Rượu cuộc đã tàn, bỗng hứng thơ
Nỗi lòng khó tả đến đáng ngờ
Tỉnh - say, say - tỉnh nào đâu biết
Còn lại một mình.... cõi chơ vơ
Phải chăng ta - kẻ lắm mộng mơ
Cuộc sống thường, ta vốn hững hờ
Công danh, lợi lộc, tiền, tài, tiếng
Sao bằng sống trọn ....với ước mơ