Bkhoa_Sport
Thiếu Uý
SƠN TINH VÀ THỦY TINH
CHUYỆN KỂ RẰNG
Ngày xưa ở nước Văn Lang
Có nàng công chúa mơ màng… Mỵ Nương
Vào đêm trăng sáng như gương
Tự nhiên nàng thấy muốn tương một thằng
Thế là chẳng nói chẳng rằng
Cung Vua phía trước nàng băng ngay vào
Vua Hùng ngồi ghế thì thào:
- Chuyện gì mà khiến cho tao hết hồn?
Con gái lớn chẳng biết khôn
Mày cứ như thế thằng ôn nào thèm?
- Cha ơi, chúng nó không thèm
Nhưng mà con muốn con thèm thì sao?
Cha là Vua ở trên cao
Con là Công chúa, nhưng sao ế chồng?
- Chân mày có quá nhiều lông
Mắt mày thì lé, ngực không thấy gì
Mũi to như cái bánh mỳ
Ngủ thì mày ngáy phì phì như heo
Xấu đui thế chó nó theo
Sao còn thắc mắc lèo nhèo với tao?
- Nhưng cha phải tính làm sao?
Tìm con một đứa bên Lào cũng chơi.
Thương con tâm trạng rối bời
Hùng vương bí quá bèn mời quân sư.
Một ông lương mức tỷ tư
Cùng ông tỷ sáu lừ lừ vào cung.
Ý kiến được thống nhất chung,
Đăng tin quản cáo: “Vua Hùng gả con !”.
Nếu theo cái kiểu cò con
Mị Nương chắc chắn sẽ còn ế lâu,
Nên cần có cái mà câu
Nhiều thằng tham sẽ vội “bâu” ngay vào.
Còn gì hơn cái “ghế cao”
Lấy nàng Công chúa được trao ngai vàng.
Cái tin như sét đánh ngang,
Trai tân nghe thấy vội vàng trẩy kinh.
[…]
VUA HÙNG KÉN RỂ
Kinh thành buổi sáng bình minh
Mặt trời tỏa rạng, hoa xinh vẫy chào
Chim vui thánh thót trên cao
Người xe nô nức tiến vào Cung Vua.
Hôm nay trai tráng tranh đua
Quyết giành Công chúa, chạy đua ngai vàng.
Trên cao loa vọng oang oang:
- Mọi người tập hợp sẵn sàng dự thi !
Sướng thay cái đám hiếu kỳ
Mấy khi được ngắm cuộc thi kén chồng.
Hội thi đông quá là đông.
Mỵ Nương thích lắm… “Có chồng sướng thay”
Vua Hùng cũng thấy vui lây,
Đứa con gái xấu cơ may có chồng !
- Mọi người chú ý tiếng cồng,
Quyết tâm mà chiến kẻo không là tèo !
Trên cao loa vẫn lèo nhèo
Dưới sân lôn xộn như mèo đánh nhau.
Kệ cha cái lũ lâu nhâu
Tranh nhau như thể ruồi bâu cứt gà…
Sơn Tinh tránh hẳn ra xa
Khẽ cười khinh bỉ: “Chấp ba chúng mày…”
Thủy Tinh thấy mũi hơi cay,
Quyết không nhường lũ mặt dày một phân.
Trọng tài tiến đến góc sân,
Đánh cồng ra hiệu xuất quân thi tài.
- Xông lên nào các chàng trai
Xuất quyền tung chưởng xem ai thắng nào !
Nửa ngày qua, vẫn đông sao?
Cộng thêm buổi nữa, xem nào… còn hai.
Thủy Tinh miệng ngoác tận tai
Sơn Tinh nhếch mép khoe vài cái râu…
Trận vào, càng đánh càng lâu
Bất phân thắng bại, tìm đâu rể hiền?
Hùng Vương bèn hội ý liền:
- Các quân sư, chọn rể hiền làm sao?
- Bẩm thưa bệ hạ trên cao,
Giờ ngài thử test thằng nào giỏi hơn.
Bỏ qua đối kháng, thi đơn
Thằng nào tài lẻ, khá hơn thằng nào…
Màn đánh đấm, tạm hoãn nào,
Hai chàng lần lượt bước vào sôlô…
Cả hai đều khá là đô,
Mỵ Nương thích lắm, muốn zô kiểm hàng.
Hùng Vương nét mặt nghiêm trang,
Mắt nhìn con gái cất vang giọng khàn:
- Gái thời phải giữ đoan trang,
Nhất là công chúa, lại càng phải kiêu.
Chưa gì mày đã liêu xiêu,
Chưa gì mày đã làm liều hở con?
Nuốt thèm bằng kẹo bòn bon,
Mỵ Nương ngồi xuống để còn xem thi.
Tò mò hiện rõ trên mi,
Anh hùng ắt sẽ phải đi một thằng.
Sơn Tinh vào trước hung hăng,
Ra tay đẩy núi, san bằng sườn non.
Có con hổ chạy lon ton,
Sơn Tinh búng phát chỉ còn cái đuôi.
Làm xong, nhếch mép cười ruồi:
- Phen này ta thắng đứt đuôi đi rồi !
Thủy Tinh thè lưỡi liếm môi:
- Cái đồ tinh tướng, được rồi xem đây.
Xem ta điều gió khiển mây,
Hô phong hoán vũ một tay ta làm.
- Thủy Tinh, mi chớ nói sàm,
Khi quân tội ấy đáng đem chặt đầu.
Hôm nay không có mưa đâu,
Tivi đã dự, còn lâu mới nhầm.
[…]
Bất an nổi cuộn trong tâm,
Không biết phải chọn ai làm rể vua.
Sơn cũng giỏi, Thủy chẳng vửa,
Công chúa chỉ một, biết chừa ai ra.
Mỵ Nương nào hiểu lòng cha,
Tíu ta tíu tít như là con điên.
Rõ là sướng quá hóa điên,
Tưởng đang ế, bỗng có liền hai anh.
Mỵ Nương chẳng thích đua tranh,
Giờ chỉ muốn cả hai anh làm chồng:
- Sao cha nhất định là không,
Lấy cả cũng được, sao không bằng lòng?
Lòng trẻ thỏa nỗi chờ mong,
Bao ngày mong ngóng lấy chồng sướng thay.
Đời ta trang khác từ đây,
Mỵ Nương xấu xí từ nay có chồng !
- Ta đã nói không là không !
Con là công chúa kén chồng, hiểu chưa?
Chuyện này đâu phải chuyện đùa,
Con là công chúa con vua cơ mà.
Dù con có xấu như ma,
Thì cũng có giá vì cha có quyền.
Không được ăn nói luyên thuyên,
Người ta lại bảo vô duyên, họ cười.
Giữa triều đang chốn đông người,
Thế mà con dám buông lời nhố nhăng.
Để con khỏi phát lời xằng,
Lui vào trong, chớ lằng nhằng lây nhây.
Để ta cùng các quan đây,
Cùng bàn xem cách tuyển ngay rể hiền.
Mỵ Nương tức đến phát điên,
Lướt vào mà vẫn không quên nguýt dài.
[…]
CHUYỆN KỂ RẰNG
Ngày xưa ở nước Văn Lang
Có nàng công chúa mơ màng… Mỵ Nương
Vào đêm trăng sáng như gương
Tự nhiên nàng thấy muốn tương một thằng
Thế là chẳng nói chẳng rằng
Cung Vua phía trước nàng băng ngay vào
Vua Hùng ngồi ghế thì thào:
- Chuyện gì mà khiến cho tao hết hồn?
Con gái lớn chẳng biết khôn
Mày cứ như thế thằng ôn nào thèm?
- Cha ơi, chúng nó không thèm
Nhưng mà con muốn con thèm thì sao?
Cha là Vua ở trên cao
Con là Công chúa, nhưng sao ế chồng?
- Chân mày có quá nhiều lông
Mắt mày thì lé, ngực không thấy gì
Mũi to như cái bánh mỳ
Ngủ thì mày ngáy phì phì như heo
Xấu đui thế chó nó theo
Sao còn thắc mắc lèo nhèo với tao?
- Nhưng cha phải tính làm sao?
Tìm con một đứa bên Lào cũng chơi.
Thương con tâm trạng rối bời
Hùng vương bí quá bèn mời quân sư.
Một ông lương mức tỷ tư
Cùng ông tỷ sáu lừ lừ vào cung.
Ý kiến được thống nhất chung,
Đăng tin quản cáo: “Vua Hùng gả con !”.
Nếu theo cái kiểu cò con
Mị Nương chắc chắn sẽ còn ế lâu,
Nên cần có cái mà câu
Nhiều thằng tham sẽ vội “bâu” ngay vào.
Còn gì hơn cái “ghế cao”
Lấy nàng Công chúa được trao ngai vàng.
Cái tin như sét đánh ngang,
Trai tân nghe thấy vội vàng trẩy kinh.
[…]
VUA HÙNG KÉN RỂ
Kinh thành buổi sáng bình minh
Mặt trời tỏa rạng, hoa xinh vẫy chào
Chim vui thánh thót trên cao
Người xe nô nức tiến vào Cung Vua.
Hôm nay trai tráng tranh đua
Quyết giành Công chúa, chạy đua ngai vàng.
Trên cao loa vọng oang oang:
- Mọi người tập hợp sẵn sàng dự thi !
Sướng thay cái đám hiếu kỳ
Mấy khi được ngắm cuộc thi kén chồng.
Hội thi đông quá là đông.
Mỵ Nương thích lắm… “Có chồng sướng thay”
Vua Hùng cũng thấy vui lây,
Đứa con gái xấu cơ may có chồng !
- Mọi người chú ý tiếng cồng,
Quyết tâm mà chiến kẻo không là tèo !
Trên cao loa vẫn lèo nhèo
Dưới sân lôn xộn như mèo đánh nhau.
Kệ cha cái lũ lâu nhâu
Tranh nhau như thể ruồi bâu cứt gà…
Sơn Tinh tránh hẳn ra xa
Khẽ cười khinh bỉ: “Chấp ba chúng mày…”
Thủy Tinh thấy mũi hơi cay,
Quyết không nhường lũ mặt dày một phân.
Trọng tài tiến đến góc sân,
Đánh cồng ra hiệu xuất quân thi tài.
- Xông lên nào các chàng trai
Xuất quyền tung chưởng xem ai thắng nào !
Nửa ngày qua, vẫn đông sao?
Cộng thêm buổi nữa, xem nào… còn hai.
Thủy Tinh miệng ngoác tận tai
Sơn Tinh nhếch mép khoe vài cái râu…
Trận vào, càng đánh càng lâu
Bất phân thắng bại, tìm đâu rể hiền?
Hùng Vương bèn hội ý liền:
- Các quân sư, chọn rể hiền làm sao?
- Bẩm thưa bệ hạ trên cao,
Giờ ngài thử test thằng nào giỏi hơn.
Bỏ qua đối kháng, thi đơn
Thằng nào tài lẻ, khá hơn thằng nào…
Màn đánh đấm, tạm hoãn nào,
Hai chàng lần lượt bước vào sôlô…
Cả hai đều khá là đô,
Mỵ Nương thích lắm, muốn zô kiểm hàng.
Hùng Vương nét mặt nghiêm trang,
Mắt nhìn con gái cất vang giọng khàn:
- Gái thời phải giữ đoan trang,
Nhất là công chúa, lại càng phải kiêu.
Chưa gì mày đã liêu xiêu,
Chưa gì mày đã làm liều hở con?
Nuốt thèm bằng kẹo bòn bon,
Mỵ Nương ngồi xuống để còn xem thi.
Tò mò hiện rõ trên mi,
Anh hùng ắt sẽ phải đi một thằng.
Sơn Tinh vào trước hung hăng,
Ra tay đẩy núi, san bằng sườn non.
Có con hổ chạy lon ton,
Sơn Tinh búng phát chỉ còn cái đuôi.
Làm xong, nhếch mép cười ruồi:
- Phen này ta thắng đứt đuôi đi rồi !
Thủy Tinh thè lưỡi liếm môi:
- Cái đồ tinh tướng, được rồi xem đây.
Xem ta điều gió khiển mây,
Hô phong hoán vũ một tay ta làm.
- Thủy Tinh, mi chớ nói sàm,
Khi quân tội ấy đáng đem chặt đầu.
Hôm nay không có mưa đâu,
Tivi đã dự, còn lâu mới nhầm.
[…]
Bất an nổi cuộn trong tâm,
Không biết phải chọn ai làm rể vua.
Sơn cũng giỏi, Thủy chẳng vửa,
Công chúa chỉ một, biết chừa ai ra.
Mỵ Nương nào hiểu lòng cha,
Tíu ta tíu tít như là con điên.
Rõ là sướng quá hóa điên,
Tưởng đang ế, bỗng có liền hai anh.
Mỵ Nương chẳng thích đua tranh,
Giờ chỉ muốn cả hai anh làm chồng:
- Sao cha nhất định là không,
Lấy cả cũng được, sao không bằng lòng?
Lòng trẻ thỏa nỗi chờ mong,
Bao ngày mong ngóng lấy chồng sướng thay.
Đời ta trang khác từ đây,
Mỵ Nương xấu xí từ nay có chồng !
- Ta đã nói không là không !
Con là công chúa kén chồng, hiểu chưa?
Chuyện này đâu phải chuyện đùa,
Con là công chúa con vua cơ mà.
Dù con có xấu như ma,
Thì cũng có giá vì cha có quyền.
Không được ăn nói luyên thuyên,
Người ta lại bảo vô duyên, họ cười.
Giữa triều đang chốn đông người,
Thế mà con dám buông lời nhố nhăng.
Để con khỏi phát lời xằng,
Lui vào trong, chớ lằng nhằng lây nhây.
Để ta cùng các quan đây,
Cùng bàn xem cách tuyển ngay rể hiền.
Mỵ Nương tức đến phát điên,
Lướt vào mà vẫn không quên nguýt dài.
[…]