"Dưới đây tôi sẽ cung cấp cho các bạn toàn bộ phần giới thiệu và tóm lược các kỹ thuật và phương pháp tập luyện .
1. Giật bóng xoáy xuống đến một điểm nhất định trên bàn:
Giật bạt là cú tấn công cơ bản nhất của những người cầm vợt dọc. Bạn cần phải chú ý đến việc sử dụng cổ tay. Khi tiếp xúc với bóng, bạn phải sử dụng cổ tay để miết bóng, tiếp xúc với bóng ở phía trên giữa của mặt vợt (9-10 giờ), sử dụng cổ tay để điều chỉnh tốc độ đánh tới và độ xoáy để tăng thêm nhiều lực hơn cho cú giật của bạn. Đây là những gì mà chúng ta thường nghe về cú giật–bạt: Nửa giật nửa bạt. Khi giật một quả bóng có độ xoáy yếu, bạn cần phải miết và đánh vào bóng cùng một lúc. Khi giật một đường bóng xoáy xuống nặng, bạn phải sử dụng tất cả sức mạnh của bạn để miết lên bóng nhằm bù lại vì xoáy xuống nặng. Bạn cũng phải lưu ý không phải để bóng chạm vào vợt, mà là cây vợt đánh vào bóng (nghĩa là: Không thực hiện một cú đánh thụ động). Đây là điều mà chúng ta thường nghe gọi là “ăn bóng” (dịch theo nghĩa đen không sát về ý nghĩa của nó). Bạn cần nhắm vào bóng và để vợt tiếp xúc bóng càng lâu càng tốt. Khi bạn tập, cảm giác giật bóng của bạn sẽ được nâng cao và chất lượng của nó sẽ được cải thiện (Tốc độ và Xoáy). Phương pháp tập: khi không có sẵn nhiều bóng, một người có thể giao bóng xoáy xuống, người thứ hai đẩy (gò - ND) bóng và người giao bóng (ở phía bàn bên trái tay) sẽ cố gắng giật bạt cú đẩy này. Khi giật, bạn cần phải đảm bảo rằng bạn sử dụng 100% sức mạnh cho cú giật. Bạn không nên lo lắng về quả bóng tiếp theo, thay vì thế bạn nên dồn vào nó toàn bộ sức mạnh và độ xoáy sao cho đối thủ không thể đánh trả lại. Qua việc tập luyện như thế này, các cú giật của bạn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Hãy đánh bóng tại điểm cao nhất. Rõ ràng, bạn sẽ phải điều chỉnh kỹ thuật của bạn một cách thích hợp. Nếu nó đi ra ngoài, hãy nhắm về phía trước nhiều hơn, chứ không phải lên trên, và nếu nó đi vào lưới, bạn phải miết vào bóng nhiều hơn. Sau khi đã làm chủ được bước này, tập trung vào hướng của bóng để bạn có thể đặt cú giật bạt của bạn tới bất cứ vị trí nào trên bàn bên kia.
2. Giật đối với một đường bóng xoáy lên được đưa đến một điểm nhất định trên bàn:
Giật bóng đến xoáy xuống và xoáy lên là khác nhau. Khi giật bóng đến xoáy lên, bạn phải tiếp xúc với quả bóng ở trên đỉnh của nó, vị trí 12h. Đánh vào bóng nhiều hơn là miết bóng. Lực phải được nhắm tới phía trước chứ không phải là hướng lên trên. Bài tập này là dễ tập hơn so với bóng xoáy xuống (bóng xoáy lên thì có thể chặn trái tay hoặc thuận tay, trong khi bóng xoáy xuống thì cần phải giật). Trong trường hợp tập nhiều bóng thì người giao bóng có thể đưa các quả bóng đến bất cứ nơi nào trên bàn để tập di chuyển cũng như giật bóng xoáy lên.
3. Giật bóng chống lại một cú giật (đối giật):
Đối giật là một kỹ thuật ở trình độ cao mà hầu như chỉ có các VĐV chuyên nghiệp mới có thể làm chủ được kỹ thuật này. Vì nhiều người nghiệp dư đối giật bằng cách đưa quả bóng cao lên và với việc giật theo cách đó, bạn sẽ dừng lại ở trình độ này và không tiến triển được. Yêu cầu trước tiên của cú đối giật là bạn phải tạo ra sức mạnh của chính mình, chứ không dựa vào (mượn - ND) tốc độ và xoáy của bóng đối phương, bằng cách sử dụng tốc độ và xoáy của bạn để chống lại tốc độ và xoáy của đối phương. Khi đối giật, cú giật miết bóng của bạn phải thật “mỏng” (tức không để bóng ở lâu trên mặt vợt) và bạn cần tiếp xúc bóng ở vị trí trên đầu bóng, vị trí 12h. Nếu bạn tạo ra sức mạnh của riêng bạn từ cú đối giật này thay vì mượn lực, thì cơ hội bạn giành điểm sẽ cao hơn. Nếu bạn hoảng sợ trước xoáy và tốc độ của đối phương, bạn sẽ dễ bị “ăn” xoáy và tốc độ của họ. Phương pháp tập: người thứ nhất giao bóng xoáy xuống đến khu vực trái tay của bạn, bạn đẩy nó để xoay sang thế đánh thuận tay, sau đó người kia sẽ giật với độ xoáy cao về phía trái tay của bạn và tiếp theo bạn đối giật về phía trái tay của anh ta. Sau khi thực hành như thế này, bạn có thể thay đổi điểm rơi bóng đến vị trí khác.
4. Tấn công nhanh gần bàn chống lại một cú giật (Giật bạt nửa nẩy/ “giật bạt đờ mi” - ND):
Đây là một trong những kỹ thuật phòng thủ rất mới (chuyển thành tấn công) và có nhiều cách khác nhau để làm chủ nó. Trong những năm 90 của thế kỷ trước, kỹ thuật này rất phát triển. Cũng giống như với kỹ thuật chặn bóng, chúng ta mượn xoáy của đối phương - chúng ta rất dễ bị cuốn vào tình trạng gay cấn là đối phương sẽ giật và tấn công liên tục. Sau những năm 90, các vận động viên Trung Quốc sử dụng kỹ thuật đối giật và sử dụng nó ở gần bàn - đặc biệt là với những VĐV chơi vợt dọc với mút láng – chuyển từ phòng thủ sang tấn công và có kết quả tuyệt vời với kỹ thuật này. Một ví dụ ngoại lệ là Ma Lin. Đòi hỏi vận động viên phải rất nhanh trong việc đưa ra quyết định của mình, chính xác và có cảm giác bóng tốt. Bởi vì có nhiều cú đánh thiếu ổn định hoặc không có điểm rơi vào vị trí mà chúng ta muốn quả bóng giật đến, chúng ta sẽ mất khả năng tạo ra cú đánh chất lượng cao của chính mình. Nhiều VĐV nghiệp dư đã không sử dụng kỹ thuật này, một số thì đã qua tập luyện và sử dụng cú đánh có kết quả tốt. Tất cả đối với kỹ thuật này là thời điểm và việc sử dụng cổ tay để phát lực. Khi tiếp xúc với quả bóng, bạn cần đánh khi bóng đang nảy lên và nếu bạn có bộ chân đủ nhanh, thậm chí bạn có thể thực hiện một cú đánh nửa nẩy (đờ mi – ND) một cách rất nhanh. Khi tiếp xúc bóng, sử dụng cổ tay và lườn để phát lực, chạm bóng ở trên đỉnh của nó (12 h), chỉ miết vào bóng rất nhẹ. Nếu bạn miết bóng quá mạnh, sẽ dễ bị rúc lưới. Khi chạm bóng, bạn phải có lực hướng về phía trước, không lên trên. Phương pháp tập luyện: một người đẩy xoáy xuống đến phía thuận tay người còn lại và người này giật bóng, và sau đó là giật bạt nửa nảy. Bạn có thể thử nghiệm với các điểm rơi khác nhau của cú giật và tiếp đó là của cú giật bạt nửa nảy. Điều chính yếu là cần đảm bảo bạn miết bóng rất ít và phải tạo ra sức mạnh đáng kể từ chính mình.
(Còn tiếp)