Krishtea
Thượng Sỹ
LƯU QUỐC LƯƠNG
TRỤ CỘT BÓNG BÀN QUỐC GIA
Lưu Quốc Lương sinh năm 1976, người Tân Hương tỉnh Hà Nam, huấn luyện viên trưởng đội tuyển bóng bàn quốc gia, quán quân đơn nam, đôi nam thế vận hội Atlanta. Là người đầu tiên của Trung Quốc đoạt “đầy đủ” các giải quán quân thế giới và thế vận hội.
Lưu Chiếm Thắng, cha Lưu Quốc Lương, là huấn luyện viên Ủy ban Thể thao Tân Hương tỉnh Hà Nam, người cha đặt tên cho hai anh em là Quốc Lương và Quốc Đống, mong rằng sau này con mình sẽ là trụ cột của quốc gia. Cha là người huấn luyện cơ bản đầu tiên cho Quốc Lương, từ nhỏ Lưu Quốc Lương đã được cha thường xuyên cho đọc những tạp chí “Bóng bàn thế giới”, vun đắp cho Quốc Lương giấc mộng vô địch thế giới. “Tôi muốn trở thành nhà vô địch thế giới!” Và giấc mơ đó đã ăn sâu vào tận gốc rễ, vào tận trái tim của Lưu Quốc Lương. Để động viên cho việc tập luyện của con, người cha luôn thưởng khích lệ cho con, phần thưởng là lạp xưởng hay súng cao su, cái gì ăn ngon, chơi được đều có đủ.
Năm Lưu Quốc Lương 10 tuổi, Lưu Chiếm Thắng dẫn con lên “kinh thành” tầm sư học đạo. Đầu tiên là đến trưởng thể thao nghiệp dư Thập Sát Hải, nơi sản sinh ra không ít những nhà vô địch thế giới, và họ đã gây sóng gió tại trường Thập Sát Hải; rồi chuyển sang Tiên Nông Đàn, thi đấu với đội tuyển bóng bàn Bắc Kinh, Quốc Lương đấu 7, 8 trận nhưng chỉ thua có 1 trận. Điều đó đã gây sự chú ý đến huấn luyện viên đội Bát Nhất, và Quốc Lương đã gia nhập vào đội Bát Nhất, sau đó vào đội tuyển quốc gia. Năm 1990, Quốc Lương bắt đầu luyện tập lối đánh vợt dọc kết hợp với kỹ thuật vợt ngang, nhưng lúc mới đầu luyện tập, lối đánh mới này vốn không thành công, thế là anh âm thầm thay đổi cán vợt. Huấn luyện viên Doãn Tiêu đã phê bình anh, dạy anh rằng phải biết nhìn xa trông rộng, anh đành phải sửa lại cán vợt. Ông trời không phụ lòng người, tại giải Trung Quốc mở rộng năm 1992, Quốc Lương chỉ mới 16 tuổi, lần đầu tham dự đã gây được tiếng vang, không chỉ đánh bại Kim Taek Su và các cao thủ khác, mà còn “tiễn” cây đại thụ Waldner “lên đường”. Năm 1996, Lưu Quốc Lương đứng hạng nhất trong bảng xếp hạng thế giới.
Sau khi giã từ sự nghiệp, Lưu Quốc Lương đảm nhiện chức vụ huấn luyện viên trưởng đội tuyển bóng bàn nam Trung Quốc. Cái ngày mà lãnh đạo bàn chuyện với anh, trong lòng anh vui mừng khôn xiết, suýt một chút là đã vào nhà vệ sinh nhảy múa reo hò! Giống như mỗi lần sắp ra sân thi đấu ở những giải lớn trước đây, anh đều rất là khí thế. Tối hôm đó, Lưu Quốc Lương cứ luôn miệng lẩm bẩm, nhất định phải làm cho tốt, để không phụ lòng kỳ vọng của thầy Thái Chấn Hoa, và các anh em trong đội. Anh thực sự không ngủ được, nhớ lại rất nhiều kỷ niệm trước đây.
Lúc Thái Chấn Hoa đương nhiệm huấn luyện viên, có lần trong giờ tập cơ bản, Lưu Quốc Lương và Khổng Lệnh Huy định giở trò lười biếng, nói dối là đã tập đủ số lượng, Thái Chấn Hoa biết được ý đồ của họ, không nói lời nào và tỏ vẻ nghiêm nghị, giáng cả hai xuống đội hình 2. Trong chốc lát, Lưu Quốc Lương và Khổng Lệnh Huy bỗng trở nên tối tăm mặt mày và choáng váng, trải qua biết bao gian nan cả hai mới được vào đội hình 1, chưa được mấy ngày lại bị chuyển sang đội hình 2, mất mặt thì không nói, quan trọng là không biết có được trở về đội hình 1 hay không. Cả hai đều dốc hết sức ra tập luyện, cuối cùng cũng có kết quả, Thái Chấn Hoa đã thu hồi mệnh lệnh, để hai người trở về đội hình 1. Giờ đây, nghĩ lại chiêu khích tướng của thầy quả thật linh nghiệm, và anh thật sự bái phục thầy: “Đúng vậy, tôi cũng muốn trở thành huấn luyện viên “vàng” như thầy Thái Chấn Hoa.”
Hiện Lưu Quốc Lương là tổng HLV của đội tuyển nam BB TQ. Và đã đào tạo biết bao tay vợt lẫy lừng. điều tôi thán phực ở HLV này ở chỗ anh tay vợt thìa, vậy mà lại có thể HL ra biết bao tay vợt ngang vô địch thế giới. điều đó thật vĩ đại làm sao !
Thử nghĩ xem: Bạn có thích ứng được với cách dạy của giáo viên và cha mẹ không?
Lời bình:
Thiết nghĩ, bóng bàn VN cũng không thiếu những nhân tài, nhưng tại sao chúng ta vẫn chưa phát triển đúng tầm của chuyên nghiệp, tất cả là vì cơ cấu tổ chức và đãi ngộ của chúng ta chưa hợp lý và bất công.
Hy vọng qua những giai thoại bóng bàn này, các ban đam mê bóng bàn và những lãnh đạo, HLV, VDV Việt Nam chúng ta sẽ tiên bộ hơn trong nhận thức và tầm nhìn của mình, từ đó sẽ phần nao đánh thức được tiềm năng của chúng ta và sẽ phát triển hơn.
Rất hy vọng được như vậy!
TRỤ CỘT BÓNG BÀN QUỐC GIA
Lưu Quốc Lương sinh năm 1976, người Tân Hương tỉnh Hà Nam, huấn luyện viên trưởng đội tuyển bóng bàn quốc gia, quán quân đơn nam, đôi nam thế vận hội Atlanta. Là người đầu tiên của Trung Quốc đoạt “đầy đủ” các giải quán quân thế giới và thế vận hội.
Lưu Chiếm Thắng, cha Lưu Quốc Lương, là huấn luyện viên Ủy ban Thể thao Tân Hương tỉnh Hà Nam, người cha đặt tên cho hai anh em là Quốc Lương và Quốc Đống, mong rằng sau này con mình sẽ là trụ cột của quốc gia. Cha là người huấn luyện cơ bản đầu tiên cho Quốc Lương, từ nhỏ Lưu Quốc Lương đã được cha thường xuyên cho đọc những tạp chí “Bóng bàn thế giới”, vun đắp cho Quốc Lương giấc mộng vô địch thế giới. “Tôi muốn trở thành nhà vô địch thế giới!” Và giấc mơ đó đã ăn sâu vào tận gốc rễ, vào tận trái tim của Lưu Quốc Lương. Để động viên cho việc tập luyện của con, người cha luôn thưởng khích lệ cho con, phần thưởng là lạp xưởng hay súng cao su, cái gì ăn ngon, chơi được đều có đủ.
Năm Lưu Quốc Lương 10 tuổi, Lưu Chiếm Thắng dẫn con lên “kinh thành” tầm sư học đạo. Đầu tiên là đến trưởng thể thao nghiệp dư Thập Sát Hải, nơi sản sinh ra không ít những nhà vô địch thế giới, và họ đã gây sóng gió tại trường Thập Sát Hải; rồi chuyển sang Tiên Nông Đàn, thi đấu với đội tuyển bóng bàn Bắc Kinh, Quốc Lương đấu 7, 8 trận nhưng chỉ thua có 1 trận. Điều đó đã gây sự chú ý đến huấn luyện viên đội Bát Nhất, và Quốc Lương đã gia nhập vào đội Bát Nhất, sau đó vào đội tuyển quốc gia. Năm 1990, Quốc Lương bắt đầu luyện tập lối đánh vợt dọc kết hợp với kỹ thuật vợt ngang, nhưng lúc mới đầu luyện tập, lối đánh mới này vốn không thành công, thế là anh âm thầm thay đổi cán vợt. Huấn luyện viên Doãn Tiêu đã phê bình anh, dạy anh rằng phải biết nhìn xa trông rộng, anh đành phải sửa lại cán vợt. Ông trời không phụ lòng người, tại giải Trung Quốc mở rộng năm 1992, Quốc Lương chỉ mới 16 tuổi, lần đầu tham dự đã gây được tiếng vang, không chỉ đánh bại Kim Taek Su và các cao thủ khác, mà còn “tiễn” cây đại thụ Waldner “lên đường”. Năm 1996, Lưu Quốc Lương đứng hạng nhất trong bảng xếp hạng thế giới.
Sau khi giã từ sự nghiệp, Lưu Quốc Lương đảm nhiện chức vụ huấn luyện viên trưởng đội tuyển bóng bàn nam Trung Quốc. Cái ngày mà lãnh đạo bàn chuyện với anh, trong lòng anh vui mừng khôn xiết, suýt một chút là đã vào nhà vệ sinh nhảy múa reo hò! Giống như mỗi lần sắp ra sân thi đấu ở những giải lớn trước đây, anh đều rất là khí thế. Tối hôm đó, Lưu Quốc Lương cứ luôn miệng lẩm bẩm, nhất định phải làm cho tốt, để không phụ lòng kỳ vọng của thầy Thái Chấn Hoa, và các anh em trong đội. Anh thực sự không ngủ được, nhớ lại rất nhiều kỷ niệm trước đây.
Lúc Thái Chấn Hoa đương nhiệm huấn luyện viên, có lần trong giờ tập cơ bản, Lưu Quốc Lương và Khổng Lệnh Huy định giở trò lười biếng, nói dối là đã tập đủ số lượng, Thái Chấn Hoa biết được ý đồ của họ, không nói lời nào và tỏ vẻ nghiêm nghị, giáng cả hai xuống đội hình 2. Trong chốc lát, Lưu Quốc Lương và Khổng Lệnh Huy bỗng trở nên tối tăm mặt mày và choáng váng, trải qua biết bao gian nan cả hai mới được vào đội hình 1, chưa được mấy ngày lại bị chuyển sang đội hình 2, mất mặt thì không nói, quan trọng là không biết có được trở về đội hình 1 hay không. Cả hai đều dốc hết sức ra tập luyện, cuối cùng cũng có kết quả, Thái Chấn Hoa đã thu hồi mệnh lệnh, để hai người trở về đội hình 1. Giờ đây, nghĩ lại chiêu khích tướng của thầy quả thật linh nghiệm, và anh thật sự bái phục thầy: “Đúng vậy, tôi cũng muốn trở thành huấn luyện viên “vàng” như thầy Thái Chấn Hoa.”
Hiện Lưu Quốc Lương là tổng HLV của đội tuyển nam BB TQ. Và đã đào tạo biết bao tay vợt lẫy lừng. điều tôi thán phực ở HLV này ở chỗ anh tay vợt thìa, vậy mà lại có thể HL ra biết bao tay vợt ngang vô địch thế giới. điều đó thật vĩ đại làm sao !
Thử nghĩ xem: Bạn có thích ứng được với cách dạy của giáo viên và cha mẹ không?
Lời bình:
Thiết nghĩ, bóng bàn VN cũng không thiếu những nhân tài, nhưng tại sao chúng ta vẫn chưa phát triển đúng tầm của chuyên nghiệp, tất cả là vì cơ cấu tổ chức và đãi ngộ của chúng ta chưa hợp lý và bất công.
Hy vọng qua những giai thoại bóng bàn này, các ban đam mê bóng bàn và những lãnh đạo, HLV, VDV Việt Nam chúng ta sẽ tiên bộ hơn trong nhận thức và tầm nhìn của mình, từ đó sẽ phần nao đánh thức được tiềm năng của chúng ta và sẽ phát triển hơn.
Rất hy vọng được như vậy!
Last edited: