Chào các bác
Em bỏ tennis sang tập bb đã được 18 tháng rồi mà em tập cũng khá tốt và rất chịu khó tập trung tập luyện thời gian tập phải nói là cũng nhiều ngày tập 2 tiếng chỉ nghỉ có mỗi CN thôi và tập rất bài bản. Thầy dạy em là HLV trưởng Quốc Gia vào những năm 80 dạy và tập cho em trong những tháng qua. Nhiều khi mọi người trong CLB nhìn em tập mà nghĩ em muốn thành VĐV chuyên nghiệp. Đến bây giờ em đã dừng tập và bước ra ngoài tập đánh ván nhưng lạ cái là em rất kém lúc nào cũng sợ. Khi giật em kg dám giật hết mình kể cả giật trái và phải không phán đoán được bóng để di chuyển cho đúng tóm lại là lúc nào cũng sợ. Sợ rúc lưới rồi sợ ra bóng bay ra ngoài nên không bao giờ dám đánh đúng như khi tập. Các bác cho em lời khuyên xem giờ em phải làm thế nào thì mới đánh được như khi tập và có cảm giác bóng lúc đánh ván như lúc tập.
Em tự dưng nản chẳng muốn chơi tiếp nữa.
cái đó bình thường mà, ai chẳng như vậy.
Tập để có kỹ thuật cơ bản, còn thi đấu nó là việc hoàn toàn khác. Đương nhiên là bác phải cọ xát thật nhiều mới thi đấu được nhưng chơi nhiều mà ko có sự tổng kết, rút kinh nghiệm thì nó ko lên được, thành ra mình nản. Chia sẻ với nhau một chút kinh nghiệm phọt phẹt bác nhé.
Có hai việc mà bác phải suy nghĩ.
1) Bác muốn chơi theo lối nào, cách chơi gì, điểm mạnh tự thấy của mình là chỗ nào. Muốn vậy thì phải khắc phục chỗ nào, bồi dưỡng thêm đòn đánh mũi nhọn nào. Việc tư duy ta làm trước để có định hướng đã.
2) Đi vào chi tiết và ta giải quyết từng bước. Mình đã đỡ giao bóng tốt chưa, đã chặn được 1-2 quả giật chưa... Mình giao bóng thế nào, người ta gò sang sao mình giật hỏng nhiều thế, đánh mãi nó ko trúng bóng. Tại mình vội vàng quá hay mình bị sai kỹ thuật. Thử chậm lại, quả đầu khoan thai moi nhẹ lên, chắc người để chuẩn bị quả hai. Liệu có được ko? Hay mình phải giao xoáy lên nhiều, chuẩn bị đôi công trái phải... Bác tìm cho mình một lối, tập kỹ từ giai đoạn bắt đầu đến nhịp thứ hai, thứ ba. Cảm giác bóng nó tốt, tự nhiên ngừoi nó sẽ mềm ra, chậm lại và đánh bóng ít hỏng hơn. Ko vội vàng ăn gỏi được, ta cứ tích luỹ hàng ngày. Ko tiến bộ mới là chuyện vô lý.