Anh là thực hay anh là mơ
Dẫu cố gắng, chưa bao giờ một lần em chạm tới
Anh báo "anh giờ già cỗi
Hồn chai sạn, sỏi đá chất đầy tim"
Anh là mơ mà em cố mãi tìm
Một bóng hình trong muôn hình bóng khác
Xúc cảm nào tuôn trào tựa dòng thác
Nước chảy, đá mòn, còn chai sạn không anh?
Đời là mơ? thực? hồng? tím? hay thiên thanh?
Mà sao con người cứ mãi đắm chìm trong bể khổ
Gặp nhau chi, hẹn xong rồi lại lỡ
Để một đời mãi dang dở tìm nhau
Em gom lại tất cả những niềm đau
Và đặt giữa muôn màu ký ức
Ép chặt lại cho đời luôn là thực
Dối lòng mình, anh vẫn mãi là mơ
Anh đứng nhìn em lạc lõng giữa thực hư
Tự trách mình sao vô tình đến thế
Muốn lắm, được ôm em lau đi đôi dòng lệ
Nhưng cuộc đời nào đâu phải là mơ
Hãy cứ để em ngơ ngẩn trong mơ
Còn riêng anh vật vã trong đời thực
Sống cô độc như viên đá cuội với trăm ngàn vết nứt
Mẻ nát tâm hồn, vụn vỡ những chờ mong
Anh hy vọng một ngày em sẽ lấy chồng
Một người đàn ông có thể cho em điều anh không có
Hãy để hình bóng anh trôi về nơi nào đó
Đừng mãi vấn vương chút kỷ niêm mơ hồ
Anh sẽ đơn độc bước tiếp con đường
Ngẩng cao đầu hạnh phúc vì biết tình ta đã được em ép vào ký ức
Từng được em yêu thương chân thực
Cả cuộc đời này anh mong ước chi thêm
Em vẫn nói nước chảy đá mềm
Nhưng thật tâm lòng anh chưa bao giờ sỏi đá
Cảm xúc yêu em vẫn mãi dạt dào như biển cả
Vỗ về lòng anh trong kiếp sống nhạt nhòa !