Ngoài lề - Thơ cho anh!

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Ví dụ như cái hộp đựng thuốc lá của a chẳng hạn, tới mấy cái nút, lúc cần phải bật cả mấy cái ra mới dùng được, hơi mất tg :p
Phải lần lượt bật hết các nút ra mới lấy đc điếu thuốc, hơi mất thời gian nhưng rõ ràng khoảng thời gian bật hết nút để có đc điếu thuốc làm anh cảm thấy "phê" hơn khi hút
:D:);)
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Anh lại về đây, trăng vẫn xa
Mưa thưa nhỏ giọt ướt canh gà
Bên mái dậu thưa, sao còn thức
Như chờ như đợi, lúc chia xa

Trên những nẻo đường lưng núi xa
Mờ mờ sương khói, ẩn hiện ra
Dáng ai như người, bên đường ấy
Lướt nhẹ xe qua, giật tiếng "À"

Đi suốt một miền trong nhớ thương
Dáng em canh cánh, dọi dầm sương
Vách đá cheo leo, sương buốt lạnh
Nhớ em anh lại thấy ấm êm

Dáng mái tre xưa, rượt mưa buồn
Giật mình, ôi lẻ bóng, mưa tuôn
Chiều khe đá núi, lòe ánh chói
Giật mình những tưởng ... lại sầu tuôn

Dẫu có đi hết những nẻo đường
Gặp ai cũng nhớ, một em thương
Duyên phận chớ trêu, người lữ khách
Trăm dặm không rơi một ... nỗi buồn ....

Pha Đin - Điện Biên - 2015
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Ngồi đêm nghe bài này, hay quá

Chìm dưới cơn mưa và chìm dưới đêm khuya
Trời đất bao la còn chìm đắm trong ta
Hạt cát ngu ngơ nằm chìm dưới chân đi
Bờ bến thiên thu nằm chìm dưới hư vô

Chìm dưới cơn mưa một ngàn năm trước
Mây qua mây qua môi em hồng nhạt
Chìm dưới cơn mưa một ngàn năm nữa
Mây qua mây qua môi em hồng vừa

Chìm dưới cơn mưa một người chết đêm qua
Chìm dưới đất kia một người sống thiên thu
Chìm khuất trong ta một lời nói vu vơ
Chìm dưới sương thu là một đóa thơm tho

Chìm dưới cơn mưa và chìm dưới đêm khuya
Trời đất bao la còn chìm đắm trong ta
Hạt cát ngu ngơ nằm chìm dưới chân đi
Bờ bến thiên thu nằm chìm dưới hư vô

Chìm dưới cơn mưa bàn chân nhỏ bé
Năm xưa năm xưa chung vui hội hè
Chìm dưới cơn mưa bàn chân nhỏ bé
Năm nay năm nay đã quên đường về

Chìm dưới cơn mưa một người chết đêm qua
Chìm dưới đất kia một người sống thiên thu
Chìm khuất trong ta một lời nói vu vơ
Chìm dưới sương thu là một đóa thơm tho

Chìm dưới cơn mưa một dấu chân đi
Chìm dưới đất kia hạt cát bao la.


Cảm giác như mỗi câu hát trong bài có thể là cả một tứ thơ, lan man, lẩn mẩn, mê muội và mụ mị. Thiên tài

Ai mà cưỡng nổi lòng mình

... Chìm dưới cơn mưa và chìm dưới đêm khuya ...

các lời ca như tan ra, nếu dùng ngữ pháp câu chữ tiếng Việt để phân tích, cả bài thơ hình như là những câu chả liên quan gì đến nhau, được nối lại một cách tự do, vô thức và vô nghĩa,

...Trời đất bao la còn chìm đắm trong ta ...

nhưng lại là

....
Hạt cát ngu ngơ nằm chìm dưới chân đi
Bờ bến thiên thu nằm chìm dưới hư vô ...

tất cả chỉ chung nhau là chìm, còn cái gì chìm, và chìm vào cái gì, đâu có ai biết

Nhưng dường như ai cũng biết

Mỗi câu hát nếu được so sánh, tôi muốn so sánh nó với khẩu quyết của nhà Phật "Nam Mô A Di Đà Phật"

Vì nó giống nhau quá, Nam Mô A Di Đà Phật là gì ? Tôi không biết, hoặc không chắc chắn, và chắc bạn cũng thế

Đau khổ, gặp nhau, tín chủ nói Nam Mô A Di Đà Phật, và mọi người thấy lòng thanh thản hơn
Vui sướng, gặp nhau, tín chủ nói Nam Mô A Di Đà Phật, và mọi người thấy bâng khuâng với niềm vui hơn

Lời bài hát cũng thế, chả biết chính xác nó nói về cái gì, nhưng giai điệu tự sự, tứ thơ vươn trải, thấy cứ xốn xang, vì cái gì ?

Vì cái bạn đang có, một đam mê, một nỗi buồn, một ... điều gì đó ăn sâu vào cái lõi nhỏ tí ti trong con người, nó hình như là core của cỗ máy siêu tinh vi, CON NGƯỜI

....
 
Last edited:

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Ngồi đêm nghe bài này, hay quá

Chìm dưới cơn mưa và chìm dưới đêm khuya
Trời đất bao la còn chìm đắm trong ta
Hạt cát ngu ngơ nằm chìm dưới chân đi
Bờ bến thiên thu nằm chìm dưới hư vô

Chìm dưới cơn mưa một ngàn năm trước
Mây qua mây qua môi em hồng nhạt
Chìm dưới cơn mưa một ngàn năm nữa
Mây qua mây qua môi em hồng vừa

Chìm dưới cơn mưa một người chết đêm qua
Chìm dưới đất kia một người sống thiên thu
Chìm khuất trong ta một lời nói vu vơ
Chìm dưới sương thu là một đóa thơm tho

Chìm dưới cơn mưa và chìm dưới đêm khuya
Trời đất bao la còn chìm đắm trong ta
Hạt cát ngu ngơ nằm chìm dưới chân đi
Bờ bến thiên thu nằm chìm dưới hư vô

Chìm dưới cơn mưa bàn chân nhỏ bé
Năm xưa năm xưa chung vui hội hè
Chìm dưới cơn mưa bàn chân nhỏ bé
Năm nay năm nay đã quên đường về

Chìm dưới cơn mưa một người chết đêm qua
Chìm dưới đất kia một người sống thiên thu
Chìm khuất trong ta một lời nói vu vơ
Chìm dưới sương thu là một đóa thơm tho

Chìm dưới cơn mưa một dấu chân đi
Chìm dưới đất kia hạt cát bao la.


Cảm giác như mỗi câu hát trong bài có thể là cả một tứ thơ, lan man, lẩn mẩn, mê muội và mụ mị. Thiên tài

Ai mà cưỡng nổi lòng mình

... Chìm dưới cơn mưa và chìm dưới đêm khuya ...

các lời ca như tan ra, nếu dùng ngữ pháp câu chữ tiếng Việt để phân tích, cả bài thơ hình như là những câu chả liên quan gì đến nhau, được nối lại một cách tự do, vô thức và vô nghĩa,

...Trời đất bao la còn chìm đắm trong ta ...

nhưng lại là

....
Hạt cát ngu ngơ nằm chìm dưới chân đi
Bờ bến thiên thu nằm chìm dưới hư vô ...

tất cả chỉ chung nhau là chìm, còn cái gì chìm, và chìm vào cái gì, đâu có ai biết

Nhưng dường như ai cũng biết

Mỗi câu hát nếu được so sánh, tôi muốn so sánh nó với khẩu quyết của nhà Phật "Nam Mô A Di Đà Phật"

Vì nó giống nhau quá, Nam Mô A Di Đà Phật là gì ? Tôi không biết, hoặc không chắc chắn, và chắc bạn cũng thế

Đau khổ, gặp nhau, tín chủ nói Nam Mô A Di Đà Phật, và mọi người thấy lòng thanh thản hơn
Vui sướng, gặp nhau, tín chủ nói Nam Mô A Di Đà Phật, và mọi người thấy bâng khuâng với niềm vui hơn

Lời bài hát cũng thế, chả biết chính xác nó nói về cái gì, nhưng giai điệu tự sự, tứ thơ vươn trải, thấy cứ xốn xang, vì cái gì ?

Vì cái bạn đang có, một đam mê, một nỗi buồn, một ... điều gì đó ăn sâu vào cái lõi nhỏ tí ti trong con người, nó hình như là core của cỗ máy siêu tinh vi, CON NGƯỜI

....
1. Chữ bé quá, em đọc trên đth đau hết cả mắt
2. Đọc xong thấy mình... Chưa từng nghe bài này nhưng phải nói nội dung khá hay ạ. Mỗi câu đều láy đi láy lại một từ "chìm" làm cho người đoc/nghe rơi vào tâm trạng mê man, lơ ngơ rồi rơi vào trạng thái hư vô; cảm nhận cs nhẹ tênh như sợi lông lơ lửng
:)
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
1. Chữ bé quá, em đọc trên đth đau hết cả mắt
2. Đọc xong thấy mình... Chưa từng nghe bài này nhưng phải nói nội dung khá hay ạ. Mỗi câu đều láy đi láy lại một từ "chìm" làm cho người đoc/nghe rơi vào tâm trạng mê man, lơ ngơ rồi rơi vào trạng thái hư vô; cảm nhận cs nhẹ tênh như sợi lông lơ lửng
:)
Không thể yêu nổi, nghe ngay và luôn đi cô:mad::mad::mad::mad:
 

Red Arc

Đại Tá
Chìm dưới mưa đêm một nụ cười
Chỉ là một cái nhếch môi thôi
Mà như xé toạc màn đêm ấy
Nát cả hồn ai, ướt rã rời

Đếm giọt sầu rơi nghe tiếng đêm
Lá khua cứ ngỡ bước chân em
Nhẹ bước ru tình anh thuở ấy
Buồn tênh... ai khuất gót sen mềm
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Em đã nghe rồi ạ
Khi nghe nhạc Trịnh, ít khi em nghe Khánh Ly lắm, vì giọng cô ấy buồn đến mênh mang, em sợ
Nghe Trịnh thì phải nghe Khánh Ly, mà trước 75 càng tốt, chứ sau này hát nó thiếu tính chiêm nghiệm, tự sự nhiều lắm, chán hơn

Còn các ca sĩ khác thì chưa được ai, chưa nghe ai được, quá chán
Một thời Cẩm Vân có hát, nhưng sau scandal thì thôi, Cẩm Vân hát Trịnh cũng hợp, tất nhiên sau Khánh Ly
 

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Nghe Trịnh thì phải nghe Khánh Ly, mà trước 75 càng tốt, chứ sau này hát nó thiếu tính chiêm nghiệm, tự sự nhiều lắm, chán hơn

Còn các ca sĩ khác thì chưa được ai, chưa nghe ai được, quá chán
Một thời Cẩm Vân có hát, nhưng sau scandal thì thôi, Cẩm Vân hát Trịnh cũng hợp, tất nhiên sau Khánh Ly
hì, em sợ cái lành lạnh đến thờ ơ trong giọng hát của Khánh Ly nên ít nghe, thi thoảng có nghe Hồng Nhung hát
 

Hoa anh tuc

Thượng Tá
Người thứ 3

Chân vô định bước lang thang phố vắng
Gió heo may khiêu vũ với lá vàng
Xoay xoay tròn, vòng xoáy buồn mênh mang
Họa mi ơi, hót chi lời oan trái?

Em đâu buồn mình là kẻ chiến bại
Em chỉ sầu mình là người thứ ba
Đong yêu thương, gửi cuối chân trời xa
Ướp nỗi đau, tim côi mặn chát muối

Ước thời gian quay trở về thời mình không tuổi
Để em được đến bên anh trước dù chỉ một giây
Lá sẽ chẳng lìa cành, chim chẳng xa cây
Và vũ điệu kia chỉ là hư ảo

Phố tĩnh lặng, sao lòng trào giông bão
Bụi mịt mù, mưa ướt lạnh con tim
Bước về đâu, nắng ấm...em dõi tìm
Đông buốt da, hồ lệ em băng giá

Nếu một ngày vô tình em gặp anh
Trên phố vắn chỉ một mình em thấy
Em sẽ quay đi cho mình còn giữ lại
Bóng một người một hình ảnh xa xôi
 
Last edited:

Bình luận từ Facebook

Top