Đây chiếc lá xa cành rơi nhè nhẹNgồi nhìn chiếc lá vàng rơi
Thương thay cho lá một thời lá xanh
Gió lay làm lá xa cành
Bởi mùa lá rụng thôi đành lá ơi!
Nước ôm ấp ánh trăng trònNghe em hát tiếng gọi đò
Gợi về kỷ niệm đợi chờ bên sông
Nhìn đò bẻ lái xuôi dòng
Để anh đứng đợi, trong lòng cô đơn
Xin cảm ơn lời động viên của em, anh chơi bóng theo khả năng của mình em ạ.vui khỏe là thích nhất của anh.Nhìn bác Khôi nhỉnh thế, thắng chắc rồi vì đôi nam nữ thì hễ Nam nhỉnh hơn thì phần thắng chắc hơn, nhất là Bác chơi gai nữa. Chị Phương cũng ko kém ai đâu. Chúc mừng bác.
Tuy lớn tuổi vẫn còn lanh lẹBác Khôi tính hiền hòa dễ mến
Ai sợ gai bác nện nát hàng
Trời hè sao thấy mênh mang
Đơị mùa lá rụng mơ màng ly bia...
Đừng tưởng Bác tuổi cao dễ đớp
Chủ quan là bác Khợp cho đau
Vợt gai bác thích mặt Tàu
Lá tuy sắp rụng nhưng màu còn xanh..,
Tabor đã tiêu sầu chốn khác (mê facebook rồi Sơn ạ)Tuy lớn tuổi vẫn còn lanh lẹ
Bóng sang bàn chuyển thế công ngay
Rượu nồng, thơ phú vẫn say
Chớ suy nghĩ lá mỗi ngày kém xanh
Bởi Lào Cai đất lành khí tuyệt
Bác vẫn đầy nhiệt huyết đam mê
Thế nên sức sống tràn trề
Cái mùa lá rụng, người về còn lâu....
Tabor đã tiêu sầu chốn khác (mê facebook rồi Sơn ạ)
Giờ chẳng còn lưu lạc nơi đây
Cho dù họa "rung cây dọa khỉ"
Cành khô kia lá chẳng còn chi
Thì người muốn ra đi đã quyết
Đâu còn gì luyến tiếc nơi đây
Dù cho chiến hữu giãi bày
Tabor cũng chẳng nhớ ngày "hàn vi"
(Tham gia Face có nhiều e chân dài quên mùa lá rụng rồi chúơi)