Bác
@vietcan phản biện có chút chưa được thỏa đáng, nhưng mình vẫn rất cầu thị và bày tỏ thế này.
Đầu tiên, bác so sánh tập luyện BB với tập luyện võ thuật. Xin được thưa với bác là dường như bác chưa có đi học võ, chưa xem thi đấu võ thuật hoặc cũng có thể bác bị hơi nhiều của tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung.
Hiện nay, khi thi đấu võ thuật, người ta thường phân thành hai hạng mục thi đấu khác biệt, đó là thi đấu biểu diễn và thi đấu đối kháng.
Sở dĩ phải nhắc lại như vậy để bác hình dung được sơ bộ vài nét trước khi ta liên hệ đến môn BB như bác đã rất quyết liệt mà có ý kiến.
Thêm nữa, khi thi đấu đối kháng chính quy với tinh thần cao thượng, văn minh thì người ta cũng chia rõ ra các hạng cân và tuyệt nhiên ko có nặng đấu nhẹ, người lớn đánh trẻ con đâu bác Việt thân mến.
Quay lại với BB, bác có phần hơi nhanh nhẩu đoảng khi nói bừa từa lừa mà không đọc kỹ bài viết của người khác. Ai nói với bác là ko cần chăm chỉ luyện tập kỹ thuật cơ bản, ai nói với bác là không cần tập giật trái phải hàng trăm quả mỗi ngày vậy nhỉ.
Việc luyện tập các kỹ thuật cơ bản một cách thường xuyên là vô cùng quan trọng và thậm chí khi ở đẳng cấp càng cao thì yêu cầu về khối lượng luyện tập lại càng lớn nếu muốn duy trì trình độ. Thế nhưng, vậy vẫn chưa đủ...
Người luyện võ hay chơi bóng, trong thực chiến vẫn phải có tư duy về "miếng đánh" hay "đường bóng" mới có thể triển khai được những ưu thế của một nền tảng kỹ thuật cơ bản. Tư duy để có sự kết nối, tư duy để có sự sắp đặt, tư duy để phán đoán, tư duy để thích ứng được với mỗi chiêu số hay quả bóng.
Linh kiện tốt cũng cần phải lắp ráp chuẩn mới ra được một sản phẩm tốt nhất có thể. Tại sao ta lại nói vậy? Tốt nhất có thể nghĩa là, đối với một trình độ nhất định và một đối thủ cùng đai đẳng, ta có gắng kết nối những đòn đánh rời rạc thành một tổ hợp uy mãnh nhất. Không phải là cứ trình cao mới có đòn mũi nhọn, có tổ hợp. Trình nào cũng có cả, nếu không thì chỉ có CNT mới được chơi bóng thôi. Về điểm này, bác chưa có tư duy.
Tiếp theo nữa, ta có thể tưởng tượng được rằng ta tập bóng đều giống như ta thi đấu biểu diễn. Còn lúc đánh thật chính là khi ta đấu đối kháng. Ác thay, cuộc sống nó không giống cuộc đời. Tập và đấu, biểu diễn và đối kháng khác nhau nhiều lắm.
Hàng ngày bác tập đá 1000 phát, luyện đấm 500 lần. Đồng ý là rất đúng và đồng ý luôn là bác đấm đá cực mạnh. Dưng mà bác không biết đỡ đòn, né đòn và quan trọng hơn là có khả năng chịu đòn thì xin hỏi bác có ra sân mà thi đấu với người ta được không. Bác chưa biết đấm đá vào đâu thì đã lĩnh luôn một cái "búng tai" và lăn quay ra, về chỗ.
Bóng bàn mà chỉ biết đánh mà không biết đỡ nó ngây ngô lắm bác ơi.
Thôi, mình nói đến đây thôi, hết kiên nhẫn rồi dù comt thiếu suy nghĩ của bác khiến mình vô cùng "ngỡ ngàng".
Có gì vẫn chưa thật đúng, mong bác Việt đại xá. Thân.