Ngoài lề - Thơ cho anh!

Hoa anh tuc

Thượng Tá
/=>
-----
Đêm không ngủ trở mình theo nỗi nhớ
Trời đầy sao trên xa thẳm lung linh
Muốn rủ xuống một vì sao trò chuyện
Sợ hoa ghen rơi cánh mỏng bên thềm.
Gửi nỗi nhớ theo gió
Rót tâm sự vào thơ
Mà người đâu có tỏ
Nỗi lòng kẻ ngu ngơ
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Nhớ

Một bãi cát, một bến bờ, một khoảng
Một mông lung, một sóng gió, một bờ
Con thuyền đó, sạn trai cùng nắng gió
Bây giờ nằm, rạn nứt với thờ ơ

Nhớ biển sôi, sóng dập, gió gào thét
Nhớ duổi dong, nhớ giông bão mịt mùng
Nhớ bão cồn, sóng xô, đời nghiêng ngả
Nhớ biển xanh, chán cát trắng khôn cùng

Đời vẫn thế, ta chết trong im lặng
Có ai hay, quá khứ, dẫu ... oai hùng
 

nvh78

Đại Tá
Gửi nỗi nhớ theo gió
Rót tâm sự vào thơ
Mà người đâu có tỏ
Nỗi lòng kẻ ngu ngơ
DO
Hôm qua mới mở cửa
Gió bỗng đâu ùa vào
Mát rượi ngàn say đắm
Em và nỗi nhớ em.
NÊN
Hôm nào anh cũng mở
Cho nỗi nhớ em vào
Theo gió trời phương đó
Miên man em kề anh.
RỒI
Rồi anh bật lap-top
Hứng tâm sự trong thơ
Dâng trào dòng cảm xúc
Thơ em là cho.."ờ..anh"
TỰ
Anh lẩm bẩm như thế
Tỏ rồi!rồi lại ngơ
Nhưng mà..?nhưng mà..nữa?
Thành kẻ cũng..ngu ngơ
 

meoluoitmb

Đại Tá
Nhớ

Một bãi cát, một bến bờ, một khoảng
Một mông lung, một sóng gió, một bờ
Con thuyền đó, sạn trai cùng nắng gió
Bây giờ nằm, rạn nứt với thờ ơ

Nhớ biển sôi, sóng dập, gió gào thét
Nhớ duổi dong, nhớ giông bão mịt mùng
Nhớ bão cồn, sóng xô, đời nghiêng ngả
Nhớ biển xanh, chán cát trắng khôn cùng

Đời vẫn thế, ta chết trong im lặng
Có ai hay, quá khứ, dẫu ... oai hùng
=============
Tình xa mãi mà sao hoài tiếc nuối
Dẫu biết rằng nào thay đổi được đâu
Ôm đắng cay một mình chỉ thêm hận
Hãy xóa tan lãng quên màu ký ức
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Kẻ thất bại

Hổ tướng thèm gục ngã giữa chiến trường
Thây phơi bãi, và máu dầm ướt chảy
Đầu rơi xuống, mà lệ kia không thấy
Xương nát tan, miệng không một lời than

Ngồi trầm ngâm rượu uống, rục thân tàn
Mồ hôi lạnh, chảy tràn, theo lời nói
Đầu vẫn nguyên, mà tâm sao bời rối
Xương gân còn, mà sức sống lìa xa

Chén rượu đây, hay là chén xót xa
Của tráng sĩ, khóc bên đời vô vị
Ngựa ô long chán chường, tung vó, hí
Kẻ hùng tâm, cau nét trán, buồn rơi

Cuộc đời, ôi đâu phải những cuộc chơi
Cần lắm nữa, những gian nan nguy khốn
Để thấy mình, sức còn, gân căng rộn
Máu sôi trào, đâu phải để lạnh tanh

Ta không màng, trên đầu mái nhà gianh
Ta không tiếc, những bạc vàng phú quý
Ta tiếc thời gian, tung hoành bốn bể
Ta nhớ gươm đao, nhớ cảnh chiến trường ...
 

Trạng .... CÁ

Đại Tá
Ai đây

Ai hiểu được nỗi buồn trong lòng ta ươn oải
Ai biết được con tìm ta đớn đau ngày đêm dầm dãi
Ai chia được nỗi buồn, mà chính ta vực dậy thê lương
Chả có ai, ngoài ta, kẻ cô đơn lạc lõng
Chả có ai, ngoài ta, kẻ chán chường thất vọng
Chả có ai, ngoài ta, kẻ phiêu du mơ mộng
Chỉ ta thôi, ta tự kỷ, ... buông rèm
 

Bình luận từ Facebook

Top