Mùa ...

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Nắng mưa là chuyện của trời
Tương tư là chuyện riêng thôi, cớ gì
Trách trời trách đất trách ... chi
Cho con mắt mỏi, trách vì ... đợi ai

Ngày xuân tháng rộng năm dài
Năm canh ngủ chẳng được vài ba hơi
Chỉ nghe dạ cứ bồi hồi
Mưa bao nhiêu hạt, đếm rơi mấy lần

Chăn kia hơi vẫn mấy phần
Giường kia gối đó, ngàn phần nhớ nhung
Hỡi người quân tử chưa cùng
Muốn nhờ trở dạ, ngại ngùng ... hỏi ... chưa ..... ?
 

Red Arc

Đại Tá
Yêu một chút đất trời đầy nắng gió
Hạ vừa đi Thu đến đẹp nao lòng
Rồi rùng mình bởi cái lạnh đầu đông
Gọi mùa yêu cùng xuân về ngập lối

Ai cũng qua những tháng ngày nông nổi
Cũng một thời tim lạc lối vì yêu
Cũng mộng mơ, cuồng dại đủ điều
Cả cay đắng, lãng phiêu và hoài mộng

Có những lúc giữa trời đêm lồng lộng
Ngắm trăng tàn treo nỗi nhớ đã xa
Dòng đời miệt mài, năm tháng vẫn đi qua
Ta vẫn là ta, đôi khi lạc về những ngày tháng cũ

Và héo rủ....đôi lần.
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Trời giăng mưa cho lòng ai tê tái.
Lệ mắt buồn đuổi mãi trốn xa xăm...
Chân ai bước mà lòng trĩu nặng
Mắt ai nhìn, mắt mỏi ngóng ... đăm đăm

Tử sĩ đó, hồn phơi thân nội cỏ
Róc xương da nát trả nghĩa nợ đời
Đôi môi lạnh, nụ cười tươi không héo
Tên anh hùng, ngàn năm gió còn reo

Sống là chết cho nỗi niềm nhân thế
Thác là sống cho vạn thuở đầu thai
Sinh với tử ranh giới là nhỏ bé
Khi nghĩa đời, biết sống, chết ... vì ai
 

meoluoitmb

Đại Tá
thế lại mất công hong khô lại hả anh?
Em nghĩ nên thay chữ @Hoa anh tuc bằng @meoluoitmb thì đúng hơn. "Nhớ" thế cơ mà
====
Anh sẽ chẳng nghiện cho dù em là hoa anh túc?
Sẽ hủy diệt em như đời vốn từng nói thế
Vì anh là biểu hiện của cán cân công lý
Dẫu có gần rồi sẽ xa nhau đau đớn tột cùng
====
Sợ chưa?
 

Hoa anh tuc

Thượng Tá
====
Anh sẽ chẳng nghiện cho dù em là hoa anh túc?
Sẽ hủy diệt em như đời vốn từng nói thế
Vì anh là biểu hiện của cán cân công lý
Dẫu có gần rồi sẽ xa nhau đau đớn tột cùng
====
Sợ chưa?
Dạ,
Anh không "nghiện' nhưng cũng đừng hủy diệt
Em, bông hoa bé nhỏ mong manh
Em chỉ mong góp chút nắng ngày xanh
Đời thêm vui, ánh mắt anh thêm ... thăm thẳm
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Yêu một chút đất trời đầy nắng gió
Hạ vừa đi Thu đến đẹp nao lòng
Rồi rùng mình bởi cái lạnh đầu đông
Gọi mùa yêu cùng xuân về ngập lối

Ai cũng qua những tháng ngày nông nổi
Cũng một thời tim lạc lối vì yêu
Cũng mộng mơ, cuồng dại đủ điều
Cả cay đắng, lãng phiêu và hoài mộng

Có những lúc giữa trời đêm lồng lộng
Ngắm trăng tàn treo nỗi nhớ đã xa
Dòng đời miệt mài, năm tháng vẫn đi qua
Ta vẫn là ta, đôi khi lạc về những ngày tháng cũ

Và héo rủ....đôi lần.
Yêu một người chả bớt thêm gì cả
Chỉ đẹp hơn những thứ vốn rất thường
Đông không lạnh, hè hết rồi oi ả
Xuân bốn mùa, tràn ngập khắp yêu thương

Ai cũng đã, những tháng ngày nông nổi
Cũng một thời, yêu réo gọi, hoài hơi
Mộng mơ đó, cuồng điên đủ cả
Thế mới hay, đủ kiếp sống, đời người

Có những lúc đêm sâu, trăng lồng lộng
Thả hồn theo, cơn gió thoảng mơ hồ
Hồn mê mải, theo những ngày xưa đó
Mơ bập bồng, hoang ảo tứ òa thơ

Thèm lại được dại điên và cuồng nộ
Áo cơm không buộc chặt néo chân người
Thèm một phút huy hoàng rồi chợt tối
Tiếng con thơ, mộng dứt ... thẫn thờ ... tôi
 
Last edited:

Trạng .... CÁ

Đại Tá
====
Anh sẽ chẳng nghiện cho dù em là hoa anh túc?
Sẽ hủy diệt em như đời vốn từng nói thế
Vì anh là biểu hiện của cán cân công lý
Dẫu có gần rồi sẽ xa nhau đau đớn tột cùng
====
Sợ chưa?
Chắc là chưa anh ạ
Dạ,
Anh không "nghiện' nhưng cũng đừng hủy diệt
Em, bông hoa bé nhỏ mong manh
Em chỉ mong góp chút nắng ngày xanh
Đời thêm vui, ánh mắt anh thêm ... thăm thẳm
 

Red Arc

Đại Tá
Trời sinh em một loài hoa nhỏ bé
Hương núi đồi mộc mạc chẳng kiêu sa
n đầy sương, xin đừng thò tay hái
Một chút duyên, xót lắm nếu anh chà....
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Ăn được, nhưng hơi bẩn tay
Hay ta lưỡi cứ làm tay tạm thời
Thôi thôi, lưỡi tụt mất rồi
Lại đành thay lưỡi, rồi, thời, ... tay đi :p
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Trời sinh em một loài hoa nhỏ bé
Hương núi đồi mộc mạc chẳng kiêu sa
n đầy sương, xin đừng thò tay hái
Một chút duyên, xót lắm nếu anh chà....
Tình là nợ, duyên là chồng chất nợ
Hương thoảng qua, mà nghiêng ngả giang sơn
m êm đó, biên cương bờ cõi đổ
Mê muội ơi, lụn bại ... có chăng là
 

Bình luận từ Facebook

Top