Bạn chủ thớt thử tham khảo bài sau đây của chuyên gia Larry Hodges:
"Những cú đánh giật cục và trạng thái gồng cứng: Căn bệnh bóng bàn tràn lan hầu hết trên thế giới
Nhiều cầu thủ có các cú đánh giật cục làm cho họ trông giống như một con rối trên một chiếc giường đang rung lắc. Các cú đánh giật cục có nghĩa là người chơi chủ yếu sử dụng một cơ cho cú đánh, thường là hầu như với toàn bộ sức mạnh, và gần như không thể kiểm soát. Sẽ tốt hơn là nên sử dụng nhiều cơ bắp một cách uyển chuyển, tức là với ít sức mạnh hơn, nhằm để kiểm soát cũng như tạo ra nhiều lực hơn vì bạn đã sử dụng nhiều cơ bắp hơn và truyền một cách nhẹ nhàng vào bóng chứ không phải là cố gắng để đạt được cú đánh của bạn với toàn bộ sức mạnh vào giây cuối cùng.
Gồng cứng là một căn bệnh khủng khiếp, theo các tài liệu từ Trung tâm Kiểm soát Bệnh. Nó không thể chữa khỏi. Tương tự như giọng của một người khi học ngôn ngữ ở độ tuổi đã lớn, sẽ luôn có một chút độ cứng trong các cú đánh của bạn. Nhưng nó có thể kiểm soát được, cũng như người kia với khiếm khuyết về giọng vẫn có thể phát triển kỹ năng đàm thoại. Vậy làm thế nào để bạn học cách kiểm soát những trục trặc của bạn? Hãy bằng cách đừng vội vã trong các cú đánh của bạn, bằng cách thả lỏng cánh tay của bạn, và đừng cố nhăm nhăm định hướng các cú đánh của bạn trong loạt bóng qua lại.
Để tránh sự vội vã trong các cú đánh của bạn, có thể bạn cần phải lùi lại ¼ hoặc ½ bước chân để làm cho mình có thêm thời gian để tạo cho cú đánh thoải mái hơn. Cầu thủ bị jerkyitis (căng cứng, hấp tấp) thường đứng ép chặt vào bàn, chạm tất cả bóng ngay khi nó vừa nảy lên, và họ làm như vậy một cách máy móc trông giống như họ muốn đánh vào bóng trước khi nó nảy lên. Điều này thực sự không có vấn đề gì đối với một người chơi theo phong cách chặn bóng là chủ yếu, nhưng đối với hầu hết các cú đánh, đó là một triệu chứng của căn bệnh jerkyitis; nếu không được điều trị, trò chơi của bạn có thể chết từ từ.
Thả lỏng cánh tay một cách thật thoải mái - bạn chỉ cần làm như vậy. Trước loạt đánh bóng, hãy thả lỏng cánh tay của bạn ở bên cạnh, sau đó nhẹ nhàng và êm ái nâng nó vào vị trí sẵn sàng của bạn. Được rồi, nó có vẻ dễ dàng, và nó cần phải thật thoải mái, nhưng quan trọng là để giữ cho nó thoải mái ngay khi loạt đánh bắt đầu. Có một xu hướng tự nhiên là sự căng cứng các cơ bắp khi thấy bóng đang tiến về phía bạn vì bạn cố gắng để định hướng cú đánh. Thay vào đó, chỉ cần để cho cú đánh tự nó diễn ra - dựa trên nhiều năm (tháng, tuần, ngày) tập luyện của bạn hơn là cố gắng để cố ý kiểm soát mỗi cú đánh - đó là điều thứ ba bạn cần phải tránh để thoát khỏi những cú đánh giật cục.
Một cách để tập luyện sự êm ái uyển chuyển là thực hiện các bài tập ngẫu nhiên. Bài tập này có nghĩa là người cùng tập hoặc huấn luyện viên đánh bóng một cách ngẫu nhiên về phía cạnh bàn của bạn, và bạn cần phản ứng ngay với mỗi cú đánh, sử dụng các nguyên tắc nêu trên. (Bạn có thể tập với một hoặc nhiều bóng). Lúc đầu, người cùng tập hoặc huấn luyện viên của bạn đánh bóng ngẫu nhiên hoặc về phía thuận tay hoặc về phía trái tay của bạn; khi bạn đã có thể phản ứng với những cú đánh này một cách dễ dàng và thoải mái, thì tăng độ phức tạp và có những cú đánh thực sự ngẫu nhiên, chẳng hạn vào giữa người và ra xa phía các góc rộng.
Chúng ta sẽ không bao giờ xóa được căn bệnh jerkyitis, nhưng nếu tất cả chúng ta làm việc cùng nhau, chúng ta có thể xóa đi nhiều ảnh hưởng của nó, và biến trò chơi của bạn thành một (gần như) “cỗ máy” bóng bàn nhẹ nhàng êm ái. (Trong sự thích thú trong sáng, tôi là một người suốt đời bị bênh jerkyitis, nhưng điều đó đã không ngăn cản tôi đạt được một mức độ khá cao với vai trò một cầu thủ và huấn luyện viên)."
Hy vọng bạn và bác X rút ra được kinh nghiệm gì đó !