TA ĐÃ THẤY,TA PHẢI CỐ GẮNG,SẼ DIỄN RA......................MỚI LÀ RẤT VUI
Có cơn gió chiều hoàng hôn mơn man
Khẽ lướt lang thang qua con tim thổn thức
Có cơn gió làm khơi miền kí ức
Mảng thời gian như vẫn thức trong lòng
Có cơn sóng biển man mác mênh mông
Vỗ lao xao giữa trời không hiu quạnh
Có những chiều cô liêu mưa chẳng tạnh
Cánh hoa nào sao tan nát mong manh
Có hàng mi chẳng còn xanh như trước
Đôi mắt buồn thấm ướt giọt lệ rơi
Có tiếng lòng chơi vơi nơi biển vắng
Có linh hồn thả trắng tít ngoài khơi
Có trái tim hát khúc ca yêu đời
Khi trời xanh đã thành màu đen tối
Có tiếng chim hót chào xuân phơi phới
Cho lòng ai bao cảm xúc bồi hồi...
Có cơn gió chiều hoàng hôn mơn man
Khẽ lướt lang thang qua con tim thổn thức
Có cơn gió làm khơi miền kí ức
Mảng thời gian như vẫn thức trong lòng
Có cơn sóng biển man mác mênh mông
Vỗ lao xao giữa trời không hiu quạnh
Có những chiều cô liêu mưa chẳng tạnh
Cánh hoa nào sao tan nát mong manh
Có hàng mi chẳng còn xanh như trước
Đôi mắt buồn thấm ướt giọt lệ rơi
Có tiếng lòng chơi vơi nơi biển vắng
Có linh hồn thả trắng tít ngoài khơi
Có trái tim hát khúc ca yêu đời
Khi trời xanh đã thành màu đen tối
Có tiếng chim hót chào xuân phơi phới
Cho lòng ai bao cảm xúc bồi hồi...