huydas
Đại Tá
Nằm mãi không ngủ được , chọt nhớ về quảng ninh về cẩm phả nên em đã mạo muội xukhuthatho nghĩa là xuất khẩu thành thơ tặng mọi người , nếu có gì không hay mong các bác bỏ qua cho em nhé vì em làm bài thơ này bằng cả tấm lòng của em để gửu tặng vùng đất quảng ninh và đặc biệt là những người trong câu lạc bộ bóng bàn cẩm phả . còn nếu hay thì thank cho em một cái nhé ,
Tôi đi giữa vùng trời hà nội ,
Mà trong lòng vương vấn mãi Quảng Ninh.
Ôi! đất mỏ từ bao đời vẫn thế,
Vẫn ung dung như có tự ngàn đời.
Tôi đến đây mang trong niềm khao khát,
Bạn bè anh em mà chưa gặp mặt nhau.
Ôi! giây phút lần đầu gặp gỡ,
Con tim tôi như muốn vỡ òa.
Những trận bóng trên bàn sao nảy lửa,
Thắng-thua, thua-thắng, vẫn cười đùa.
Những ly rượu cùng lời ca, tiếng hát,
giữa biển khơi mang nặng mối tình thâm.
Chào tạm biệt Quảng Ninh bao yêu dấu,
Tôi trở về dưới mái nhà thân thương.
Nhưng trong lòng tôi sao vương vấn,
Đến bao giờ ta mới gặp được nhau.
Ta lại hẹn nhau giữa khung trời hà nội,
Cùng nâng ly và ca hát giữa phố phường.
Và con tim như thêm từng khúc nhạc,
Đậm tô thêm mối giao tình Lyon (Cẩm phả)
Nhớ lắm Cẩm phả ơi !
Thơ hay quá bạn ạ....cảm ơn bạn của tôi rất nhiều....mong ngày gần nhất mình lại được gặp nhau tại Hà Nội.!