Hà Nội 12 mùa hoa!

tibhar_vn

Thượng Tá
http://mp3.zing.vn/tim-kiem/bai-hat.html?q=ha noi 12 mua hoa

Tháng Giêng hoa Đào bừng nở, đón xuân khoe sắc hồng tươi


Tháng 2 hoa Ban ngập tràn, tiễn biệt những gương mặt phố


Tháng 3 bất chợt 1 ngày, trắng tinh hoa Sưa về đây


Tháng 4 Loa Kèn mỏng manh, những góc phố con đường quen


Mùa hoa tháng 5 cháy rực Phượng đỏ


Hồ Tây ngát hương mùa sen tháng 6


Ngập tràn lối đi hoa Sấu tháng 7

Trờ về tuổi thơ hoa Xoan tháng 8

Mùa hoa Sữa rơi tháng 9 nồng nàn


Mùa thu đã sang, mùa hoa Cúc đến



Tình yêu thủy chung, tím biếc Thạch Thảo

Rực rỡ cuối đông, Cải vàng bên sông



Tôi yêu những sắc hoa!

(Ảnh: Sưu tập)
 
Last edited:

Linh69

Đại Tá
http://mp3.zing.vn/tim-kiem/bai-hat.html?q=ha noi 12 mua hoa

Tháng riêng hoa Đào bừng nở, đón xuân khoe sắc hồng tươi


Tháng 2 hoa Ban ngập tràn, tiễn biệt những gương mặt phố


Tháng 3 bất chợt 1 ngày, trắng tinh hoa Sưa về đây


Tháng 4 Loa Kèn mỏng manh, những góc phố con đường quen


Mùa hoa tháng 5 cháy rực Phượng đỏ


Hồ Tây ngát hương mùa sen tháng 6


Ngập tràn lối đi hoa Sấu tháng 7

Trờ về tuổi thơ hoa Xoan tháng 8

Mùa hoa Sữa rơi tháng 9 nồng nàn


Mùa thu đã sang, mùa hoa Cúc đến



Tình yêu thủy chung, tím biếc Thạch Thảo

Rực rỡ cuối đông, Cải vàng bên sông



Tôi yêu những sắc hoa!

(Ảnh: Sưu tập)[/QUOTE
Phần lớn đàn ông yêu vì mùi Thơm!:D
 

tibhar_vn

Thượng Tá
Sự tích và ý nghĩa của hoa Đào.
Từ lâu, cây đào đã trở thành loài cây quen thuộc trong mỗi ngày Tết. Nhưng có lẽ ít tai hiểu rằng vì sao cây đào lại trở thành loài cây được nhắc nhiều nhất trong mùa xuân, trong những ngày Tết cổ truyền.

Ngày xửa, ngày xưa ở phía Đông núi Sóc Sơn, Bắc Việt có một cây hoa đào cổ thụ, cành là xum xuê, bóng râm che phủ cả một vùng rộng lớn.

Ở nơi đó, có2 vị thần tên là Trà và Uất Lũy trú ngụ ở trên cây hoa đào khổng lồ này. Với sức mạnh phi thường của mình các vị thần giúp dân diệt trừ ma quái, giúp cho người dân trong vùng có được cuộc sống yên bình, hạnh phúc. Khiếp sợ trước quyền năng to lớn của 2 vị thần, lũ yêu ma cũng sợ luôn cả cây đào. Chỉ cần trông thấy cành hoa đào là chúng đã sợ hãi bỏ chạy, mất vía.

Tuy nhiên, đến ngày cuối năm, cũng như các thần khác, 2 thần Trà và Uất Lũy phải lên thiên đình chầu Ngọc Hoàng. Chính vì thế, lũ yêu tinh được dịp hoành hành, tác oai tác quái làm hại dân làng.

Vì thế các vị thần nghĩ ra một cách, để ma quỷ khỏi quấy phá, dân chúng đã nghĩ ra một cách là đi bẻ cành hoa đào về cắm trong lọ. Nếu ai không bẻ được cành đào thì lấy giấy hồng điều vẽ hình 2 vị thần linh dán ở cột trước nhà để xua đuổi ma quỷ. Chỉ cần nhìn thấy hình vẽ trên giấy hồng ma quỷ đã thi nhau bỏ chạy.

Rồi năm này qua năm khác, cứ mỗi dịp Tết đến, mọi nhà đều cố gắng đi bẻ cành hoa đào về cắm trong nhà để trừ ma quỷ. Tuy nhiên về sau, người ta quên mất ý nghĩa thần bí của tục lệ này vì không còn tin vào ma quỷ, thần linh như tổ tiên ngày xưa.

Theo thời gian, ngày nay những cành đào tươi thắm vẫn xuất hiện trong mỗi ngôi nhà vào dịp Tết đến xuân về nhưng ý nghĩa của nó đã khác xa với tục lệ ngày xưa. Vẻ đẹp của nó đã mang lại sự ấm cúng cho mỗi nhà, gieo vào lòng mỗi người niềm vui, niềm tin yêu, hy vọng vào năm mới An Khang Thịnh Vượng.

Hoa Đào thông thường chia làm 2 loại: bích đào (hoa đào thắm) và đào phai


 
Last edited:

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Hoa vàng trong lọ
Chả biết của ai
Hững hờ hoa héo
Nhạt nhụy tàn phai

Những người yêu hoa
Đi tìm cái đẹp
Những nơi hoa tươi
Phũ phàng hoa héo

Em như loài hoa
Cúc quỳ dạ thảo
Chỉ biết âm thầm
Đẹp đời tươi mãi

Anh ơi đừng hái
Bẻ gốc hoa tươi
Để em, hoa đời
Bên anh, yêu mãi ...
 

tibhar_vn

Thượng Tá
Sự tích hoa Ban.
Hoa ban tượng trưng cho tình yêu chung thủy, một loài hoa ở núi rừng Tây Bắc nở vào mùa xuân.

Thuở ấy, có một chàng trai tên là Khum đem lòng yêu cô gái tên là Ban. Khum vừa giỏi làm nương, lại có tài săn bắn.
Ban thì khéo tay dệt vải lại có giọng hát làm say đắm nhiều chàng trai. Thế nhưng, cha nàng Ban vì ham giàu nên đã đem gả nàng cho con trai nhà tạo mường, vốn là một thanh niên lười nhác, lại có tật gù lưng.

Mặc cho cô gái hết lời van xin, người cha vẫn không từ bỏ ý định, và ông đã bàn bạc cùng với nhà tạo mường sửa soạn làm lễ cưới cho hai người. Trong bước đường cùng, nàng Ban đã chạy sang bản của Khum gặp chàng để cầu cứu. Nhưng chẳng may khi đến nhà Khum, thì được tin chàng đã theo cha đi mua trâu ở bản xa. Nàng bèn lấy chiếc khăn piêu của mình, buộc vào nơi cầu thang nhà người rồi bươn bả đi tìm chàng. Nàng đi hết núi này, rừng khác, gọi tên người yêu đến khản cả giọng, nhưng chàng ở xa nào có nghe thấy. Cuối cùng kiệt sức nàng ngã gục sau khi vượt qua một dãy núi cao.

Từ chỗ Ban nằm, bất ngờ mọc lên một loài cây với những cái lá trông như hình hai trái tim lồng lên nhau. Chỉ mấy hôm sau, cây trổ những cái nụ trắng hồng như ngón tay trinh nữ, những cái nụ lại nở ra những đoá hoa có nhị mang màu tím thuỷ chung, còn cánh thì trắng như màu ly biệt - đó là cây Ban...

Ngày Khum trở về không thấy Ban, chàng đi tìm qua muôn ngọn núi, qua vạn ngả đèo. Cuối cùng Khun kiệt sức ngã xuống, biến thành con chim mà nay người ta gọi là chim Khun. Loài chim Khun sống lẻ loi trong rừng, không có bầy đàn, không có tổ, suốt ngày bay vô định như kiếm tìm gì đó giữa hoang dã điệp trùng. Quanh năm chim Khum im lặng, chỉ khi mùa xuân về, hoa Ban nở thì chim mới hót. Tiếng hót chim Khun nghe như tiếng kêu khắc khoải lạc bầy, khi hoa Ban tàn thì chim Khum cũng thôi không hót.
Mùa xuân, khắp miền Tây Bắc đâu đâu cũng có hoa Ban - đó là loài hoa đã đi vào huyền thoại, đi vào tình yêu, đi vào câu chuyện bên bếp lửa hàng đêm. Dân ca Thái có câu hát:
“Đôi ta yêu nhau không tính mùa Ban nở
Không thấy ngày Ban tàn
Không tính tháng, không tính năm
Mãi mãi như mùa hoa đầu đôi ta yêu nhau”

Hoa ban thường có 3 màu: hoa ban trắng, hoa ban đỏ và hoa ban tím.


 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Sự tích và ý nghĩa của hoa Đào.
Hoa đào ngày Tết

Nhớ những ngày xưa bé, ấu thơ
Tết rộn ràng, tưng bừng khắp ngõ
Hai anh em, dọn nhà, chờ ngõ
Mẹ chợ về, đôi ba cái bánh chưng

Tết rập rình, khắp chốn lung linh
Nhà nghèo lắm, vẽ hoa đào lên cửa
Những cành hoa run tay, tô chữ
Những lộc non, là nét bút chì màu

Đêm ba mươi, tối như mực tàu
Cả nhà ngồi, quây quần bên bếp lửa
Đợi lứa bánh chưng dền, bập bùng mưa nữa
Ánh lửa bùng, soi những cánh hoa mơ

Tuổi thơ tôi, là những trang thơ
Trên mảnh báo, gói xôi mẹ bán
Là hoa đào, trong đêm mơ sảng
Là nụ cười, năm mới, có thịt, xôi

Lớn lên rồi, mới hiểu mẹ ơi
Cả năm vẫn lo toan, vất vả
Mỗi tết đến, giấu con mẹ vá
Có thêm tiền, thêm một bánh chưng con ...
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
http://mp3.zing.vn/tim-kiem/bai-hat.html?q=ha noi 12 mua hoa

Tháng 3 bất chợt 1 ngày, trắng tinh hoa Sưa về đây

Hoa Sưa

Tháng ba này là tháng ba bao nhiêu
Mà vẫn rộn hoa Sưa nhiều thế
Trắng như sứ, rơi đều, lan trên ghế
Những hàng cây, những giọt nắng, trượt dài

Tôi sinh ra vào tháng ba, của ai
Mà duyên nợ, trùng vào ngày sinh nhật
Những chuyện vui, theo nhau tới tấp
Đến cùng em, trong một tối liên hoan

Giữa bộn bề, tuổi trẻ, thế gian
Tràn ngập ước mơ, hồng tươi khát vọng
Tôi chẳng trốn, con tim tôi mở rộng
Đón em vào, cuộc đời mới sang trang ...

Đã bao mùa, mưa nắng, ngổn ngang
Vẫn đau đáu khi nhìn hoa Sưa trắng
Trắng trong nắng, trắng trong tôi, vị đắng
Mà vẫn chờ, sinh nhật, tối liên hoan ...
 

tibhar_vn

Thượng Tá
Sự tích hoa Sưa.
Hoa sưa đẹp, kiêu sa và mỹ miều là thế nhưng điều lạ là nếu không có dịp “sốt” cây gỗ sưa một vài năm vừa rồi thì chắc cũng không nhiều người biết đó là hoa sưa (?!). Năm nào hoa cũng nở vào cuối xuân sang hè và người ta chỉ biết có một loài cây nở hoa trăng trắng, đẹp đẹp chứ không hề biết tên của nó là cây hoa gì.
Theo như một số truyền thuyết kể lại thì sự tích về màu trắng của hoa sưa đượm nỗi bi thương. Đó là, có một chàng trai và cô gái yêu nhau, chàng ra trận một thời gian trở về, tặng cho nàng một cây nhỏ trồng trong vườn nhà và dặn: “Nếu mai này cây lớn trổ hoa màu đỏ thì chắc chắn anh sẽ trở về. Còn nếu cây nở hoa màu trắng thì em hãy đi lấy chồng...”. Sau nhiều năm chờ đợi, rồi tới một ngày cây lớn lên và trổ hoa toàn một màu trắng tinh. Người con gái khóc trong đau thương tuyệt vọng... Linh tính báo rằng người yêu không bao giờ trở về nữa, nàng đã khóc trong tuyệt vọng và ở vậy cô đơn đến cuối đời để minh chứng cho sự thủy chung. Nhưng cứ khi mùa xuân sang, hoa sưa nở người đàn bà ấy lại trở điên và thường khóc lóc dưới gốc cây sưa trắng ngần kỷ niệm... Có thể sẽ có nhiều sự tích và huyền thoại về màu của hoa sưa, nhưng chỉ như thế thôi cũng đủ nói lên sự thủy chung son sắt của một mối tình đẹp và vĩnh cửu.

Nếu như hoa sưa đẹp và dịu dàng bao nhiêu thì mùi hương cũng mộc mạc bình dị bấy nhiêu. Không ngào ngạt như hoa sữa, cũng không ngát hương như hoàng lan, ngọc lan... hoa sưa có mùi hương thoảng nhẹ, dịu mát làm khoan khoái lòng người...

 

nvh78

Đại Tá
Sự tích hoa Ban.
Hoa ban tượng trưng cho tình yêu chung thủy, một loài hoa ở núi rừng Tây Bắc nở vào mùa xuân.

Thuở ấy, có một chàng trai tên là Khum đem lòng yêu cô gái tên là Ban. Khum vừa giỏi làm nương, lại có tài săn bắn.
Ban thì khéo tay dệt vải lại có giọng hát làm say đắm nhiều chàng trai. Thế nhưng, cha nàng Ban vì ham giàu nên đã đem gả nàng cho con trai nhà tạo mường, vốn là một thanh niên lười nhác, lại có tật gù lưng.

Mặc cho cô gái hết lời van xin, người cha vẫn không từ bỏ ý định, và ông đã bàn bạc cùng với nhà tạo mường sửa soạn làm lễ cưới cho hai người. Trong bước đường cùng, nàng Ban đã chạy sang bản của Khum gặp chàng để cầu cứu. Nhưng chẳng may khi đến nhà Khum, thì được tin chàng đã theo cha đi mua trâu ở bản xa. Nàng bèn lấy chiếc khăn piêu của mình, buộc vào nơi cầu thang nhà người rồi bươn bả đi tìm chàng. Nàng đi hết núi này, rừng khác, gọi tên người yêu đến khản cả giọng, nhưng chàng ở xa nào có nghe thấy. Cuối cùng kiệt sức nàng ngã gục sau khi vượt qua một dãy núi cao.

Từ chỗ Ban nằm, bất ngờ mọc lên một loài cây với những cái lá trông như hình hai trái tim lồng lên nhau. Chỉ mấy hôm sau, cây trổ những cái nụ trắng hồng như ngón tay trinh nữ, những cái nụ lại nở ra những đoá hoa có nhị mang màu tím thuỷ chung, còn cánh thì trắng như màu ly biệt - đó là cây Ban...

Ngày Khum trở về không thấy Ban, chàng đi tìm qua muôn ngọn núi, qua vạn ngả đèo. Cuối cùng Khun kiệt sức ngã xuống, biến thành con chim mà nay người ta gọi là chim Khun. Loài chim Khun sống lẻ loi trong rừng, không có bầy đàn, không có tổ, suốt ngày bay vô định như kiếm tìm gì đó giữa hoang dã điệp trùng. Quanh năm chim Khum im lặng, chỉ khi mùa xuân về, hoa Ban nở thì chim mới hót. Tiếng hót chim Khun nghe như tiếng kêu khắc khoải lạc bầy, khi hoa Ban tàn thì chim Khum cũng thôi không hót.
Mùa xuân, khắp miền Tây Bắc đâu đâu cũng có hoa Ban - đó là loài hoa đã đi vào huyền thoại, đi vào tình yêu, đi vào câu chuyện bên bếp lửa hàng đêm. Dân ca Thái có câu hát:
“Đôi ta yêu nhau không tính mùa Ban nở
Không thấy ngày Ban tàn
Không tính tháng, không tính năm
Mãi mãi như mùa hoa đầu đôi ta yêu nhau”

Hoa ban thường có 3 màu: hoa ban trắng, hoa ban đỏ và hoa ban tím.


Hà nội chỗ nào có hoa Ban vậy nhỉ em ơi?
 

nvh78

Đại Tá
Dạ, nhiều lắm anh à, trên đường Thanh Niên, đường Bắc Sơn, Nguyễn Du ạ, em đi qua đó cách đây 3,4 ngày hoa vẫn đang nở đẹp lắm anh :)
Trước cũng hay đi qua đấy mà chẳng bao giờ để ý gì cả.Đúng là đàn ông thật vô tâm em nhỉ!Chỉ có chị em phụ nữ mới có tâm hồn nhạy cảm và mơ mộng đáng yêu như vậy...phải ko ae?
 

tibhar_vn

Thượng Tá
Sự tích hoa Loa Kèn.
Hoa Loa Kèn (Lily) là giống hoa được người Pháp mang đến Hà Nội vào thế kỷ 19. Sau 1 quá trình dài lai tạo giống để phù hợp với điều kiện thổ nhưỡng tại Việt Nam, hoa Loa Kèn có những giống hoa và tên gọi khác nhau: Bách Hợp, Loa Kèn.

Ngày xưa có hai người trẻ tuổi yêu nhau. Chàng trai tên Jack và cô gái tên Lily. Một ngày, chàng Jack phải lên đường ra trận. Họ chia tay vô cùng bịn rịn. Chàng trai rút trái tim nóng bỏng của mình ra khỏi lòng ngực trao cho người mình yêu:

- Đã là chiến binh thì phải sống mà không có trái tim. Em hãy giữ lấy nó, đợi anh về. Đi đánh trận thì không cần trái tim đâu.

Lily cất trái tim người yêu vào chiếc hộp quý bằng bạc rất đẹp. Ngày nào cô cũng ngồi bên nó và chờ chàng trai trở về. Ngày nào cô cũng nhìn xa xăm về hướng mà Jack đã đi. Bao năm trôi qua người cô yêu dấu vẫn bặt vô âm tín.

Một hôm, cha Lily nói với cô:

- Đã mười năm rồi con gái ạ. Có lẽ con nên lấy chồng thôi. Chắc gì Jack đã trở về. Trận mạc biết thế nào mà chờ

Lily trả lời cha trong nước mắt:

- Cha ơi, nhất định chàng sẽ về với con vì chàng đã trao trái tim cháy bỏng tình yêu cho con rồi. Trái tim chàng đang ở bên con. Làm sao con có thể lấy ai khác được

Người cha chỉ biết lắc đầu buồn bã.

Lại mười năm nữa trôi đi. Những người lính cũng đã lần lượt trở về. Lily hỏi về Jack nhưng chẳng ai biết gì. Một lần, em gái Lily lựa lời nói với chị mình:

- Chắc anh ấy đã phải lòng cô gái khác và ở lại nơi xa xôi nào đó rồi. Chị đừng mong ngóng nữa

Lily không chịu nghe:

- Em ơi, làm sao chàng có thể yêu ai khác khi trái tim chàng đang ở chỗ chị. Không có trái tim thì yêu sao được?

Trên thực tế thì nhiều năm qua Jack đã quen sống không có trái tim. Chàng chỉ quen đánh nhau, chém giết một cách vô cảm. Chiến tranh kết thúc, chàng tham gia vào một băng cướp, chuyên đi cướp bóc của cải. Jack trở thành thủ lĩnh một băng cướp ở xứ người và nhiều khi còn trấn lột vàng bạc của quý của người qua đường. Khi tên cướp già Pie bị ốm, Jack đã thẳng tay đuổi ra khỏi băng cướp. Gã này rất uất ức nên quyết định tìm về quê Jack để nói cho người dân biết về con ngươi vô ơn ấy. Qua bao nhiêu đường đất, cuối cùng gã ta cũng đến được làng quê Jack. Người đầu tiên gã găp là một bà già với nét mặt u sầu và đôi mắt khắc khoải nỗi niềm. Gã bắt chuyện:

- Bà có phải là người làng này không?

- Phải. Tôi ở làng này từ bé đến giờ

- Bà có biết Jack không?

- Ôi, Jack chính là người tôi mong mỏi đợi mòn suốt bao nhiêu năm nay. Tôi đã hỏi han khắp nơi mà không biết tin gì về anh ấy. Ông làm ơn kể cho tôi nghe đi!
Tên cướp già thấy trong ánh mắt Lily vẫn đang rực cháy ngọn lửa tình yêu nên không nỡ nói lại sự thật xấu xa.

- Thì ra bà chính là người yêu của Jack. Tôi rất tiếc phải báo cho bà một tin buồn. Jack đã hy sinh trong chiến trận rồi...Nhưng anh ấy chiến đấu dũng cảm và rất yêu bà, luôn nhắc đến bà...

Lily đau đớn nghĩ thầm “Vậy là Jack của mình đã ở dưới đất sâu...Nhưng không có trái tim thì anh ấy sao nằm yên được? Mình phải tìm mộ anh và trao lại cho anh trái tim chan chứa tình yêu”.

Rồi Lily ôm chiếc hộp quý mà bấy lâu bà vẫn cất giữ lên đường. Bà đi mãi, đi mãi, quên cả đói khát và mệt mỏi. Một mình tới những vùng đất xa lạ, vắng vẻ, bà cũng không quản ngại. Có người khuyên không nên đi tiếp vì ở chốn rừng núi hoang vắng rất nguy hiểm, có thể gặp bọn cướp, bà cũng không nghe...Và rồi quả nhiên, Lily đã bị mấy tên cướp cướp mất chiếc hộp. Bà van xin chúng, kể với chúng về mối tình của mình, về trái tim mà bà gìn giữ bao nhiêu năm, về người yêu dũng cảm đã hi sinh của mình.....nhưng chúng chẳng hề động lòng. Chúng mang chiếc hộp về dâng cho thủ lĩnh và thi nhau giễu cợt chuyện bà già mang chiếc hộp đựng trái tim để trao lại cho chàng trai

Bất chợt, thủ lĩnh toán cướp giật mình và mở chiếc hộp ra. Hắn sững sờ và choáng váng khi nhận ra trái tim của chính mình. Trái tim bỗng cất lời:

- Nếu còn một chút tử tế, hãy đừng nói sự thật với Lily. Hãy để bà ấy tưởng rằng ngươi đã hi sinh anh dũng trong chiến đấu.

Jack vội đậy chiếc hộp lại và ra lệnh cho bọn thủ hạ mang trả lại Lily. Hắn yêu cầu đàn em phải chỉ cho Lily một nấm mồ, coi như đó là mộ của hắn. Dọc đường, bọn tay chân bàn nhau bí mật giữ chiếc hộp bạc quý giá lại nhưng chúng vẫn tìm một nấm mồ và chỉ cho Lily. Lily tin đó là nơi Jack yên nghỉ. Không còn trái tim để trao lại cho người yêu, cũng không nỡ bỏ đi khi người yêu nằm đó thiếu trái tim nên Lily quyết định lấy trái tim của chính mình vùi xuống nấm mồ.

Từ nơi ấy, một cây hoa đã mọc lên. Hoa của nó trắng muốt- một màu trắng tinh khiết và toả sáng. Hương hoa thơm ngát, lan xa. Người ta gọi nó là hoa Lily, hay đơn giản hơn là hoa Ly- loài hoa tượng trưng cho tình yêu, lòng chung thuỷ và sự bao dung, cao thượng.

 

Red Arc

Đại Tá
Nghe cái tên đã thấy duyên rồi, chân quê vkl: THẠCH THẢO, DÃ QUỲ

Hoa Thạch Thảo và mùa thu chết

Một trong những bản nhạc nói về mùa thu hay diễn tả mùa thu nổi tiếng ở Việt Nam vào thập niên 70 phải kể đến bài nhạc Mùa Thu Chết của Nhạc sĩ Phạm Duy. Lời viết trong bản nhạc phỏng theo một bài thơ ngoại quốc. Trong bản nhạc, ngay câu đầu tiên có nói đến hoa thạch thảo: "Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo". Hoa thạch thảo cũng được nói đến trong rất nhiều bài thơ văn hay nhạc khác từ trong nước đến hải ngoại. Vậy hoa thạch thảo ở Việt Nam và hoa thạch thảo trong bài thơ L'Adieu của nhà thơ Pháp gốc Ba Lan Guillaume Apollinaire, mà nhạc sĩ Phạm Duy đã phổ nhạc cũng như trong bài thơ dịch của nhà thơ Bùi Giáng khác nhau, có tên Latin ra sao và thuộc họ hay gia đình nào?

Bài viết ngắn này phân biệt hai loại hoa mang tên thạch thảo, một loại mang tên nguyên thủy ở miền Bắc Việt Nam và hoa thạch thảo có xuất xứ ở Ấu châu. Những bàn luận về lý do và tình tiết làm sao bài thơ được ra đời cũng được thu thập và ghi nhận ở đây.

Hoa thạch thảo ở Việt Nam

Hoa Thạch thảo (Aster amellus L) thuộc họ Cúc (Asteraceae). Tại Việt Nam, người miền Nam hay gọi là Cúc Sao, Cúc Cánh mối, người Bắc gọi là Thạch thảo. Thạch thảo hay mọc thành bụi, nhiều bông với cánh đơn xoè rộng ra. Hoa Thạch thảo có ba màu chính: tím, hồng, trắng. Thạch thảo ngày nay được lai tạo thêm thành loại hoa cánh kép. Hoa Thạch thảo cánh mối cũng như các loại hoa cúc thường nở vào mùaThu, khi mà đa số các loại hoa khác đã tàn.

Như vậy, hoa Thạch Thảo (hay cúc Sao, cúc Nhật, cúc Cánh Mối) là 1 tên Việt của loài Aster amellus L. thuộc họ Cúc (Asteraceae), tên Anh ngữ là Aster và Pháp là Astère. Nhóm Cúc (cả trồng làm hoa hay mọc hoang) thường được gọi chung là Chrysanthemum/Aster, trong đó các loài mọc hoang thường có 1 chùm lông ở cuối mỗi hột (khi trái chín) và phát tán nhờ gió (nên mọc hoang, rải rác vào mùa xuân khi có nắng ấm ở Âu châu, hoa chỉ sống trong vài tháng!). Các loài cúc trồng thì không phát tán tự nhiên được vì hột không có lông như Vạn Thọ (marigold), cúc Giấy (zinnia). Có loại được trồng từ hột, có loại trồng bằng củ; cúc Thạch Thảo (cúc sao/Aster), và nói chung loại nhiều loại cúc thường trồng từ cây con nhảy chồi (do mọc thành bụi, hoa thường bất thụ). (Tài liệu tổng hợp từ internet).





Hoa Thạch thảo hay hoa Cúc Cánh mối ở Việt Nam

Hoa Thạch Thảo ở Âu Châu

Hoa Thạch Thảo Âu châu là thuộc cây Bruyère (tiếng Pháp) hay Heather (tiếng Anh) còn gọi là Common Ling hay Briar.

Từ điển Sinh Học Anh Việt và Việt Anh, nhà xuất bản Khoa học và Kỹ thuật dịch heather là cây thạch nam. Erica. Trung hoa gọi là Hồng phương bách hay thạch nam. Từ điển phổ thông Pháp Việt gọi là cây Thạch Thảo.

Phân loại

Tất cả các loại thạch thảo đều trong gia đình Ericaceae, có một loại hoa thạch thảo duy nhất thuộc giống Calluna, ngoài ra là loại Erica. Dưới đây là một số giống Erica khác nhau trong hàng vài trăm loại khác nhau trên thế giới.

Loại Calluna vulgaris là loại thạch thảo thật sự (true heather), loại cây nhỏ, có hoa nhỏ hình chuông màu tím, hay hồng nhạt.

Loại Erica gồm nhiều giống khác nhau từ giống cây nhỏ mọc từng bụi nhỏ hoặc có thể là cây lớn.

- Erica arborea, treeheath, briar, brier: cây nhỏ ở vùng Địa Trung Hải có chùm hoa trắng hình chùy, thơm và có rễ cứng như gỗ được dùng để làm ống điếu hút.

- Giống Erica carnea, spring heather, winter heather, là loại cây hoa nhỏ mùa đông hay mùa xuân, ở Âu châu có hoa hình chuông màu đỏ hay hồng.

- Giống E. cinerea: loại Thạch Thảo có lá nhỏ, hoa hình chuông màu đỏ tím

- Giống E. tetralix, bellheather, cross-leaved heath là loại cây nhỏ lùn có hoa màu hồng

- Giống E. vagans hay còn gọi là Cornish heath là loại thạch thảo mọc cả bụi có hoa màu hồng hay trắng thường thấy ở cánh đồng hoang tại Cornish và đông nam Ấu châu.

- Giống E. lusitanicahay Portugese heath, Spanish heath mọc rậm rạp ở vùng bán đảo Iberia, có hoa trắng hồng.

- Giống E. perspicua hay Prince of Wales heath mọc rất nhiều ở Anh quốc và Nam Phi châu, có hoa màu trắng. Hoa dài và trông tựa như chùm lông của huy hiệu trên Coat of Arms của Hoàng tử xứ Wales- Anh Quốc, nên mang tên Prince-of-Wales heath

- Erica mammosalà loại Erica có nhiều màu nhất từ màu trắng, tím, cam đến màu đỏ. Hoa chuông đặc biệt dài hơn các loại Erica khác (1)


Calluna vulgaris

Erica lusitanica

Nếu nói về ý nghĩa của màu hoa thạch thảo thì thạch thảo trắng tượng trưng cho sự che chở, cho sự mong mỏi. Thạch thảo mầu hồng tượng trưng cho may mắn, và màu xanh lạt lavender tượng trưng cho cô đơn, sự hâm mộ thán phục. (2)

Bài thơ L'Adieu

Bài thơ nguyên tác của Guillaume Apollinaire (1880-1918) như sau.

L'Adieu
J'ai cueilli ce brin de bruyère
L'automne est morte souviens-t'en
Nous ne nous verrons plus sur terre
Odeur du temps brin de bruyère
Et souviens-toi que je t'attends

Bản dịch của Bùi Giáng

Bài thơ năm câu trên đây đã đuợc nhà thơ Bùi Giáng dịch như sau.

Lời vĩnh biệt

(1)
Ta đã hái nhành lá cây thạch thảo
Em nhớ cho, mùa thu đã chết rồi
Chúng ta sẽ không tao phùng đựợc nữa
Mộng trùng lai không có ở trên đời
Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi
Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó ...

Nhưng Bùi Giáng không phải chỉ dịch một lần. Nhà thơ Bùi Giáng đã khai triển và tiếp tục viết sang bài thứ hai.

(2)
Đã hái nhành kia một buổi nào
Ngậm ngùi thạch thảo chết từ bao
Thu còn sống sót đâu chăng nữa
Người sẽ xa nhau suốt điệu chào
Anh nhớ em quên và em cũng
Quên rồi khoảnh khắc rộng xuân xanh
Thời gian đất nhạt mờ năm tháng
Tuế nguyệt hoa đà nhị hoán tam.

Và tiếp tục dịch thoát ý sang bài thứ ba.

(3)
Mùa thu chiết liễu nhớ chăng em?
Đã chết xuân xanh suốt bóng thềm
Đất lạnh qui hồi thôi hết dịp
Chờ nhau trong Vĩnh Viễn Nguôi Quên
Thấp thoáng thiều quang mỏng mảnh dường
Nhành hoang thạch thảo ngậm mùi vương
Chờ nhau chín kiếp tam sinh tại
Thạch thượng khuê đầu nguyệt diểu mang.
...Bùi Giáng (1925-1998) dịch
("Đi vào cõi thơ". Bùi Giáng, trang 80-82, nhà xuất bản Ca Dao, Sàigon, Việt Nam.1969)
**

Và dưới đây là:

Mùa Thu Chết

Mùa thu chết là tên một bài hát của Phạm Duy sáng tác năm 1965, phổ từ bài thơ tiếng Pháp L'Adieu của Guillaume Apollinaire. Bài này rất nổi tiếng trong thập niên 70 tại Sài Gòn, và gắn liền với tên tuổi ca sĩ Julie (Quang). (3)

"Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo
Em nhớ cho: Mùa Thu đã chết rồi!
Mùa Thu đã chết, em nhớ cho
Mùa Thu đã chết, em nhớ cho
Mùa Thu đã chết, đã chết rồi. Em nhớ cho!
Em nhớ cho,
Đôi chúng ta sẽ chẳng còn nhìn nhau nữa!
Trên cõi đời này, trên cõi đời này
Từ nay mãi mãi không thấy nhau
Từ nay mãi mãi không thấy nhau...

Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo
Em nhớ cho: Mùa Thu đã chết rồi!
Ôi ngát hương thời gian mùi thạch thảo
Em nhớ cho rằng ta vẫn chờ em.
Vẫn chờ em, vẫn chờ em
Vẫn chờ....
Vẫn chờ... đợi em!"

Mùa Thu Chết (Phạm Duy)

Ngày mai, từ rạng đông lúc trời đồng quê bắt đầu sáng
Cha sẽ đi, Con thấy không cha biết con đang chờ cha
Cha sẽ vượt qua rừng, cha sẽ vượt qua núi.
Cha không thể nào xa cách con lâu dài hơn được nữa
Cha sẽ đi, đôi mắt chãm chú vào suy nghĩ của cha
Chẳng hề màng nhìn chung quanh, không màng nghe một tiếng động
Một mình, không ai biết, lưng còng, hai bàn tay đan nhau
Sầu buồn, và ngày đối với cha cũng tựa như đêm thôi.
Cha sẽ không màng nhìn chiều vàng đang đổ xuống,
Hay những cánh buồm xa đằng phía cảng Harfleur,
Và khi cha đến nơi, cha sẽ đặt trên mộ của con
Một bó hoa có ô-rô xanh cùng thạch thảo đang nở.
(Sóng Việt phỏng dịch nghĩa)

Cái chết của Léopoldine ảnh hưởng mạnh trên Victor Hugo đến độ ông bị ám ảnh vì cô, ông tự hỏi bây giờ Léopoldine ở đâu sau khi chết. Ông tìm kiếm cô qua khung cửa tối tăm của vĩnh cửu, và ông cũng tìm kiếm cô ở ngoài cỗ quan tài, với hy vọng cô thấy có một bóng người đi qua cỗ quan tài đen mà ông tưởng tượng là được đóng lỏng lẻo, người đó chính là ông đã tìm đến bên cô trong bóng tối thiên thu.

 

Red Arc

Đại Tá
Guillaume Apollinaire (28 August 1880-09 November 1918)

Vài hàng tiểu sử Apollinaire

Guillaume Apollinaire: tên thật Wilhelm Albert Vladimir Apollinaris Kostrowitcki, nhà thơ Pháp gốc Ba Lan, sinh ở Roma, Italy.

Nãm 1887 Wilhelm Kostrowitzky cùng gia đình mẹ chuyển về Monaco và học ở Monaco, Cannes. Từ nãm 1899 chuyển về sống ở Paris, làm thơ, viết báo với bút hiệu Guillaume Apollinaire, ông cộng tác với một số tờ báo như La Revue blanche, La PlumeLe Mercure de France. Năm 1903, ông lập ra các tờ tạp chí của chính mình Le Festin d''Esope(November 1903-August 1904) và La Revue immoraliste (1905).

Năm 1912 ông cùng bạn bè thành lập tạp chí "Les soirées de Paris" và làm chủ bút từ năm 1913. Cũng trong năm này in bài thơ nổi tiếng nhất của ông: Le Pont Mirabeau và trường ca Zone. Năm 1913 ông phát hành tập thơ Alcools (Rượu), và năm 1914 có xuất bản một số bài thơ viết theo kiểu tạo hình. Apollinaire mất ngày 9 tháng 11, năm 1918 tại Paris, Pháp (4). Mộ ông chôn ở nghĩa trang Père Lachaise ở Paris. (5)

Bàn luận về bài thơ L'Adieu

Apollinaire làm bài thơ L'Adieu làm sau khi đi thăm mộ con gái của Victor Hugo vào ngày 16 September 1913.

Arnaud Laster, Giáo sư văn chương tại trường Sorbonne (University of Paris III), trong một bài viết đã đặt câu hỏi: "Có phải Apollinaire đã viết bài L'Adieu này để tưởng nhớ Victor Hugo sau khi đi thăm mộ người con gái của Hugo tên là Léopoldine đã chết đuối cùng chồng ở biển tại tỉnh Villequier vào năm 1843". Bài này có thể có liên hệ với bàiDemain, dès l'aube và là nguồn cảm xúc để Apollinaire sáng tác bài L'Adieu chăng? (6)

Trước khi tìm hiểu, cần phải nhắc đến bài thơ Demain dès l'aube của Victor Hugo

Bài Demain, dès l'aube là bài thơ Victor Hugo (1802-1885) đã làm vào năm 1847 (đề ngày 03 September 1847) đề tặng con gái đúng 4 năm sau ngày Léopoldine chết (04 September 1843). Sự mất mát lớn lao này đã làm Hugo đau khổ suốt một thời gian dài và ông đã không in thêm tập thơ nào nữa trong mười năm sau cái chết của Léopoldine.

Demain, dès l'aube...

Demain, dès l'aube, à l'heure où blanchit la campagne,
Je partirai. Vois-tu, je sais que tu m'attends.
J'irai par la forêt, j'irai par la montagne.
Je ne puis demeurer loin de toi plus longtemps.
Je marcherai les yeux fixés sur mes pensées,
Sans rien voir au dehors, sans entendre aucun bruit,
Seul, inconnu, le dos courbé, les mains croisées,
Triste, et le jour pour moi sera comme la nuit.

Je ne regarderai ni l'or du soir qui tombe,
Ni les voiles au loin descendant vers Harfleur,
Et quand j'arriverai, je mettrai sur ta tombe
Un bouquet de houx vert et de bruyère en fleur.

Victor Hugo
03 September 1847
(Les Contemplations- cuốn IV.1856)

Ngày Mai, Từ Rạng Đông
Ngày mai, từ rạng đông lúc trời đồng quê bắt đầu sáng
Cha sẽ đi, Con thấy không cha biết con đang chờ cha
Cha sẽ vượt qua rừng, cha sẽ vượt qua núi.
Cha không thể nào xa cách con lâu dài hơn được nữa
Cha sẽ đi, đôi mắt chãm chú vào suy nghĩ của cha
Chẳng hề màng nhìn chung quanh, không màng nghe một tiếng động
Một mình, không ai biết, lưng còng, hai bàn tay đan nhau
Sầu buồn, và ngày đối với cha cũng tựa như đêm thôi.
Cha sẽ không màng nhìn chiều vàng đang đổ xuống,
Hay những cánh buồm xa đằng phía cảng Harfleur,
Và khi cha đến nơi, cha sẽ đặt trên mộ của con
Một bó hoa có ô-rô xanh cùng thạch thảo đang nở.
(Sóng Việt phỏng dịch nghĩa)

Cái chết của Léopoldine ảnh hưởng mạnh trên Victor Hugo đến độ ông bị ám ảnh vì cô, ông tự hỏi bây giờ Léopoldine ở đâu sau khi chết. Ông tìm kiếm cô qua khung cửa tối tăm của vĩnh cửu, và ông cũng tìm kiếm cô ở ngoài cỗ quan tài, với hy vọng cô thấy có một bóng người đi qua cỗ quan tài đen mà ông tưởng tượng là được đóng lỏng lẻo, người đó chính là ông đã tìm đến bên cô trong bóng tối thiên thu.

"Dis, qu'as-tu fait pendant tout ce temps-là ? - Seigneur,
Qu'a-t-elle fait ? - Vois-tu la vie en vos demeures ?
A quelle horloge d'ombre as-tu compté les heures ?
As-tu sans bruit parfois poussé l'autre endormi ?
Et t'es-tu, m'attendant, réveillée à demi ?
T'es-tu, pâle, accoudée à l'obscure fenêtre
De l'infini, cherchant dans l'ombre à reconnaỵtre
Un passant, à travers le noir cercueil mal joint,
Attentive, écoutant si tu n'entendais point
Quelqu'un marcher vers toi dans l'éternité sombre ?

Et t'es-tu recouchée ainsi qu'un mât qui sombre,
En disant : Qu'est-ce donc ? mon père ne vient pas !
Avez-vous tous les deux parlé de moi tout bas ?"
["A celle qui est restée en France," 393]Một đoạn thơ khác ông kể lể con gái chết là ông mất tất cả, ông đã chôn vùi cả ước mơ, cả hy vọng, cả tình yêu vào trong nấm mồ mà ông đào trong lồng ngực của ông:
"Qu'ai-je appris ? J'ai, pensif , tout saisi sans rien prendre ;
J'ai vu beaucoup de nuit et fait beaucoup de cendre.
Qui sommes-nous ? que veut dire ce mot : Toujours ?
J'ai tout enseveli, songes, espoirs, amours,
Dans la fosse que j'ai creusée en ma poitrine.

Qui donc a la science ? où donc est la doctrine ?
Oh ! que ne suis-je encor le rêveur d'autrefois,
Qui s'égarait dans l'herbe, et les prés, et les bois,
Qui marchait souriant, le soir, quand le ciel brille,
Tenant la main petite et blanche de sa fille,
Et qui, joyeux, laissant luire le firmament,
Laissant l'enfant parler, se sentait lentement
Emplir de cet azur et de cette innocence !"
["A celle qui est restée en France," 395]Bộ Les Contemplations gồm 6 cuốn sách. Cuốn số 4 gồm 17 bài thơ làm riêng cho Léopoldine có đề tựa Pauca meae (vài câu thơ cho con gái tôi). Những bài đầu trong tập 4 ghi ngày làm 3 năm sau ngày con gái ông chết đuối với người chồng mới cưới cỡ 6 tháng. Sự mất mát Léopoldine là một sự mất mát quá lớn lao, nó ăn sâu vào suy nghĩ của V. Hugo làm ông suy tưởng về ý nghĩa của đời sống và tìm cách giải đáp bí ẩn của cái chết cùng thế giới vô hình. Tìm cách giải thích bí ẩn của cái chết có nghĩa là tìm lại được Léopoldine và giải đáp ðược thắc mắc về cái chết. Tuy Hugo đã không thành công trong việc nối kết được với thế giới vô hình, nhưng ông có lòng tin vào Thông linh học/Tâm linh học (Spiritiualism). Hơn mười năm sau cái chết của Léopoldine , sách đã ghi lại là ông đã tham dự nhiều lần vào ngồi bàn cầu hồn, và đã có lần người gọi hồn đã gọi được hồn Leopoldine lên gặp ông. Tưởng cũng nhắc rằng Victor Hugo được Đạo Cao Đài ở Việt Nam tôn sùng như là một trong ba vị thánh mà họ thờ phụng (Tam Thánh: Sun Yat Sen /Tôn Dật Tiên, Victor Hugo, và Nguyễn Bỉnh Khiêm).(7)
Bài thơ L'Adieu (và cả bài Le Pont Mirabeau) của Guillaume Apollinaire đã là đề tài bàn luận và làm tốn khá nhiều giấy bút cho những ai muốn phân tích và tìm hiểu thơ ông. Lý do vì Apollinaire làm thơ mà không hề bỏ dấu vào bài, thí dụ như dấu phẩy, dấu chấm, hay dấu ngoặc đôi (quotation-marks) tại mỗi câu thơ cần bỏ vào trong ngoặc đôi.

Vì thế khi đọc bài thơ không dấu L'Adieu của ông, hai câu chót làm độc giả phải phân vân không biết đó là do nhân vật với đại danh từ Je ở câu đầu vẫn tiếp tục nói hay là đó là lời trả lời của nhân vật thứ hai, được tạm thời bỏ trong ngoặc cho dễ hiểu như sau :

"Odeur du temps brin de bruyère
Et souviens-toi que je t'attends"


Nếu như hai câu này đã ở trong ngoặc đôi thì rõ ràng là câu trả lời của nhân vật thứ hai:

"Mùi hương thời gian nhành hoa thạch thảo
Và cha nhớ rằng con chờ đợi cha".


(Với lý luận người chết chờ người còn sống xuống âm phủ với mình chứ người chết làm sao trở lại trần gian như ông đã than ở câu trên).

Lối làm thơ mang vào trong ngoặc đôi của Victor Hugo rất quen thuộc vì ông luôn đóng vai người cha hỏi hay nói rồi trả lời thay cho con như thể chính người con gái nói với ông.

Kết luận

Tóm lại, liệu bài thơ L'Adieu có thể xem như là do Guillaume Apollinaire cảm tác và tưởng niệm Victor Hugo một cách gián tiếp sau khi thăm nhà mồ của Léopoldine và đọc bộ sáchLes Contemplations của Victor Hugo không?

Và nếu đúng như thế thì ba câu đầu của bài thơ L'Adieu có thể hiểu như là Apollinaire đã viết thay lời của V. Hugo để nói với con gái đã chết, và trong hai câu chót người con gái yêu của V. Hugo đã trả lời rằng cô mong muốn và chờ gặp lại cha cô ở thế giới vô hình? Hiểu như thế chúng ta sẽ không còn có thắc mắc cho câu chót trong nguyên tác "Et souviens-toi que je t'attends" và trong những bản dịch của nhà thơ Bùi Giáng.

L'Adieu
J'ai cueilli ce brin de bruyère
L'automne est morte souviens-t'en
Nous ne nous verrons plus sur terre
Odeur du temps brin de bruyère
Et souviens-toi que je t'attends

Guillaume Apollinaire

Và bài thơ mà Bùi Giáng dịch:

Ta đã hái nhành lá cây thạch thảo
Em nhớ cho, mùa thu đã chết rồi
Chúng ta sẽ không tao phùng được nữa
Mộng trùng lai không có ở trên đời
Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi
Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó ...

(Bùi Giáng dịch)

Có thể hiểu như sau:

Cha đã hái nhành lá cây thạch thảo
Con nhớ cho, mùa thu đã chết rồi
Chúng ta sẽ không tao phùng được nữa
Mộng trùng lai không có ở trên đời
Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi
Và nhớ nhé con đợi chờ cha đó

(Sóng Việt thay đại danh từ)

Hoặc có thể vì Appollinaire biết rằng V. Hugo tin vào Thông linh học, và Hugo đã có lần được tiếp xúc với Leopoldine qua bàn cầu hồn, thì chúng ta cũng có thể cho rằng Apollinaire đã viết thay lời cho V. Hugo nói chờ hồn Leopoldine hiện về thế gian để gặp ông: "Và con nhớ rằng cha chờ đợi con":

Odeur du temps brin de bruyère
Et souviens-toi que je t'attends

Mùi hương thời gian nhành cây thạch thảo
con nhớ rằng cha chờ đợi con.
(Sóng Việt dịch)


Cái khó khăn khi dịch một bài thơ Pháp ngữ sang Việt ngữ là những đại từ nhân xưng. Trong khi Pháp ngữ chỉ có một số chữ cho ngôi thứ nhất và thứ hai như je, me, tu, te, toi, moi, vous, nous, thì trong tiếng Việt đại từ nhân xưng rất phong phú; cách dùng những đại từ nhân xưng này như anh, em, cô, chú, ông, bác, dì, dượng, tôi, con, cháu, mày, tao, v.v�cho người đọc biết sự liên hệ thứ bậc, thái độ và tình cảm của những người giao tiếp với nhau. Khi dịch thơ nếu không hiểu biết rõ hoàn cảnh và thời điểm bài thơ được làm nên thì đôi khi sự sai lầm có thể xẩy ra.

Bài thơ L'Adieu mà Bùi Giáng dịch có thể là do cố ý của Bùi Giáng để tạo thành một bài thơ tình cảm nói về sự chia lìa của đôi nhân tình dù ông biết bài thơ nguyên tác có ý nghĩa khác chăng?

Và có thể nhờ do cố ý hay vô tình dịch như thế (dùng chữ ta, em, thay vì cha, con), mà bài thơ đã là nguồn cảm hứng cho nhạc sĩ sáng tác bản nhạc Mùa Thu Chết?

Không có Hoa Thạch Thảo thì làm sao có Lời Vĩnh Biệt,
Không có Lời Vĩnh Biệt thì làm sao có Mùa Thu Chết?


Hoa thạch thảo (bruyère) được nhiều thi sĩ mang vào thơ nhưng có thể nói rằng hoa thạch thảo đã được đời đời gắn liền với bài thơ Demain, dès l'aube của Victor Hugovà L'Adieucủa Guillaume Apollinaire (8).




Có phải chăng thu miền viễn đông,
Nơi có thạch thảo mọc ven sông,
Hoa chuông nho nhỏ vờn trong gió
Gợi nhớ thành sầu trĩu mênh mông?
 
Last edited:

Bình luận từ Facebook

Top