Heo con
Đại Tá
Bất chợt chiều nay có một người
Ôm dàn quỷ kiếm xuống sân phơi
Nắng phủ rêu mờ in bóng kiếm
Gió lọt rèm thưa vẽ dáng người
Bộn bề tạm gác bình yên lạ
An nhàn giây phút thảnh thơi thôi
Nếm trải một đời bao ngọt đắng
....
Còn đây đống kiếm đủ vui rồi
Bảo anh rồi sao anh còn đứng đó
Ôm bàn bóng ngắm mãi bé tiếp thị
Ngắm cả thân, cả người, cả chân...móng
Gọi anh không đáp, không ừ, không hồi đáp
Bàn bóng, bóng bàn cả ngày anh mê mẩn
Ân tình kia ta phải đành chia xa
Người xưa ơi, làm sao...tìm lại...hồn anh thuở nào