đường bên cạnh Cuộc đời Anh?
Em hổng sợ Anh đâu !

(Anh : Bóng bàn )

Em tặng bài này cho Bác Cua.
Bác Cua là ngôi sao của sân Bách Khoa.
Em ngưỡng mộ lắm ạ.
Em đánh Cầu lông bên cạnh hay ngó nghiêng sang

Thích | Than phiềnThan phiền
 

meoluoitmb

Đại Tá
Tình cờ cơn gió thoảng
Nhắc kỷ niệm năm xưa
Góc phố cũ rêu phong
Ly cà phê khói tỏa

Em giờ thành cơn gió
Nhắc kỷ niệm xa xưa
 

meoluoitmb

Đại Tá
Đất trời xa rất xa
Nhưng gần trong gang tấc
Bởi những giọt mưa xa
Nối liền trời với đất
Anh nhìn trong sâu thẳm
Vì sao tình đôi ta
Gần nhau trong gang tấc
mà sao vẫn cách xa

ANH MUỐN LÀM TRỜI CAO
EM SẼ LÀ MẶT ĐẤT
ĐỂ NHỮNG HẠT MƯA XA
NỐI LIỀN TRỜI VỚI ĐẤT
 

meoluoitmb

Đại Tá
Có một chú mèo vằn
Đùa với quả bóng nhỏ
Chú vờn qua vờn lại
Hứng chi kêu meo meo
Một hồi sau nhìn lại
Mặt chú mèo buồn thiu
 

meoluoitmb

Đại Tá
Bài thơ nói lên tâm trạmg của các thành viên bõ bóng bàn hôm offline ngày chủ nhật khi xuất hiện MC của chương trình BIBI trên kênh VCTV8. Khốn khổ cho thân của mấy anh già như Vottaytrai hay Dotran chỉ biết nuôt nước bọt vì chân đã chùn gối dã mỏi

Cho anh một chút nắng
Vàng trên mái tóc em
Hà Nội lạnh căm căm
Cho anh thêm ấm lại

Cho môi anh vụng dại
Đặt lên bờ môi ngoan
Môi miệng em kiêu sang
Đốt hồng lên ngọn lửa

Cho anh một lần nữa
Ôm trọn bờ vai em
Để cùng nhìn biển em
Mà lòng anh sóng gợn

Cho tay anh ôm trọn
Khuôn ngực em,dịu dàng
Đất trời nào mênh mang
Bên em thành bé nhỏ

Cho anh 1 lần ngỏ
Cho anh một lần mơ
Cho biết đến bao giờ
Lúa đồng anh trĩu nặng?
 

meoluoitmb

Đại Tá
Cho anh một chút trắng
Ở cái bờ vai em
Sàn nhà lạnh căm căm
Nằm lên em ấm lại

Cho anh lên cơn dại
Cắn đứt cái mồm ngoan
Em cầm gậy em phang
Quay anh trên ngọn lửa

Cho anh một lần nữa
Cắn ngập cái vai em
Để nhìn cái mặt em
Nhăn lên nhìn rờn rợn

Cho chân anh ôm trọn
Cái chân em, rộn ràng
Em nhớ đừng có phang
Anh lại thành bé nhỏ

Cho anh một lần rỏ (dãi)
Cho anh một lần trơ (đẹp trai không bằng chai mặt)
Cho biết đến bao giờ
Anh được tiêm phòng dại?
 

meoluoitmb

Đại Tá
Vợt tay trái hoan hỉ
Vô địch, chỉ còn ta
Mỹ nhân, hãy bước ra
Cho thân già sung sướng

Mỹ nhân ngồi trong trướng
Ném ra dải lụa hoa
Vợt tay trái hít hà
Chà khắp người lên xuống

Bỗng anh hùng luống cuống
Buông mất cả lụa hoa
Từ quân tướng bước ra
Chà, một tên chân đất

Tên này không đi tất
Vì đã đi chân đất
Nhìn trông rất mất chất
(Làm gì có mà mất)

Vợt tay trái phẫn uất
Chân đất đừng bước ra
Phải mặc đẹp như ta
Mới xứng là đối thủ

Nhưng đầu ta mưng mủ
Củ to, cũng anh hùng
Chân Đất hét lùng bùng
Chùng mình phi thân đến

Vợt tay trái cảm mến:
Xin hỏi quý tánh ngài
Chân đất vươn cổ dài
Đại gia: Hà sợ vợ
 

meoluoitmb

Đại Tá
Vợt tay trái ngờ ngợ
Sợ vợ Bùi Xuân Hà
Kẻ nửa chánh nửa tà
Dùng bảo kiếm Giết Gà
Từng đồ sát thiên hạ?

Chân đất cười ha hả
Kẻ đó chính là ta
Chỉ vì tránh can qua
Ba năm qua bế luyện
Hôm qua ngồi hóng chuyện
Từ mấy tuyến vỉa hè
Nơi ta hay uống chè
Rằng hôm nay đại hội
Ta ngày đêm lặn lội
Chén vội hai chõ xôi
Quần áo vẫn lôi thôi
Ôi lại còn chân đất
Thật mất chất, mất chất

Vợt tay trái thân mật
Chết thật, đúng người quen
Bác có nhận ra em
Hồi xưa mặt lem nhem
Trông xe Huỳnh Thúc Kháng?

Sao bây giờ hoành tráng?
Dáng có vẻ sếp to?
Chân đất vẻ tò mò
Cho kiếm vào trong vỏ

Vợt tay trái mới ngỏ
Do cái số nó đỏ
Nuôi mấy con mỏ đỏ
Cho chúng ấp sếp to
Sếp mới sắp xếp cho
Biên tập với làm cò
Thêm nữa cũng lần mò
Dần dần, giờ cũng to


Nói rồi húng hắng ho
Thôi khỏi lo, huề nhé?
Chân đất cười the thé
Chả nhẽ ta đi về
Khi đi ta đã thề
Đề tên mình số một

Thôi thì bác số một
Em lộn xuống số hai
Em chả sợ chê bai
Chỉ cần bác mở bài
Em chọn cô mỹ nữ

Chân đất thét giận dữ
Ứ đấy! Tớ cả hai
Cậu đừng có nói hài
Tớ cả hai, chấm hết
 

meoluoitmb

Đại Tá
Vốn bụng dạ rắn rết
Vợt tay trái cả cười
Rượu mời đã cho ngươi
Vẫn đâm đầu muốn chết?

Câu chữ vừa bay hết
Di động liền móc ra
Lẩm bầm, cười ha ha
Ra điều rất bí mật

Vốn tính tình thành thật
Chân đất hỏi thật to
Có phải ngươi giở trò
Gọi lũ đàn em đến?

Mồm miệng câm như hến
Vợt tay trái câu giờ
Để khỏi gây nghi ngờ
Vờ đánh răng rửa mặt
Ra vẻ giày chưa chặt
Cúi xuống buộc lại dây
Rồi giả vờ bụng đầy
Nhẩy vào trong toa lét
Đã thế còn bốc phét
Quần bị đứt cả chun
Mượn ai cái dây thun
Để nối chun buộc lại

Chân đất không hề dại
Kiếm tuốt, miệng hét to
Ta sẽ đánh ra trò
Vợt trái tay, nạp mạng

Vợt tay trái loạng quạng
Ráng chống đỡ bạo chiêu
Người trúng chưởng liêu xiêu
Tiêu luôn hàm răng giả
 

meoluoitmb

Đại Tá
Vì sưu tập ở nhiều nguồn khác nhau với mục đích đưa hết những vần thơ hay về bóng bàn về với bongban.org nên cũng có thể có 1 số bài bị trùng. Có thời gian mèo sẽ kiểm tra lại và lược bỏ, chọn lọc.
Mọi người đọc bấm thank là mèo vui lắm rồi. Phải công nhận chi thuhanoi làm thơ rất hay
 

meoluoitmb

Đại Tá
Mùa thi đấu cuối năm


Mùa thi đấu cuối năm
Gửi con yêu.

Một tuần trước đây mẹ về thăm Hà Nội
Nơi tuổi thơ gắn bó những niềm vui
Đã từng say mê yêu đến khôn nguôi
Môn bóng bàn, môn thể thao trí tuệ.

Con theo mẹ, theo thể thao mạnh mẽ
Hơn mười năm thi đấu ở đỉnh cao
Những vinh quang và những phút đớn đau
Thắng hay thua cũng một lòng theo nghiệp.

Thêm một mùa thi đấu, đông về giá rét
Con chưa quen sẽ vất vả hơn người
Ở Sài Gòn mùa khô đã về rồi
Noel đến báo một năm sắp hết .

Cố gắng thứ hạng cao mang về ăn Tết
Từng phút từng giây trí tuệ kiên cường
Hãy thi đấu vì màu cờ sắc áo
Để trả ơn thầy, bè bạn xung quanh

Ba ngày thi đấu sẽ qua rất nhanh
Chiến thắng nào cũng sẽ là phần thưởng
Con yên lòng thi đấu không khoan nhượng
Sài gòn mến yêu, đang dang rộng vòng tay...

19/12/2008
 

Bình luận từ Facebook

Top