backhand-ghost
Đại Tá
Mạnh dạn vote thế này, các bro thấy ko ổn thì cứ nện
Nếu nói đến giật trái thì đến bây h chắc ko ai hơn được Kreanga, bởi trái của Kreanga toàn diện đến ko tưởng. Trái gần bàn, xa bàn với xoáy xuống hay xoáy lên Kreanga luôn tạo ra áp lực khủng khiếp không phải chỉ vì lực đánh kinh nhân (xoáy hay ko thì chịu ko thể biết) mà còn vì góc đánh đa dạng và gần như là tuỳ ý. Mạnh dạnh bỏ Kreanga ra ngoài danh sách, để bàn đến những người khác cho có chuyện mà nói (tất nhiên ta đồng ý với nhau là ko bắt Kreanga phải flick nhé ).
Xét từ xa ngoài được ko ạ? (Xa ở đây là ngoài trung bình một chút)
Người viết chọn Ovtcharov.
Có lẽ lựa chọn này có chút cảm tính bởi bản thân người viết đã được tận mắt chứng kiến Ovtcharov đánh trái ở cự ly này. Đòn đánh này của Ovt tuy có điểm rơi ko quá khó để phán đoán nhưng nó được bù lại bởi tỷ lệ vào bàn cực cao với lực đánh ko thể tưởng tượng. Bóng bay sang cắm và căng, vòng cung rất thấp (do quá nhiều lực nên ko còn thấy được độ lồng của quỹ đạo banh). Thường thì Ovt ăn điểm ngay hoặc chí ít cũng tạo đủ khó khăn cho đối phương để có thể đảo ngược tình thế (từ chỗ bị đẩy ra xa bàn, Ovt có thể tiến lại và và chiếm thế chủ động).
Cũng ở cự ly này, đánh giá về ZJK thì hơi thiếu cơ sở lý luận vì ít khi thấy nó đánh BH top spin ở ngoài trung bình.
Wang Hao là bậc thầy về giật trái nhưng cũng ko thể bằng Ovtcharov được, banh của Wang Hao do ko phải xuất phát từ sự chủ động, đường banh luôn là cầu vồng cực cao (buộc phải đánh từ dưới lên, nhiều ma sát để có độ an toàn, vậy cho nên nó ko mang tính sát thương mà mục đích chỉ là đối phó bị động cho dù nó vẫn cực khó chịu vì bóng rất "lồng"). Vì vậy, không thể bình chọn cho anh mặc dù người viết rất hâm mộ trái của Wang Hao.
Tiếp theo, bàn tiếp đến cự ly gần bàn (khoảng cách tiêu chuẩn cho mọi đòn đánh).
Ở vị trí này người viết chọn cả ZJK và Wang Hao, không dám phân biệt ai hơn. Tại vị trí này, đầu tiên dễ dàng nhận thấy cả hai người đều đánh mà không có lỗi. Ngoài sự chuẩn xác thì lực đánh và độ xoáy đều ở tầm ngoại hạng, khác biệt hoàn toàn so với phần còn lại. Ovt cũng ít lỗi nhưng một quả giật trái với động tác phần lớn dựa vào cổ tay không thể so với một quả BH với cánh tay ngoài "thoát" và "tự nhiên" như hơi thở. Sau BH 01 cả hai master vừa nêu trên đều chuẩn bị cho một đòn đánh đàn áp bằng BH2 top spin hoặc đờ mi trái với nhịp cực shock. Nhiều khi ta phải nói tới cục diện sau khi đánh BH1 chứ không thể dám chắc về hiệu suất ăn điểm ngay sau khi đánh BH1.
Bàn đến sau cùng là trong bàn (ko phải flick nhé), mặc dù đòn đánh này ko thuần tuý là giật trái, nó pha chút BH top spin, pha chút đờ mi. Một lựa chọn không thể chối cãi, đó là Timo Boll. Gần đây nhất, khi Timo Boll đánh trận BK cup TG với Zhang Jike, người phòng thủ (đặc biệt là phòng thủ bên thuận tay) hay nhất TG hiện tại. Trận BK này Timo Boll ăn không dưới 06 điểm winner point từ góc đánh ở mang trái và bóng nằm trong bàn. Phải nhấn mạnh là đây là điểm winner, vì ZJK gần như không kịp phản xạ hoặc ko với được bóng do quãng đường bay có thể nói là khó nhất trong BB, từ mang bay đến mang. Đây có thể nói là đỉnh cao của sự thuần thục và tự tin về độ chính xác. Timo Boll sẽ mãi mãi là vị thánh ở đòn đánh quá khó này.
Sau khi mạnh dạn loạn đàm về kỹ thuật BH của những huyền thoại trái đương đại, người viết xin được nói đến một yếu tố quan trọng nhất để có thể đưa ra kết luận, dẫu cho kết luận đó hoàn toàn là chủ quan. Vĩnh viễn, mãi mãi và tuyệt đối những cú giật trái hay đờ mi trái hay gì gì đó...không thể thay thế được vai trò chủ đạo của FH. Giống như trong một cuộc tranh luân, một cuộc họp thì ý kiến quan trọng nhất, được ghi lại cuối cùng là kết luận của người chủ trì, của chủ toạ hội nghị sau tất cả các ý kiến dù đúng sai, tiêu cực hay tích cực... Đòn đánh BH vẫn ko thể thoat nổi chức năng quan trọng nhất của nó là phòng ngự, sau đó là điều tiết nhịp độ, tăng phần kiểm soát... FH vẫn phải làm động tác cuối cùng và quan trọng nhất, đó là dứt điểm. Đó có thể là một quả FH vặn sườn hoặc một cú giật phải đưa bóng vào góc trống hoặc cũng có thể là một cú đột kích, tiêm bóng thẳng vào nách của đối phương. Vậy cho nên BH phải đi trước để mở đường cho FH, như một đòn đánh phủ đầu hoặc một chiến sách dẫn dụ đối thủ lộ ra sơ hở hay tiến sát đến gần miệng hố vôi. Đàn áp về thế trận để tạo thế chủ động trên chiến trường, đó là nhiệm vụ chính yếu của BH trong BB hiện đại. Tất nhiên, còn phải nói tới BH flick và chống BH flick; hoặc chuyển hoán BH - FH ra sao trong BB hiện đại; rồi chuyển hoán thủ - công....mới hết được vấn đề này, mới làm rõ thêm được về cuộc cách mạng first three shots hay tác động của các đòn đánh BH lên hệ thống chiến thuật (dài quá nên người viết để sang một bài khác, tránh làm lạc đề câu chuyện).
Nếu phải chọn lựa trên một đánh giá mang tính chiến lược tổng thế, người viết chọn Wang Hao và Zhang Jike.
Nếu nói đến giật trái thì đến bây h chắc ko ai hơn được Kreanga, bởi trái của Kreanga toàn diện đến ko tưởng. Trái gần bàn, xa bàn với xoáy xuống hay xoáy lên Kreanga luôn tạo ra áp lực khủng khiếp không phải chỉ vì lực đánh kinh nhân (xoáy hay ko thì chịu ko thể biết) mà còn vì góc đánh đa dạng và gần như là tuỳ ý. Mạnh dạnh bỏ Kreanga ra ngoài danh sách, để bàn đến những người khác cho có chuyện mà nói (tất nhiên ta đồng ý với nhau là ko bắt Kreanga phải flick nhé ).
Xét từ xa ngoài được ko ạ? (Xa ở đây là ngoài trung bình một chút)
Người viết chọn Ovtcharov.
Có lẽ lựa chọn này có chút cảm tính bởi bản thân người viết đã được tận mắt chứng kiến Ovtcharov đánh trái ở cự ly này. Đòn đánh này của Ovt tuy có điểm rơi ko quá khó để phán đoán nhưng nó được bù lại bởi tỷ lệ vào bàn cực cao với lực đánh ko thể tưởng tượng. Bóng bay sang cắm và căng, vòng cung rất thấp (do quá nhiều lực nên ko còn thấy được độ lồng của quỹ đạo banh). Thường thì Ovt ăn điểm ngay hoặc chí ít cũng tạo đủ khó khăn cho đối phương để có thể đảo ngược tình thế (từ chỗ bị đẩy ra xa bàn, Ovt có thể tiến lại và và chiếm thế chủ động).
Cũng ở cự ly này, đánh giá về ZJK thì hơi thiếu cơ sở lý luận vì ít khi thấy nó đánh BH top spin ở ngoài trung bình.
Wang Hao là bậc thầy về giật trái nhưng cũng ko thể bằng Ovtcharov được, banh của Wang Hao do ko phải xuất phát từ sự chủ động, đường banh luôn là cầu vồng cực cao (buộc phải đánh từ dưới lên, nhiều ma sát để có độ an toàn, vậy cho nên nó ko mang tính sát thương mà mục đích chỉ là đối phó bị động cho dù nó vẫn cực khó chịu vì bóng rất "lồng"). Vì vậy, không thể bình chọn cho anh mặc dù người viết rất hâm mộ trái của Wang Hao.
Tiếp theo, bàn tiếp đến cự ly gần bàn (khoảng cách tiêu chuẩn cho mọi đòn đánh).
Ở vị trí này người viết chọn cả ZJK và Wang Hao, không dám phân biệt ai hơn. Tại vị trí này, đầu tiên dễ dàng nhận thấy cả hai người đều đánh mà không có lỗi. Ngoài sự chuẩn xác thì lực đánh và độ xoáy đều ở tầm ngoại hạng, khác biệt hoàn toàn so với phần còn lại. Ovt cũng ít lỗi nhưng một quả giật trái với động tác phần lớn dựa vào cổ tay không thể so với một quả BH với cánh tay ngoài "thoát" và "tự nhiên" như hơi thở. Sau BH 01 cả hai master vừa nêu trên đều chuẩn bị cho một đòn đánh đàn áp bằng BH2 top spin hoặc đờ mi trái với nhịp cực shock. Nhiều khi ta phải nói tới cục diện sau khi đánh BH1 chứ không thể dám chắc về hiệu suất ăn điểm ngay sau khi đánh BH1.
Bàn đến sau cùng là trong bàn (ko phải flick nhé), mặc dù đòn đánh này ko thuần tuý là giật trái, nó pha chút BH top spin, pha chút đờ mi. Một lựa chọn không thể chối cãi, đó là Timo Boll. Gần đây nhất, khi Timo Boll đánh trận BK cup TG với Zhang Jike, người phòng thủ (đặc biệt là phòng thủ bên thuận tay) hay nhất TG hiện tại. Trận BK này Timo Boll ăn không dưới 06 điểm winner point từ góc đánh ở mang trái và bóng nằm trong bàn. Phải nhấn mạnh là đây là điểm winner, vì ZJK gần như không kịp phản xạ hoặc ko với được bóng do quãng đường bay có thể nói là khó nhất trong BB, từ mang bay đến mang. Đây có thể nói là đỉnh cao của sự thuần thục và tự tin về độ chính xác. Timo Boll sẽ mãi mãi là vị thánh ở đòn đánh quá khó này.
Sau khi mạnh dạn loạn đàm về kỹ thuật BH của những huyền thoại trái đương đại, người viết xin được nói đến một yếu tố quan trọng nhất để có thể đưa ra kết luận, dẫu cho kết luận đó hoàn toàn là chủ quan. Vĩnh viễn, mãi mãi và tuyệt đối những cú giật trái hay đờ mi trái hay gì gì đó...không thể thay thế được vai trò chủ đạo của FH. Giống như trong một cuộc tranh luân, một cuộc họp thì ý kiến quan trọng nhất, được ghi lại cuối cùng là kết luận của người chủ trì, của chủ toạ hội nghị sau tất cả các ý kiến dù đúng sai, tiêu cực hay tích cực... Đòn đánh BH vẫn ko thể thoat nổi chức năng quan trọng nhất của nó là phòng ngự, sau đó là điều tiết nhịp độ, tăng phần kiểm soát... FH vẫn phải làm động tác cuối cùng và quan trọng nhất, đó là dứt điểm. Đó có thể là một quả FH vặn sườn hoặc một cú giật phải đưa bóng vào góc trống hoặc cũng có thể là một cú đột kích, tiêm bóng thẳng vào nách của đối phương. Vậy cho nên BH phải đi trước để mở đường cho FH, như một đòn đánh phủ đầu hoặc một chiến sách dẫn dụ đối thủ lộ ra sơ hở hay tiến sát đến gần miệng hố vôi. Đàn áp về thế trận để tạo thế chủ động trên chiến trường, đó là nhiệm vụ chính yếu của BH trong BB hiện đại. Tất nhiên, còn phải nói tới BH flick và chống BH flick; hoặc chuyển hoán BH - FH ra sao trong BB hiện đại; rồi chuyển hoán thủ - công....mới hết được vấn đề này, mới làm rõ thêm được về cuộc cách mạng first three shots hay tác động của các đòn đánh BH lên hệ thống chiến thuật (dài quá nên người viết để sang một bài khác, tránh làm lạc đề câu chuyện).
Nếu phải chọn lựa trên một đánh giá mang tính chiến lược tổng thế, người viết chọn Wang Hao và Zhang Jike.
Last edited: