THƠ ĐÊM CHỦ ĐỀ: BÓNG BÀN

Heo con

Đại Tá
Bất chợt chiều nay có một người
Ôm dàn quỷ kiếm xuống sân phơi
Nắng phủ rêu mờ in bóng kiếm
Gió lọt rèm thưa vẽ dáng người
Bộn bề tạm gác bình yên lạ
An nhàn giây phút thảnh thơi thôi
Nếm trải một đời bao ngọt đắng
....
Còn đây đống kiếm đủ vui rồi

Bảo anh rồi sao anh còn đứng đó
Ôm bàn bóng ngắm mãi bé tiếp thị
Ngắm cả thân, cả người, cả chân...móng
Gọi anh không đáp, không ừ, không hồi đáp
Bàn bóng, bóng bàn cả ngày anh mê mẩn
Ân tình kia ta phải đành chia xa
Người xưa ơi, làm sao...tìm lại...hồn anh thuở nào
 

Red Arc

Đại Tá
Bảo anh rồi sao anh còn đứng đó
Ôm bàn bóng ngắm mãi bé tiếp thị
Ngắm cả thân, cả người, cả chân...móng
Gọi anh không đáp, không ừ, không hồi đáp
Bàn bóng, bóng bàn cả ngày anh mê mẩn
Ân tình kia ta phải đành chia xa
Người xưa ơi, làm sao...tìm lại...hồn anh thuở nào
Bảo rằng anh sao vẫn hoài mong nhớ
Ôm bóng hình ai đó giữa cô liêu
Ngắm hoàng hôn lộng gió biển chiều
Gọi nắng về ngỡ thiêu tình khắc khoải
Bàn tay anh, những buổi đầu vụng dại
Ân tình kia nào có dễ phai mờ
Người xa rồi anh vẫn thức ... làm thơ
 
Last edited:

o3ma

Đại Tá
Bảo rằng anh sao vẫn hoài mong nhớ
Ôm bóng hình ai đó giữa cô liêu
Ngắm hoàng hôn lộng gió biển chiều
Gọi nắng về ngỡ thiêu tình khắc khoải
Bàn tay anh, những buổi đầu vụng dại
Ân tình kia nào có dễ phai mờ
...
Người xa rồi anh vẫn thức ... làm thơ
Bản khảo dị đã cứu vãn bản chính một cách xuất sắc.
 

o3ma

Đại Tá
Bốn mươi ư? Đã gần bên rồi đấy
Ôi cuộc đời ngắn lắm chẳng tày gang
Nếu giờ mới đam mê, cũng đâu quá muộn màng
Già hay trẻ đều say nàng bóng trắng
Bỏ sau lưng những bộn bề chất nặng
Ai cũng cười thật sảng khoái mỗi lần chơi
Nỡ bỏ em sao? Uổng phí nửa đời....
Bốn mươi hơn mới tập đôi công
Oà vỡ trong lòng khi một lần thắng trận
Niềm vui nhỏ tưởng như bất tận
Giữ nụ cười suốt buổi ở trên môi

Bạn và tôi và tất cả mọi người
Ai cũng rũ hết buồn phiền mỗi khi bên bàn bóng
Những buổi chiều cho dù nắng nóng
.................
Cũng không ngăn được những nỗi đam mê.
 

Heo con

Đại Tá
Bốn mươi hơn mới tập đôi công
Oà vỡ trong lòng khi một lần thắng trận
Niềm vui nhỏ tưởng như bất tận
Giữ nụ cười suốt buổi ở trên môi

Bạn và tôi và tất cả mọi người
Ai cũng rũ hết buồn phiền mỗi khi bên bàn bóng
Những buổi chiều cho dù nắng nóng
.................
Cũng không ngăn được những nỗi đam mê.
Hay đấy a @o3ma , làm tiếp đi
 

Red Arc

Đại Tá
Bốn mươi hơn mới tập đôi công
Oà vỡ trong lòng khi một lần thắng trận
Niềm vui nhỏ tưởng như bất tận
Giữ nụ cười suốt buổi ở trên môi

Bạn và tôi và tất cả mọi người
Ai cũng rũ hết buồn phiền mỗi khi bên bàn bóng
Những buổi chiều cho dù nắng nóng
.................
Cũng không ngăn được những nỗi đam mê.

Bốn mươi hơn có thể gọi bằng chi
"Ông" già quá, "chú" vẫn còn hơi trẻ
Nếu gọi bằng "ku" cũng không vì quá bé
Gọi tạm bằng "anh", có lẽ thế ngon rồi
Biết rằng danh xưng chỉ là tiếng đầu môi
Anh cũng thế, mà là em cũng thế
Nói làm sao để đừng nghe quá tệ

Phải không anh, hay muốn gọi "ông" rồi?
 
Last edited:

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Tính ko được cái gì, chỉ đc cái đú đởn là nhanh hehehe! Nói là làm luôn 2 e! Qua TIBHAR mua e CUBE thì số quá đen cửa hàng đóng cửa. @Trạng .... CÁ View attachment 47475
Mặc thử đi chơi Bóng bàn đi, áo nhẹ, mồ hôi thấm nhanh, nhưng không nặng, mát ra phết, đã thử 02 cái rồi, một cái Chụp ảnh với 1 em Ronaldo, thích ra phết.

Nhưng lại lấy mầu trắng ạ, mình hơi sợ màu trắng vì mặc đi chơi cứ phải giữ gìn, ở VN mặc màu trắng khó, ở nước ngoài thì vô tư, đen trắng giống nhau, không bị bẩn.
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Bên tai anh vẫn vẳng tiếng em
Oi ả hè trưa, nắng Sài Gòn
Nam đi Bắc ở, xa biền biệt
Gọi hoài vẫn nhớ, nhớ triền miên
Bắc vẫn trông hoài Nam nhớ không
Ai xa Bắc ấy, Bắc còn mong
Nam ra, Bắc lại vui như hội
...
Buồn sao nhung nhớ nhớ nhung ... cùng
 
Last edited:

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Bốn bể em anh vẫn một nhà
Ôm hoài một nỗi nhớ người xa
Nam Bắc xa ôi, đường vạn dặm
Gọi hoài ta sợ, người nhớ ta ?

Bộn bề giữa chốn ngọc và hoa
Ai ai cũng đẹp tựa ngọc ngà
Nam nhớ chi rồi, không còn Bắc
...
Bắc đánh bịn rịn, ... nhớ ... ai xa ...
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Bốn bên là bốn bức tường thôi
Oi ả nắng trưa, tối sập rồi
Năm tháng thoáng bóng câu qua cửa
Gọi hồn về, xa vẳng ngày xưa

Bao những là mơ, những lụy tình
Ai vẫn còn đây, nét tươi xinh
Năm tháng nào phai, lời thề ước
....
Bóng xưa tạc lại, giữ nguyên hình
 

Red Arc

Đại Tá
Bên tai anh vẫn tiếng em
Oi ả trưa hè nắng Sài Gòn
Nam đi Bắc ở, xa biền biệt
Gọi hoài vẫn nhớ, nhớ lại thêm
Bắc vẫn trông hoài Nam nhớ không
Ai xa Bắc ấy, Bắc còn mong
Nam ra, Bắc lại vui như hội
...
Buồn sao nhung nhớ nhớ nhung ... cùng

Bên tai anh vẫn vẳng tiếng em
Oi ả hè trưa nắng đổ thềm
Nam đi Bắc ở xa biền biệt
Gọi hoài vẫn nhớ, nhớ gọi thêm

Bắ vẫn trông hoài Nam nhớ không
Ai xa Bắc ấy vẫn hoài mong
Nam ra Bắc lại vui như hội
....
Buồn khi Nam vẫn chẳng ra cùng...

hehehe. copy copy
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Bạn tôi có về qua phố Đông
Ôm eo thả gió lướt bờ sông
Nơi vẫn bóng thuyền in cầu cũ
Gọi tiếng đò ngang, vãn chợ lòng

Bao tháng năm rồi người đi đâu
Ám lại hồn tôi, bóng chiếc cầu
Neo lại lòng tôi, bờ cát trắng
.....
Tiếng gõ cá mờ ... tiếng thừng trâu
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Bốn tiếng thu vào, nát chiều không
Oi ả thu trưa, tạt giấc nồng
Nặng sực nắng hè, ran buổi sớm
Gà thi nhau gáy, nát hừng đông

Bên nhau, chẳng được chẵn một ngày
Ai nắm rồi thôi, chả chặt tay
Nếu có duyên trời, xe chỉ lại
......
Đợi chờ duyên mới ... tựa hôm nay ...
 

Red Arc

Đại Tá
Bốn bên là bốn bức tường thôi
Oi ả nắng trưa, tối sập rồi
Năm tháng thoáng bóng câu qua cửa
Gọi hồn về, xa vẳng ngày xanh

Bao những là mơ, những lụy tình
Ai vẫn còn đây, nét tươi xinh
Năm tháng nào phai, lời thề ước
....
Bóng xưa tạc lại, giữ nguyên hình
Bốn bên là bốn bức tường vôi
Oi ả nắng trưa, ướt cả người
Năm tháng dài sao người tựa cửa
Gọi tình đi lạc, nhớ nhau thôi

Bao nỗi niềm xưa vẫn lạnh lùng
Ai còn vương vấn, nhớ mông lung
Năm tháng hao gầy thân mòn mỏi
Có được lần tao ngộ ấy cùng
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Bạn hỏi hộ tôi, ấy một người
Om cái tương tư, ấy mất rồi
Nam tiến, hôm nay, ấy đi khỏi
Gọi rát chiều nay, ấy mà thôi

Bạn tôi, tôi nhớ, ấy mà không
Ai đó người ta ấy có chồng
Nên có nên không, ấy hỏi hộ
.....
Xa nhau biết người, ấy nhớ không ...
 

Red Arc

Đại Tá
Bác Trạng cùng ta đối đối thơ
Ong bay bướm lượn, cá lơ ngơ
Nắng ngủ ngày lui tàn ước chớm
Gió thức đêm sang vỡ mộng hờ
Bẽ bàng mây khóc tình lận đận
Ai oán trăng cười nghĩa xác xơ
Nếu Trạng giờ này đang còn thức
.....
Mau đối đừng nên để tớ chờ
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Bạn ta còn thức, ngủ sao đang
Ôm một chung kia, với mộng vàng
Nắng sớm vẫn chờ, sương mai muộn
Gọi hoài, gió thức, mây lang thang

Bên ấy gọi vang, một góc trời
Ai bên này đã, động muôn nơi
Nói chẳng thành câu, mắt còn thức
...
Bạn muốn làm thơ, có sợ ... NÀNG ?
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Bóng hồng nay đã vụt mất rồi
Ôm cái hình không, mỗi mình tôi
Nỗi niềm khôn tỏ, ta đứt gánh
Gói trọn nhớ thương, ngơ ngẩn này

Buồn sao, những lúc ngắm mây bay
Ai đã cùng ai, sẻ những ngày
Nơi bóng loan kia vừa vụt mất
......
Vẫn còn thương nhớ, ẵm trong tay
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Bữa trước cùng nhau hẹn tơi bời
Ơi cùng thù tạc, nghĩa nơi nơi
Nơi bóng thâm sơn, nơi lữ thứ
Gọi chi chăng được nữa ơi trời
Biết rằng chả được ấy, bao lâu
Ai chốn rừng hoang, ai thâm sâu
Trạng kẻ vinh quy, vinh hiển tới
....
Cũng đành thôi, thế được, thì thôi ....
 

Bình luận từ Facebook

Top