Em cũng cùng quan điểm với bác.
Em tuyệt đối không phải là fan của SYS. Em thật ra thích cách đánh và phong thái của WMY hơn SYS. Dự đoán của em là nếu WMY không bị chấn thương và không xuất hiện vấn đề gì quá đặc biệt thì không biết chừng lịch sử OLP lặp lại và SYS có thể lại phải nhìn WMY lên cầm chiếc huy chương vàng. Lý do là em nhìn thấy WMY còn không gian phát triển rất rộng cả về kỹ chiến thuật, cả về lợi thế hình thể. SYS em có cảm giác đang tới hạn rồi, mong là em ấy có thể vượt qua và tạo ra một không gian phát triển tốt cho mục tiêu OLP của mình. Cái này trực giác thôi, em chưa đủ khả năng để phân tích hay nhìn chính xác đâu.
Có lúc như giải vừa rồi, em còn chán không muốn xem SYS đánh vì mệt mỏi với cái không khí cổ vũ idol trên sân mà fan cuồng của em ấy tạo ra. Không chê trách gì, chỉ là thấy mệt. Nhưng đó là do fan cuồng của em ấy, không phải là vấn đề của SYS.
Cá nhân em nhìn SYS đánh, cư xử với đối thủ, đồng đội và những người liên quan trên sân, và cách em ấy đối diện với áp lực khổng lồ ngoài sân và ngoài cuộc sống, thấy em ấy quá bản lĩnh và quá giỏi. Em ấy có sự tôn trọng, cư xử sòng phẳng, đúng mực, điềm đạm, rất rõ ràng với chính bản thân, với từng người xung quanh và với cả fan của em ấy nữa. Áp lực trong thi đấu đỉnh cao và chuyên nghiệp đã cực kỳ khổng lồ rồi. Áp lực trong cuộc sống do hoàn cảnh tạo ra còn kinh khủng hơn nữa. Mà em bé này lì lợm nuốt hết tất cả những áp lực đó, đúng kiểu cắn răng đương đầu, nuốt hết tất cả các áp lực. Vậy mà vẫn giữ được cái bản tính nghich ngơm trẻ con, thấy ẻm vẫn có vẻ là một đứa trẻ rất tình cảm, trong trẻo. Em nhìn thấy thực sự rất nể phục. Năng lực này đúng là không dễ có. Thương nhất là những lúc nhìn SYS thắng xong một trận, vừa chạy vừa cười. Đây là chắc khoảnh khắc chân thật nhất của đứa trẻ bên trong em ấy.
Có mấy lần xem SYS đánh trong trận, có vài khoảnh khắc thấy ánh mắt ẻm nhìn đối thủ, em câm nín luôn

Ánh mắt giống kiểu ánh mắt của một người già, nhìn thấu lẽ thường. Tội nghiệp. Chắc em bé này tốn không ít thời gian tìm cho mình một thế đứng cho vững vàng trong tình cảnh áp lực tứ phía bủa vây như vậy. SYS vẫn cúi đầu ngược gió mà đi về phía mục tiêu của SYS thôi.
Em ấy xứng đáng được nhìn nhận công bằng và được tôn trọng.