Trứng chim cút?????

meoluoitmb

Đại Tá
Thương trăng biển phải bạc đầu?

Biển bạc đầu- có phải chính là Anh
Đang hỏi em về tình yêu Trăng- Biển
Những cảm xúc ngày nào im tiếng
Bỗng quay về trong đêm Biển gặp Trăng!

Một tháng đôi lần trăng với biển gặp nhau
Mới hiểu hết khát khao mà trăng trao cùng biển
Ở trên cao, gửi muôn ngàn lưu luyến
Đến tận cùng, cho Biển đêm nay...

Biển bảo không bao giờ có chuyện đổi thay
Vẫn bảo sẽ yêu trăng bây giờ và mãi mãi
Biển có đi xa nhưng sẽ quay trở lại...
Nhưng với ai nào...
Trăng hay lại bờ xa...

Con người vẫn còn ngân nga mãi khúc ca
Biễn vẫn thiết tha cùng bờ trong câu hát
Còn Trăng chỉ là ánh vàng dịu mát
Một tháng đôi lần vào lúc đêm lên...

Vậy thì anh đừng hỏi điều gì thêm
Về tình yêu của Trăng và Biển
Em chỉ muốn một điều gì vĩnh viễn
Không muốn chuyện tình, như Biển và Trăng!
Không có thất bại, chỉ là chưa thành công...
 

meoluoitmb

Đại Tá
Nỗi sầu của biển

Biển đêm về khao khát một vầng trăng
Trăng e thẹn, dấu mình vào mây tối
Biền dạt dào vỗ từng cơn sóng nổi,
Như trách hờn, trăng sao mãi trên cao?

Ngàn ánh sao cùng trao đổi thì thào,
Trăng kia hỡi mau về ngay với biển
Sóng êm đềm thả từng lời quyến luyến,
Ru hồn trăng tròn giấc mộng yêu nhau.

Trăng trên cao nên nào biết biển sầu
Sóng giận dữ xô cả bờ cát nhỏ,
Những đợt sóng ào ào như bão tố
Đánh vào bờ cát thoả nỗi niềm đau...

Bởi trăng xa nên biển mãi u sầu
Trăng cao quá nên nào đâu thấu hiểu?
Thế nhưng biển vẫn gầm gừ nén chịu
Hỡi vầng trăng mau hãy đến bên nhau.....
 

meoluoitmb

Đại Tá
Cơn mơ hoang tưởng

Trong giấc mơ..Em đã đến bên anh
Mang hơi thở nồng nàn trao anh đó
Nụ hôn môi hòa quyện vào mây gió,
Trao đến người tình còn đọng vị hương...

Em đã đến...Vòng tay trọn tình thương
Nồng ân ái...Một lần rồi ngây dại,
Tình em xa ... tháng ngày dài dài mãi
Ước một lần về hòa nhập cùng nhau

Suốt đêm thâu...Kề cận hai mái đầu
Để hòa nhập ... hai cuộc đời dang dỡ,
Vóc ngọc này... dành riêng cho anh mở,
Nụ hôn trinh ... ngây ngất trái tim yêu

Dẫu tình này chỉ là mộng hằng đêm
Em vẫn ở ...bên anh và mãi mãi
Hương trinh nguyên em dâng tặng cho ai
Hãy giữ nhé hương nồng ...tình luyến ái

Em đừng run ,,,,bởi tình mình sống dậy,
Cơn mơ nào có trào dậy trong em
Hôn anh đi em... nụ hôn thật ngọt mềm
Hái trái chín ... để linh hồn bay bổng...

Dù xa nhau... anh tin ngày mai nắng,
Đón em về... ôm trọn vòng tay yêu
Hòa con tim ... nhịp đập nói lời yêu
Dòng suối ngọt.. đưa tình vào vĩnh cữu...
 

meoluoitmb

Đại Tá
Kỷ niệm đêm Chúa giáng sinh

Anh cảm nhận được những điều đúng,sai,
Cận kề em đêm giáng sinh thần thánh,
Chỉ một nụ hôn, bàn tay nắm chặt,
Trong ngôi nhà vang vọng tiếng kệ kinh.

Phật Chúa nào ngăn cấm mối chân tình,
Em nhất định không để anh đụng chạm,
Anh cố gắng ngăn lại dòng lệ thảm,
Vì tình yêu quý nhất nghĩa hy sinh.

Thâm tâm anh cố giử đẹp chữ Tình,
Mạch suối yêu thuơng trào dâng lai láng,
Chúng mình trãi qua hai đêm lãng mạn,
Quý trọng nhau như quý bản thân mình.

Cái làn ranh trói buộc rất vô hình,
Chuyện tâm linh cách xa như trời biển,
Tình yêu chúng mình không thể hồi sinh,
Anh đành phải chia tay trong quyến luyến.

Em đúng là đóa phù dung băng giá,
Khóe mắt in hằn những vết chân chim,
Nhưng không gì cao quý hơn trái tim,
Từng yêu thương,hiến dâng anh tất cả.

Anh cảm nhận phút thần tiên êm ã,
Yêu thật lòng thì chỉ có cho đi,
Không cần suy tính sẽ nhận được gì,
Nụ cười em với anh như phép lạ,

Kể từ nay anh không còn buồn bả,
Khi mất cô nàng bác sĩ trưởng khoa,
Vì người yêu tìm được chỗ thăng hoa,
Em cứ tụng kinh a di đà phật...
 

meoluoitmb

Đại Tá
Mừng nhau cùng có gia đình.

Sáu năm rồi ,em đó anh đây,
Trôi nổi bốn phương kiếp lưu đày.
Bến mơ xưa mọc đầy cỏ dại,
Thăm thẳm đường chiều hoa bướm bay.

Ngày ấy đầu xuân hẹn trúc mai,
Đôi lòng hé cửa dệt tương lai.
Hương trinh ấp ủ men tình ái,
Ước nguyện trọn đời không đổi thay.

Đâu ngờ mùa thu lá vàng phai,
Đưa tiễn người đi ...đường chia hai
Em đã đánh đổi đời con gái,
Lấy chồng viễn xứ ,trả nợ vay.

Định mệnh trái ngang sớm an bày
Bốn mắt gặp nhau còn đắm say.
Làm sao ngăn được dòng lệ chảy,
Buồn bên em lan đến bên nầy.

Nhưng dẫu tình xưa có sống dậy,
Chỉ làm hai đứa thêm hao gầy.
Chớ không nối chặc dây tình ái,
Bên chồng, bên vợ...buồn lắt lay
 

meoluoitmb

Đại Tá
Tan giấc mơ hồng

Huyền thoại chúng mình như một giấc mơ,
Giấc mơ đẹp nhưng không thành hiện thực.
Miên man kỷ niệm về từ ký ức,
Anh lại ngậm ngùi thương nhớ bâng quơ.

Vào nửa đêm dạo nét rất tình cờ,
Hai đứa cách xa nửa vòng trái đất,
Đã gởi vào nhau nỗi niềm chân thật,
Từ hai trái tim rung cảm vô bờ.

Nhưng khúc nhạc lòng lỗi nhịp dây tơ,
Để một mình anh lang thang góc phố,
Cười ảo tưởng cái mối duyên kỳ ngộ,
Vừa mới đồng hành đã thấy ngu ngơ.

Vườn địa đàng nóng bỏng hóa hoang sơ,
Bóng người xưa như khói sóng lượn lờ,
Tình ngoài biên giới đi vào dĩ vãng,
Ôi! hư vô tan biến chuỗi ngày vàng.

Thần tượng rả rời sau lớp hào quang,
Giữa hai ta ai là người nông nổi?
Tình cảm thất thường làm anh nhức nhối,
Hạnh Phúc vợ chồng đành phải dở dang.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Cố quên để lãng quên

Ta mãi bước bên sóng đời dâu bể
Cố quên đi hoang phế một tình yêu
Lãng quên luôn hoài mộng thửa chắt chiu
Vùi khỏa lắp khối sầu đông băng giá
...
Dẫu gặp nhau ta hãy xem như lạ
Dù nhịp tim loạn đập nhớ tình xưa...
Ký ức nào ngày ấy dưới cơn mưa
Lấp lánh vỡ tan hòa theo phố vắng
...
Chẳng còn đâu ánh mai long lanh nắng
Giọt lung linh ửng sắc của tôi ơi !
Xa lắc lơ rồi vụn vỡ tan rơi
Để giờ đây ta buông lời thương nhớ
...
Bình minh lên ánh sắc màu hoang vỡ
Từng mảng rơi như dòng chở cuộc đời
Chơ vơ ngoái nhìn hụt hẫng trùng khơi
Ký ức tả tơi bên sóng đời ngạo nghễ

Đôi lúc giật mình ngày cũ đê mê
Để dấu ái xưa ùa về run rẩy lại
Ta gom ánh chiều hoàng hôn xa ngái
Khép lại thôi hoang dại một cuộc tình...
 

meoluoitmb

Đại Tá
Khói trời lặng lẽ

Khói trời lặng lẽ trôi dạt nơi đâu,
Đoạn đường tuổi thơ về trong cõi nhớ,
Bàn chân nhỏ chẳng bước tên thảm cỏ,
Qua ruộng, qua sông, mưa nắng dãy dầu.(cơ cầu)

Dòng lưu bút đã nhiều năm mất dấu,
Bạn bè tôi ơi! giờ ở nơi đâu?
Nghe tiếng gọi xin hãy về tụ lại,
Dưới mái trường yêu dấu, tay bắt tay

Tâm tình chúng ta sẽ còn sống mãi,
Thuở chung bàn, chung ghế, chung buồn vui,
Cùng hướng mắt nhìn bảng đen đóng bụi,
Qua bao mùa thi, chữ nghĩa rối nùi.

Bao thằng bạn chạy tất tả ngược xuôi,
Ngày Sài Gòn phải thay tên đổi chủ,
Rời xa Tổ Quốc trong cảnh ngậm ngùi,
Nhưng vẫn chưa thoát nợ đời lam lũ.

Cùng rũ nhau về thăm thầy cô cũ,
Nghe giọng giảng bài tìm lại tình thân,
Công ơn thầy trả bao nhiêu cho đủ,
Khi ta làm tóc thầy bạc thêm nhanh?

Tuổi xế chiều rồi ta mới cảm nhận,
Những đoạn đường thơ ấu từng trải qua,
Nhớ da diết thuở hồn nhiên áo trắng,
Tình thầy cô bè bạn mến thương ta...
 

meoluoitmb

Đại Tá
RỒI EM SẼ VỀ

Rồi em sẽ về thăm quê
để thấy tuổi thơ mình ở đó
những cánh đồng chiều trơ gốc rạ
tiếng sáo diều đê mê

Rồi em sẽ về thăm quê
để tắm mát dòng sông buổi sớm
nhuộm sắc hồng lung linh màu nắng
tím lục bình trôi

Em sẽ về đón ánh chiều rơi
quyện màu khói lam cay mắt Mẹ
tím biếc khung trời thương nhớ
một thời đã xa

Em sẽ về tìm lại tháng ngày qua
Thương lắm quê mình ấm từng phiên chợ sớm
Dòng Sông

xanh lững lờ trôi trong nắng
ôm ấp làng quê nghèo
trong tiếng Mẹ ầu ơ …
Rồi em sẽ về… về thăm lại tuổi thơ…
 

meoluoitmb

Đại Tá
Thu xa vắng


Thu xa vắng sắc vàng bông hoa cúc,
Người yêu tôi thuở trước nay ở đâu?
Gói cô đơn, ngắm trăng sáng đỉnh đầu,
Tưởng tiếng thời gian trôi sâu hun hút.

Đêm mơ thấy nụ cười em hiền thục,
Khắc khoải lòng tôi khoảng lặng yêu thương.
Mưa gió ơi! đừng nhòa phủ đêm trường,
Để hai đứa song đôi miền ký ức.

Bến tàu Châu Đốc những ngày chủ nhật,
Em đẩy hồn tôi lên tận mây trời.
Hạnh phúc dẫn nhau vào cõi chơi vơi,
Nào có nghĩ gì những điều được mất.

Sao thu nầy em mượn câu kinh Phật,
Nói những điều huyền bí rất khó nghe?
Bồ tát nào sắp đặt chuyện éo le,
Yêu là lụy tại lòng người bất nhất

Quán trọ trần gian nhưng là quán thật,
Không hư vô như cõi ảo niết bàn.
Khoa học ngày nay chinh phục không gian,
Buồn, vui, sướng, khổ cũng muôn màu sắc.

Tụng mãi câu kinh ngàn xưa góp nhặt,
Em tự trói mình vào biển u minh.
Ray rứt mình tôi món nợ ân tình,
Nhìn mùa thu trôi đi ,hồn héo hắt...
 

meoluoitmb

Đại Tá
Nỗi nhớ mình có mòn hao?

Ông trời trời của tỷ người
Làm sao hiểu chuyện khóc cười riêng ta?
Mơ hồ tình đến rồi xa
Chắc gì hai đứa thật thà yêu nhau

Chuyện tình huyền thoại chiêm bao
Yêu làm sao? nói làm sao? ông trời!
Ngày xưa em khéo vẽ vời
Thiết tha cháy bõng từng lời ru êm

Để anh mơ mộng đêm đêm
Vai kề má chạm ngọt mềm hương môi
Nào ngờ chén rượu ly bôi
Em mời tôi uống chia đôi tình nồng

Đã không duyên nợ vợ chồng
Thêm chi cay đắng cho lòng nhau đau?
Nỗi nhớ mình có mòn hao?
Trách làm sao? quên làm sao? ông trời!
 

meoluoitmb

Đại Tá
Ảo Mộng

Nếu em là dòng sông,
Xin đừng mê biển rộng.
Sẽ bạc đầu như sóng,
Bởi lòng biển mênh mông.

Quyến luyến chỉ hoài công,
Biển nhận nước trăm sông,
Thì thầm lời dịu êm,
Nhưng chẳng dành riêng em.

Chiếc cầu anh rũ bóng,
Bao năm tháng đợi chờ
Nước lớn rồi nước ròng,
Tình vẫn còn phất phơ

Sông em nở làm ngơ,
Để cầu anh trơ vơ
Gần nhau còn cách trở,
Nói chi xa bến bờ...
 

Drhongson

Đại Tá
Đấy là chuyện thời xửa thời xưa...
Ngày nay, bác TCC mà có ý định giống cụ Trãi là phạm luật đấy nhé!:p:p
Bác ấy đâu có phạm luật gì nhỉ ??? mình cũng định 20 năm nữa mần 1 cú chót giống cụ Nguyễn Trãi .hehe
 

meoluoitmb

Đại Tá
Chưa phai tình cũ


Tôi khơi tro tàn tìm lại một ước mơ
Tôi đập vỡ gương để tìm em ngày đó
Sao em như con dế rụt đầu trong thảm cỏ
Không vươn mình lên nhận nắng gió bốn phương trời?
Em cứ thả hồn mình vào kinh kệ chơi vơi
Rồi than trách đời phù du toàn bể khổ?
Hạnh phúc chúng mình một thời tương ngộ
Nói thế nào em cũng chưa quên được tôi
Nụ cười em vẫn tươi đẹp trên đôi môi
Sao ánh mắt đem nhuộm màu thẳm tối?
Nếu có thể tôi sẳn sàng đánh đổi
Núi sầu em bằng cả cuộc đời tôi
Ôi! đôi mắt từng sáng trong như ngọc bội
Ngước nhìn tôi lộ rỏ một trời thương
Có lẽ nào vì cuộc sống vô thường
Vội qui nạp trái tim tôi gian dối?
Không YL ơi chẳng bao giờ tôi phản bội
Ân tình em như máu thịt nuôi xương...
 

meoluoitmb

Đại Tá
Hai Nửa vầng trăng
Tình yêu không thể xẻ chia
Ánh trăng vàng em đem cắt làm đôi
Chia em một nữa,chia tôi một nửa
Tôi nhường cho em trọn quyền chọn lựa
Suốt tháng trời được mấy bửa gần nhau?
Nửa vầng trăng em kiêu hãnh bay cao
Nửa của tôi lập lờ trong bóng tối
Ta ở bên nhau lần nào cũng vội
Rời xa nhau hương vị vẫn ngọt ngào
Vầng trăng đêm rằm sáng đẹp làm sao
Hai nửa chúng mình hòa nhau thành một
Trăng cứ tuần hoàn hết tròn lại khuyết
Riêng tình ta khuyết mãi thật đớn đau
Anh mất em thật phi lý làm sao
Như nửa trăng bị chòm sao ru ngủ
Em hãy để trăng tròn đầy như củ
Để trọn đời hai nửa mãi liền nhau
 

meoluoitmb

Đại Tá
Nôĩ Nhớ ngươì dưng
Người dưng ơi! sao ta cứ nhớ nhau
Không duyên nợ sao gặp nhau hoài vậy?
Hai đứa đến gần rồi xa cách mãi
Làm thế nào để nhẹ bớt xôn xao?
Như nền trời không thể thiếu trăng sao
Hể rãnh rỗi ta tìm nhau trên net
Em cứ hẹn một ngày thêm gắn kết
Anh cứ chờ cho năm tháng qua mau
Úc và Việt Nam đâu cách biệt là bao
Càng mong đợi bến bờ càng trống trãi
Tình ơi! tình đừng làm anh sợ hải
Trận bão lòng đã mất đợt lao đao
Chúng mình như người trong cỏi chiêm bao
Hình thấy bóng nhưng không sao chạm được
Tại sao anh phải tìm đến em trước?
Nếu chung lòng sao còn tính trước sau?
Trời đất ngàn năm tự dính kết nhau
Dẩu xa ngái cũng chan hoà hạnh phúc
Anh chưa thể đến được ngay nước Úc
Bởi dì anh thường nay ốm mai đau
Em như vầng trăng lơ lững ở trên cao
Để từng đêm anh thở dài ngóng đợi
Mùa Đông lạnh chập chờn câu trao gởi
Xuân hạ rồi mưa nắng thêm hanh hao...
 

meoluoitmb

Đại Tá
Có quên được đâu

Anh vẫn chưa quên được em
Chuyện tình yêu muôn đời khó tránh khỏi
Ghét và yêu cứ xáo trộn song đôi
Những hờn ghen hay buồn vui nông nỗi
Như trái bồ hòn trộn mật ướp môi
Nhiều đêm trắng anh đớn đau tự hỏi?
Người trong tay sao sớm vội chia lìa
Như vầng trăng lấp lánh giữa trời khuya
Qua khỏi rằm đã bắt đầu hấp hối
Anh với em trên hai năm chăn gối
Lúc bên nhau mấy bước cũng không rời
Tay nắm tay cùng đi đến nhiều nơi
Ai cũng trầm trồ xứng đôi tuyệt đối
Hạnh phúc trãi rực hồng trên muôn lối
Đường ta đi như dệt gấm thêu hoa
Xe đạp đôi quanh bờ biển tà tà
Mặc trời nỗi phong ba,mưa ướt sũng
Em ngã đầu lên vai anh ấm cúng
Ngọn nến tình yêu huyền ảo lung linh
Giọng hát ru tha thiết một trời tình
Làm mây gió cũng im lìm xúc động
Nhưng tất cả bổng rơi vào khoảng trống
Bởi lửa ghen hờn đốt cháy lòng nhau
Em tìm quên bên Phật pháp nhiệm mầu
Rồi cuồng tín như bậc chân tu ngoan đạo
Anh lắt lay với trái tim rĩ máu
Ước ao mình đang trong giấc chiêm bao
Sao chúng mình có thể vẫn gặp nhau
Mà khoảng cách đạo đời không thể vượt?
Anh vật vã tưởng đứt từng khúc ruột
Khi em luôn sùng bái Đức Như lai
Trưởng khoa bệnh viện mà cứ trường chay
Sức đâu đề kháng với siêu vi khuẩn?
Kinh kệ Phật có quá nhiều mâu thuẩn
Phủ màu đen lên cuộc sống tốt tươi
Dù phù du nhưng cũng kiếp con người
Chớ cỏi ảo niết bàn ai tin được
Anh rất tiếc không thể nào đão ngược
Đưa em trở về hạnh phúc ngày xưa
Dù trời xanh phủ triệu lớp gió mưa
Vẫn không phủ lấp tình em thuở trước...
 

meoluoitmb

Đại Tá
RIÊNG TẶNG CUỐI MÙA ĐÔNG

Em ủ mùa đông lười uể oải
Trong lần áo dạ sáng hôm nay
Tây Hồ ngủ gật đôi con sóng
Bóng chim đông cứng giữa đường bay

Bước nhé một mình chừng kẻo lạc
Phố lại tương tư mấy dấu giày
Xa nhau hãy thở sương vào khói
Cho tôi ngồi tiếc với vòm cây

Khuấy loãng cà phê trong quán đợi
Muộn màng hơi thuốc đến quên cay
Sài gòn phố nắng đông người, vội
Giật mình thoáng thấy nhánh vàng mai

Biết em đang rét run ngoài đấy
Vẫn cần hơi ấm một bàn tay
Tôi xin năm ngón mồ côi ấy
Dắt cả mùa đông đón tết này.
 

meoluoitmb

Đại Tá

Người tình...Tình người


Người đã đi rồi, người đã đi
Phong bao quá khứ lúc phân li
Ngẩng nhìn phía trước đời vô tận
Hướng tới tương lai tuổi vẫn thì..!

Tình cũng đi rồi ,tình biến đi
Lời nguyền vách đá đứa nào ghi
Mới vừa ít bữa giờ bôi xóa
Trả lại hồng trần có tiếc gì..!

Tình đã tan rồi , tình đã tan
Còn đâu thổn thức với hân hoan
Từ đây rũ sạch niềm thương ấy
Ôm ấp làm chi giấc mộng tàn

Người cũng khuất xa, người khuất xa
Cô đơn lạnh lẽo một mình ta
Tháng năm đằng đẵng tìm hơi ấm
Ngày ấy tới không ..có thể mà..!
------------------------
Người gieo gian dối, gặt dối gian
Khi đó đừng buông cất lời than
Biết thế khi xưa đừng lầm lỗi
Nhân nào quả ấy luật chớ bàn

Tình rách vắt vai,tình mãi rách
Tình nồng quấn hông , tình vẫn nồng
Tình không bến đậu , tình vô vọng
Tình bị sét đánh ,tình đỏ hồng…
 

meoluoitmb

Đại Tá
Hòa hợp

Em là mây , anh cũng là mây
Rong chơi hai đứa suốt đêm ngày
Khi vui hớn hở mang màu trắng
Lúc rỗi than ôi xám xịt mày.

Em làm gió, anh theo làm gió
Hùn hạp cùng nhau du sóng nhỏ
Nhè nhẹ mơn man hôn cát mềm
Chớ đừng nóng giận dâng bão tố.

Em là mưa, anh cũng thêm mưa
Rửa bụi trần gian mấy chẳng vừa
Đem lại tươi vui đời sạch sẽ
Để trời nhơ nhớp cũng bằng thừa.

Em là nắng , anh xin thành nắng
Chỉ nhào ra lúc đông hoang vắng
Còn ẩn mình khi hạ đến tìm
Chờ xuân thu chúng ta cùng gắng.

Em và anh mãi mãi đồng hành
Bên nhau du ngoạn khắp trời xanh
Mong góp cho đời điều đẹp đẽ
Hòa hợp em ơi mộng sẽ thành..!
 

Bình luận từ Facebook

Top