Miu Hirano - Không thể hay hơn.

Trạng .... CÁ

Đại Tá
A không định nói gì ghê gớm phức tạp cả, vẫn chỉ là "Cái tuổi và cái tật nó hãm cái tài." thôi.
À mà a không có ý chê Cá đâu nhé. Hihi.
em cũng không thích bị chê, nhưng mà chê đúng, thì em sẽ im lặng, để nghĩ kỹ rồi sửa.

Văn mình vợ người, nên em cũng thích được khen :p

Chứ mà được như cụ Nguyễn Công Trứ, thì @Trạng .... CÁ có danh có phận rồi anh :D:D:D:D

Hình như anh có biết xem tử vi, lộ cho em tí vào đối thoại được không, em thì không biết gì về món này
 

nb.toan

Thượng Tá
...
Cái cuối, em thấy đúng thật, hiện tại, em FH BH chả kém gì, lực thì chắc tầm ngang, chả ai hơn, đánh đều được, làm nhiều trò được, nhưng cứ cảm thấy bị mắc ngẵng ở cái gì đó, mà không vượt lên được.
@Dũng Cửu nó nói, vỡ ra, à, để bứt lên, khi tới hạn hiện tại, là phải đánh bóng vào khu vực, chứ không được dừng lại ở tình trạng hiện tại, có thể bẻ bóng sang trái sang phải được, nhưng mới dừng lại ở hướng, và tình huống để bẻ, cần phải hướng tới đánh bóng tới các khu vực mình muốn, và phải làm được ở các tình huống đa dạng hơn, chứ không phải chỉ ở các tình huống cá biệt.
...
không hiểu rõ ý bác lắm, bác thông tắc dùm em cái đi
E chơi jeu All-round được không? :) Khối cao thủ vào trận không đánh đều được.
Có thể nhìn thấy rõ được hết các đường bóng không hay chỉ ... đoán?
Làm được nhiều trò để biểu diễn, để cho người ta biết mình làm được hay để đối phương lúng túng, bế tắc, sợ hãi? :)
 
Last edited:

Trạng .... CÁ

Đại Tá
E chơi jeu All-round được không? :) Khối cao thủ vào trận không đánh đều được.
Có thể nhìn thấy rõ được hết các đường bóng không hay chỉ ... đoán?
Làm được nhiều trò để biểu diễn, để cho người ta biết mình làm được hay để đối phương lúng túng, bế tắc, sợ hãi? :)
thâm ý quá anh, thế này thì hiểu hơn chút đỉnh

nhưng dù sao, với trình trên, thì việc chấp nhận bóng bất ngờ vẫn là một khả năng mà, cái chính là họ ứng biến tốt thôi, hơn nữa là jeu. Như anh em ta, đánh xong là chờ, chờ đúng cú đánh của mình, chứ không về thế chuẩn bị, hoặc phòng thủ, hoặc tấn công tiếp bằng cả 2 càng, nên cái động và cái tĩnh của ta, nó đơn phương lắm. Tập được cái động rồi tĩnh, tĩnh xong lại động, thì lên trình rồi anh

Về cú đánh cuối bàn, thì em nghĩ nó đúng, không phải quả nào cũng nhằm vào cuối bàn đánh, vì xem kỹ lại bọn CNT, chưa chắc toàn cuối bàn đã tốt, vì rủi ro hơn, trừ chú ZJK là đã FH thì toàn cuối, ít giữa hoặc 2/3, khác hẳn với FZD, và ML, 2 chú này toàn 2/3 là chính, chỉ có cú quyết định tất tay mới cuối bàn thôi. Nhưng cái chính, là làm sao chủ động đến mức, cần cuối, thì phải cuối, cần lưới, thì phải sát lưới, như thế mới thành SIÊU KIẾM được anh ạ
 

nb.toan

Thượng Tá
không hiểu rõ ý bác lắm, bác thông tắc dùm em cái đi
Chiều nay chơi thử All-round (không tranh công) với 3 đối thủ lạ thì thấy khó vì trước nay rất ham bóng, thói quen khởi công trước cả FH lẫn BH với các đường bóng phức tạp thuộc hàng đẳng cấp như 1 cái tật vậy, bị đối thủ bắt bài điều bóng nhanh, phản xạ không kịp (do tuổi tác chăng?). Tí số Set_1 nhanh chóng 11-5 nghiêng về phía đội bạn.

Set_2 tình hình cải thiện nhiều, cũng khởi công trước (tỉ lệ 6/4, không phức tạp) nhưng với ý đồ là giằng co xem ai ổn định hơn. Kết quả rất tốt (tỉ lệ 7/10). Khi đối thủ khởi công trước thì thói quen đánh ác để dứt điểm lại nổi lên bừng bừng, thỏa cái đam mê, sung sướng nhưng thành công chỉ là 3/10. Set này kết thúc với tỉ số 8-11, vẫn thua.

Dễ dàng nhận thấy đối thủ chơi bóng rất điềm tĩnh, ổn định, không có đường bóng đỉnh cao nào cả nhưng công thủ hợp lý hơn nhiều. Nói về kỹ thuật, anh ấy thua xa; nói về chiến thuật thì anh ấy rất đơn giản, còn mình thì phức tạp quá (giao bóng độc, đánh cũng độc, xé góc, ...). Set_3 kết thúc với tỉ số 13-11. Mình đã thua 3 bát không hành, không bò viên. Anh ấy cười còn nói mình thả (mà mình có thả đâu).

Trận này rút kinh nghiệm nhiều.

Trận thứ 2, mình tiếp tục thua 0-3 trước 1 đối thủ khác. Thua không phải vì lối chơi, không do kỹ thuật, kỹ năng mà vì bị phân tâm "công hay không công", đánh hụt bóng và đánh thiếu chính xác rất nhiều.

Trận thứ 3, nghe đâu, đối thủ từng là năng khiếu ở Đồng Nai, nhỏ hơn mình vài tuổi. Mình đã nghĩ mình sẽ thua nhưng cuối cùng mình lại thắng với tỉ số 3-2. Set_5 có tỉ số là 11-9. Tại sao nhỉ? Hihi.

Cái tật nó lớn hơn cái tuổi, tuổi tuy già nhưng số tuổi chơi bóng lại trẻ, sớm luyện chiêu và chơi chiêu mà công lực lại không đủ cho nên cuối cùng nó hãm cái tài. Hihi. Cái gì cũng xử lý được, mỗi tội cái bản tính khó dời "thích là đánh". Âu cũng vì vậy và phải chăng vì vậy mà không bước lên 1 tầm cao hơn? Chém câu này, đọc xong rồi bỏ "Có khác biệt rất lớn giữa tài năng và sự bắt chước".

Hết rồi.

Nội dung nào không phù hợp thì mọi người hỉ xả nhé. ;)o_O:p:)
 
Last edited:

nb.toan

Thượng Tá
...
nhưng dù sao, với trình trên, thì việc chấp nhận bóng bất ngờ vẫn là một khả năng mà, cái chính là họ ứng biến tốt thôi, hơn nữa là jeu. Như anh em ta, đánh xong là chờ, chờ đúng cú đánh của mình, chứ không về thế chuẩn bị, hoặc phòng thủ, hoặc tấn công tiếp bằng cả 2 càng, nên cái động và cái tĩnh của ta, nó đơn phương lắm. Tập được cái động rồi tĩnh, tĩnh xong lại động, thì lên trình rồi anh
...
Anh bỏ lối đánh "đánh xong là chờ" rồi để không bị bất ngờ. Thế mà trình vẫn chưa lên. Haha.
Trình chưa lên là vì cú đánh của anh chưa ổn định, vội vàng quá, ham hố quá, lười cân nhắc đường bóng, thường hỏng nên đối phương mới thắng.

Nhiều khi anh nghĩ đã đánh được vài cú hay ho nào đó rồi nhưng thật ra là không phải, không phải chuyện hên xui (tỉ lệ là từ 8-9/10 đấy) mà là với ai thì mình đánh cú đó, bóng nào thì mình đánh cú đó, đánh cú đó để làm gì, đánh cú đó vào đâu và vào thời điểm nào, ... nhưng khi mình ra đòn thì đối phương phải nghĩ là mình hên, không nên cho nó biết mình có đòn.

Vấn đề nữa là anh hay bị 1 HLV nói anh đánh không đúng bài nên khó lên bóng. Cái tánh và tật của anh là không thích bị ràng buộc, lệ thuộc. Đây là giới hạn lớn, chỉ đánh theo sở thích cá nhân riêng, chế cháo đủ thứ thì phong độ thất thường là phải, nói gì đến đẳng cấp.

Cho nên, thay vì loanh quanh tìm hiểu cái sai, cái vướng mắc của mình ở đâu, anh thay đổi tư duy, không chọn tập thường xuyên cái "ác, quái" nữa mà chọn tập thường xuyên cái "đều", ở cự ly gần và trung bàn thôi (già rồi, chạy nhảy kém lém), sau đó tập cú dứt điểm (giống như Lâm gai có cú bạt thần sầu) cho FH 1 và cho BH 1. Ở bài trước, anh thắng trận 3 (3-2) là do giảm cái ác, ráng được cái đều, khi có cú của mình (như e đã nói) thì dứt điểm tốt (cả FH, BH luôn nha). Đối phương bị tâm lý là khi bị rơi vào trường hợp đó là gần như buông xuôi mặc dù có bóng anh đưa thẳng vào tầm đánh của đối phương mà họ cũng lóng ngóng.

Và ai cũng bị "cái tuổi và cái tật nó hãm cái tài" hết. Cá đừng lo. Thằng ZJK đang bị đó. FZD cũng đang bị. Anh cũng đang bị ... đau lưng.

Còn việc muốn sát là sát, muốn dài là dài thì xem ra ... vô vọng lắm. Haha.
 
Last edited:

Trạng .... CÁ

Đại Tá
nghe bác nói về chuyện bóng bánh của bác, giống em phết nhỉ

chửi bậy theo ý thích, đánh theo ý thích, và chán ... cũng theo ý thích luôn :p

quan niệm của em là, đánh được nhiều là được, nên càng ngày càng tập đánh nhiều, đánh được là đánh, đánh mất điểm cũng được, không ke tay, và nói cách khác, đánh để tự thua, vẫn thấy vẻ vang :eek::p

bác nói rất chuẩn cái tâm lý của kẻ dưới ngoi lên đấy, muốn mình lên C, lên B thì cố gắng đánh GIỐNG chúng nó, tức là cú nào cũng đánh, đánh đã, mọi chuyện ... tí nữa tính tiếp :eek::oops::rolleyes:

âu cũng là ...
thì chả nhẽ ...
nhưng mà lại ...

hay là làm lại từ đầu bác nhỉ, định làm cái gì, nếu biết hỏng, đừng làm nữa, làm cái gì nó không hỏng, có khi lại hay

hợ, thế thì thành thằng đối, FH ngọt hơn em nhiều, nhưng liệt BH, giờ đánh vẫn ngon hơn em, nhưng mà BH thì như cầm nạng, ...

khó nhỉ, thôi đi ngủ, mai nghĩ tiếp ;)
 

nb.toan

Thượng Tá
nghe bác nói về chuyện bóng bánh của bác, giống em phết nhỉ

chửi bậy theo ý thích, đánh theo ý thích, và chán ... cũng theo ý thích luôn :p

quan niệm của em là, đánh được nhiều là được, nên càng ngày càng tập đánh nhiều, đánh được là đánh, đánh mất điểm cũng được, không ke tay, và nói cách khác, đánh để tự thua, vẫn thấy vẻ vang :eek::p

bác nói rất chuẩn cái tâm lý của kẻ dưới ngoi lên đấy, muốn mình lên C, lên B thì cố gắng đánh GIỐNG chúng nó, tức là cú nào cũng đánh, đánh đã, mọi chuyện ... tí nữa tính tiếp :eek::oops::rolleyes:

âu cũng là ...
thì chả nhẽ ...
nhưng mà lại ...

hay là làm lại từ đầu bác nhỉ, định làm cái gì, nếu biết hỏng, đừng làm nữa, làm cái gì nó không hỏng, có khi lại hay

hợ, thế thì thành thằng đối, FH ngọt hơn em nhiều, nhưng liệt BH, giờ đánh vẫn ngon hơn em, nhưng mà BH thì như cầm nạng, ...

khó nhỉ, thôi đi ngủ, mai nghĩ tiếp ;)
Đánh tự thua, vẫn thấy vẻ vang => nhảm đồ
Nếu biết hỏng, đừng làm nữa, làm cái gì nó không hỏng, có khi lại hay => kết đồ
Đi ngủ => hay đồ
Mai nghĩ tiếp => cho xin đồ

P/s: đồ chỉ là từ đệm, thêm vào phía sau cho thêm tươi, thêm sành điệu, chứ chẳng có ý nghĩa gì cả. :D
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Thêm điều nữa, bứt cúc lắm, méo hiểu được tĩnh tĩnh động động là caaái gì (đã bỏ bớt chữ, do tật đấy).
Vô vọng!!! :(:(:(:(:eek::eek::eek::eek:
chuẩn bị chờ bóng

tiến lên đánh bóng, động tác gọn, điểm rơi chuẩn, thu về tư thế chuẩn bị, làm sao bao quát toàn bàn, chờ bóng đến tiếp theo. Trong quá trình này, cái khó là làm sao để họ đánh theo ý mình, là thượng sách. Nếu không được, đánh bóng vào điểm khó, họ không thể công được khó, và mình lựa chọn được điểm đánh bóng đến, là trung sách. Nếu không được, xử lý bóng dài hết cỡ về cuối bàn, chờ họ tấn công, lùi xa bàn, tầm trung bàn trở ra, tùy cốt, là hạ sách.

Còn dưới cả hạ sách, là không xử lý được bóng, bẩy sang bàn được thôi, hoặc tấn công bắt buộc, bóng trả lại sẽ khó cho mình, mà còn chưa biết phải làm thế nào, là thất sách

Đó là TĨNH ĐỘNG TĨNH mưu sách.

Tùy từng đối thủ, khoảng cách tối ưu là khác nhau. Với đối của em, tầm trung bàn trở lại, là tối ưu rồi, vì cùng chơi tàu, cùng giật phũ, nên trung bàn, BH FH đều khả dĩ thủ lại hoặc đối lại. Có đối khác, phải là xa bàn vì họ giật bóng cong, và theo lối moi, thì phải xa hơn nữa, để tránh vòng xoáy. Có đối, thì chỉ cần ném bóng ra thật xa bàn, rồi chờ liên hoan thôi.

Từ khi chơi Jun, đánh với 2 mặt Tàu, em bị một jeu bóng cực khó chịu, là lỏng dài, không vào được để giật, giật ôm bóng rất khó, đang loay hoay tìm jeu trị, mà chưa có giải pháp lắm. Vì họ chơi trung bàn, cắt điều bóng nếu không đánh được, mà toàn cắt bóng lỏng, còn bóng ngon là họ táng không mạnh, nhưng bóng ít lực, cứ có xoáy ngang, đường lượn ngang rất rộng, cần khoảng rất xa, nhưng lùi xa quá, thì họ lại bỏ ngắn. Khó chịu thật, loay hoay mất 2 chai nước, mà chưa nghĩ ra cách trị
 

Son_ct

Đại Uý
Chiều nay chơi thử All-round (không tranh công) với 3 đối thủ lạ thì thấy khó vì trước nay rất ham bóng, thói quen khởi công trước cả FH lẫn BH với các đường bóng phức tạp thuộc hàng đẳng cấp như 1 cái tật vậy, bị đối thủ bắt bài điều bóng nhanh, phản xạ không kịp (do tuổi tác chăng?). Tí số Set_1 nhanh chóng 11-5 nghiêng về phía đội bạn.

Set_2 tình hình cải thiện nhiều, cũng khởi công trước (tỉ lệ 6/4, không phức tạp) nhưng với ý đồ là giằng co xem ai ổn định hơn. Kết quả rất tốt (tỉ lệ 7/10). Khi đối thủ khởi công trước thì thói quen đánh ác để dứt điểm lại nổi lên bừng bừng, thỏa cái đam mê, sung sướng nhưng thành công chỉ là 3/10. Set này kết thúc với tỉ số 8-11, vẫn thua.

Dễ dàng nhận thấy đối thủ chơi bóng rất điềm tĩnh, ổn định, không có đường bóng đỉnh cao nào cả nhưng công thủ hợp lý hơn nhiều. Nói về kỹ thuật, anh ấy thua xa; nói về chiến thuật thì anh ấy rất đơn giản, còn mình thì phức tạp quá (giao bóng độc, đánh cũng độc, xé góc, ...). Set_3 kết thúc với tỉ số 13-11. Mình đã thua 3 bát không hành, không bò viên. Anh ấy cười còn nói mình thả (mà mình có thả đâu).

Trận này rút kinh nghiệm nhiều.

Trận thứ 2, mình tiếp tục thua 0-3 trước 1 đối thủ khác. Thua không phải vì lối chơi, không do kỹ thuật, kỹ năng mà vì bị phân tâm "công hay không công", đánh hụt bóng và đánh thiếu chính xác rất nhiều.

Trận thứ 3, nghe đâu, đối thủ từng là năng khiếu ở Đồng Nai, nhỏ hơn mình vài tuổi. Mình đã nghĩ mình sẽ thua nhưng cuối cùng mình lại thắng với tỉ số 3-2. Set_5 có tỉ số là 11-9. Tại sao nhỉ? Hihi.

Cái tật nó lớn hơn cái tuổi, tuổi tuy già nhưng số tuổi chơi bóng lại trẻ, sớm luyện chiêu và chơi chiêu mà công lực lại không đủ cho nên cuối cùng nó hãm cái tài. Hihi. Cái gì cũng xử lý được, mỗi tội cái bản tính khó dời "thích là đánh". Âu cũng vì vậy và phải chăng vì vậy mà không bước lên 1 tầm cao hơn? Chém câu này, đọc xong rồi bỏ "Có khác biệt rất lớn giữa tài năng và sự bắt chước".

Hết rồi.

Nội dung nào không phù hợp thì mọi người hỉ xả nhé. ;)o_O:p:)
Em trình gà, học thầy Hà Ốc được đôi điều tâm đắc chia sẻ với bác:

Một trong những điểm tối quan trọng là theo được nhịp bóng để chuẩn bị đủ chân, tay trước khi đánh. Lấy ví dụ khi đối phương gò bóng, nếu như mình bắt được một cách tương đối về tốc độ, độ xoáy, điểm rơi của quả gò ngay từ khi đối phương chạm vợt, khi đó, mình sẽ kịp thời làm ra lựa chọn cho quả đánh (giật, gò lại...). Từ đó dẫn đến việc làm sao để đối phương không có một quả gò bóng tốt, mở rộng ra là làm sao để đối phương không có một quả đánh sang tốt (cả gò và giật) ?? Cái này, theo em hiểu, là việc mình cần chủ động tạo ra 1 quả đặt bóng có ý đồ, đưa đối phương vào tư thế không thoải mái, qua đó dễ dàng hơn trong việc phán đoán quả bóng đánh sang của đối phương để chủ động về phương án xử lý (giật, kê, gò...)

Để theo được nhịp bóng thì phải chủ động, đánh với đối thủ bằng hoặc kém trình thì còn chủ động được, chứ đánh với đối thủ hơn trình thì toàn bị giật mình, bị động. Ý em ở đây là cách đánh All-round tùy vào đối thủ, gặp hơn trình thì bắt buộc phải tranh công, không tranh công để người ta công trước thì tập xác định :D Còn với đối thủ trình ngang hoặc thấp hơn thì có thể chơi All-round, điều bóng theo ý mình để có sự chủ động trong quả tiếp theo, có thể là chủ động chặn điều bóng, hoặc giật nếu như người ta thấy bóng khó không dám giật :D

Trình gà, thực sự là em cũng không rõ đúng sai, nhưng viết ra được là sướng rồi bác ạ :D
 

tabletennis

Thượng Tá
chuẩn bị chờ bóng

tiến lên đánh bóng, động tác gọn, điểm rơi chuẩn, thu về tư thế chuẩn bị, làm sao bao quát toàn bàn, chờ bóng đến tiếp theo. Trong quá trình này, cái khó là làm sao để họ đánh theo ý mình, là thượng sách. Nếu không được, đánh bóng vào điểm khó, họ không thể công được khó, và mình lựa chọn được điểm đánh bóng đến, là trung sách. Nếu không được, xử lý bóng dài hết cỡ về cuối bàn, chờ họ tấn công, lùi xa bàn, tầm trung bàn trở ra, tùy cốt, là hạ sách.

Còn dưới cả hạ sách, là không xử lý được bóng, bẩy sang bàn được thôi, hoặc tấn công bắt buộc, bóng trả lại sẽ khó cho mình, mà còn chưa biết phải làm thế nào, là thất sách

Đó là TĨNH ĐỘNG TĨNH mưu sách.

Tùy từng đối thủ, khoảng cách tối ưu là khác nhau. Với đối của em, tầm trung bàn trở lại, là tối ưu rồi, vì cùng chơi tàu, cùng giật phũ, nên trung bàn, BH FH đều khả dĩ thủ lại hoặc đối lại. Có đối khác, phải là xa bàn vì họ giật bóng cong, và theo lối moi, thì phải xa hơn nữa, để tránh vòng xoáy. Có đối, thì chỉ cần ném bóng ra thật xa bàn, rồi chờ liên hoan thôi.

Từ khi chơi Jun, đánh với 2 mặt Tàu, em bị một jeu bóng cực khó chịu, là lỏng dài, không vào được để giật, giật ôm bóng rất khó, đang loay hoay tìm jeu trị, mà chưa có giải pháp lắm. Vì họ chơi trung bàn, cắt điều bóng nếu không đánh được, mà toàn cắt bóng lỏng, còn bóng ngon là họ táng không mạnh, nhưng bóng ít lực, cứ có xoáy ngang, đường lượn ngang rất rộng, cần khoảng rất xa, nhưng lùi xa quá, thì họ lại bỏ ngắn. Khó chịu thật, loay hoay mất 2 chai nước, mà chưa nghĩ ra cách trị
Chuẩn bị vài chục thùng bia. Gặp ai cũng gạ hết bia là lên trình.
 

nb.toan

Thượng Tá
...
Từ khi chơi Jun, đánh với 2 mặt Tàu, em bị một jeu bóng cực khó chịu, là lỏng dài, không vào được để giật, giật ôm bóng rất khó, đang loay hoay tìm jeu trị, mà chưa có giải pháp lắm. Vì họ chơi trung bàn, cắt điều bóng nếu không đánh được, mà toàn cắt bóng lỏng, còn bóng ngon là họ táng không mạnh, nhưng bóng ít lực, cứ có xoáy ngang, đường lượn ngang rất rộng, cần khoảng rất xa, nhưng lùi xa quá, thì họ lại bỏ ngắn. Khó chịu thật, loay hoay mất 2 chai nước, mà chưa nghĩ ra cách trị
Thua 1 người mà thắng vạn người thì đã là hài lòng rồi.
Nhiều khi bản chất là kỵ jeu thì tránh xa là được, có cố thì cũng khó ... thoát.
 

LikeTT

Đại Uý
Ngoài những "không thể hay hơn" mà bác chủ đã nói, Miu còn mấy cái "không thể hay hơn" nữa:
* Là vđv BB nữ đầu tiên trình diễn được lối chơi tấn công toàn diện ở mọi cự ly, mọi góc độ. (BB nam chỉ có ZJK & FZD làm được - ML toàn diện nhưng vẫn lấy càng phải làm chủ lực, càng trái có tính sát thủ k cao).
* Người TQ nhắc đến sự tỏa sáng của Miu bằng cụm từ " SÓI đã xuất hiện" , còn người Hàn gọi Miu là "Cô gái ĐỒ LONG" (cô gái CHÉM RỒNG).
* Thắng không kiêu, bại không nản. Cách vui mừng khi chiến thắng của Miu mới là cái còn mãi trong những người yêu thích BB.
...
Chuyện Miu thất thủ trước sư tỷ Kasumi Ishikawa ở Korea Open vừ rồi chưa thể khẳng định Miu sẽ không tỏa sáng ở WTTC sắp tới !
 

LikeTT

Đại Uý

8 ngày nữa
 

TTuyet

Binh Nhì
Chiều nay chơi thử All-round (không tranh công) với 3 đối thủ lạ thì thấy khó vì trước nay rất ham bóng, thói quen khởi công trước cả FH lẫn BH với các đường bóng phức tạp thuộc hàng đẳng cấp như 1 cái tật vậy, bị đối thủ bắt bài điều bóng nhanh, phản xạ không kịp (do tuổi tác chăng?). Tí số Set_1 nhanh chóng 11-5 nghiêng về phía đội bạn.

Set_2 tình hình cải thiện nhiều, cũng khởi công trước (tỉ lệ 6/4, không phức tạp) nhưng với ý đồ là giằng co xem ai ổn định hơn. Kết quả rất tốt (tỉ lệ 7/10). Khi đối thủ khởi công trước thì thói quen đánh ác để dứt điểm lại nổi lên bừng bừng, thỏa cái đam mê, sung sướng nhưng thành công chỉ là 3/10. Set này kết thúc với tỉ số 8-11, vẫn thua.

Dễ dàng nhận thấy đối thủ chơi bóng rất điềm tĩnh, ổn định, không có đường bóng đỉnh cao nào cả nhưng công thủ hợp lý hơn nhiều. Nói về kỹ thuật, anh ấy thua xa; nói về chiến thuật thì anh ấy rất đơn giản, còn mình thì phức tạp quá (giao bóng độc, đánh cũng độc, xé góc, ...). Set_3 kết thúc với tỉ số 13-11. Mình đã thua 3 bát không hành, không bò viên. Anh ấy cười còn nói mình thả (mà mình có thả đâu).

Trận này rút kinh nghiệm nhiều.

Trận thứ 2, mình tiếp tục thua 0-3 trước 1 đối thủ khác. Thua không phải vì lối chơi, không do kỹ thuật, kỹ năng mà vì bị phân tâm "công hay không công", đánh hụt bóng và đánh thiếu chính xác rất nhiều.

Trận thứ 3, nghe đâu, đối thủ từng là năng khiếu ở Đồng Nai, nhỏ hơn mình vài tuổi. Mình đã nghĩ mình sẽ thua nhưng cuối cùng mình lại thắng với tỉ số 3-2. Set_5 có tỉ số là 11-9. Tại sao nhỉ? Hihi.

Cái tật nó lớn hơn cái tuổi, tuổi tuy già nhưng số tuổi chơi bóng lại trẻ, sớm luyện chiêu và chơi chiêu mà công lực lại không đủ cho nên cuối cùng nó hãm cái tài. Hihi. Cái gì cũng xử lý được, mỗi tội cái bản tính khó dời "thích là đánh". Âu cũng vì vậy và phải chăng vì vậy mà không bước lên 1 tầm cao hơn? Chém câu này, đọc xong rồi bỏ "Có khác biệt rất lớn giữa tài năng và sự bắt chước".

Hết rồi.

Nội dung nào không phù hợp thì mọi người hỉ xả nhé. ;)o_O:p:)
Trui ui..sao giống như nói tui dzậy ,nghe wen wen...cái tật lớn quá xá nó hãm cái tài ...hic..thích là đánh !
 

Bình luận từ Facebook

Top