ĐÀ NẴNG ... ta tặng em với cả trái tim này ./. Em không nhận ? Ta tặng ai cho hết ? ... (Luân Hoán)

cj46

Đại Tá
...E là đường cong không định trước
A là "tiệm cận" suốt đời theo sau
...
Nhớ những đêm trăng

E huyền ảo như công trình dưới nước
Những đường ống ko thể nào thay thế
Mà suốt đời chịu lực cho nhau

...

E đi rồi, A đứng trông theo
Một cần cẩu tựa hành bánh xích
E ngoái lại nhìn anh cười tinh nghịch
Như mái vòng vỏ mỏng có dây treo

...?
Ôi'!!!! Lâu lắm rồi mới đọc được 1 bài thơ hay như thế này (hồi trước hay đọc Xuân Diệu)
Đúng là Hà Nội mùa
Thu luôn có những tuyệt phẩm.
Các lầu thơ vào xem
@o3ma
@Red Arc
@Trạng .... CÁ
@thanglong78
@archer
 
Last edited:

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Kính các bác

Đứng nơi đây giữa đồi heo hút gió
Lòng ta mơ phảng phất phấn hương nhài
Đường uốn lượn theo lòng ta mê mải
Ngỡ em đang trong sương sớm ban mai

Ta hay em, còn say trong gió bụi
Vấn vương xưa phảng phất giữa bụi đường
Con ngựa cũ, cúi đầu thương gió núi
Mơ màng hoài hình bóng của một ai

Cũng chỉ đó, những dặm đường đã trải
Nhưng lòng yêu thấy gió bụi đời thường
Lại như thể phấn hương rung đời mộng
Uống mãi hoài, hoài niệm một đời trai ...
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Anh với em, như hai lề đường
Cùng tiến bước mà không sao gần được
Khoảng cách giữ ngàn năm vài thước
Mà vạn năm vài thước vẫn cách đôi

Ước vẫn ước, và chỉ là ước thôi
Hai lề trái, phải gần nhau thêm chút nữa
Nhưng ai nỡ, gắn đôi lề thêm nữa
Khổ cuộc đời, eo hẹp những lần đi

Có đôi khi ta gặp nhau, làm chi
Chỉ để thấy, để nhớ và yêu thầm khóc lén
Anh vẫn đợi, bởi vì em luôn hẹn
Mà ta không thể, chia sẻ bao giờ

...
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Đang định làm 1 bài thơ về Xôi Thịt để chào mừng sự kiện. Nghĩ mãi mà chưa thể hiện dc cái Xôi Thịt bên trong.
Bác @o3ma@Red Arc @Trạng .... CÁ

giúp chút mở bài thân bài cái. Phần kết thi ko có cũng ko sao

Ước gì em hóa thành xôi
Anh là gà luộc ... anh ngồi lên em
Ước gì anh hóa thành nem
Em là bánh cuộn ... anh luồn vào trong
Ước gì em hóa thành lòng
Anh là đũa cả anh thông suốt ngày
Ước gì anh hóa thành chày
Em là chiếc cối giã nhau bùm bùm
Ước gì em hóa thành chum
Anh là cái gáo ùm ùm múc em

Đủ chưa anh
 
Ước gì em hóa thành xôi
Anh là gà luộc ... anh ngồi lên em
Ước gì anh hóa thành nem
Em là bánh cuộn ... anh luồn vào trong
Ước gì em hóa thành lòng
Anh là đũa cả anh thông suốt ngày
Ước gì anh hóa thành chày
Em là chiếc cối giã nhau bùm bùm
Ước gì em hóa thành chum
Anh là cái gáo ùm ùm múc em

Đủ chưa anh

Trạng Cá là ai lại thích xôi
Mà thành gà luộc để lên ngồi
Bánh cuộn ngon hơn nhờ nước chấm
Mà sao Trạng ước chỉ nem thôi?

Đũa cả thường dùng để xới cơm
Thông nòng như anh phải quá bờm?
Từ xưa chày cối cùng nhau giã
Gáo múc lủng chum nghĩ cũng buồn
 
...E là đường cong không định trước
A là "tiệm cận" suốt đời theo sau
...
Nhớ những đêm trăng

E huyền ảo như công trình dưới nước
Những đường ống ko thể nào thay thế
Mà suốt đời chịu lực cho nhau

...

E đi rồi, A đứng trông theo
Một cần cẩu tựa hành bánh xích
E ngoái lại nhìn anh cười tinh nghịch
Như mái vòng vỏ mỏng có dây treo

...?
Lý Tiểu Long ngày xưa luyện võ
Nay đầu thai chém gió làm thơ
Nhiều câu ẩn ý bất ngờ
Đường cong uốn lượn đợi chờ cẩu treo
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
bác trạng cá cho hỏi nhờ tí, thấy bác để tựa là Luân Hoán mà e không hiểu, có thể giải thích chút cho e mở rộng kiến thức không? Đội ơn bác lắm lắm

Một thi nhân mới của Đà Nẵng, tên Luân Hoán.

Thơ Luân Hoán đơn giản, mộc mạc về từ ngữ nhưng tứ thơ rất hay, và đặc biệt là gắn chặt với mọi thứ ở đất Quảng Nam, đặc biệt là Đà Nẵng, như nắng, gió, biển, tình yêu, nỗi buồn,....

Đó là lý do em chọn một câu thơ của Luân Hoán làm tiêu đề cho Off Đà Nẵng
 
Một thi nhân mới của Đà Nẵng, tên Luân Hoán.

Thơ Luân Hoán đơn giản, mộc mạc về từ ngữ nhưng tứ thơ rất hay, và đặc biệt là gắn chặt với mọi thứ ở đất Quảng Nam, đặc biệt là Đà Nẵng, như nắng, gió, biển, tình yêu, nỗi buồn,....

Đó là lý do em chọn một câu thơ của Luân Hoán làm tiêu đề cho Off Đà Nẵng
Hay quá, giờ mới biết. Vừa Google ra bài đầu tiên đã thấy ấn tượng

Đi Ngang
Tác giả: Luân Hoán

Em nằm phơi rốn với chân
chiều đờ đẫn trải một sân nắng vàng
đúng vừa lúc tôi về ngang
hai con mắt níu hai bàn chân đi
đố em tôi đã nghĩ gì
hình như trục trặc cái chi trong lòng
nắng trời, ai bẻ cong cong
cái tâm phẳng lặng là không phải người
tại sao tôi phải hổ ngươi ?
câu thơ chợt mọc từ đùi nắng thơm
em nằm, hương tỏa, hoa đơm
tôi thu nhãn lực viếng thăm ngọn ngành
mượn thơ thưa thốt loanh quanh
rõ tồi, giấu vụng cái manh tâm mình
 
Xin lỗi tác giả Luân Hoán trước, em chế thơ quảng cáo tí cho vui

Em nằm phơi rốn với chân
Phải chăng giá áo giá quần nó cao
Thế nhưng chẳng có làm sao
Ghé ngang anh nhé bộ nào cũng xinh
Anh đây tư vấn nhiệt tình
Chọn em một bộ mà "khinh tống" tiền
Mặc vào em sẽ rất duyên
Thế nên em hãy ghé liền thăm anh
 
Last edited:

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Hay quá, giờ mới biết. Vừa Google ra bài đầu tiên đã thấy ấn tượng

Đi Ngang
Tác giả: Luân Hoán

Em nằm phơi rốn với chân
chiều đờ đẫn trải một sân nắng vàng
đúng vừa lúc tôi về ngang
hai con mắt níu hai bàn chân đi
đố em tôi đã nghĩ gì
hình như trục trặc cái chi trong lòng
nắng trời, ai bẻ cong cong
cái tâm phẳng lặng là không phải người
tại sao tôi phải hổ ngươi ?
câu thơ chợt mọc từ đùi nắng thơm
em nằm, hương tỏa, hoa đơm
tôi thu nhãn lực viếng thăm ngọn ngành
mượn thơ thưa thốt loanh quanh
rõ tồi, giấu vụng cái manh tâm mình

Ngày xưa, thời đầu Thơ mới, thơ hay do cách đặt tứ đời thường, đặt điệu bất luật nhưng vẫn vần (theo tây học), vì thơ vừa xuất gia khỏi thơ Đường, thơ cổ, cứng gọn và sâu, như các cụ Tản Đà, ... (cái này em không biết nhiều lắm, nhưng các bác đọc Hoài Thanh - Hoài Chân bình trong Thi nhân Việt Nam sẽ thấy rất rõ:DBỐC PHÉT)
Đến đời sau như Xuân Diệu, Huy Cận, thơ hay bởi cái tứ, cái quan sát tinh tế thống nhất với tâm trạng, cách gieo vẫn thoát hẳn khỏi khuôn phép, thơ cởi mở, tự do trên mọi khía cạnh, nên hay (với thời đó thôi)

Đến giờ, khi các vấn đề đã bị khai thác hết, chỉ còn tứ thơ là còn đất khai thác thôi (nhiều nhà thơ Việt Nam vẫn mượn tứ từ các cây cổ thụ như Goet, Tagor, ... như thường)

Còn ít ai mượn được ở các thiên tài như Pastenak, Gorki, ... vì quá THIÊN TÀI
 
Ngày xưa, thời đầu Thơ mới, thơ hay do cách đặt tứ đời thường, đặt điệu bất luật nhưng vẫn vần (theo tây học), vì thơ vừa xuất gia khỏi thơ Đường, thơ cổ, cứng gọn và sâu, như các cụ Tản Đà, ... (cái này em không biết nhiều lắm, nhưng các bác đọc Hoài Thanh - Hoài Chân bình trong Thi nhân Việt Nam sẽ thấy rất rõ:DBỐC PHÉT)
Đến đời sau như Xuân Diệu, Huy Cận, thơ hay bởi cái tứ, cái quan sát tinh tế thống nhất với tâm trạng, cách gieo vẫn thoát hẳn khỏi khuôn phép, thơ cởi mở, tự do trên mọi khía cạnh, nên hay (với thời đó thôi)

Đến giờ, khi các vấn đề đã bị khai thác hết, chỉ còn tứ thơ là còn đất khai thác thôi (nhiều nhà thơ Việt Nam vẫn mượn tứ từ các cây cổ thụ như Goet, Tagor, ... như thường)

Còn ít ai mượn được ở các thiên tài như Pastenak, Gorki, ... vì quá THIÊN TÀI
Không có từ nào hay hon bằng 2 từ "khâm phục" bác Trạng Cá
Bác lấy nick là Trạng Thơ em nghĩ cũng không ai phản đối.
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Không có từ nào hay hon bằng 2 từ "khâm phục" bác Trạng Cá
Bác lấy nick là Trạng Thơ em nghĩ cũng không ai phản đối.

Em làm thơ để đỡ phải chửi, không phải để người khác vui, và không phải do em giỏi, chỉ đơn giản để khỏi phải nói ĐCM CUỘC ĐỜI nên không dám nhận
 

Bình luận từ Facebook

Top