Hi Quỳnh.
Mình cũng quê Thái Bình giống bạn, học cùng khóa 89 với bạn, mình học khoa dầu khí của đại học mỏ, ngày trước thỉnh thoảng vào tài chính đanh bóng nhưng chưa gặp bạn bao giờ
Mình có đôi dòng suy nghĩ chia sẻ theo quan điểm cá nhân, hi vọng sẽ mang lại cho bạn một điều gì đó. Ngày trước thời sinh viên mình ít đánh bóng lắm, nghĩ lại thấy tiếc vì nếu không thì trình bóng của mình cũng phải lên vài bóng
, miệt mài học tập cuối cùng mình tra trường với tấm bằng giỏi, toeic 800.
Khỏi phải nói mình tự tin thế nào khi đi xin việc, những chỗ mà từ 5 triệu trở xuống không làm. Không phải chém gió gì đâu nhưng mà đó là suy nghĩ rất thật khi mình ra trường. Miệt mài tìm việc và fail rất nhiều cùng với 1 lý do chưa đủ experience, trong khi đó những thằng bạn mình bằng trung bình tiếng anh kém thì có 1 suất đúng ngành luôn lương chục củ. Cảm giác của mình lúc đó chắc cũng giống bạn bây giờ, đó là chán đời
Sau 1 thời gian suy nghĩ mình đã đi làm ở viện dk với mức lương bình thường nhưng có thể học hỏi đươc nhiều thứ. Bạn phải đi làm để lấy kinh nghiệm đã, kinh tế không thiều việc rất nhiều, bạn cũng lên làm một bản CV ấn tượng để thuyết phục họ gọi bạn phỏng vấn, khi làm việc thì bạn phải hạ cái tôi xuống một tí. Có những người kém hơn bạn rất nhiều, thậm chí là dốt không làm được việc nhưng vẫn ăn sẵn và hưởng thành quả từ bạn. Vẫn phải chấp nhận và chờ cơ hội
chín muồi để phắn, đi tìm môi trường mới nếu bạn đã có background.
Ngày xưa mình nghĩ là tháng 5, 6 tr ở Hà Nội thì đến bao giờ mới có túp lều tranh đây
, nhưng mà phải đi làm thì mới có được những thứ to hơn hehe, chứ bạn cứ ở nhà và suy nghĩ thì năm này qua năm khác vẫn thế
Một năm qua bạn chưa xin được việc, thời gian có nhiều, kiến thức bạn có lên không, tiếng anh thì sao. Dậm chân tại chỗ hay thụt lùi, mình không thể đòi hỏi nếu như kiến thức mình không đủ đáp ứng. Bạn lên làm CV lại và đăng lên các trang tuyển dụng
Đôi điều tâm sự rất thật của mình. Có gì không phải mong bạn bỏ qua
Best regards