Trứng chim cút?????

meoluoitmb

Đại Tá
Kỵ tuổi

Người ta thìn - tuất - sửu - mùi
Đó là tuổi kỵ kịp thời tránh xa
Còn tôi: thìn - tuất sinh ra
Thế mà vẫn cứ thuận hòa như ai
Bốn mươi ngày cưới qua rồi
Cháu con xinh đẹp mọi người đều khen
Giỏi dang có chí làm nên
Từ bàn tay trắng hai bên góp vào
Cuộc đời chẳng kém ai nào
Gia đình hạnh phúc như bao nhiêu người
Cho nên đã sống trên đời
Đừng kiêng kỵ quá để người lỡ xa
Yêu nhau chẳng quản tuổi mà
Cưới không kỵ tuổi cũng là cách hay.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Tình nợ

Em mới tới chẳng thấy anh
Đợi từ lúc còn vắng tanh
Lòng hồi hộp bao nỗi nhớ
Chờ chút xíu tuổi xuân xanh.

Em đã tới buổi trưa hè
Đợi thấp thỏm nắng te te
Lòng nôn nao nhiều thèm muốn
Chờ lâu lắt mắt cay xè.

Em có tới đứng suốt chiều
Đợi mòn mỏi ngóng tình yêu
Lòng vương vấn tim thổn thức
Chờ hoài cổ nghĩ đủ điều.

Em vẫn tới dù quá khuya
Đợi hiu hắt nước đầm đìa
Lòng trống vắng tâm bỏ ngỏ
Chờ hơi hướng bàn tay chìa.

Em còn tới kệ ngày qua
Đợi khắc khoải niềm thiết tha
Lòng day dứt buồn vô tận
Chờ bóng tối dạ xót xa.

Em tới rồi vắng lạnh tanh
Đợi vô vọng suốt nhiêu canh
Lòng thẫn thờ hồn buốt giá
Chờ mãi mãi với trời xanh…
 

meoluoitmb

Đại Tá
Thơ...thẩn

Ai bảo tôi là thơ với thẩn
Thật ra là...tôi thẩn với thơ
Tôi yêu thơ, tôi nghĩ về thơ
Thơ ôm ấp tâm hồn tôi nhức nhối

Đời không thơ !
Mây buồn trên đỉnh núi
Ánh trăng gầy ôm nỗi đơn côi
Tình yêu kia mãi mãi vỏ vàng
Cơn gió thoảng không buồn xao động

Đời có thơ !
Dòng sông chảy mượt mà trong nắng đợi
Bếp lửa hồng sưởi ấm những mùa đông
Muôn hoa tươi khoe sắc thơm nồng
Và tiếng hát ru êm dòng sữa mẹ

Thơ cho tôi tình yêu nồng cháy
Cả nỗi buồn trong giấc ngủ suy tư
Đã mang đi những giọt đắng trong đời
Tôi gục ngã , thơ trở mình thức dậy
 

meoluoitmb

Đại Tá
Chẳng thể nào anh lại giấu được em

Chẳng thể nào anh lại giấu được em
Em hiểu cả qua ánh mắt anh nhìn người con gái ấy
Một chút đam mê,một chút thôi nhưng bỗng cháy
Một chút cũng đủ làm tan vỡ trái tim em
Một chút thôi ngỡ là sẽ quên
Nhưng sau tia chớp trời chẳng còn bình lặng
Bão tố trong em khi nụ hôn anh hờ hững
Khi anh thẫn thờ ngay cả lúc có em
Chẳng có gì để mà em ghen
Em biết thế vì anh vẫn luôn đúng hẹn
Hoa vẫn thắm chờ mỗi lần em đến
Nhưng trong sâu thẳm lòng mình em đã biết mất anh
Nói đi anh hôm nay trời rất xanh
Gió rất nhẹ, nắng vàng con đường nhỏ
Em vẫn mong trời đẹp thế cho mỗi lần mình gặp gỡ
Ngay cả là ngày mình sẽ nói xa nhau
Em sẽ buồn nhưng ko giận anh đâu
Em sẽ khóc mà ko hề hờn trách
Sẽ tự lau đi và tự lau nước mắt
Như em sẽ làm cho những ngày sau
Em thà một lần thực sự đớn đau
Một lần khóc nhưng một lần hạnh phúc
Bởi em biết anh đã một lần thành thật
Đã một lần anh đã vì em
Em đã buông tay hạnh phúc đã vỡ tan
Nhưng em biết nó đã từng hoàn hảo
Bởi em ko thể nâng niu gìn giữ
Một cái gì đã rạn nứt từ lâu.
 

meoluoitmb

Đại Tá
Nếu cuộc đời em vắng anh

Khác chi đâu con thuyền không bờ bến
Vô định trôi chẳng biết đậu phương nào
và không gian dường như nhỏ lại
Gió lạnh hơn, trời bỗng như hanh hao...

Nếu một ngày em không nghĩ đến anh
Tim bức bối một nỗi niềm khôn tả
Chân vùng vằng bước đi trên triền đá
Giấu tiếng thở dài vào lạc lõng chơi vơi
Mây đang lững lờ trên bầu trời cao vợi
Nghĩ suy gì ngưng trôi tựa ngẩn ngơ
Sóng đang rì rào cũng trở nên im ắng
Thả lại trong em khoảng lặng đến nao lòng...

Nếu một ngày anh nói không yêu em
Em vẫn sẽ mỉm cười khi thấy anh hạnh phúc
Dẫu lúc quay đi nước mắt sẽ tràn mi
nhưng em muôn đời không để anh nhìn được
Bởi nước mắt mà anh...
có đôi khi phải chảy ngược trong lòng

Nếu một ngày anh nói không yêu em
Em vẫn sẽ mỉm cười khi thấy anh hạnh phúc
Vẫn ngẩng cao đầu kiêu hãnh bước đi
Vì đã từng yêu anh như thế
Bởi tình yêu mà anh
chẳng hối tiếc bao giờ
Và...
sẽ là mãi mãi...
 

meoluoitmb

Đại Tá
Ru nắng chiều đi qua


Hãy khóc đi em đừng dối trái tim mình
Đau đớn lắm, phải không?Chiều vừa đi qua ngõ
Nắng cuối cùng tìm điều gì trong cỏ
Hay cũng buồn giấu nuối tiếc xa xôi?

Hãy khóc đi em để tìm được chút bình yên dẫu nhỏ nhoi
Là tất cả,anh và yêu thương ấy
Giếng có sâu đợi nước trong sẽ nhìn thấy đáy
Thành kỷ niệm rồi cách xa nhiều vẫn có một niềm tin

Hãy khóc đi em làm sao được lãng quên
Biết chẳng thể nên dối lòng đành vậy
Cơn bão qua đi cứ dày vò nhau mãi
Nước mắt rơi thành bài hát cho anh

Hãy khóc đi em đừng ném mình cho bóng đêm
Trốn trong đó và thấy mình bé nhỏ
Em đã dám yêu bằng tưng hơi thở
Hơi thở cho anh và hơi thở cho em

Hãy khóc đi em nỗi nhớ có thành tên
Buồn không đủ bởi yêu thương nhiều quá
Phố vẫn thế- ngác ngơ và xa lạ
Dẫu thêm một người cũng chống chếnh một bên

Hãy khóc đi em không vì tiếc những gì đã trao anh
Chỉ đơn giản vì em muốn khóc
Anh đi qua em lặnh im và chân thật
Chiều cũng buồn khi nắng đã dần xa
 

meoluoitmb

Đại Tá
CUỐI CHÂN TRỜI SAO VÀ BIỂN HÔN NHAU

Không có nghĩa mỗi lần sóng vỗ
Là nồng nàn hôn cát đâu em
Vâng, em hiểu ngoài khơi kia trăm gió
Đưa sóng về rồi đẩy sóng xa thêm

Không có nghĩa những con tàu đêm đêm
Khắc khoải bởi hải đăng còn thao thức
Thăm thẳm lạc giữa đại dương màu mực
Biết về đâu nếu chỉ một thân tàu?

Cuối chân trời sao và biển hôn nhau
Bờ lặng lẽ cúi đầu không dám khóc
Mai sóng về mỏi mòn và nặng nhọc
Thở bên bờ trong giấc ngủ vô tâm

Hoàng hôn ơi sao mắt bờ quầng thâm?
Xưa biển hứa ngàn năm yêu cát trắng
Phiêu du mãi để hàng dương khô nắng
Sóng có bao giờ yên lặng đâu bờ yêu!

Đại dương xa gió rủ rỉ rất nhiều
Sao nhấp nháy từ ban chiều chờ đợi
Không có nghĩa mỗi lần nghe sóng nói
-Yêu rất nhiều- là cho cả bờ đâu...
 

meoluoitmb

Đại Tá
QUÊN

Lạnh không anh những ngày tháng xa nhau
Em xin lỗi những lúc không còn nhớ
Em xin lỗi có lúc không trăn trở
Gió yếu rồi thuyền đi nổi không anh?

Nỗi nhớ sẽ vui khi được gọi tên
Em lơ đãng và rồi quên đi đấy
Không phải quên anh, mà quên mất nhớ
Quên mất buồn, quên mất cả tương tư.

Đừng trách em, em không phải thờ ơ
Không phải quên anh, anh biết rồi anh nhỉ
Khi lỡ gần ai một buổi chiều, em nghĩ
Giá được gần anh, dù chỉ một buổi chiều !

Anh thấy không, em vẫn biết nhớ nhiều
Không phải quên anh, không quên đâu anh nhỉ
Nếu tiếng em cười chiều nay hơi hoan hỉ
Không phải em vui khi mình phải xa nhau.
Anh biết mà, em không phải quên đâu
 

meoluoitmb

Đại Tá
Yêu 1
Anh góp nhặt những giọt thời gian
Trồng cho em cây tình yêu cổ thụ
Anh đan bốn mùa, đan mưa vào gió
Nuôi một ngày nẩy lộc biếc trăm năm.

Tình yêu giản dị ta muốn hiến dâng
và giọt máu nơi trái tim yếu ới
Hơi thở sâu lồng trong khao khát
làm đời mình rực rỡ giữa hoang vu.....

Em hãy mơ
Em hãy chờ
Em hãy khóc khi em đón nhận
Nếu anh có thể đem cho em nước mắt
Nước mắt để làm bằng chứng yêu đương !

Em ơi !
Anh gọi tên em...
Gọi cả bốn mùa dù mưa dù nắng
Em ơi , bài tình ca sâu lắng
Tình yêu dù buồn, tình yêu dù đắng
Cũng duy là anh viết cho em...

Em ơi, ta bồng bềnh giữa bóng đêm
Bồng bềnh giữa bộn bề khó nhọc
Bồng bềnh khi Tình yêu ngồi khóc
Trái tim nào run rẩy dưới bờ vai ?

Em ơi !
Ngày có thể dài...
Bốn mùa lại qua rất ngắn !
Em có thể quên những gì anh dặn,
Nhưng đừng quên ngày - Anh đã nói yêu em...
 

meoluoitmb

Đại Tá
Yêu 2

Con đường mình đi rất xa
Anh gắng định nghĩa thế nào là Hạnh phúc
Em hằng nâng niu từng trang ký ức
Trả cho nhau tuổi hoá đá bốn mùa

Em vô tư với những ngây thơ
Ta tự mang cho mình quyền dằn vặt
Lời yêu ngỡ chỉ đắm đuối bằng đáy mắt
Ta nhìn em ngỡ si dại một đời

Ta không kể em nghe về những chơi vơi
Khi xa em mình ta thưởng thức
Ngọt ngào em trao ta trải thành dòng mực
Để đêm dài ta viết dưới kẽ tay

Em vẽ cho ta bóng dáng những áng mây
Ở đấy có chuyện tình Ngưu lang - Chức nữ
Tình yêu phai hiểu bằng điều ẩn dụ
Dẫu khoảng cách thèm ve vuốt làn da.

Em cứ vô tư đi để ta mãi là ta
Ta vẫn đau em không cần nhìn thấy
Em dại dột và em là thế đấy
Quay đi rồi..
Em ơi
Ta đã khóc cho mình....

Em đừng tô vẽ ánh Bình minh
Vì nhỡ ta yêu Hoàng hôn nhiều hơn như thế
Em hãy hiểu, Tình yêu đôi khi chỉ là "có lẽ"
Mà vì si mê mình đeo đuổi ngày dài....

Em đừng nói nhiều về "mai"
Khi với ta "hôm nay" lại trôi đi vô nghĩa
Em đừng cho rằng ta sẽ mãi là như thế
Thời gian đi, ai tìm được vẫn mình.....
 

meoluoitmb

Đại Tá
Số Mệnh

Ta lạnh lùng, ví yêu là mệnh số
để thói đời, định hộ kiếp ngày sau
trong tay ai, vung vẫy phép nhiệm màu
làm khát vọng đến vô tình, vô giác

Đời cuồng si, trái tim ta hoá bạc
chẳng oán phiền, khi dẫm bước hư vô
lòng mông lung, in dấu vết mơ hồ
chưa vướng tội, đã tự mình sám hối

Đêm hãi hùng, rợn rùng nơi bóng tối
ác mộng nào hằng lên lỏi trong tôi
gục đầu lên hoang vắng chẳng xa rời
bài kinh cũ, luân hồi từ kiếp trước

Từng linh hồn, díu dan bao mộng ựớc
ngắm sao sa vương vải dưới khe nguồn
một mối tình, u uẩn với trăng suông
ta nhận thức: Yêu đương mệnh phước

Dáng thơ ngây ... không bao giờ còn nữa
nét u buồn hằn mãi kín tâm linh
lời thơ đau, là mộ huyệt sầu tình
cười chua xót, đưa hồn về vĩnh cữu ..!

Lời trần tự có bao giờ đã đủ
nghiên dáng buồn ủ rũ nét thơ ngây
thoáng trong đời gieo mần nhớ đắng cay
mọc từng nhánh xương rồng trong tim nhỏ

Lời yêu thương lần cuối cùng chối bỏ
đời là thơ hay tử tội đa tình ?
khoác lên người một màu áo trắng tinh
khăn tang vấn lên mái đầu xanh biếc

Tiếng yêu thương ngàn đời luôn bất diệt
khi mùa yêu hoa lá đã khô cành
anh bố thí nụ hôn hời lạnh cảm
đế hồn ta giá buốt đến trăm năm

Trời Đông lạnh lòng tư tình chẳng ấm
cho đêm về thêm giá rét chiêm bao
và mưa phùn thấm ướt giọt lao đao
cho giấc mộng ngàn đời không yên giấc
 

meoluoitmb

Đại Tá
EM SẼ KHÔNG KHÓC

Em sẽ không khóc đâu
Đó là trò trẻ con - anh vẫn thường bảo thế
Mà em đâu còn là đứa trẻ...

Dĩ nhiên, chia tay là tiếc nuối
và có thể xót xa
Cũng có thể day dứt
Và ám ảnh
Nhưng, mọi chuyện sẽ qua

Em sẽ không khóc đâu
Người đời có ai thừa nước mắt?
Anh chỉ là người xa lạ, với em
Cũng như em, với anh...

Em sẽ không khóc đâu
Chỉ là một hạt bụi đường làm mắt đỏ
Và xung quanh có nhiều người quá
Người ta đang níu áo nhau
Người ta đang vẫy chào nhau
Người ta đang tiễn biệt nhau...

Em sẽ không khóc đâu
Khi con tàu chuyển bánh
Anh sẽ mờ dần
như ảo ảnh
Như một điều ngốc nghếch đã qua

Anh đã ở rất xa
Chẳng còn ai nhìn thấy
Nước mắt em sẽ chảy
Cho những kiêu hãnh, lỗi lầm
Cho những tổn thương...
Cho em và cho anh
Cho những ngày xưa cũ
Không còn ai cười nữa...

Nước mắt em sẽ chảy
Cho em và cho anh.
 

meoluoitmb

Đại Tá
CẢM ƠN ANH

Cám ơn anh đã buông tay em
Để em biết em có thể sống
Hằng ngày trái tim em vẫn nhịp
Dù dường như tim khô , máu chẳng về
.
Cám ơn anh đã buông tay em
Để em biết cuộc sống là thế nào
Trên con lộ dòng người vẫn qua lại
Thật nhiều người , chỉ thiếu mỗi mình anh !
.
Cám ơn anh đã buông tay em
Để em biết yêu thêm lần nữa
Người em yêu sẽ không được là anh
Nhưng ... thấp thoáng bóng hình anh ngày ấy
.
Cám ơn anh đã buông tay em
Để em biết không có anh , vẫn còn người khác
Để em biết không có anh em vẫn sống
Để em biết tình yêu thật cay đắng
và để em biết .... Anh là tất cả với em !

Cám ơn anh ..............
 

meoluoitmb

Đại Tá
HÃY NÓI CÙNG EM

Hãy nói cùng em lời yêu tha thiết
Mà ngày qua anh dấu mãi trong tim
Đừng anh ơi.... đừng che dấu im lìm
Để mơ ước chìm dần vào quên lãng

Hãy trao em cuộc tình trong ngày tháng
Anh ấp yêu gìn giữ mãi không lơi
Bao nhớ thuơng anh gởi gấm phương trời
Đừng phủ kín màu tím buồn cay đắng

Nói đi anh những gì trong xa vắng
Mà hạ buồn trống vắng những giòng thơ
Trong cô đơn em cứ mãi đợi chờ
Mà chả lẽ thơ tình luôn lạc lối

Anh cứ nói từng lời đừng có vội
Vì ân tình chỉ tới một lần thôi
Chữ nhớ thương luôn vẫn mãi tuyệt vời
Xin hãy nói...khi lòng em mở ngỏ
 

meoluoitmb

Đại Tá
TÌM QUÊN

Em sẽ quên những gì không muốn nhớ
Khi giòng đời hai đứa đã buông xuôi
Mai xa nhau xin chớ nói một lời
Niềm nhung nhớ em đây thôi ôm lấy

Em sẽ quên một mai mình thức dậy
Tâm hồn em đã chán ngấy niềm đau
Bận bịu chi cho ngày tháng thêm sầu
Thà quên hết như chưa hề quen biết

Trả cho anh những ân tình tha thiết
Cõi lòng em chai đá kể từ đây
Yêu thương kia ngày đó đã đong đầy
Em trả hết cho tim mình trống rổng

Còn lại đây con số không vô vọng
Chẳng gì buồn..chẳng tiếc nuối vu vơ
Đời buôn tênh..chỉ còn lại câu thơ
Và mộng hảo bâng quơ làm dấu tích
 

meoluoitmb

Đại Tá
XIN CỨ GỌI

Xin cứ gọi một lần cho tha thiết
Dù mai sau biền biệt chẳng còn chi
Gọi một lần rồi lên tiếng từ ly
Anh sẽ khỏi sống hoài trong ray rứt

Xin cứ gọi khi anh còn thao thức
Để tên em được hoài khắc trong tim
Đừng nha anh đừng sống với im lìm
Khi lòng vẫn ước ao lên tiếng gọi

Xin cứ gọi khi lòng anh vời vợi
Mỗi ưu tư chờ đợi một tình mơ
Gọi tên em khi anh dệt ý thơ
Em sống mãi trong cõi lòng lưu luyến

Và tên em theo muôn ngàn gió quyện
Sè thì thầm nhắc nhở chuyện tình xưa
Dù một lần ta chẳng có đón đưa
Nhưng vẫn nhớ trong tim nguồn yêu dấu
 

meoluoitmb

Đại Tá
TÌNH XA

Đêm ru điệu nhớ ngọt ngào
Mang trong giấc mộng lối vào tình xa
Một thương cũng đủ mặn mà
Hai thương hồn cứ thiết tha u hoài

Thôn Đông nhớ mãi thôn Đoài
Mà nghe vương vấn đêm dài hoài mong
Đường xa ngăn núi cách sông
Nhưng không ngăn trở đôi lòng bên nhau

Chiều vương mây tím giăng sầu
Ngậm ngùi hỏi gió về đâu nhắn cùng
Niềm thương nỗi nhớ trông mong
Gởi trong giấc ngủ tình nồng phương xa

Đêm mưa cho mộng nhạt nhoà
Chợt nghe vị đắng của trà trên môi
Ngọt bùi chen lẫn trong đời
Chua cay mặn nhạt rối bời con tim

Gió đưa phiến lá bên thềm
Tưởng như ai gởi nỗi niềm nhớ nhung
Mắt vương giọt lệ rưng rưng
Lòng nghe nỗi nhớ đến từng phút giây
 

meoluoitmb

Đại Tá
EM KHÔNG TRÁCH XIN ANH ĐỪNG NHẬN TỘI

Em không trách xin anh đành nhận tội
Bỏi lòng em thấu hiểu nỗi thiết tha
Tình trong anh luôn giữ mãi đậm đà
Dù ngày tháng em lớn dần tuổi mộng

Em không trách bởi trời cao biễn rộng
Tình bao la mong ngóng cũng tràn tuôn
Đừng nha anh đừng mang mãi nỗi buồn
Rồi tự trách khi em không hờn giận

Đừng để em tâm hồn luôn vướng bận
Ray rứt về làm lận đận hồn thơ
Em muốn mình sẽ sống mãi trong mơ
Niềm hạnh phúc chợt về trên môi héo

Em sẽ đón tình anh trên vạn nẽo
Giang vòng tay chứa đựng cả trời yêu
Để muôn đời mình chẳng thấy cô liêu
Dù xa vắng kỷ niệm hồng vẫn đẹp
 

meoluoitmb

Đại Tá
ĐẾM LẠI NGÀY XƯA


Ta về
Đếm lại ngày xưa
Tình thân
Một thuở
Đã vùi ngủ quên

Gọi mây
Gọi nắng vừa
Lên
Cho ta nương gió
Nhắc
Tên
Một người

Chừ nghe
Hụt hẫng
Tiếng
Cười
Ngỡ như
Lạc bước
Bên
Đời
Hoang vu

Đường về
Xa vắng
Mịt mù
Nhặc từng chiếc lá
Nhớ Thu năm nào

Nầy EM
Chân bước
Lao xao
Nghe như
Giấc mộng bước vào
Hư vô
 

Bình luận từ Facebook

Top