Huyền thoại bóng bàn

Laka

Binh Nhì
Chap 1:

Tiếng kẻng gióng lên rền rã làm Nghiệp Nháp bồi hồi như đứa trẻ được giám thị gọi tên vào phòng thi, cái cảm giác mà hắn không bao giờ được biết đến. Hắn xoay xoay cuống vợt trên lòng bàn tay sần sùi để trấn tĩnh bản thân, từ từ tiến lại mép bàn. Đây là lời thách đấu đầu tiên của hắn kể từ ngày đầu tiên biết đến môn bóng bàn mười hai năm trước. Phía bên kia, Trung Lùn, miệng tóp tép kẹo cao su đi tới, vẻ mặt đắc thắng. Chẳng cần đợi trọng tài hướng dẫn, hắn móc sẵn quả bóng trong túi, đập lách cách xuống đất vài ba cái rồi phát bóng rất nhanh sang đối phương, cách tay khép nách chuẩn bị tư thế khởi động quen thuộc của một “gã bài bản”.


Nói sơ về Nghiệp Nháp, hắn là một kẻ giang hồ thực sự, lớn lên với tuổi trẻ bỏ hoang bên hè phố. Lang thang vạ vật khắp nơi, cho đến khi Nghiệp vào làm trong lò bành mỳ ở Lộ Ma, Mỹ Tho thì cuộc đời hắn bắt đầu thay đổi. Hắn yêu say đắm con bà chủ lò, khi đó là đương kim vô địch bóng bàn trong khối học sinh trung học cơ sở khu vực đồng bằng sông cửu long. Mỗi tình ấy diễn ra trong hai năm, đi qua biết bao ngăn cấm của gia đình nhà chủ lò, cuối cùng họ cưới nhau và bỏ lên Sài Gòn làm ăn sinh sống. Nghiệp Nháp làm 17 tiếng một ngày để đảm bảo cuộc sống cho gia đình mới và duy trì niềm đam mê bóng bàn của vợ. Giải đấu nào hắn cũng chở vợ đi, lặng lẽ quan sát, đường banh của các cao thủ Sài Thành hắn còn rành hơn vợ. Nhìn cái cách hắn chăm chú quan sát từng động tác của các vợt thủ thì có thể hiểu được hắn yêu bóng bàn đến độ nào, thế nhưng hắn chưa một lần cầm vợt, hắn cũng tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng ổn định cuộc sống trước 40 tuổi để có thể học bóng bàn. Cho đến một ngày, trong một giải đấu giang hồ nhỏ, vợ hắn thua Trung Lùn ở trận trung kết với lời lăng mạ của kẻ thắng cuộc, “Đàn bà ở nhà bế con thôi,” làm cho tim hắn sôi sục. Hắn quyết chí cầm vợt, và tự thề thốt rằng đúng 6 tháng sẽ hạ Trung Lùn…


Nữ trọng tài tiến lại phía cọc lưới, chính giữa hai đối thủ, tung đồng xu xoay tít rồi chộp lấy. Quyền giao bóng thuộc về Trung Lùn, trận đấu bắt đầu. Có khoảng 20 khán giả vây quanh trận đấu mà hầu như ai cũng biết trước được kết quả. Chỉ có vợ Nghiệp Nháp, đừng phía sau tấm lưới với ánh mắt suy tư đầy tin tưởng chồng mình.


Nghiệp Nháp hiểu rất rõ về thế mạnh của đối thủ, đó là những cú ve trái nhanh như cắt. Bóng càng ngắn, đường ve của Trung Lùn càng chớp nhoáng và khó đoán. Với lối chơi phòng thủ, kê bóng tại bàn thì cú ve của Trung Lùn quả thật là ác mộng với Nghiệp Nháp.


Trung Lùn nghiêng người, tung bóng lên cao, một cú banh dài, căng đét lao thẳng vào tận cùng của góc bàn trái. Nghiệp nháp chỉ kịp nhận ra đó là một cú xoáy ngang, nhưng đường bóng quá nhanh và dài khiến hắn bối rối và bị động. Trái bóng được đỡ một cách gượng gạo và yếu đuối, nổi lều phều sang bàn bên kia. Trung lùn trước khi bạt một cú trời giáng đã kịp cười nửa miệng để biểu hiện sự khiếm nhã. Mặc dù Nghiệp Nháp có khả năng rất đặc biệt về kê bóng, nhưng trước một cú đánh dã tâm như thế, hắn chỉ kịp quơ tay để bóng chạm vào cạnh vợt rồi bay tít ra ngoài, xa bàn cả thước.


Khán giả lắc đầu dè bỉu, họ đang thất vọng về sự chênh lệch giữa hai đối thủ, còn người đàn bà phía sau tấm lưới đôi mắt vẫn kiên định và đầy niềm tin....(Còn nữa)


Chap 2:



Cú giao bóng thứ hai lặp lại, dù đã được chuẩn bị tâm lý nhưng với kinh nghiệm chiến đấu quá ít, Nghiệp Nháp vẫn chưa thể khắc chế được đường banh này, bóng vẫn nổi rất cao đúng tầm tay bạt của đối thủ. Trung lùn tất nhiên là không bỏ qua cơ hội để vùi dập kẻ mà hắn cho rằng có mắt không thấy núi Thái Sơn khi dám thách đấu với mình. Chỉ nghe được tiếng Chát!!! Từ phía Trung Lùn, không ai hiểu chuyện gì xảy ra và bằng cách nào mà Nghiệp Nháp lại đỡ được cú đập trời giáng ấy. Có lẽ chỉ là may, ai cũng nghĩ vậy, chỉ có người đàn bà phía sau tấm lưới, ánh lên niềm vui trên đôi mắt, rồi lại điềm đạm, lặng lẽ quan sát.

Bóng kê bao giờ cũng trả lại một lực mạnh gần tương tự như cú tấn công, rất nhanh và bất ngờ, nhưng lại rơi đúng vào tay trái sở trường của Trung Lùn, thế nên, nó cũng chỉ làm Trung Lùn ngạc nhiên trong tích tắc, hắn quơ tay nhẹ nhàng đẩy bóng sang bên trái của Nghiệp Nháp để gây dựng lại đường bóng, chờ cơ hội tiếp tục tấn công. Nghiệp yếu càng trái nên theo phản xạ tự nhiên là kê bóng sang bàn, cố gắng đừng để đường bóng hơi hợt. Bóng vừa sang bàn, Trung lùn như con báo hoang thấy đàn nai nhỏ, tay trái giơ cao, tay phải cầm vợt cắm sâu xuống gầm bàn, người uốn cong như nỏ. Khi vợt được vung lên vùn vụt, chạm bóng cái Sột, tạo nên một âm thanh sâu hoăm hoắm, người đàn bà sau tấm lưới nhíu mày…Bóng lao nhanh như tên, và đáp xuống điểm cuối cùng của góc bàn trái của Nghiệp. Cú ra đòn quá bất ngờ và hiểm hóc làm cho Nghiệp Nháp bất lực, nhìn bóng nhảy lóc cóc dưới góc nhà. Phía bên kia, kẻ thắng cuộc hò hét những âm thanh đinh tai nhức óc, tỏ vẻ đầy mãn nguyện.

Cả khán phòng vỗ tay, có người đàn bà sau tấm lưới lặng lẽ lôi điếu thuốc và châm lửa.

Đến lượt Nghiệp Nháp giao bóng.

(Còn nữa...)

…..... Tiếp nối phong trào kể chuyện mà bác Người Kể Chuyện đã khơi mào, em cũng xin mạo phép góp vui vài câu chuyện kể trong lúc rảnh rỗi. Em không thể viết được cái giọng hào sảng, tráng lệ như người đi trước, mà chủ yếu là cóp nhặt vài câu chuyện đời thực của những người bạn xung quanh, rồi xâu chuỗi thành câu chuyện đời xoay quanh trái bóng, nên giọng điệu sẽ không tránh khỏi kể lể. Mong rằng sẽ ko làm phiền lòng anh chị em.
 
Last edited:

Red Arc

Đại Tá
Một cách viết mới, rất thực với bb VN, sử dụng ngôn từ đậm màu dân tộc, phong cách tuy có khác nguoikechuyen nhưng cả hai đều có sức lôi cuốn và rất hấp dẫn... Ngồi chờ phần tiếp theo và hy vọng nó sẽ không bị tác giả bỏ dở dang nửa chừng như "bóng bàn truyền kỳ" của nguoikechuyen.
 

Hungdshp

Đại Uý
Đúng là tiểu thuyết thiên về kể lể hơn hẳn. Viết truyện còn đau đầu hơn cả làm thơ ha ha. Bác nào có kinh nghiệm viết truyện ngắn chỉ em vài đường với. Em có một vài câu chuyện mà viết hoài mà vẫn chưa ưng ý viết rồi xóa, xóa rồi lại viết. :D
 

nguyen chi linh

Trung Sỹ
Đúng là tiểu thuyết thiên về kể lể hơn hẳn. Viết truyện còn đau đầu hơn cả làm thơ ha ha. Bác nào có kinh nghiệm viết truyện ngắn chỉ em vài đường với. Em có một vài câu chuyện mà viết hoài mà vẫn chưa ưng ý viết rồi xóa, xóa rồi lại viết. :D
Chú post lên đây tóm tắt nội dung các câu truyện, mọi người sẽ cùng nhau viết cho.
 

Bình luận từ Facebook

Top