Trang Thơ Tuyền Linh

tuyenlinh47

Binh Nhất
trầm khúc 6


vẫn ta tâm thức vơi đầy

vẫn em ngày tháng hao gầy dáng hoa

tương lai khuất nẻo mù sa

bước đi động nhớ, vòng qua đọng buồn


nẻo đời suối thác ghềnh truông

rừng câm lũng vắng, lời buồn tâm ngôn

tháng năm chừ đã mỏi mòn

tàn canh độc ẩm, trí cùn vô minh


vàng thu gần đã lìa cành

thoảng qua cơn gió mong manh cõi trần

cố ghì níu lấy thời gian

cho cơn mơ trắng dịu dàng đừng qua


tiếng cười đi lạc trời xa

lệ buồn thấm đẫm lòng ta bao mùa

rớt rơi từng giọt già nua

cảm thương hoa bướm gió lùa ngã nghiêng


chừ đây đôi ngã đôi miền

bướm nơi lũng thấp, hoa triền đồi cao

giữa trời nghe lá lao xao

lời thương gởi gió hư hao cuộc tình


tuyền linh
 

thaythuydn

Đại Tá
trầm khúc 6


vẫn ta tâm thức vơi đầy

vẫn em ngày tháng hao gầy dáng hoa

tương lai khuất nẻo mù sa

bước đi động nhớ, vòng qua đọng buồn


nẻo đời suối thác ghềnh truông

rừng câm lũng vắng, lời buồn tâm ngôn

tháng năm chừ đã mỏi mòn

tàn canh độc ẩm, trí cùn vô minh


vàng thu gần đã lìa cành

thoảng qua cơn gió mong manh cõi trần

cố ghì níu lấy thời gian

cho cơn mơ trắng dịu dàng đừng qua


tiếng cười đi lạc trời xa

lệ buồn thấm đẫm lòng ta bao mùa

rớt rơi từng giọt già nua

cảm thương hoa bướm gió lùa ngã nghiêng


chừ đây đôi ngã đôi miền

bướm nơi lũng thấp, hoa triền đồi cao

giữa trời nghe lá lao xao

lời thương gởi gió hư hao cuộc tình


tuyền linh
Tuyền Linh là ai,có biết đánh bóng bàn không mà làm thơ HAY QUÁ đi thôi !!!???
 

tuyenlinh47

Binh Nhất
Tình yêu vỗ giấc


Sương xuống thấp đậu lên hàng mi biếc

Gió lang thang hôn má thắm môi mềm

Chim gọi đàn vỗ giấc sớm mai lên

Em mỏng mảnh kiêu sa gieo gót ngọc


Hồn trú ngụ vuốt ve từng sợi tóc

Bàn tay thơ nghe buốt giá tâm can

Ta gọi em, Đà Lạt giữa sương ngàn

Dâng tặng đóa chiêm bao mừng tao ngộ


Hãy bước khẽ hỡi em Thơ và Nhạc

Đóa phong lan thơm ngát một trời hương

Guốc mộc reo rộn rã lối Thiên Đường

Đường chung bước sao để lòng xa vắng


Yêu biết mấy, hỡi Thiên Thần áo trắng

Núi đồi ơi chứng giám trái tim ta

Giọt sương mai đang đọng lối cỏ hoa

Đừng tan vội cho hồn ta chết lịm


Xin đừng để sớm mai là chiều tím

Hồn thanh xuân thiếp ngủ giấc mơ chiều

Nắng đã về ở trọ mắt môi yêu

Gió phe phẩy mơn man cành lá ngọc


Em hiện thân là mùa Xuân Đà Lạt

Là Hạ nồng nhuộm tím sắc phượng yêu

Là Thu buồn e ấp cúc diễm kiều

Là Đông lạnh sưởi tình mimosa ấm


Con đường nào trở mình nghe đau nhức

Xin em đi nhè nhẹ bước hững hờ

Lời tình nào mát mịn tựa nhung tơ

Xin em rót xuống đời ta vài giọt ?


Lâu lắm rồi, hồn ta nơi lũng thấp

Chong ngọn đèn le lói đợi tình lên

Và hôm nay ta đã gặp được em

Hoa bướm lượn dưới vòm trời cổ tích


Đường phố rộn…sao lòng em tĩnh mịch ?

Lá nghiêng rơi lã chã ngập ven đường

Ta theo em từng bước nhớ bước thương

Chân hối hả sợ Thiên Đường sụp đổ


Ta quay về mang con tim giác ngộ

Dưới sương mai, nắng gội giấc mơ tình

Trí thẫn thờ nghe văng vẳng lời kinh

Lòng thấm đẫm, ôi tình yêu Đà Lạt !


Tuyền Linh

1980
 

tuyenlinh47

Binh Nhất
Phố Xá Xôn Xao


Mùa xuân xuống phố lơ ngơ

Đào hoa, lan biếc bất ngờ tỏa hương

Phố phường phủ một màn sương

Em đi nghiêng nón không vương chút tình


Cặp ôm ngang ngực lung linh

Áo tà lụa trắng xuân tình thơ ngây

Hình như em mới mười lăm

Hình như Đà Lạt phố thầm xôn xao


Hồn tôi bỗng vút lên cao

Cứ lơ lửng mãi…đi vào cõi mơ…

Ngoài kia nở một đóa chờ

Bước em gõ nhịp đến ngơ ngẩn lòng


Chân ngà nhạc trỗi thanh âm

Tóc mây buông xõa hương trầm quyện bay

Lòng tôi từ đêm hóa ngày

Bỗng yêu biết mấy phố này – lạ chưa…!


Yêu luôn giọt nắng giọt mưa

Rơi trên vành nón buổi trưa tan trường

Thôi rồi, một sợi tơ vương !

Giữa nơi phố chợ, biết đường nào đi…?


Tuyền Linh

1977
 

tuyenlinh47

Binh Nhất
Cổ Cao 3 Ngấn


Hỡi em đang đi ven hồ

Có nghe thông biếc rì rào điều chi ?

Ơ kìa ! sao lầm lũi đi

Trống trường chưa điểm, vội gì hở em !


Háy ai ? trước lạ sau quen

Hồn anh đang núp trong khăn em quàng

Thật mà ! anh không dối gian

Không tin em mở khăn quàng ra xem


Cổ em ba ngấn trắng tinh

Một son ruồi đỏ điểm trên gáy ngà

Người ta thường bảo đàn bà

Cổ cao ba ngấn giàu sang ba đời


Anh nói có đúng không nào ?

Cho anh xin một lời chào đi em

Sao đi chẳng ngước mắt lên

Nhìn chi chằm chặp một bên lề đường


Đà Lạt sáng sớm mù sương

Em đi tỉnh táo kẻo vương gót hài

Thật đó, anh nói không sai

Lỡ té ngã, sẽ đổ thừa tại anh


Lấy chi để anh bắt đền

Đền em túm muối đi kèm trái me ?

Đền em hai hủ yaourt ?

Đền em hai trái ô mai ngọt bùi ?

Đền em quả ổi chín mùi ?

Đền em viên kẹo cây kem vỉa hè ?

Đền em cái gốc phượng ve

Khắc tên hai đứa để hè có nhau ?

Đền em một mâm trầu cau

Hai chai rượu lễ cùng trầu têm vôi ?


Kìa…kìa…! trống giục liên hồi

Thôi, em vào lớp hạ hồi giải phân

Mỗi ngày gặp em một lần

Là anh đã thấy trăm năm hiện về


Tuyền Linh

1977
 

caykhewinter

Thượng Tá
Toàn thơ lục bát. Âm hưởng buồn, cô đơn, thất vọng. Liên tưởng thì nhiều nhưng đang dò đường đến bến mới và đang dần đến độ sâu nhất định. Bài "yêu người" có trội hơn. Nếu mở một lối khác về cảm xúc, đối tượng, thể thơ, về hướng liên tưởng, có lẽ Tường Linh sẽ mở được một lối đi khác vào thế giới nghệ thuật.
 

caykhewinter

Thượng Tá
Một số câu thơ đỉnh từ phong trào Thơ mới, góp vui cùng bác Tường Linh:

Tình chỉ đẹp những khi còn dang dở
Tình mất vui khi đã vẹn câu thề
Thơ viết dừng xong, thuyền trôi chớ đỗ
Cho nghìn xưa lơ lửng với nghìn sau
------
Ô hay, buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! Vàng rơi. Thu. Mênh mông.
-----
Người đi, một nửa hồn tôi chết
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.
----
 

caykhewinter

Thượng Tá
Một số câu thơ cổ điển, góp vui cùng bác Tường Linh:

Bến Tầm Dương canh khuya đưa khách
Quạnh hơi thu lau lách đìu hiu
Người xuống ngựa, khách dừng chèo
Chén quỳnh mong cạn, nhớ chiều trúc ti
----
Sương như búa, bổ mòn gốc liễu
Nước dường cưa, xẻ héo cành ngô
Giọt sương phủ bụi chim gù
Sầu tường kêu vẳng, chuông chùa nện khơi
----
 

Bình luận từ Facebook

Top